Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59 Lãng mạn!
Nàng tự nhốt mình trong động phủ, chịu đựng dày vò, không dám cùng ai tiếp xúc.
Tin đồn vài năm trước cũng bắt đầu được mọi người đề cập tới.
Trần Tịnh Y mặc dù vô cùng hâm mộ nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, nàng cũng không màng danh phận gì cả, chỉ cần có thể được ở bên cạnh Lâm Tuyệt là đã mãn nguyện rồi.
Lúc trước một bộ cao lạnh không thèm ngó ngàng đến Lâm Tuyệt, bây giờ thấy người ta lợi hại liền bắt đầu thân cận xưng hô phu quân này nọ.
Lâm Tuyệt cũng liền trao cho nàng một nụ hôn vô cùng đằm thắm.
Đám người bên trong bị luồng uy áp đè ép thở không ra hơi, vội vàn đưa mắt nhìn lên hướng phía bầu trời đứng đấy một tôn vô thượng kiếm tiên.
Bắt đầu lên án Thường Nguyệt tiên tử không biết liêm sĩ.
Lâm Tuyệt có chút thổn thức, sau đó tiếp tục nói: “Cũng là yêu nàng, muốn xứng với nàng, cho nên mới trốn tránh hiện thực, không ngừng điên cuồng tu luyện, bởi vì ta không muốn phàm nhân nghịch tập, ta không muốn mọi cố gắng của ta để cho nàng nhìn thấy, ta không muốn dùng lý do đó để nàng thương hại, ta là muốn đột ngột xuất hiện, lấy tư cách là một cường giả chân chính thổ lộ với nàng, nàng không hề có lỗi, lỗi là tại ta quá yêu nàng.”
Không thể khiến vạn chúng triều bái thì ít nhất cũng phải để ngàn người kính ngưởng.
Chính vì lý do đó mà đám phong chủ, trưởng lão chấp sự tối ngày bận bịu cố gắng đè ép dư luận.
Lâm Tuyệt lại vô tình dấy lên một phong trào hoàn toàn mới.
“Ngươi là đệ tử mới nhập môn sao?”
Mặc dù chuyện này bị đám trưởng lão tận lực đè ép không có truyền đến Vô Danh phong, nhưng Lâm Tuyệt lại được liên kết quan hệ nhân mạch đưa ra thông báo nhắc nhỡ.
Trên trời có vạn kiếm tề minh!
Lâm Tuyệt chỉ có chưa đến 50 tuổi lấy hóa thần cảnh giới nghiền ép phản hư kỳ tu sĩ, lại hoàn toàn khiêm tốn không muốn đi ra trang bức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chúng nữ mặc dù không can tâm, nhưng cũng cảm thấy bọn họ đẹp đôi vô cùng, đành phải chấp nhận hiện thực chúc phúc cho hai người.
“Chín thành là như vậy!”
“Các ngươi cảm thấy trận giao chiến đó thật sự là hòa sao?”
Đám đệ tử hăng say nghe hắn thuyết giáo, trong lòng liền bội phục Lâm Tuyệt không thôi.
“Tại sao sư huynh lại hỏi vậy?”
Lâm Tuyệt đeo vào ngón áp út của nàng chiếc nhẫn lá, sau đó đứng dậy mĩm cười nói: “Đây là minh chứng cho việc hai ta chính thức trở thành phu thê!”
Chuyện này cứ tưởng êm xuôi cho qua, không nghĩ đến lại bị đám đệ tử kia cho dấy lên lại, nếu như truyền đến tai Lâm Tuyệt đây chẳng phải liền xong con bê.
Nàng lúc này run động không thôi, Lâm Tuyệt cũng quá lãng mạn đi.
Tràng diện lúc này vô cùng hùng vĩ.
Xem xong thư báo, Lâm Tuyệt không suy nghĩ nhiều liền na di phía trên bầu trời Vô Danh phong.
Lâm Tuyệt nhẹ nhàng đi đến cầm lấy tay của nàng, sau đó hướng ánh mắt đến đám người phía dưới, lạnh lùng nói: “Thường Nguyệt tiên tử chính là nữ nhân của ta, nếu như có bất kỳ ai dám làm nàng chịu đựng lấy ủy khuất.”
