Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 647 : Nữ nhân quật cường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 647 : Nữ nhân quật cường


Ánh mắt cô bé nhất thời sáng ngời, hiển nhiên câu cuối cùng "Mang về cho mẹ con một ít đồ ăn" rất hấp dẫn nó.

Nhìn cô bé mím chặt môi, Hướng Nhật cũng biết tiểu cô nương này được di truyền từ mẹ tính quật cường, đành đi đường vòng:

Nữ nhân tóc dài nhìn mấy người Sở Sở đầy cảm kích, trong ánh mắt có chút phức tạp. Những cô gái xinh đẹp trước mắt, bình thường xuất hiện một đã là cực kỳ hiếm, không ngờ này lúc này lại xuất hiện cả một đám, hơn nữa thân là người từng trải, nàng cũng nhìn ra được một điều, nhóm mỹ nữ này e là đều có cảm tình với nam nhân trẻ tuổi bên cạnh.

- Xin hỏi, cô bị bệnh gì?

Hướng Nhật chỉ chỉ vào mấy người Sở Sở ở một bên, trong lòng lại càng chua xót, không ngờ chỉ là vì chuyện mang về cho mẹ một ít đồ ăn mà có thể làm cô bé thay đổi ý định ban đầu, khó trách tại sao cô bé mới tí tuổi đã không ngại đi trộm hoa của bệnh viện để kiếm tiền cho mẹ khám bệnh.

- Đúng, có vấn đề gì không?

Nghe Hướng Nhật tán dương, cô bé nắm lấy bàn tay đang xoa xoa đầu mình, mang vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.

Hiện tại xem ra, lúc trước mình đã nói trúng.

- Cũng không cần mang đồ ăn cho tôi, nếu được, mang cho tôi một chai nước thôi.

Một câu nói, khiến mấy người Sở Sở lại thấy lòng xót xa, nhất định là người đàn ông kia đã bỏ rơi đôi mẹ con đáng thương này.

Nàng vốn muốn từ chối, dù sao đối với người từng là một Đại tiểu thư chưa bao giờ phải lo cơm áo gạo tiền, lúc này lại phải dựa vào sự tiếp tế của một người xa lạ thì đúng là nàng hơi khó có thể tiếp nhận. Nhưng thấy con gái nhìn mình đầy chờ mong, cuối cùng không đành lòng, gật đầu, nhưng lại nói thêm một câu:

- Thúc thúc, tên của con thật sự dễ nghe sao?

- Tiểu Ái, không giới thiệu mấy vị a di này sao?

- Những a di này là. . . Bằng hữu của thúc thúc.

- Dĩ nhiên, thúc thúc sao lại gạt con cơ chứ, cho dù thúc thúc gạt con, mấy a di kia cũng sẽ không gạt con, đúng không?

- Cảm ơn các cô. . .

Nữ nhân tóc dài một lần nữa vuốt lại mái tóc vừa buông xuống trước mắt, vẻ mặt rất bình tĩnh, chẳng qua là trong ánh mắt toát ra nỗi hoài niệm sâu sắc và sự đau thương:

Hướng Nhật cố gắng khống chế tâm trạng của mình, xoa xoa đầu cô bé, động tác càng thêm ôn nhu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hướng Nhật không hỏi tiếp, bởi vì hắn biết nàng vẫn luôn là người quật cường, quyết tâm chuyện gì là sẽ kiên trì đến cùng, nếu không năm xưa cũng sẽ không bỏ đi khi đã mang bầu. Mà muốn biết đối phương bị bệnh gì, lát nữa tìm bác sĩ là có thể biết ngay.

- Thúc thúc, mẹ bị bệnh . .

- Tôi có thể dẫn Tiểu Ái đi ra ngoài ăn cơm không?

- Thật ạ?

Có lẽ bởi vì trong bụng đã có một tiểu sinh mạng, đối với một người đã làm mẹ như nữ nhân tóc dài, nàng rất có hảo cảm, cũng cực kỳ đồng tình, từ mẩu đối thoại rất hiểu chuyện lúc nãy của cô bé, nàng đã đoán ra, nữ nhân này chắc là một mình nuôi con khôn lớn.

Nữ nhân tóc dài còn chưa mở miệng, cô bé đã cự tuyệt hảo ý của Hướng Nhật, mặc dù một bữa cơm rất có sức hấp dẫn đối với nó, nhưng không gì quan trọng bằng việc ở lại bên cạnh mẹ đang bệnh nặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hướng Nhật ngồi xổm xuống, ánh mắt lộ ra vẻ trìu mến, cẩn thận ngắm nhìn cô bé, diện mạo quả nhiên thấp thoáng cái bóng dáng cực kỳ quen thuộc của "Người kia" năm đó.

Nữ nhân tóc dài nhìn Hướng Nhật, không hiểu tại sao nam nhân đột nhiên lại tỏ ra quá kích động như vậy.

