Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 218: Người chống cự, c·h·ế·t (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 218: Người chống cự, c·h·ế·t (1)


– Tất cả người Hắc Kiếm Môn nghe đây, bây giờ cho các ngươi hai con đường để chọn. Một là c·h·ế·t, hai là quy hàng Phi Linh Môn, các ngươi tự chọn đi.

– Chưởng môn thấy giải quyết như vậy được không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùm bùm bùm!

Ba trưởng lão Hắc Kiếm Môn nhìn nhau, không còn lựa chọn nào khác:

Chỉ trong giây lát mọi chuyện xảy ra hàng loạt, các đệ tử Phi Linh Môn rất ngạc nhiên, và vui mừng chưa từng có.

– Kính chào chưởng môn, chúng ta không dám hai lòng.

Đệ tử Hắc Kiếm Môn không đắn đo bao nhiêu liền đồng ý:

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không thèm nhìn hai trưởng lão Hắc Kiếm Môn cái nào, lại lao hướng Tiền Bá Thiên. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh kết ấn, một làn sương đen đặc ngưng tụ thành trảo ấn.

Đệ tử Hắc Kiếm Môn sợ đứng tim, thầm mừng đã nhặt về cái mạng.

Tất cả thay đổi của Phi Linh Môn dường như bắt đầu từ khi chưởng môn mới đến, bất giác hình tượng cường đại của chưởng môn mới xâm nhập lòng người. Các đệ tử Phi Linh Môn kích động, máu nóng đang sôi trào.

– Chúng ta quy hàng!

Trong trảo ấn này chứa kình khí dồi dào âm hàn bay ra từ bàn tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, trảo ấn rạch phá không gian, liên tục vang tiếng nổ đì đùng.

– Chúng ta quy hàng!

Lục Lâm Thiên nhìn đám người chằm chằm, lúc hắn nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không chút do dự gϊếŧ chóc thì lòng cũng xúc động rất nhiều, khí thế khuếch tán, khí thế cực kỳ bạo ngược. Tuy lúc này Lục Lâm Thiên mới chỉ là Vũ Sư nhất trọng nhưng trong khí thế lẫn vào cảm giác tiềm long bay lên trời, khiến người run sợ. Khí tức này của hắn không mạnh, điều đáng sợ chính là khí thế tiềm long bay lên cao.

Người bị thương thì gồm cả của Hắc Kiếm Môn và Phi Linh Môn. Cuộc hỗn chiến mấy phút khó tránh khỏi người bị thương.

Thiên Sí Tuyết Sư đập đôi cánh to, khí lưu bay ra thổi mấy đệ tử Hắc Kiếm Môn lên cao rồi té cái bịch xuống đất.

Ba trưởng lão Hắc Kiếm Môn không còn đường lựa chọn, bất đắc dĩ uống Phệ Huyết Hóa Cốt đan, vẻ mặt buồn hiu.

Lần đầu tiên Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh gọi Lục Lâm Thiên là chưởng môn.

Đối với bọn họ thì mạng sống quan trọng hơn.

Trảo ấn tuôn ra khói đen đậm đặc, kiếm quang gặp phải khói đen như bị A-xít ăn mòn, kêu xèo xèo tan biến thành khói trắng.

– Đây là ba viên Phệ Huyết Hóa Cốt đan, mỗi năm phát tác một lần, không có thuốc giải thì huyết mạch sẽ đứt từng khúc, thi cốt sinh mủ c·h·ế·t thảm. Các ngươi uống nó, mỗi năm ta sẽ cho thuốc giải. Nếu dám phản bội Phi Linh Môn thì các ngươi sẽ sống không bằng c·h·ế·t!

Răng rắc!

Lục Lâm Thiên thấy cảnh này rất rung động Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh gϊếŧ chóc tàn nhẫn, hắn cũng biết sau này nên làm như vậy. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh làm hành động này có ẩn ý là dạy Lục Lâm Thiên cách đứng vững trong Cổ vực.

Chương 218: Người chống cự, c·h·ế·t (1)

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đến gần Lục Lâm Thiên, lạnh nhạt nói:

Trảo ấn xuyên thấu kiếm quang đè lên hộ thân cương khí ngưng tụ quanh thân Tiền Bá Thiên.

Thủ ấn đánh ra, kiếm quang đầy trời xé rách không khí, thổi quét không trung đổ ập xuống Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

– Dừng tay lại hết!

