Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65 Lâm Tuyệt muốn tham gia lần này trà hội! 【 Cầu Cất Giữ-Cầu Đề Cử 】

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65 Lâm Tuyệt muốn tham gia lần này trà hội! 【 Cầu Cất Giữ-Cầu Đề Cử 】


Lúc này Lâm Tuyệt mở miệng hô hào: “Này! Này! Đợi bọn ta với!”

Chương 65 Lâm Tuyệt muốn tham gia lần này trà hội! 【 Cầu Cất Giữ-Cầu Đề Cử 】

“Con mẹ nhà ngươi Lâm Tuyệt! Ý của ngươi nói là ta già sao? Lấy thực lực của ngươi liền thích cùng đám nhóc này ở chung một chổ đánh đấm cái tịch mịch à, thứ vô liêm sĩ.”

Phía bên trong là cả một khuôn viên bát ngát không nhìn thấy điểm cuối, có hồ rộng núi cao, mây trắng lượn lờ, linh khí ngập tràn, như chốn bồng lai tiên cảnh.

Nói nói, Cố Trường Thanh liếc mắt nhìn sang trên tay Lâm Tuyệt đang xách một người đeo mặt nạ, hắn to mò mở miệng hỏi: “Người này là?”

Hạ Vấn Thiên lúc này nhìn về phía Lâm Tuyệt có chút nghi ngờ, mở miệng chào hỏi: “Đạo hữu phải chăng là trong truyền thuyết vị kia tuyệt thế kiếm tiên Lâm Tuyệt?”

Lâm Tuyệt giả vờ như chạy đường xa, thở hồng hộc nói: “Ta có thể...tham gia vào đoàn đội chứ...?”

“Ngươi có vẻ không muốn gặp lại ta đi?” Trình Hàn nụ cười như có như không, hời hợt nói.

Đây là một tòa cung điện vô cùng nguy nga tráng lệ, bên trong hiện tại chỉ có vài người đang ngồi, tên Lam Y hạ nhân chỉ hướng vị trí để đám người Lâm Tuyệt tọa hạ rồi khom người bái chào rời đi.

Cố Trường Thanh cũng là bắt đắc dĩ nở nụ cười, ôm quyền đáp: “Ta cứ nghĩ lần này dẫn đội Lâm huynh sẽ không đến chứ.”

Nếu vậy chỉ có thể là một tên xuôi xẻo nào đó bị sư huynh b·ắ·t· ·c·ó·c thế vai rồi.

“Ồ!” Cố Trường Thanh khẽ ồ một tiếng cũng không có hỏi gì thêm.

Nhớ không lầm thì sư huynh cũng không có bằng hữu a.

Lâm Tuyệt cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, hắn cảm thấy hệ thống là đang muốn kiếm chuyện với hắn, dù sao hệ thống có thể che đậy tất cả, chỉ riêng trích tiên khí chất liền không thể che đậy, nói thế nào đi nữa Lâm Tuyệt cũng chắc chắn không tin.

Đám người lúc này cũng là chăm chú nhìn sang, tò mò muốn biết thân phận của Lâm Tuyệt.

Lâm Tuyệt nở nụ cười ôn tồn đáp: “Nào có! Chẳng qua vãn bối cảm thấy mình vẫn thích hợp chơi với người cùng lứa tuổi hơn.”

Lam Hoàng Thiên Tông cũng đến đông đủ, chỉ có Âu Dương Hạo liền không tham dự, hắn cảm thấy mình tu vi quá thấp sợ làm ảnh hưởng đến đám đệ tử, có Lâm Tuyệt ở bên liền đủ rồi.

Sở Phàm tuy là có chút ngưởng mộ Lâm Tuyệt vì được nhiều nữ nhân ưu ái, nhưng khi mần tượng đến cảnh hắn bị đám đông nữ tử vây quanh thay phiên nhồi nhét liền lạnh sống lưng, nổi cả da gà lên.

Chỉ là cổng ngoài thôi liền đã vô cùng to lớn, trước cổng khắc lấy 2 con kỳ lân bằng đá hùng dũng bá khí, tản ra uy áp vô cùng khủng bố giống như vật sống một dạng.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc đám người Sở Phàm vội vàng quay đầu lại.

Không phải sẽ là một hồi ta khen ngươi khiêm tốn sao?

Nhưng trong lòng liền đậu đen rau muống.

