Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57 Ai đó làm ơn giúp ta đánh c·h·ế·t tên hỗn đản này.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57 Ai đó làm ơn giúp ta đánh c·h·ế·t tên hỗn đản này.


Khinh người quá đáng!

Hắn lúc này ấm ức không thôi.

Trình Hàn đưa tay ra chộp lấy đối phương quyết định trở về tông môn bắt hắn mang lấy đạo bào đấp lên mặt nạ của Lâm Tuyệt rồi đánh một trận mới được.

Hắn lúc nãy khựng lại hoàn toàn không phải do tiêu hao sạch linh lực, mà là kiếm ý đột phá đến lục trọng nhập môn, hắn liền vội vàng để hệ thống cường hóa đến viên mãn.

Hắn bây giờ chỉ có một ước muốn.

Chương 57 Ai đó làm ơn giúp ta đánh c·h·ế·t tên hỗn đản này.

Trình Hàn thấy Lâm Tuyệt không những không chùn bước còn hưng phấn lạ thường, khuôn mặt của hắn có chút mất tự nhiên.

Thường Vô Hạng nhìn về phía còn lại mặt chữ Trình Hàn đều không có ai đặt cược cũng là nuốt vội nước bọt.

Sau khi đã tung ra hết hai đòn tuyệt kỹ, Lâm Tuyệt lại tiếp tục đứng từ xa vận dụng ngủ trọng viên mãn kiếm ý điên cuồng hướng Trình Hàn chém tới.

Bởi vì hắn hiểu khá rõ tính cách của Lâm Tuyệt, chỉ khi nào dám chắc phần thắng hắn mới dám ra tay mà thôi.

Lão già này tại sao lại cười? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Tuyệt cảm thấy trảm thiên bạt kiếm thuật còn chưa đủ, liền xuất thủ Vạn Kiếm Đoạn Trường Hà, hắn thể nội linh lực điên cuồng vận chuyển, vạn kiếm tề minh, chiếu rọi cả một phương chu vi, khóa chặt toàn bộ hướng đi của Trình Hàn.

Trước khi rời đi, Trình Hàn cũng không có quên nói cho Lâm Tuyệt biết Hạ Hoàng bí cảnh còn chưa đến 5 năm nữa liền sẽ mở ra, đến lúc đó hắn muốn mời Lâm Tuyệt mang lấy đệ tử tông môn đi đến hoàng thành Đại Hạ Hoàng Triều tham gia náo nhiệt.

Lưu Sùng cùng Mạc Vũ Hà ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi sau đó dời ánh mắt qua chổ của Thường Vô Hạng.

Những tu sĩ cảnh giới thấp bị dư ba ép đến thở không ra hơi, ngã quỵ trên mắt đất, sống sung kích tản phát ra khiến xung quanh mây núi bị ép cho nghiền nát.

Nàng không thích cá cược, đặc biệt người mình yêu có hay không giao thủ gặp nguy hiểm liền khiến nàng lo lắng không thôi, còn tâm trạng đâu mà tham gia náo nhiệt.

Nói là tỉ thí có điểm dừng!

Lâm Tuyệt thấy vậy liền vội vàn vung kiếm.

Tiểu tử thúi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngươi không cược vào Trình Hàn bọn ta lấy đâu linh thạch để trả cho bên kia?

Nào có phong độ như lúc mới đến, nếu như hắn không phải cầm kiếm mà là cầm gậy, hắn chính là ban chủ của cái bang a.

Tên hỗn trướng!

Trình Hàn vừa muốn gạt bỏ đi kiếm ảnh xông đến chổ của Lâm Tuyệt.

Lưu Sùng trước tiên không do dự liền đặt cược cho Trình Hàn.

Còn miễu sát? Khả năng không cao.

Trình Hàn âm thầm nuốt nước miếng chửi tục.

Lâm Tuyệt bỗng nhiên dừng lại động tác.

Đám phong chủ có chút lưỡng lự, dù sao bọn hắn biết Trình Hàn khủng bố đến mức nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao ở đây thực lực của hắn là mạnh nhất.

Hắn chém nhanh chém nhiều cũng thôi đi.

Trình Hàn vội nuốt nước bọt chửi tục.

Đây nào phải là tỉ thí.

Ngọa tào!

Bọn hắn thật không dám nghĩ đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cũng ngay lúc này.

Trình Hàn cũng là mộng bức không thôi, vội vàng sử dụng linh khí hổ thể tạo ra tấm bính chướng ngăn chở.

...

Còn lại đám phong chủ cũng liền chọn cho Lâm Tuyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Hàn gồng hết sức bình sinh, cố gắng chém rơi từng đạo kiếm ảnh.

Là chuyển từ ngủ trọng viên mãn kiếm ý sang lục trọng viên mãn kiếm ý thì có.

Lâm Tuyệt lúc này mở miệng, âm thanh nghiêm túc hỏi: “Xin cho vãn bối hỏi, khi nãy Trình tiền bối dùng lấy bao nhiêu thực lực để chặn đỡ?”

Trong lòng cũng là âm thầm thề lấy.