Trảo ấn bay ra xé rách không khí, trong mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh b*n r* sát ý, trảo ấn xẹt nhanh, dòng không khí bị dạt sang hai bên.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đáp xuống trước mặt ba trưởng lão Hắc Kiếm Môn, mắt lộ rõ sát ý:

– Hừ! Vũ kỹ tinh cấp cao giai? Quá yếu! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đệ tử Phi Linh Môn cũng rất sợ cảnh vừa rồi. Mười mấy đồng môn c·h·ế·t, bọn họ sợ cái c·h·ế·t. Nhưng vô hình trung Phi Linh Môn hôm nay cứng rắn tạo cho các đệ tử Phi Linh Môn thêm can đảm. Chưởng môn mang về cường giả bí ẩn làm đệ tử Phi Linh Môn rung động. Có cường giả như thế, có chưởng môn như vậy, về sau Phi Linh Môn sẽ tràn đầy hy vọng, bọn họ không cần lo lắng bị người ăn hϊếp tìm tới tận sơn môn nữa.

– Các ngươi thì sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn lại ba trưởng lão Hắc Kiếm Môn buộc phải thu về chân khí, quan sát bốn phía, biểu tình cực kỳ khó xem nhưng không nảy ý chạy trốn. Chưởng môn và hai trưởng lão khác đã bị gϊếŧ, Phi Linh Môn có cường giả Linh Giả bí ẩn, người Hắc Kiếm Môn không có cơ hội chạy trốn.

Từ lúc bọn họ tham gia vào Phi Linh Môn toàn là bị người ăn hϊếp, Phi Linh Môn làm rùa đen rút đầu. Có người tới cửa kiếm chuyện Phi Linh Môn không dám đánh trả, các đệ tử chưa từng ngờ có ngày Phi Linh Môn có thái độ cứng rắn đối diện người khác. Hiện tại bọn họ đã được thấy.

– Kính chào chưởng môn!!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

– Người Hắc Kiếm Môn nghe đây, nếu các ngươi đã quy hàng sau này tức là người của Phi Linh Môn, không còn Hắc Kiếm Môn nữa. Nếu các ngươi dám phản bội thì hậu quả là c·h·ế·t!

Lục Lâm Thiên nói:

Trên bầu trời vang tiếng hét:

Có đệ tử Hắc Kiếm Môn tham gia, thực lực của Phi Linh Môn lớn mạnh hơn rất nhiều.

Cảm nhận lực lượng kh*ng b* của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, biểu tình Tiền Bá Thiên kinh hoàng sợ hãi. Tiền Bá Thiên không ngờ Phi Linh Môn thật sự có cường giả, gã không nên trêu vào Phi Linh Môn. Nhưng lúc này hối hận đã muộn, đòn công kích của đối phương tới ngay trước mặt. Tiền Bá Thiên vươn tay, một thanh kiếm đen bản to nằm trong tay gã.

Ba trưởng lão quy hàng hành lễ:

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm các đệ tử Hắc Kiếm Môn, nói:

Mạng sống nằm trong tay người khác, bọn họ nào dám phản bội? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đứng trên cao, đưa mắt nhìn xuống mọi người dưới đất.

Các đệ tử Hắc Kiếm Môn thấy hai trưởng lão, chưởng môn bị gϊếŧ trong vài giây, lại có yêu thú tàn phá, bọn họ sớm không còn chiến ý, sợ hãi tè ra quần. Đệ tử Hắc Kiếm Môn chưa trải qua gϊếŧ chóc bao nhiêu lần, cả đám thầm run sợ.

Các đệ tử Hắc Kiếm Môn quỳ xuống đồng thanh kêu lên:

– Đa tạ Đông lão.

Tiền Bá Thiên ngưng tụ hộ thân cương khí chớp mắt bị ăn mòn nứt vỡ ra. Tiền Bá Thiên run bần bật, một lát sau gã không chịu nổi lực lượng cường đại. Một tiếng nổ vang điếc tai trên bầu trời, Tiền Bá Thiên bị đánh bay ra xa, gã phun ra búng máu xen lẫn n·ộ·i· ·t·ạ·n·g. Sắc mặt Tiền Bá Thiên dần biến thành màu đen, đây là dấu hiệu trúng kịch độc, tùy thời đi bán muối.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn chằm chằm ba trưởng lão Hắc Kiếm Môn, móc ra ba viên đan dược:

Mới rồi chiến đấu chỉ kéo dài vài phút, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh gϊếŧ hai trưởng lão, chưởng môn Hắc Kiếm Môn trong vài giây chấn nhϊếp mọi người. Nhất là Hắc Kiếm Môn, ai nấy không dám nhúc nhích.

Chỉ mấy phút dưới đất đã có mấy chục xác c·h·ế·t nằm la liệt. Có mười mấy đệ tử Phi Linh Môn bị gϊếŧ, còn lại hơn ba mươi cái xác là đệ tử Hắc Kiếm Môn. Trong đó có người bị Thiên Sí Tuyết Sư gϊếŧ, có người c·h·ế·t trong hỗn chiến. Lực lượng cường đại của Thiên Sí Tuyết Sư và thân thể khổng lồ là ác mộng đối với đệ tử Hắc Kiếm Môn.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh phớt lờ kiếm quang công kích:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 218: Người chống cự, c·h·ế·t (1)