Đám người Âu Dương Hạo lúc này có chút bất ngờ vì Lâm Tuyệt đột ngột xuất hiện ở đây, nhưng phần lớn lại là kinh hỉ.

Tên Lam Y hạ nhân nhìn thấy Lâm Tuyệt có thể nói chuyện một cách tự nhiên với Trình Hàn liền biết đối phương thân phận không đơn giản, cũng không dám hỏi nhiều liền vội vàng vì bọn họ dẫn đường.

Đối với việc Trình Hàn gặp phải Lâm Tuyệt ở nơi này cũng là vô cùng bắt đắc dĩ.

Có Lâm Tuyệt ở đây bọn hắn liền không còn e dè khi đối mặt với đám đệ tử đại tông môn kia nữa, dù sao chổ dựa của bọn hắn chính là tuyệt thế kiếm tiên, là thần nhân không gì làm không được trong lòng bọn hắn.

Sở Phàm lại cảm thấy vô cùng có lý, bởi vì toàn tông trên dưới nữ đệ tử đều điên cuồng vì hắn, nếu như có một ngày Lâm Tuyệt thật sự bị phế toàn bộ tu vi vứt giữa đám đông, đảm bảo hắn sẽ bị đám nữ đệ tử này chơi đến c·h·ế·t.

Hệ thống đây là muốn kiếm thêm phiền phức về cho hắn, sợ hắn suốt ngày nấp ở phía sau làm lão lục đi!

Nếu như không có bất ngờ xảy ra, Lâm Tuyệt chính là người mạnh nhất ở nơi này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Huynh đây là đang lo lắng cho bọn ta nên mới làm vậy đi.” Hạ Ngưng Tuyết tự nhủ, trên khuôn mặt của nàng giờ phút này nhìn vào Lâm Tuyệt là vô tận ngọt ngào.

Lâm Tuyệt cho dù cố gắng bình thường đến đâu đi chăng nữa, vẫn là hấp dẫn đến mọi ánh nhìn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mười người thì có đến 9 người thốt lên “Tốt tuấn tú!”

Nguyệt Thần Cung toàn bộ là tiên nữ đồng dạng, lại ít người nên được đích thân Đại Hoàng tử mời đến tham dự.

Bởi vì sao? Luận chiến lực Lâm Tuyệt còn mạnh hơn cả Trình Hàn, mà Trình Hàn có mặt ở đây lại chính là người có tu vi cao nhất, điều này có nghĩa là gì?

Tên Lam Y hạ nhận mở miệng hỏi: “Vị này là?”

Cũng không mất bao nhiêu thời gian, đám người Lâm Tuyệt liền đến nơi.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Lâm Tuyệt quyết định dùng thân phận thật sự đi theo đoàn người tiến về dinh thự của Đại Hoàng Tử, nhưng trước lúc đó hắn cần phải tìm một người khác đóng thế vai Vô Lự nhân vật giả tưởng này.

Càng không nghĩ đến Lâm Tuyệt sớm không đến muộn không đến lại đúng lúc này đột ngột xuất hiện, kế hoạch của hắn cũng hoàn toàn đi tong, nơi này hiện tại đã không còn việc của hắn, đành ngậm ngùi trở về phòng ở của mình.

Lâm Tuyệt ôn tồn mĩm cười ôm quyền đáp: “Ta không biết bên ngoài mọi người xưng hô ta như thế nào, nhưng Lâm Tuyệt đích thị là tên của ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngẩng đầu ưỡn ngực, không còn cái cảm giác gò bó tự ti như lúc trước nữa.

Không tốn bao nhiêu thì giờ, tất cả mọi người đã có mặt đông đủ, đều được phân ra cố định ở từng vị trí cho nên không ai phải tranh với ai.

Có cần trả lời phủ phàng như vậy không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, Lâm Tuyệt xách theo tên tu sĩ xuôi xẻo đóng giả Vô Lự này gia nhập vào đoàn đội.

Nhưng ngại mặt mũi hắn cũng không thể cùng Lâm Tuyệt ở nơi này giằng co.

Trận này trà đạo, liền chỉ mời đến vài vị tuyệt đỉnh thiên kiêu của các đại tông môn, cùng với 10 người đứng đầu tỉ thí, Mạnh Đào liền không tham dự vào lần này.

Đám người cũng bị lời nói của Lâm Tuyệt làm cho bật cười.

