Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25 Thường Nguyệt tiên tử tăng lên độ thiện cảm.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25 Thường Nguyệt tiên tử tăng lên độ thiện cảm.


“Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao? Thù mới hận cũ hôm nay liền giải quyết một lượt! Đến đây!” Lâm Tuyệt hoàn toàn không sợ nói.

Lâm Tuyệt lúc này liền thuận gió đẩy thuyền nói: “Ta liền biết ngươi bệnh nặng trong người khó chửa, cứ mạnh dạng bài trừ tiết tố, không cần phải nín ở bên trong làm gì, cứ thoải mái xì hơi, mặc dù có chút thúi nhưng ta đảm bảo mọi người ở đây đều sẽ nể mặt ngươi, không dám lời ra tiếng vào, chẳng phải ngươi cũng từng xì hơi trước mặt tông chủ cùng đám phong chủ sao? Có đúng như vậy không Thường Nguyệt tiên tử?”

Nghe vậy, đám đệ tử cũng bắt đầu tin tưởng lấy, không phải sư tôn bọn hắn yếu, mà vị sư huynh có dung mạo như tiên thiên kia quá mạnh.

Ta thề cùng ngươi bất cộng đái thiên a.

“Chắc là sư tôn chủ quan khinh địch a.”

Lưu Sùng bị nói như vậy cùng là đầy đầu dấu chấm hỏi.

Lưu Sùng định mở miệng nói không phải là do hắn thì Lâm Tuyệt lúc này dẫm lấy Trích liên kiếm, tư thái ung dung như một tôn trích tiên hạ phàm.

“Là tiên nhân hạ phàm sao?”

“Ngươi ngốc sao? Nếu là sư tôn đứng im đó, ngươi dám đảm bảo đánh ngài ấy lui nữa bước sao?”

Lưu Sùng lúc này khóc không ra nước mắt.

Lưu Sùng trong lòng hận c·hết tên đệ tử này, vội vàng giải thích: “Ta...ta là ta tu luyện không cẩn thận xảy ra chút sai lầm, dẫn đến nội thương trong người, thật sự không phải dở trò hãm hại hắn.”

“Con mẹ nó Lâm Tuyệt! Đừng có vu oan cho ta a, ta hoàn toàn không biết gì cả.” Lưu Sùng nhìn thấy Lâm Tuyệt cũng là nỗi trận lôi đình, mỗi lần gặp tên khốn này, hắn hoàn toàn không có quả ngon để ăn, linh cảm xấu lúc này không hiểu sao lại hiện lên.

Muốn thân phận có thân phận.

Nếu như nhận lầm là dở trò hãm hại, cái nồi này ta cũng không muốn đội a.

Thường Nguyệt tiên tử nhìn thấy chung quanh đám đệ tử nguyện tin tưởng đó chỉ là lời đồn bậy bạ vô căn cứ cũng liền thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa việc này cũng không phải do Lâm Tuyệt tự mình đồn bậy, điều đó khiến nàng cảm thấy vui hơn hẵn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lâm Tuyệt! Ngươi con mẹ nó có thôi đi không? Ta đã bảo là không phải ta, ngươi nếu như còn dám vu khống cho ta, có tin hay không ta đánh ngươi a.” Lưu Sùng tức giận uy h·iếp nói.

Bây giờ ta tiến cũng không được lùi cũng không xong.

Không phải chính tên tiểu tử thúi Lâm Tuyệt nói sao? Tiên tử không đi tìm hắn, tìm ta làm gì a?

Đánh trọng thương ta còn muốn khi nhục ta?

Đám đệ tử sau khi nghe thấy chính chủ Lâm Tuyệt thanh minh cũng bắt đầu tin tưởng lấy, bọn hắn cũng cảm thấy vị sư huynh này tốt tuấn tú, nếu mà muốn xứng đôi với Thường Nguyệt tiên tử chắc có lẽ cũng chỉ có mỗi hắn a.

Cái này nằm ngoài kịch bản a, nồi này ta cũng không muốn đội a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là một trong những sơn phong đông đảo đệ tử nhất nhì Lam Hoàng Thiên tông.

Nếu như hôm nay không đánh ngươi, há chẳng phải bị đám đệ tử xung quanh cười chê sao?

“???”

Lâm Tuyệt không cần biết là ai, hắn lúc này chỉ muốn ai đó đứng ra nhận tội, miễn không liên quan đến hắn là được.

Xung quanh đám đệ tử đều là hoảng lấy một nhóm.

Ta biết ngay là mỗi lần gặp tên c·hết tiệt Lâm Tuyệt đảm bảo không có quả ngon để ăn a.

“Cũng không biết vị sư huynh này thân phận thế nào mà khiến cho sư tôn không dám đánh, chỉ có thể dở trò lừa gạt a.”