Lâm Tuyệt có thể sẽ không quan tâm người khác nói gì về hắn, nhưng chắc chắc không cho phép có người làm cho nữ nhân của hắn bị ủy khuất, một chút thôi cũng không thể chấp nhận.
“Nói vậy! Không lẽ không phải hòa mà là Lâm kiếm tiên hoàn toàn áp đảo?”
Nói nói Lâm Tuyệt quỳ một gối xuống, ngước nhìn lên Thường Nguyệt tiên tử.
Nhưng đám đệ tử mỗi ngày đều dùng đến chuyện đó để lấy ra bàn tán.
“Chẳng phải Lâm kiếm tiên đã nói như vậy sao?”
Hắn từ bên trong động phủ lớn tiếng quát: “Các ngươi ngậm mồm lại hết cho ta! Nếu có ai dám nói gì về Thường Nguyệt tiên tử, ta bảo đảm phế bỏ hắn toàn bộ tu vi đuổi khỏi sư môn!”
“Chẳng lẽ ngươi không biết khiêm tốn thật thà dũng cảm là nói về Lâm kiếm tiên sao? Ngài ấy cam chịu một mình tiến vào Thiên Ma tông, mặc cho nguy hiểm trùng trùng vẫn không hề chùn bước, nhất kiếm đ·ánh c·hết ma chủ Ngô Ứng Thiên sẵn tiện hủy diệt luôn Thiên Ma tông, hơn nữa sau khi biết được tông môn chúng ta bị tập kích, ngài ấy liền vội vàng trở về, mặc cho bị mọi người hiểu lầm chửi mắng, nhưng ngài ấy vẫn không hề bỏ mặt tông môn mà tìm đến đám ma môn kia gọt đi một nữa tu vi của bọn hắn, chính vì vậy mà chính đạo tu sĩ liền dễ dàng diệt sạch đám ma tu.”
Lâm Tuyệt thần sắc lạnh lùng, âm thanh uy nghiêm nói: “Ta chính là Lâm Tuyệt! Các ngươi có tin hay không từ lúc 5 tuổi ta đã yêu thích qua Thường Nguyệt tiên tử? Nhưng bởi vì lúc ấy ta chỉ là một phàm nhân, một đứa nhóc, không có tư cách nói thích hay yêu nàng, thân ta còn lo chưa xong nữa là...”
Bởi vì sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như không phải đám đệ tử này nhiều chuyện để lộ ra, thì ai cũng không biết Lâm Tuyệt muốn giấu kín đến lúc nào, hắn rốt cuộc mạnh đến đâu.
Quy định này đề ra được đông đảo nữ nhân trong thiên hạ hưởng ứng, đám nam nhân tu sĩ không muốn ế vợ cũng đành nổ lực phấn đấu.
“Vậy tại sao Lâm kiếm tiên lại không muốn nói ra sự thật?”
Nhỡ đâu Lâm Tuyệt giận dữ mang theo Thường Nguyệt tiên tử bỏ đi thì tông môn biết phải làm sao?
Cầu hôn cũng phải quỳ gối tặng nhẫn giống như dàng này Lâm Tuyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thường Nguyệt tiên tử cũng bị những lời nói sáo rỗng đó làm lay động, cảm thấy mình hoàn toàn không hề xứng đáng, cũng không có tư cách được Lâm Tuyệt yêu thương.
Bên dưới đám người hoảng sợ run lập cập, quỳ gối phủ phục xuống.
Không phải dùng vạn kiếm làm pháo hoa thì ít nhất cũng phải lấy ra trăm đạo kiếm ảnh.
Trên dưới tông môn cũng không còn ai nhắc tới Thường Nguyệt tiên tử nữa, nhưng vấn đề khác lại bắt đầu diễn sinh.
Hạ Ngưng Tuyết cũng đứng lẳng lặng ở một bên quan sát, nàng có chút tủi thân lẩm bẩm nói: “Sư huynh! Huynh khi nào thì mới chịu tỏ tình với ta giống như vậy? Ta cũng muốn được lãng mạn, muốn được mọi người biết đến ta là nữ nhân của huynh a.”
Liễu Viêm trước tiên vỗ tay chúc mừng, đám người còn lại cũng bắt đầu hưởng ứng làm theo.
