Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 560 : Thời khắc kinh hồn bạt vía

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 560 : Thời khắc kinh hồn bạt vía


- Thằng quỷ này.

- Biết.

- Còn nhớ rõ ngày hôm qua mẹ nói với con chứ?

- Gặp chủ nhiệm lớp của con.

- Mẹ, có chuyện gì sao? Con còn phải đi học.

- Cái này...mẹ…tạm thời không cần gấp như vậy chứ?

***

- Trần lão sư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ mới nghỉ vài ngày, đối với Hướng Nhật mà nói, thật là có chút hoài niệm bầu không khí tới trường học. Đương nhiên, kỳ thực phương diện để cho Hướng Nhật lo lắng vẫn là mỹ nữ lão sư Tống Thu Hằng. Tuy trước khi đi Mỹ đã nói qua với nàng, nhưng từ ngày hôm qua trở về, còn chưa có điện thoại qua cho nàng, trong lòng Hướng Nhật khó tránh cảm thấy hổ thẹn. Ăn xong bữa sáng đầy yêu thương của đồ đệ Tiểu Thanh và An đại tiểu thư đang rất nóng lòng biểu hiện một phen trước mặt mẹ chồng tương lai, Hướng Nhật đang chuẩn bị ra ngoài, bị Hướng mẫu khẽ cười châm biếm ở một bên nắm lấy kéo đến trong góc phòng, xem ra có cái gì muốn nói riêng nên mới tách mấy con dâu ra.

- Không có phản đối?

- Tiểu Hướng à, tới vừa lúc, bữa sáng Quân Quân mua hơi nhiều, ngươi cũng cùng... a, vị này là?

Tuy nhiên đánh vào thân con, đau nhức tại lòng mẹ, cuối cùng lại là không nỡ làm gì con trai, duỗi tay đi xoa xoa nơi mới vừa gõ qua.

Hướng mẫu hận không thể thi triển "Cửu âm bạch cốt trảo" để cho cái đầu con trai sáng suốt một chút, tuy nhiên cuối cùng cũng thấy mấy con dâu một bên đang niềm nở nhìn về phía bên này, lập tức hóa trảo thành chưởng, nhẹ nhàng mà xoa xoa trên cái đầu Hướng Nhật đang co rụt lại.

Hướng mẫu nói rất thản nhiên, hơn nữa, nhìn thần sắc không tình nguyện của con trai kia, bộ dạng hình như còn có chuyện gì muốn gạt mình, làm cho nàng càng thêm hạ quyết tâm muốn đi đến trường học.

- Chính là đi gặp người nhà Tiểu Uyển.

Hướng Nhật chỉ có thể tìm lý do lung tung, Hướng mẫu còn không biết việc vị chủ nhiệm lớp mà bà muốn gặp kỳ thực cũng là một thành viên trong các ông bà sui gia tương lai, trong lòng hắn chợt có một dự cảm không tốt.

Trong lòng Hướng Nhật dấy lên một cảm giác vô lực, có chút hối hận, sớm biết rằng sẽ như vậy, chính mình nên nói cha mẹ Tiểu Uyển là cực kỳ phản đối mình cùng nàng qua lại, như vậy có thể ngăn cản ý niệm trong đầu Hướng mẫu cấp bách gặp gỡ ông bà sui gia tương lai, nhưng hiện tại tất cả đều đã muộn.

Đây cũng là điểm Hướng mẫu lo lắng nhất, bản thân bà thật ra đã thông suốt, trên thực tế, không thông suốt cũng không được, con trai đã tìm đến cho bà nhiều con dâu như vậy, bà đã sớm c·hết lặng, bất luận những con dâu này là cái thân phận gì. Hiện tại bà lo lắng duy nhất chính là người nhà Tiểu Uyển, vạn nhất bọn họ biết con gái của mình cùng học sinh qua lại, bọn họ có đúng là sẽ rộng lượng mà lựa chọn ủng hộ hay không.

Hướng mẫu giật mình, trên thế giới này còn có cha mẹ thông thoáng giống như mình sao?

- Tiểu Uyển là cô giáo ư?