Nữ đệ tử lúc này mắt đã hóa trái tim.

Nhìn thấy Lâm Tuyệt một bộ nghé non không sợ hổ như vậy, Lưu Sùng cũng bị kinh ngạc, ngươi là ăn gan hùm mật gấu sao?

Cũng không rảnh tự mình truyền ra tin đồn nhảm này để gây chú ý a.

Sau đó Lưu Sùng liền ngất đi.

Ta không biết a.

Theo hiệu ứng đám đông, từ một thành hai, từ hai thành bốn, cứ như vậy lan truyền toàn bộ Vô Cực phong, ai cũng nguyện tin tưởng Lưu Sùng là đang diễn trò.

Lâm Tuyệt nhìn thấy Lưu Sùng tức đến thổ huyết ngất đi cũng không muốn giây dưa thêm, cất cao giọng nói:

“Thì ra là vậy! Sư tôn cũng quá biết diễn đi.”

Đến cả Sở Phàm cũng nghĩ là vậy, bởi vì hắn còn không có khả năng vượt hơn một đại cảnh giới làm b·ị t·hương đối phương, cho nên hắn thà tin là sư tôn của hắn dở trò.

Nàng càng không thể nào hiểu nổi, tại sao Lâm Tuyệt lại cố gắng phủ nhận điều đó, hắn sợ bị nỗi danh sao?

Lần này là Lưu Sùng chủ quan khinh địch, không vận dụng võ kỹ liền bị Lâm Tuyệt một chiêu cho giây, hộc máu trọng thương lui về sau vài chục trượng khoảng cách.

Lưu Sùng bị hỏi vậy cũng là mộng bức.

Tên tiểu tử này có phải hay không có chút ngông cuồng, hắn mới kim đan sơ kỳ a, đối phương nói thế nào cũng là nguyên anh trung kỳ, hắn không sợ b·ị đ·ánh xưng thành đầu heo sao?

Đặc biệt là phong chủ Lưu Sùng, so về mặt chiến lực có thể xếp ở vị trí đầu bảng nếu đếm ngược từ dưới lên.

“Là sư tôn quá yếu? Hay là vị sư huynh kia quá mạnh.”

Xung quanh đám đệ tử đều bị Lâm Tuyết xuất hiện thu hút ánh nhìn.

Lâm Tuyệt vội vàng phủ nhận nói: “Lưu lão tặc, ngươi cũng quá ác tâm đi, tự mình làm b·ị t·hương chính mình còn muốn hảm hại ta sao?”

Nói tướng mạo có tướng mạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không phải ngươi, chẳng lẽ là ta, hay ngươi muốn nói là chính tiên tử tự mình lan truyền.” Lâm Tuyệt không buông tha, cố gắng truy vấn dồn ép Lưu Sùng vào đường cùng.

“Sư tôn thật không phải dở trò lừa gạt sao? Nói như vậy sư tôn thật đánh không lại vị sư huynh này sao?” Có một tên đệ tử đột nhiên mở miệng nói.

Cần thiên phú có thiên phú.

Thường Nguyệt ghét bỏ đáp lời, nàng khuôn mặt lạnh lùng truy vấn: “Lời đồn đãi dạo gần đây có phải hay không là do một tay ngươi lan truyền ra?”

Lâm Tuyệt cũng là mộng bức.

“Vu khống cho ngươi? Ta hỏi ngươi, lúc trước là ai nhiều chuyện tố giác ta đi ra lêu lỏng với tông chủ? Ngươi hẵn biết rõ a.” Lâm Tuyệt thừa thắng không tha người, tiếp tục chèn ép.

“Lưu Sùng! Cút ra đây cho bản tọa.” Thường Nguyệt tiên tử khí tràn đè ép toàn bộ Vô Cực phong.

Vô Cực phong.

Nếu như Lâm Tuyệt không phải đón đở mà là xuất thủ, có phải hay không hắn bây giờ lành lạnh a, nghĩ đến điều đó, Lưu Sùng liền tê cả da đầu, mồ hôi lạnh lâm li.

Khinh người quá đáng a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

P/S: Ai hóng NTR nào :v

“Một tên kim đan kỳ như ta liền có thể làm b·ị t·hương cường giả nguyên anh kỳ như ngươi sao? Ngươi tính lừa gạt con nít à.” Lâm Tuyệt tuyệt đối không nhận do hắn mạnh, hoàn toàn đổ lỗi do Lưu Sùng dở trò lừa gạt.

“Ta nói mà, mạnh như sư tôn làm sao có thể một chiêu liền cho giây được chứ.”

Thường Nguyệt tiên tử cũng là kinh ngạc lấy tay che miệng.

Sở Phàm chứng kiến cũng là nhíu chặt lông mày, không dám tin tưởng lấy.