Lâm Tuyệt quả nhiên tu luyện 5 đạo linh lực có khác, hắn thể nội linh lực vô cùng dồi dào, liên tục vung hết sức chém mà không tiêu tốn bao nhiêu.

Trong lòng nuốt lấy một bụng oán khí, không biết tìm ai phát tác, hắn liền nhìn thấy Cố Trường Thanh.

Hắn hối hận vô cùng, cũng không thể mở miệng xin thua.

Hắn nào dám chống đở, vội vàng lui nhanh ra xa, sử dụng kiếm khí ngăn chở, vừa đánh vừa lui ra sau, bắt đắc dĩ vô cùng.

Hắn cũng không còn dám thả ra thần thức để quan sát, bởi vì quá nguy hiểm đi, không cẩn thận liền bị kiếm khí của Lâm Tuyệt chém cho thần hôn câu diệt.

Ngươi là thích tìm ngược?

Trình Hàn tức giận muốn thổ huyết.

Âu Dương Hạo liền không có tham gia.

Còn về Hạ Hoàng bí cảnh, hắn cũng không hứa trước là có nên đi hay không đi.

Nghĩ như vậy, Trình Hàn không hiểu sao lạnh run.

Con mẹ nó!

Lâm Tuyệt càng nói càng lúng túng.

Lâm Tuyệt cũng không có cho Trình Hàn đứng đó suy nghĩ viễn vong.

Không nói hai lời, 1 giây ngắn ngủi liền chém ra vài chục đạo kiếm ảnh, đây cũng không phải là kiếm ảnh bình thường, mà chính là trảm thiên bạt kiếm thuật viên mãn kèm theo ngủ trọng viên mãn kiếm ý gia trì.

Ngươi xuất toàn lực đánh ta, nhưng ta chỉ dùng không đến 4 thành liền dễ dàng phá giải, người không sợ lại còn hưng phấn?

Nếu đối phương đã mạnh như vậy, Lâm Tuyệt liền không còn lo nghĩ, có thể thỏa sức tung toàn bộ tuyệt kỹ đánh một trận đã đời.

Bị ta đánh sướng quá nên cười sao?

Con mẹ nó chứ!

Ngươi lại tung ra hết vốn luyến!

Hắn trên thân lúc này đã thấm đẫm mồ hôi, đạo bào cũng có vài chổ bị kiếm ảnh chém rách, có chút chật vật.

Sau khi giao thủ với Trình Hàn, Lâm Tuyệt cảm thấy hắn hiện tại bộc phát toàn bộ sức mạnh chỉ có thể đánh trên kèo tu sĩ phản hư trung kỳ, muốn đánh g·iết đối phương thật sự rất khó.

Ý muốn nói là chúng ta bay giờ đổi người đặt cược có được hay không?

Tên tiểu tử thúi này xem ta là bao cát thì có!

Cái nhục này hắn làm không được.

Kiếm khí sắc bén, chém đứt cả hư không, thẳng tấp một đường lao nhanh đến, Trình Hàn ánh mắt nghiêm túc vung kiếm chặn đở.

Nếu vậy ta cũng đành giúp ngươi thỏa mản đi.

Bốn người tám mắt nhìn nhau, bắt đắc dĩ không thôi, bọn hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi Lâm Tuyệt lại có nhân khí lớn đến như vậy.

Ngươi build lệch chỉ số sao?

Lâm Tuyệt thì sao?

Trình Hàn giờ phút này muốn cười, hắn muốn cười thật là to, nhưng quá ngại mặt mũi chỉ có thể mĩm cười khúc khích.

Trình Hàn thấy vậy âm thầm cười lạnh, mở miệng nói: “Xem ra là ngươi đã hết sạch linh lực đi?”

Con mẹ nhà ngươi Lâm Tuyệt!

Đánh c·hết hắn cũng không tin! Hắn ngay lúc này cũng không dám chắc kiếm ý lục trọng viên mãn phải chăng đã là cấp cao nhất của Lâm Tuyệt?

Phải dạy cho Lâm Tuyệt biết thế nào là kính trên nhường dưới, đánh cho đến mẹ ruột cũng không có nhận ra hắn.

Xem ra cũng là một tên thích bị ngược đây mà!

Đó là có ai làm ơn giúp hắn đ·ánh c·hết tên hỗn đản này, hắn thật sự sắp chịu không nổi.

Trình Hàn nhìn hắn tức giận không thôi.

Chỉ có thể cắn răng chống đở đợi đến khi Lâm Tuyệt tiêu hao hết linh lực mới thôi.

Hắn nào phải khô kiệt linh lực.

Vừa bị kiếm ảnh của Vạn Kiếm Đoạn Trường Hà, vừa bị kiếm khí từ lục trọng kiếm ý viên mãn chém tới tấp, hắn lại rơi vào thế bị động, chỉ biết vung kiếm tiếp tục chặn đở.

Sau khi không còn cảm nhận được áp lực, mọi người liền biết giao thủ đã kết thúc, vội vàng hướng về phía của Thường Vô Hạng hỏi.