Hướng Nhật đột nhiên nẩy sinh cảm giác áy náy, nếu như lúc trước mình không nói như vậy, có lẽ nàng sẽ sống tốt hơn chăng? Lắc lắc đầu, Hướng Nhật vứt ý nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu, hít sâu một hơi, cố gắng giữ cho mình bình tĩn:

Nhận được câu trả lời khẳng định của Hướng Nhật, cô bé liền tỏ vẻ đáng thương nhìn về phía nữ nhân tóc dài trên giường bệnh.

- Tên rất dễ nghe.

- Uhm, tên của con dễ nghe nhất thế giới.

Nhưng cô bé lại kéo kéo quần Hướng Nhật:

Nữ nhân tóc dài lập tức khẽ gắt một tiếng, ngăn không cho cô bé nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Con phải ở chỗ này với mẹ.

Nhận được câu trả lời khẳng định của Hướng Nhật, khuôn mặt cô bé tỏ ra hết sức vui sướng, cũng không biết tại sao, nàng rất có hảo cảm với vị thúc thúc mới quen này. Nếu như không phải mẹ còn nằm trên giường bệnh, có lẽ cô bé đã hân hoan nhảy nhót rồi.

- Đã đi rất xa, có lẽ cả đời này cũng sẽ không trở về.

- Cô thân thể không khỏe, cứ nằm đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Tiểu Ái, chúng ta đi ăn cơm trước, rồi mang về cho mẹ con một ít đồ ăn nhé?

Cô bé bị mẹ quát, nhất thời cúi đầu tủi thân, cũng không dám nói tiếp nữa.

Đối với mấy người Sở Sở bên cạnh, cô bé đúng là không biết nên giới thiệu thế nào, may là suy nghĩ của nó rất đơn giản, nếu đã đi cùng thúc thúc, vậy chính là bằng hữu của thúc thúc.

Nghĩ ngợi một hồi, Hướng Nhật lại hỏi bằng giọng thương lượng:

Mà thấy con gái có một thoáng khựng lại, nữ nhân tóc dài vẫn không được rõ lắm, có lẽ con gái không quen mấy a di này. Lễ phép gật gật đầu với mấy người Sở Sở, nữ nhân tóc dài cố gượng dậy.

Thấy thanh niên kia cùng con gái mình thân thiết với nhau như vậy, nữ nhân tóc dài rốt cục hoàn toàn yên lòng. Dĩ nhiên, chủ yếu là nhờ bên cạnh còn có mấy người Sở Sở, nếu như con gái chỉ mang theo một nam nhân xa lạ trở lại, chỉ sợ nàng không thể không lưu tâm.

Hướng Nhật bên cạnh thân thể run lên, không nói gì.

- Không, không có. . .

- Cha của đứa nhỏ đâu?

- Không sao, hết thảy đều sẽ ổn thôi.

Vùa hay lúc này Hướng Nhật đứng lên, bắt gặp ánh mắt của nữ nhân tóc dài, nhưng hắn lập tức chột dạ quay đầu đi, có điều nốt ruồi nắm dưới khóe mắt bên phải của đối phương mắt lại khắc sâu trong trí óc hắn. Nó có tên là "Nốt ruồi mỹ nhân" Hướng Nhật đã từng một mực cảm thán, nốt ruồi này không nằm dười khóe mắt bên trái, bởi vì nếu nó ở đấy, nghe nói là một loại điềm báo vô cùng may mắn, sẽ mang đến may mắn cho chủ nhân. Nhưng nếu nằm dưới khóe mắt phải thì tục xưng là nốt ruồi mỹ nhân, "Không xinh đẹp ắt có phúc” là đặc trưng của nốt ruồi mỹ nhân, mà nàng lại đẹp đến mức họa quốc ương dân, dĩ nhiên là không có phúc phần.

Câu hỏi này có chút đường đột, nhưng nữ nhân tóc dài chỉ cười thản nhiên:

- Tiểu Ái!

Sở Sở bên cạnh đột nhiên hỏi một câu, nàng cũng không suy nghĩ sâu xa được như nữ cảnh quan, chỉ thấy nữ nhân kia bệnh đến vậy mà chỉ có một đứa con gái 10 tuổi ở bên cạnh chăm sóc, đối với người chồng-người cha không có mặt trong bệnh viện, nàng hết sức căm phẫn.

Thấy thân hình gầy yếu của cô bé, Hướng Nhật không chỉ cảm thấy thật đau lòng, mà lại càng có chút khó hiểu, còn nhớ ngày trước gia cảnh của nàng rất tốt, so với Sở gia giàu nhất Bắc Hải thì không kém mấy, có điều hiện giờ nhìn thân hình thiếu dinh dưỡng của cô bé, hoàn toàn không giống người xuất thân từ nhà Phú Quý. Rốt cuộc là nguyên nhân gì, làm các nàng trở nên nghèo túng như vậy —— tuy đã giao hẹn là không liên lạc lại, nhưng mấy năm nay, Hướng Nhật cũng chưa từng nghe nói gia tộc kia có dấu hiệu suy bại.

- Bệnh nhẹ mà thôi, nghỉ ngơi mấy ngày là ổn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 647 : Nữ nhân quật cường

Thiết Uyển vội ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng ấn nàng nằm lại trên giường:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 647 : Nữ nhân quật cường