Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44 Hiểu Lầm!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44 Hiểu Lầm!


Hắn cũng là âm thầm may mắn vì không biết cách liên hệ với Thiết Diện đạo nhân, nếu không bị đối phương gặng hỏi tung tích của Thiết Diện đạo nhân thì làm sao bây giờ?

“Chắc là vậy!” Lệ Quỷ hơi trầm mặt nói.

Lâm Tuyệt khựng lại, nhíu mày nói: “Ta nhìn già lắm sao?”

Ngọa tào! Nàng không phải nữ nhân của ngươi? Vậy ngươi bắt ta đến chổ nàng làm gì a?

“Mặc kệ hắn là ai, ta nghĩ người này chắc là từ nơi khác đến! Các ngươi có lẽ biết chuyện 3 năm trước ở khu vực lân cận Ngự Thú phong từng xuất hiện lôi kiếp?” Lệ Quỷ mở miệng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngươi...ngươi! Ngươi thực lực đủ để đánh bại cường giả nguyên anh kỳ, tại sao lại không vì tông môn cống hiến một phần sức lực?”

P/S: Đăng trước một chương, tối tác sẽ bạo chương nhé!

Từ lúc ma môn rút lui cũng chỉ mới hơn 2 canh giờ, thời gian này đại đa số mọi người đều tĩnh tọa dưỡng thương, chiến trận diễn ra ở bên ngoài cũng không có ảnh hưởng đến cảnh vật bên trong tông môn, chỉ có sơn môn là bị nện sập mà thôi.

“Nguyên anh hậu kỳ? Làm sao có khả năng? Hẳn là hắn áp chế cảnh giới đi? Ta cảm thấy hắn có thể là tu sĩ Phản Hư kỳ a!” Lãnh Tà khẳng định nói.

Ngọa tào!

Hắn là đi diệt luôn Thiên Ma tông, các ngươi lại ở đây mắng mỏ hắn, nếu như không có hắn, các ngươi giờ phút này đã là vật liệu của Vạn Huyết Đan đi.

Hắn không g·iết đối phương chẳng qua là không cần thiết mà thôi, bởi vì đối phương không có cách liên hệ với Thiết Diện cho nên Lâm Tuyệt liền an tâm, hơn nữa Lâm Tuyệt còn muốn bọn hắn làm nhân chứng cho việc Lâm Tuyệt đã diệt đi Thiên Ma tông, dù sao hắn cũng muốn trang cái bức a.

Con mẹ nó!

Bọn hắn có chút kinh ngạc, tên tiểu tử thúi này là từ đâu bắt được Đao Mãnh? Hắn chính là cường giả nguyên anh hậu kỳ a? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Tuyệt cười nhạt nói: “Phong chủ là sư tôn của ta, ta chỉ là một tên đệ tử mà thôi, ta cũng không có trách nhiệm gồng gánh toàn bộ tông môn đi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Tuyệt nhìn hắn mĩm cười: “Nhưng ta thích nàng a!” Sau đó ánh mắt của hắn bắt đầu lạnh dần kèm theo một tia sát ý nói: “ Ta chưa đánh qua nàng nhưng ngươi lại dám làm nàng b·ị t·hương, nếu không phải là ta muốn trước tiên để nàng xử lý, ta đảm bảo đem người thần hồn cũng tế ra đánh vài vạn năm.”

“Có thể! Người này chắc là ngộ ra thần thông hay là tuyệt kỹ lợi hại nào đó mới dẫn đến thiên kiếp đi.”

Lâm Tuyệt nhìn thấy mọi người như vậy cũng không hề tức giận, liền thở dài một hơi rồi rời đi trở về Vô Danh phong.

Dù sao hắn cũng không có nghĩ đến xâu xa như vậy.

“Người này rốt cuộc là thần nhân phương nào?” La Nhuận vẫn chưa hết sợ hãi, lẫm bẩm nói.

“Tiện tay mà thôi.” Lâm Tuyệt thờ ơ nói.

“Các ngươi cũng cho là như vậy sao?” Lâm Tuyệt nhìn về phía đám người, rồi ánh mắt của hắn dừng lại ở chổ của Thường Nguyệt tiên tử.

“Ta cũng không xác định được, người ban nãy chỉ bạo phát ra tu vi nguyên anh hậu kỳ...khụ khụ..” Lệ Quỷ ho ra một ngụm máu, sau đó mở miệng nói tiếp: “Nhưng từ khí tức của kiếm ý này cùng với khí tức còn đang quanh quẩn ở đằng kia, ta đoán 8 thành là cùng một người.”

