Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 136: Lấy trống, nổi trống, họp Diên Hồng. (2)
Cờ Đại Nam rực rỡ trên bầu trời thủ đô.
Nghe vậy quốc trụ đi tới tính để Nguyễn Gia làm mang mình bay trở về, Hùng Văn Vương lại đứng ra nhận công việc:
Hiện tại đánh chín tiếng, như vậy chỉ cần người đại diện các dòng họ đến dự là đủ, các môn phái và các dân tộc anh em không cần đến dự!”
Nguyễn Thiên sử dụng linh lực để mấy người được coi là trẻ tuổi lùi lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng hát đánh to lớn đến trên tầng mây đám người đều nghe thấy.
Nguyễn Tự có thắc mắc:
Tiếng trống tiếp tục lan tỏa xa hơn, chấn động gạt ra tầng mây trên bầu trời, để lộ đám mây màu đỏ với ánh sáng vàng ở giữa.
Sương mù màu đỏ dần bao phủ toàn thân, tỏa ra đến năm mét rồi dần dần tụ tập lại trên người Hùng Văn Vương, sau đó một thân hình cao ba mét nhắm mắt xuất hiện trước mặt đám người.
Lúc này khi tỉnh táo, Nguyễn Thiên mới nhìn nhận vấn đề có tính khách quan, nàng hỏi:
Chương 136: Lấy trống, nổi trống, họp Diên Hồng. (2)
Trống mẫu như được thức tỉnh, lúc này tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt, quốc trụ phải quay mặt đi không dám nhìn thẳng.
Tại khu phức hợp văn phòng trung ương.
“Ông tổ, nghe thấy không, người dân chúng ta rất đồng lòng, trái tim luôn hướng tới tổ quốc!”
Tiếng trống vang vọng, sóng âm tỏa ra làm đám người nghiêng ngả, mấy vị trong dòng họ siêu phàm còn đỡ, tự bản thân có nội lực duy trì, riêng quốc trụ được Nguyễn Gia bảo vệ liền trắng mặt khi nghe tiếng trống này.
“Cờ to thế, đây là hình ảnh 3d tạo ra phải không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ này mới tám giờ tối, là thời điển dân chúng tại thủ đô nhộn nhịp đông vui.
Về sau Tá Cần lấy Chu Bà Chuông làm vợ sinh ra mười tám người con, chín nam chín nữ, đây là tổ tiên thủy tổ của mười tám chi, từ mười tám chi sanh con dưỡng cái để giờ đây trở thành trăm triệu người dân Việt.
Ps: Từ giờ nâng số chữ lên trên 2 ngàn nhé các bợn!
“Vậy sao, tôi lại nghĩ đó là UFO!”
Hùng Văn VƯơng lại cẩn thận hỏi quốc trụ về việc phô trương lực lượng một lần, nhận được xác nhận chắc chắn, lúc này hít sau một hơi vận lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một hồi sau.
“Được!”
Năng lượng màu đỏ thắm toát ra từ đôi bàn tay mảnh khảnh vào trong đám mây, từ từ mây to rộng ra, rộng đến một mẫu mới dừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đây là nghi thức đánh trống mẫu, Văn Vương dùng linh lực tụ bán long thân, đưa nó qua người mang đi một giọt máu nhập vào trống, đây là xác nhận thân phận!
“UFO là gì?”
Những sợi sương đỏ từ từ tỏa ra quanh thân, hình thành mười tám đạo di chuyển theo một quỹ tích kỳ dị tạo nên ánh sáng chói mắt.
Nguyễn Tự không để ý Dược Vương, nàng cũng đang khao khát hình thể này đây, cơ mà phải đến ít nhất phải đến bán tiên mới thi triển ra được.
Nghi lễ xong xuôi, chín tiếng trống hoàn thành.
“Có thể truyền tới các dòng họ, nhưng như thế sóng âm mạnh mẽ sẽ phá nát xung quanh đây!
Trên đầu nàng đội miện màu vàng, tạo hình giống chim hồng hoàng, bạn của người việt cổ.
“Không phải đâu, Đại Nam đến con ốc vít còn phải đi mua, lấy đâu ra t·ên l·ửa tự chế mà thử nghiệm?”
“Người ngoài hành tính đó, có thể họ đến thăm chúng ta!”
Thủ đô đêm nay không cần người chuyên trách canh giữ, tập hợp nhiều bán tiên địa tiên như vậy, có con giun nào chui sâu ba mét đất cũng sẽ lộ ra, căn bản không ai giám manh động.
Dược Vương thấy hình tượng này vui sướng quá đỗi, quay ra thì thầm với Nguyễn Tự:
“Không sao ạ, những trang bị đêm nay mang ra cháu sẽ dùng cho triển lãm sắp tới, cũng là dịp để thể hiện sự đồng lòng giữa nhà nước và các dòng họ siêu phàm!”