Cố Trường Thanh bị túm cổ lôi đi, Lâm Tuyệt không nghĩ cũng biết đến kết cục của đối phương sẽ rất thảm, liền lắc đầu bật cười.

Trình Hàn lúc này toàn thân sơ sát, tóc tai rối bời thảm hại vô cùng.

Lâm Tuyệt nhìn vào Trình Hàn trạng thái như vậy cũng là lúng túng vô cùng, chấp tay cuối đầu nói: “Kính mong Trình tiền bối thứ lỗi, là vãn bối mãi mê luyện tay...à không là mãi mê trầm luân bên trong giao thủ, không kịp rút ra...à không phải...là không kịp thu tay.”

Tiểu tử này có bệnh đi?

P/S: Tác cảm ơn mọi người đã không ngừng ủng hộ. Tác cũng chân thành cảm ơn đọc giả Mai Quang Linh cùng đọc giả Kouhaku đã tặng quà cho tác ạ. Có quà có đề cử tác liền viết tới sáng luôn ^^

Lâm Tuyệt có chút nghi hoặc thái độ của Trình Hàn.

Miệng còn không ngừng kêu: “Tada..tada...tada...”

Xuất thủ cũng không phải là toàn lực trảm thiên bạt kiếm thuật viên mãn, Lâm Tuyệt chỉ vận dụng tuyệt kỹ ở mức độ vừa phải, còn lại lực sát thương hắn dồn hết vào kiếm ý ngủ trọng viên mãn.

Hắn liền cẩu thả ở Vô Danh phong liền nổi danh như vậy.

Trình Hàn bị ngàn vạn kiếm ảnh Vạn Kiếm Đoạn Trường Hà vây khốn, không thể thoát thân, liền sợi tóc của Lâm Tuyệt đều không thể chạm đến.

Ta linh thạch đâu mà trả nổi?

Lâm Tuyệt chân dẫm Trích Liên kiếm, tay phải nắm chặt Thanh Sam kiếm tư thái vô cùng xinh đẹp lại khiến người khác cảm thấy hiên ngang lạ thường.

Lâm Tuyệt nghĩ thầm trong lòng.

Trình Hàn giờ phút này khóc không ra nước mắt.

Dù sao cũng là hai bên thử sức, Lâm Tuyệt trước tiên đánh đòn phủ đầu, Trình Hàn không có lý do để né tránh mà ngạnh kháng vung kiếm chém tan kiếm ảnh.

Lâm Tuyệt nghe vậy cũng không có bất ngờ bao nhiêu, dù sao đối phương tu vi còn tại đó, hắn cảm thấy có lẽ đối phương chỉ dùng ra 3 thành đi.

Thường Vô Hàng cùng với Sở Phàm làm sao có thể để chuyện đó xảy ra!

Liễu Viêm đắn đo một hồi quyết định đặt cược cho Lâm Tuyệt.

Ngọa tào!

Ngươi đây là cộng hết điểm vào công kích sao?

Bao nhiêu uất ức của hắn đều dồn hết vào Cố Trường Thanh.

Sau gần một canh giờ, Lâm Tuyệt cảm thấy trong thời gian ngắn hắn khó có thể để kiếm ý thăng lên thất trọng, đành tiếc nuối thu tay.

Cũng trong quảng thời gian Lâm Tuyệt chiến đấu, dư ba cũng ảnh hưởng rất lớn đối với đám người bên dưới.

“Tada..tada...tada...” Lại là liên hồi kiếm khí không ngừng nghỉ chặc chém trực diện vào người của Trình Hàn.

Lâm Tuyệt tự tin nhưng hoàn toàn không tự phụ.

Âu Dương Hạo bắt đắt dĩ phải mở ra hộ sơn đại trận.

Mạc Vũ Hà thấy vậy cũng không do dự nữa, quyết định cũng cược theo vào.

Có thua cũng không quan trọng, miễn là có thể ủng hộ lấy lòng đối phương là được.

Hắn cũng không có suy nghĩ Lâm Tuyệt là lâm trận đột phá, nào có loại biến thái đột phá từ nhập môn đến viên mãn chỉ trong vòng một nốt nhạc?

Biết được chân chính đáp án, Lâm Tuyệt càng thêm hưng phấn.

Nếu như để Lâm Tuyệt ngày ngày đi trang bức thì liệu còn đến mức nào?

Thường Nguyệt tiên tử cũng là như vậy.

Ta bây giờ rút lui còn kịp không?

Trình Hàn suy tư vài giây sau đó đáp: “Cũng khoảng nữa thành đi!”

Nếu như là vận dụng thêm thần thông Lục Giáp Kì Môn, đối phương không có pháp bảo chạy trốn, hoàn toàn có thể bị Lâm Tuyệt trong thời gian ngắn g·iết c·hết.

Hắn giờ phút này nắm chặt Thanh Sam kiếm, bộc phát ra một cổ kiếm khí cực kỳ khủng bố, hắn giờ phút này muốn chém cho sướng tay mới thôi.

Hắn cũng mới vừa đột phá hóa thần kỳ không được bao lâu a.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57 Ai đó làm ơn giúp ta đánh c·h·ế·t tên hỗn đản này.