Đao Mãnh trong bụng chửi âm lên, nhưng bên ngoài lại nhăn nhó, khóc lóc cầu xin nói: “Đại ca! Ta thật không biết Thường Nguyệt tiên tử là nữ nhân của ngài! Nếu như ta biết, có cho ta 100 cái mạng cũng không dám a!”

Đao Mãnh trong lòng đậu đen râu muống nhưng bên ngoài lại tiếp tục cầu xin, tìm lấy con đường sống: “Đại...đại ca! Nếu vậy...ngài...ngài làm ơn thả ta có được hay không?”

...

Hại đại khủng bố này ta ai cũng không dám đắc tội.

Có nhầm không a?

“Không sai! Bọn ta đều cảm thấy như vậy! Ngươi chính là tội đồ của Lam Hoàng Thiên tông!” Đám phong chủ hùng hùng hổ hổ quát mắng.

“Con mẹ nó! Ai là gia gia của ngươi?” Lâm Tuyệt khó chịu nói, hắn chỉ thích mỹ nữ gọi hắn là ca ca, ba ba hay thúc thúc loại kia.

Hắn đối với Lâm Tuyệt còn có cái nhìn khác, người này rất có thể là kẻ thù của Thiết Diện đạo nhân, có thể không kiên kị g·iết đi ma chủ, còn dám lộ mặt để mọi người nhìn thấy, chứng tỏ thực lực hai bên không thua kém, hơn nữa hắn dường như cố ý lộ mặt ra để cho chúng ta thấy, lấy đó truyền tin ra ngoài.

Ta sát! May mắn là hắn tìm đến ma chủ, nếu như hắn lúc trước đứng ở tại đây, nói không chừng một đường liền g·iết đến Thiên Ma tông gà c·h·ó không yên a.

Đao Mãnh nghe vậy cũng là đầy đầu dấu chấm hỏi.

“Hắn có phải hay không là người đã g·iết ma chủ cũng như hủy diệt Thiên Ma tông?” Đám trưởng lão ma môn ôm lấy v·ết t·hương nhìn về phía Lệ Quỷ mà hỏi, dù sao ở đây Lệ Quỷ cũng là người thực lực mạnh nhất, rất có thể nhìn ra vấn đề gì mà bọn hắn không phát hiện ra.

“Thế nhưng hắn dường như quen biết Thường Nguyệt tiên tử?” La Nhuận có chút lo lắng.

Lâm Tuyệt lúc này mang theo Đao Mãnh đi đến trước mặt của Thường Nguyệt tiên tử, ánh mắt nhu tình nói: “ Ta nghe nói hắn chính là người làm b·ị t·hương tiên tử, ta mang hắn đến để tiên tử xử lý.”

“Ngươi có thể cống hiến cái gì? Núp ở một bên quan sát đợi chiến trận kết thúc mới chịu ló đầu ra, sau đó thì bắt tên này về để lấy le với Thường Nguyệt tiên tử, ngươi cảm thấy ta nói sai sao? Nếu như lúc đó ngươi chịu đi ra hỗ trợ chặn đánh La Nhuận thì mọi người sẽ không phân tâm mà b·ị t·hương nặng như vậy.” Mạc Vũ Hà tức giận quát, bạn thân nhất của hắn Lưu Khải b·ị đ·ánh cho chỉ còn nguyên thần nên hắn lúc này vô cùng khó chịu.

“Vâ...vâng!” Đao Mãnh hơi chút thấp thoảng.

“Ngươi tại sao lại nói ta không hề cống hiến?” Lâm Tuyệt hơi khép hờ đôi mắt hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu như Lâm Tuyệt biết được suy nghĩ của Lệ Quỷ chắc chắn âm thầm điểm cái khen.

“Ngươi muốn sống sao?” Lâm Tuyệt nhếch miệng nói.

“Cũng không cần nói đến người đó nữa, việc quan trong của chúng ta là nhanh chóng liệu thương, nghĩ cách đối phó với đám tu sĩ chính đạo kia, nếu để đối phương biết ma chủ đại nhân đ·ã c·hết, chúng ta coi như xong.” Lệ Quỷ thần tình nghiêm túc nói.