Thường Nguyệt tiên tử hoàn toàn không chê, nàng hạnh phúc nở nụ cười sáng lạng, trên khuôn mặt còn động lại hai hàng nước mắt còn chưa khô.
Thường Nguyệt không do dự gật đầu đồng ý, hạnh phúc nức nỡ nói: “Ân! Th·iếp nguyện ý!”
Toàn tông trên dưới lúc này đều bắt đầu bàn tán, Âu Dương Hạo cũng không thể đem toàn bộ đám đệ tử này cùng một lượt xử trí, dù sao cũng chỉ là lời nói bóng gió, tông môn cũng không có quy định trách phạt đề ra.
Liễu Viêm bên trong động phủ đang yên ổn tu luyện, nghe đến đám đệ tử bên ngoài bàn tán Thường Nguyệt tiên tử, liền mặt mày tái mét.
Kể từ giây phút này, muốn có được đạo lữ thì bắt buộc phải tỏ tình lãng mạn như Lâm Tuyệt.
Đứng trên bầu trời Vô Danh phong, Lâm Tuyệt thả ra uy áp bao khỏa lấy toàn bộ tông môn.
“Ta nên làm gì bây giờ? Đội gai nhận lỗi trước hay là trốn trong động phủ giả vờ như không biết gì cả?” Liễu Viêm lúc này hoảng loạn không biết phải làm thế nào cho phải.
Thời gian cũng trôi qua 3 ngày từ khi trận giao chiến giữa Lâm Tuyệt và Trình Hàn diễn ra.
Thường Nguyệt tiên tử lúc này đã nước mắt giàn giụa, cũng không thèm quan tâm dung mạo của mình lúc này có xấu hay không, một đường bay đến đứng đối diện Lâm Tuyệt khoảng chừng 2m.
...
Lời vừa nói ra, cũng là ngàn vạn kiếm ảnh tề minh trên không trung, chiếu rọi toàn bộ đại địa.
Lâm Tuyệt mĩm cười lấy ra cặp nhẫn lá khi nãy hắn vừa khéo làm, dù sao cũng là thời gian vội vã, trước tiên cứ làm theo đúng trình tự, sau này bổ sung sau.
Bởi vì tin đồn lúc trước là do hắn tức giận Lâm Tuyệt không trọng tình trọng nghĩa, đi đem cực phẩm linh thạch trao đổi với gái nên mới tung ra.
Lâm Tuyệt sâu hấp một hơi, sau đó hướng ánh mắt nhìn về phía Vô Danh phong, mở miệng nói: “Tiên tử! Có thể ra ngoài gặp ta sao?”
Dần dà thân phận của Trình Hàn cùng với tu vi phản hư trung kỳ của hắn được lộ ra lại càng khiến cho đám đệ tử khâm phục không thôi.
3 ngày sau.
Liễu Viêm lúc này thật sự sợ!
Âu Dương Hạo chỉ có thể tận lực đè ép, giải thích, không muốn để chuyện này đi quá xa.
“Ta! Lâm Tuyệt! Quyết cùng hắn bất cộng đái thiên!”
Tên đệ tử khoa chân múa tay diễn tả vô cùng sinh động, cứ như thể hắn là người chứng kiến toàn bộ sự việc.
“Ngươi là ngốc đi? Ngươi không thấy dư ba của trận chiến đó tản phát ra mạnh đến mức nào sao? Tông chủ đại nhận bắt đắc dĩ phải mở ra hộ sơn đại trận, hơn nữa, bọn họ giao thủ thời gian cũng khá lâu, trong khi đó chỉ có mỗi Lâm kiếm tiên xuất hiện, dáng vẻ lại vô cùng ung dung soái khí, hoàn toàn không giống như vừa mới đánh trận qua.”
Uy áp tan đi, kiếm ảnh dần phai mờ.
Chương 59 Lãng mạn! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Tuyệt lúc này ôn nhu đưa ánh mắt nhìn về phía Thường Nguyệt tiên tử, nhu tình nói: “Tiên tử! Ta yêu nàng! Nàng có đồng ý trở thành đạo lữ của ta hay không?”
Cũng chính vì có cây đại thụ mạnh mẽ này làm chỗ dựa, đám đệ tử tông môn tính tình cũng bắt đầu bành trướng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.