“Sự tích khởi nguồn của tộc ta ghi tại trên trống này, điều này ghi lại rõ ràng trên mặt trống mẫu, dịch ra là:
“Cái gì vậy, thằng c·h·ó nào kêu UFO đâu ra đây, bố đấm mày c·hết!”
Hai người Nguyễn Tự và Quốc Trụ xưng phải.
Không biết ai hát đầu tiên, bài hát tiến quân ca bắt đầu vang vọng, sức lan tỏa nhanh chóng đến nửa cái thủ đô đều cùng hát.
Hùng Văn Vương tạo ra đám mây nâng Nguyễn Thiên và quốc trụ tới nơi này, sau đó đến chào hỏi vị địa tiên đang bảo vệ nơi đây, dù sao một lúc nữa cũng cùng nhau tới nơi họp.
Nguyễn Thiên cảm thấy đây là điều tất nhiên, bao đời cha ông đổ máu rơi xương, tất nhiên con cháu nhớ nguồn, nếu có sai khác, vậy cũng chỉ là số lẻ.
Từ từ chiếc trống bay lên, nằm ngang trước mặt Hùng Văn Vương.
Ba người này đi rồi, bỏ qua Chử Đẳng Sâm đang ngó ngàng dưới chân sợ rơi mà không biết, Nguyễn Tự tiến tới trò truyện kể lể về Huyền Trân với bà tổ của mình.
Trên người nàng mặc yếm đỏ viền vàng hở bụng, trên yếm thêu họa tiết rồng gầm, mặc một chiếc váy hai tà màu vàng với hoa văn những hàng chim nối đuôi bay.
Tiếng trống càng về sau càng vang vọng, dần dần cả thủ đô tất cả đều nghe được, càng nhiều người biết tiếng mà ngửa mặt lên nhìn trời, rồi thấy lá cờ lại hòa chung vào nhịp điệu quốc ca của tổ quốc.
Nguyễn Thiên bật cười:
“Lạc Long chân thân, haha, cuối cùng cũng được nhìn thấy!”
Số lẻ này đời nào cũng có, âu cũng là trời định biến số mà thôi!
Con cháu đời sau nên ghi nhớ, không thể quên khởi nguồn của dân tộc!”
“Nhìn kìa, ngôi sao kia sáng vậy, oa, sáng gần bằng mặt trăng rồi?”
“Hay là q·uân đ·ội đang thử nghiệm cái gì đó, ví như t·ên l·ửa?”
Lạc Long cùng Âu cơ sinh ra một trăm con, năm mươi xuống đồng bằng tạo nên tộc Việt, bốn mươi bảy người lên non tạo nên các dân tộc miền núi, ba người con còn lại từ những trứng nở đầu tiên là Tá Cần, Tá Kài, và nàng Kịt.
“Thôi, xem phim Mẽo ít thôi lú người bạn ạ!”
Hùng Văn Vương nhận thấy ở đây có Nguyễn Tự và Quốc Trụ lần đầu thấy trỗng mẫu nên chưa biết nội dung điêu khắc, bởi vì cần phải trở thành chủ nhà thì mới được nổi trống báo cáo tổ tiên và các dòng họ khác.
Vốn nghe tiếng trống làm tâm linh huyết mạch cộng minh, quốc trụ thấy cảnh này tự hào nói với vị địa tiên hơn hai trăm tuổi nhà họ Âu.
Tại các con đường, các công viên gần viện một linh tám, người dân ngước mắt lên trời chỉ trỏ.
Nghi lễ đơn giản thể hiện lòng tôn kính xong, tất cả mọi người đứng dậy tới gần trống mẫu.
Thấy vậy, Nguyễn Thiên phải dùng linh lực để cố định không gian, đồng thời mở rộng thêm đám mây để mấy người tiếp tục lùi lại.
“Lên!”
Phim của Mẽo?
Ông ấy liền đưa tay chỉ từng ký tự trên mặt trống mà giải thích:-
Ánh mắt Hùng Văn Vương nghiêm túc, đưa tay lên vái một vái trống mẫu, sau đó giơ tay làm dùi mà đánh trống.
Người ngoài hành tinh?
Dân chúng không biết trống mẫu thì thôi, cớ gì lại liên tưởng đến phim nước ngoài?
Cảm ứng của địa tiên rất xa, nghe một vài lời người dân bàn tán, ngẫm tới hai câu này làm Nguyễn Thiên bực mình.
Dưới cổ chân, cổ tay, trên cổ đeo những trang sức in hình hoa văn dân tộc.
“Ô, Âu cơ chân thân đấy, thật may mắn, hôm nay được gặp cả hai loại hình dáng thủy tổ, không biết đời này ta có thể luyện tới mức này hay không!”
Hùng Văn Vương tan đi Lạc Long chân thân, lại vái một vái trống mẫu rồi quay ra nhìn Nguyễn Thiên gật đầu.