Đao Mãnh bị Lâm Tuyệt nắm tóc xách đi như một kiện hàng rác rưỡi, hắn lúc này vô cùng hoảng sở, mở miệng cầu xin tha thứ: “Gia...Gia!”

Đao Mãnh nghe vậy liền hoảng.

Mang ta vào hang cọp liệu còn sống để đi ra sao?

“Hắn có áp chế cảnh giới hay không không quan trọng, quan trọng hắn là ai? Cũng như có hay không muốn tiếp tục đối phó với chúng ta?” La Nhuận lo lắng hỏi.

Đao Mãnh không dám mở miệng nói lời nào, dù sao Lâm Tuyệt không nói gì, hắn cũng liền không dám nói theo, hắn sợ nói sai bị vị đại ác ma này đem nguyên thần tế luyện ra đánh cái vạn năm thì xong con bê.

“Ý của đại trưởng lão nói thiên kiếp là do người này mang đến chứ hoàn toàn không phải là do thiên tài địa bảo xuất thế?”

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng hắn lại không dám mở miệng nói lời nào.

Nghe thấy âm thanh là Lâm Tuyệt, đám phong chủ dần dần mở mắt ra.

Đao Mãnh nghe vậy, tâm liền chìm xuống đáy cốc, hắn cảm thấy vẫn là nên đi nhanh đến chổ của Thường Nguyệt tiên tử a, ở cùng với tên đại ma đầu này hắn thật sự sợ.

Thường Nguyệt tiên tử không nói gì, nàng cắn chặt môi cúi thấp đầu.

Lâm Tuyệt lúc này đã phế đi hai tay của Đao Mãnh, tu vi cũng bị phế đi một đại cảnh giới.

“Nói như vậy, Ma Chủ đại nhân c·hết là do chọc đến hắn, khiến hắn tiện tay g·iết ma chủ đại nhân rồi hủy luôn Thiên Ma tông?”

“Hừ!” Đám phong chủ hừ lạnh sau đó quát: “Ngươi đã có bán lĩnh đánh bại cường giả nguyên anh hậu kỳ, vậy tại sao lại không chịu tham gia chiến đấu? Tại sao ngươi có thể núp ở một chổ nhìn chúng đệ tử tông môn từng n·gười c·hết đi vậy hả? Ngươi xứng đáng làm chủ của một sơn phong sao?”

Nhưng nếu không liên hệ liệu còn sống nổi?

Âu Dương Hạo trước tiên mở miệng hỏi: “Là ngươi phế hắn?”

...

Ta dám liên hệ sao?

Lam Hoàng Thiên tông.

Nghĩ đến như vậy, Lệ Quỷ thân hình lạnh run.

Tiếng nói chuyện càng lúc càng lớn, đám đệ tử cũng dần dần từ bên trong liệu thương tĩnh dậy, bắt đầu tò mò lắng nghe cuộc đối thoại giữa các phong chủ.

Đao Mãnh giờ phút này rất muốn đi ra nịnh bợ Lâm Tuyệt, muốn vì vậy mà giữ lấy mạng sống, nếu may mắn còn có thể kéo Lâm Tuyệt về ma môn làm ma chủ a.

“Cái này dễ nói, chỉ cần ta mang ngươi đến chổ của nàng, nếu như nàng tha thứ cho ngươi liền được.” Lâm Tuyệt ung dung nói.

Đám phong chủ vẫn còn ở chổ cũ khôi phục thương thế, chờ đợi tin tức của Thanh Vân Tông.

Lệ Quỷ trong lòng âm thầm thề, hắn tuyệt đối đem chuyện này quên đi, không nói thêm bất cứ cái gì về hai người này, ai hỏi gì cũng sẽ lắc đầu không biết.

“Hắn có lẽ là tu sĩ chính đạo đi, quen biết Thường Nguyệt tiên tử cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc, dù sao nàng ta xinh đẹp như vậy.” Lãnh Tà đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng vậy! Làm sao mà ngươi biết được! Dù sao nàng thật sự cũng không phải nữ nhân của ta nha!” Lâm Tuyệt không quan tâm nói.

Chương 44 Hiểu Lầm!

Còn đực rựa thì cút!

Ngọa tào! Vị kiếm tiên khủng bố này lại là người của Lam Hoàng Thiên tông.

“Không! Không! Không! Ngài là người mà tiểu nhân thấy qua đẹp trai nhất một vị, trẻ nhất một vị!” Đao Mãnh nịnh bợ nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44 Hiểu Lầm!