Lâm Tuyệt nhìn sang Thường Nguyệt tiên tử hỏi lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe Lâm Tuyệt nói như vậy, Lưu Sùng đột nhiên nhớ lại oan ức trước kia, khí giận công tâm phun ra một ngụm lão huyết.

Lưu Sùng lúc này lấy tay ôm ngực, không dám tin tưởng nhìn lấy Lâm Tuyệt, hắn lúc này có chút nghĩ mà sợ a.

Liền này?

Số lượng đệ tử vượt quá 500 người, tuy số lượng đông đảo nhưng xét về mặt thực lực tổng quan cũng không hơn ai.

Nhưng tu vi nguyên anh trung kỳ Thường Nguyệt tiên tử liền không cho là vậy, nàng mặc dù không thấy rõ Lâm Tuyệt làm sao xuất thủ, nhưng rõ ràng là Lưu Sùng bị chính Lâm Tuyệt cho giây a.

Hắn là tu luyện trên thân heo sao?

“Nam nhân này là ai?”

Lâm Tuyệt cũng không dám chủ quan khinh địch, vận dụng tuyệt kỹ trảm thiên bạt kiếm thuật đón đỡ.

Lưu Sùng thân hình có chút mập mạp chạy ra, đối với Thường Nguyệt tiên tử ôm quyền cười nói: “Tiên tử đại giá quan lâm, xin thứ lỗi Lưu mỗ không thể từ xa nghênh đón.”

Con mẹ nhà ngươi Lâm Tuyệt.

Bị hỏi lấy, Thường Nguyệt tiên tử khóe miệng không tự nhủ co giật, cái này ngươi hỏi ta làm gì a?

“Ta không có dỡ trò lừa gạt a, là hắn...là...” Nói đến đây Lưu Sùng cảm thấy không đúng.

Nói xong, Lâm Tuyệt liền ngự kiếm bay đi, tư thái vô cùng ngạo nghễ, khiến cho đám đệ tử không khỏi ngước mắt nhìn theo.

“Ta là Lâm Tuyệt, Thường Nguyệt tiên tử là nữ thần trong lòng ta, ta và nàng hoàn toàn trong sạch, không phải như bên trong lời đồn bậy bạ, ta biết nàng rất cao lãnh, không hề đoái hoài đến nam nữ tình trường, ta cũng rất tôn trọng nàng, nếu không đột phá hóa thần, ta hoàn toàn không xứng với nàng, cho nên mọi người cũng đừng nghe tin mà đồn bậy đồn bạ, hao tổn thanh danh của tiên tử, các ngươi có thể nói ta cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga cũng được, chỉ mong các ngươi không nên hiểu lầm bọn ta đang hẹn hò a.”

Chương 25 Thường Nguyệt tiên tử tăng lên độ thiện cảm.

Dù sao, nàng vẫn muốn Lâm Tuyệt là một người chính trực chứ không phải loại bại hoại kia.

Nói như vậy, ta đường đường đứng đầu một sơn phong, tu vi nguyên anh trung kỳ liền bị kim đan sơ kỳ một chiêu cho giây, nếu là truyền đi ta nào còn mặt mũi a.

Độ thiện cảm của nàng đối với Lâm Tuyệt cũng từ đó mà tăng lên.

Ngươi còn là người sao?

Liền này bức cách?

Thường Nguyệt tiên tử đứng ở một bên nghe vậy cũng là nhíu mày.

Sở Phàm sờ lấy trên tay chiếc nhẫn trữ vật, mâu quang ngước nhìn theo bóng lưng đã dần biến mất Lâm Tuyệt.

“Ngươi chớ có ngậm máu phun người, ta không có ý như vậy, tiên tử đừng có nghe lời hắn nói bậy nói bạ, toàn bộ là do tên tiểu tử thúi kia vu khống cho ta.” Lưu Sùng sợ bị Thường Nguyệt tức giận vung kiếm đâm cho hắn vài nhát, liền vội vàng hướng đến giải thích.

“Lưu Sùng! Ngươi không ưa ta cũng là thôi đi, hà cớ gì dùng biện pháp hèn hạ này làm tổn hại thanh danh của tiên tử a.” Lâm Tuyệt chỉ tiết rèn sắt không thành thép nói.

Xung quanh đám đệ tử cũng là trợn mắt hốc mồm kinh ngạc.

Không nói hai lời, Lưu Sùng bộc phát tu vi nguyên anh trung kỳ, hướng Lâm Tuyệt đánh tới.

“Trên đời còn có người đẹp trai như vậy sao?”

Lúc này Sở Phàm cũng từ bên trong động phủ đi ra, hắn lần đầu nhìn thấy Thường Nguyệt tiên tử cũng là bị vẻ đẹp của nàng làm cho kinh diễm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25 Thường Nguyệt tiên tử tăng lên độ thiện cảm.