Nếu như Trình Hàn ngay lúc này có thể đánh thắng Lâm Tuyệt, hắn đảm bảo lôi Lâm Tuyệt ra treo đánh ba ngày ba đêm cho hả cơn giận.

Nhưng bây giờ chỉ có thể đợi đến ngày mai Hạ Hoàng bí cảnh mở ra, dụ dỗ Lâm Tuyệt cùng hắn trở về Đạo Thiên Kiếm tông chơi một chuyến.

Ngươi là không biết cách giao tiếp hay là không muốn theo sáo lộ ra bài?

Cũng là nhân cơ hội muốn thu Sở Phàm làm đệ tử.

Lâm Tuyệt cũng không thể cứ vậy theo đoàn người này cùng một chổ tiến vào, bởi vì Trình Hàn cũng có mặt ở trong đám đó.

“Hắn tên Vô Lự, bằng hữu của ta, chỉ là bọn ta vui đùa quá trớn, lỡ tay đánh hắn bất tĩnh nhân sự, cũng không thể vứt hắn giữa đường nên đành xách theo như vậy, Cố huynh không cần để ý.”

Sau một hồi vượt từng cây cầu nhỏ tham quan phong cảnh, đám người Lâm Tuyệt cuối cùng cũng đến được điểm hẹn.

Dù sao hắn vừa lạ mặt, vừa đẹp trai, lại ngồi gần hai vị tiên nữ xinh đẹp, khí chất lại như tiên một dạng nên trước khi vào bàn tiệc đều bị đám người khựng lại một nhịp nhìn qua.

Sức mạnh tuyệt đối khiến bọn hắn cảm thấy tự tin.

Nếu như không thể tìm được ảnh đế thế vai, Lâm Tuyệt chỉ có thể tìm một tên quần chúng thế chổ, miễn là hắn bị đánh bất tĩnh không hành động không mở miệng liền hoàn thành sứ mệnh.

Lâm Tuyệt cũng chẳng muốn cùng Đại Hoàng tử dây dưa lòng vòng, mở miệng giễu cợt nói: “Không có thực lực ta nào được gọi là kiếm tiên, liền gọi tiểu bạch kiểm cho người ta chơi miễn phí thì có.”

Nhìn thấy cảnh vật như vậy, Lâm Tuyệt không khỏi nhớ đến lúc nhỏ trên truyền hình chiếu cảnh phim tây du ký, liền thổn thức không thôi.

Lâm Tuyệt chỉ có thể còn cách tìm một tên tán tu kim đan hậu kỳ, sau đó đánh ngất hắn, bắt đầu để đối phương mặt lên trang phục giả dạng Vô Lự.

Bằng hữu sao?

Hạ Ngưng Tuyết và Trần Tịnh Y thì có chút tò mò về thân phận tên tu sĩ bị Lâm Tuyệt xách trên tay.

Lâm Tuyệt giả vờ ngạc nhiên, ôm quyền đáp: “Trình tiền bối! Không ngờ lại gặp ngài ở đây.”

Đại hoàng tử nghe vậy cũng liền á khẩu, không biết đáp sao cho thỏa, liền gượng cười ha hả cho qua.

Sau khi Trình Hàn rời đi, Lâm Tuyệt liền đưa mắt nhìn sang Cố Trường Thanh, mĩm cười nói: “Cố Huynh đã lâu không gặp a.”

Lâm Tuyệt chưa kịp giới thiệu thì Trình Hàn đã đi đến mở miệng nói: “Ngươi rốt cuộc vẫn là tới a.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thị nữ cũng nhanh chóng vì đám người Lâm Tuyệt dâng trà châm rượu.

Chỉ có thể trong lòng giận mắng.

Trình Hàn bị nói cho như vậy, không biết phải trả lời làm sao.

Tên Lam Y hạ nhân đi trước dẫn đường, đám người Lam Hoàng Thiên tông kết đội đi theo.

Để tìm một người không quen biết cùng hắn phối hợp cũng quá khó khăn.

Hạ Ngưng Tuyết bên cạnh liền liếc hắn một cái, Trần Tịnh Y thì che miệng cười khẽ.

Hắn không ngại mặt mũi muốn đến tham gia lần này trà hội cũng là để ngăn cản việc Sở Phàm bị đại hoàng tử dụ dỗ gia nhập vào hoàng triều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65 Lâm Tuyệt muốn tham gia lần này trà hội! 【 Cầu Cất Giữ-Cầu Đề Cử 】