Hùng Văn Vương rất nhanh hiểu ý, lập tức xoay trống, ngôi sao trên mặt trống quay xuống dưới mặt đất, nhưng vì trải qua một tầng mây, từ mười tám cánh khúc xạ thành ngôi sao năm cánh.
Ở đây có con cháu, sau này bọn nó còn cần kế tục nghi thức, nghĩ vậy Nguyễn Thiên giảng giải:
“Đúng, không biết đây là sự kiện gì, nhưng gặp cờ thì chào đi!”
“Chào cờ đi!”
Lúc này đằng sau lưng Hùng Văn Vương, một con rồng y như thật thành hình, lân phiến sáng tỏ, trợn mắt gào rống vang vọng, nó bay xuyên từ sau qua ngực Hùng Văn Vương rồi chui thẳng vào mặt trống mẫu.
“Người cháu còn yếu, để ta đưa cháu đi, đi nhanh về nhanh!”
Hùng Văn Vương mở mắt, hít sâu một hơi dài tạo nên gió lốc rít gào, năng lượng tỏa ra từ người ông ta làm không khí mờ ảo như bị nung nóng bốc lên cao, một vầng sáng màu đỏ tỏa ra lấp lóe sau đầu.
Tiếng trống sẽ có chín tiếng tới mười tám tiếng, biểu đạt tính nghiêm trọng của vấn đề, trổng nổi mười tám tiếng nghĩa là dân tộc đứng trước sinh tử tồn vong, cực kỳ khẩn cấp!
“Làm vậy thì phô trương quá không?”
“Lập tức thông báo cho thủ tướng, chủ tịch hành pháp, chủ tịch lập pháp, bộ trưởng bộ công an cùng bộ trưởng bộ quốc phòng đến!”
Tóc ngắn đen nhung, làn da như ngọc, môi đỏ như mặt trời bình minh, đôi mắt sáng long lanh như sao trời.
Nói xong hai người về phòng chờ đợi, quốc trụ bắt đầu sắp xếp từ ngữ để diễn đạt sự việc.
Đầu rồng, sừng cong, thân người, từ eo trở xuống và đôi cánh tay bao bọc trong vảy rồng, màu đỏ sáng loáng chói mắt tỏa ra xung quanh.
Tiếng Chử Đẳng Sâm vang lên đầy hớn hở, lại bị Nguyễn Thiên quát nạt vội cười làm lành rồi đứng kế quốc trụ.
Quốc Trụ và Nguyễn Thiên vào trụ sở chính, tới nơi liền liền có mấy người trợ lý đến đón.
Cháu nghĩ, nếu đã làm, vậy làm cho trót, đêm nay nước ta thực hiện diễn tập quân sự tại thủ đô!”
Mấy vị kia tuy làm lãnh đạo cao nhất trong nước, nhưng chuyện này còn chưa biết đâu.
---
Trên đường về phòng làm việc của mình, quốc trụ ra chỉ lệnh cho thư ký:
Chỉ thấy, quanh thân Hùng Văn Vương dần hiện nhiều hoa văn kỳ lạ giống hình xăm, đỏ tươi như máu, có mọi nơi trên bộ vị cơ thể.
“Bà tổ, tiếng trống sẽ lan tỏa đến từng dòng họ phải không ạ?”
Quốc trụ nghe Nguyễn Tự lúc gọi bà tổ, lúc gọi ông tổ cảm thấy hơi khó, lại chỉnh xưng hô lên tiếng:
Hiện tại dùng nghi thức này nổi trống, tự các trống con sẽ cảm ứng mà vang lên, như vậy đám người kia sẽ biết được mà ứng phó!”
“Chắc là drone, chỉ có drone mới tạo ra được hình ảnh to lớn đẹp đẽ đến vậy!”
“Trật tự!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là nơi làm việc của nhiều đời quốc trụ, trong trụ sở gồm nhiều tòa nhà thuộc các cục, phòng, ban khác nhau phụ giúp quốc trụ quản lý đất nước.
Không có trả lời.
Trên danh nghĩa, các chức vụ này trong hội Diên Hồng đều ngang trưởng lão bán tiên, riêng tứ trụ ngang hàng bô lão địa tiên, nhưng qua sáu bảy thế hệ lãnh đạo kể từ năm 79 đến hiện tại mới tổ chức lại lần đầu.
Từ từ sau đầu tỏa ra màu đỏ chói lọi, Huyền Vận ánh mắt sáng rực, lông mày tung bay như ngọn lửa cất tiếng:
Tại các tòa nhà bên dưới, người dân nghe tiếng trống vang vọng liền đua nhau tới ban công xem.
Ánh sáng tan đi, người con gái đẹp không tì vết xuất hiện.
“Bà tổ, cháu xin phép trở về một chút chuẩn bị công việc, cùng gọi mấy người lãnh đạo khác tới!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.