Nếu như Hướng Nhật biết lúc này Hướng mẫu đang tự sướng, phỏng chừng sẽ một trận vỗ mông ngựa, tuy nhiên hiện tại hắn còn nhìn không ra Hướng mẫu rốt cuộc là cái thái độ gì, để tránh vỗ mông ngựa thành vỗ đùi ngựa, hắn trả lời rất quy củ:

- Không việc gì, ta có thể chờ, ta cũng không tin, một buổi sáng, còn đợi không được người.

Hướng Nhật nhất thời giống như là bị hơn mười đạo thiên lôi đồng thời bắn trúng, cả người trong nháy mắt như c·hết đứng. Mới vừa rồi không thấy được Nhâm đại tiểu thư ở đây, thì ra nàng chỉ là bị cái bàn làm việc rộng lớn che mất.Trời…làm sao lại có thể phát sinh chuyện không may như thế chứ?

- Một chút cũng không, còn rất tán thành nữa.

Trong lòng Hướng Nhật đang mừng thầm, Hướng mẫu vội vã trở về cũng tốt, mình có thể chậm rãi kéo dài thời gian, kéo dài tới khi Hướng mẫu tự mình chờ không được nữa chủ động quay về, như vậy có thể không cần gặp nhạc phụ nhạc mẫu tương lai Thiết gia, cũng giảm bớt lo lắng Hướng mẫu sẽ tự chủ trương làm chuyện động trời gì.

- Hướng Quỳ!

- Chủ nhiệm lớp con phỏng chừng không có rảnh...

Hướng Nhật vội vã gật đầu, điểm này hắn thật ra không nói láo, lại nói tiếp, chính mình có thể cùng nữ cảnh quan đạt được chuyện tốt, tất cả đều là nhờ vào 'giúp đỡ' của mẫu thân nàng. Đối với cái phương thức của nhạc mẫu tương lai "ám toán" con gái mình, Hướng Nhật ngoại trừ cười khổ, cũng chỉ có tán thưởng mà thôi.

Hướng Nhật cảm giác rất ủy khuất, nhưng đồng thời cũng rất uất ức, vội vàng giải thích:

Hướng mẫu gật đầu:

Bỗng nhiên thấy Hướng mẫu phía sau Hướng Nhật, bà lập tức chuyển ý nói.

Rốt cuộc đem cánh cửa hoàn toàn đẩy ra, Hướng Nhật chỉ thấy được một mình Trần lão sư ngồi ở phía sau bàn làm việc rộng lớn đang ăn bữa sáng, ngoài ra không có một người khác. Hướng Nhật không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chỉ có một mình Trần lão sư mà không có Nhâm đại tiểu thư ở đây, đó là một điềm báo tốt.

- Nói cái gì không cần gấp như vậy?

Nhưng con đường dù sao vẫn đi đến đoạn sau cùng, miễn cưỡng kéo dài thời gian so với bình thường đi học nhiều hơn một chút, Hướng Nhật vẫn phải mang theo Hướng mẫu đi tới cửa phòng làm việc của chủ nhiệm lớp Trần lão sư, cuối cùng do dự có nên gõ cửa hay không.

Hướng Nhật không tránh khỏi trong lòng thấp thỏm:

Nhâm Quân cũng đúng lúc từ phía sau cái bàn làm việc rộng lớn đứng lên, vẻ mặt rất kinh hỉ. Vừa rồi bởi vì không cẩn thận mà làm rớt giáo án đã được chuẩn bị của mẫu thân, cho nên mới khom lưng xuống nhặt lên, không nghĩ tới chỉ trong một đoạn thời gian ngắn ngủi nhặt giáo án này, nam nhân trong lòng không lúc nào mình không nhớ tới lại tới đây, điều này làm nàng cũng quên luôn việc giúp mẫu thân chỉnh lý lại cái giáo án, liền đứng dậy chào hỏi với nam nhân.

- Tiểu Uyển không là cô giáo của con. . .

Bên trong rất nhanh vang lên thanh âm "Vào đi" Hướng Nhật chậm rãi đẩy cửa vào, trong lòng đang khẩn cầu Trần lão sư không phải là dạng người 'truy hỏi đến cùng' cũng mong đợi cô nàng Nhâm Quân kia không có ở bên trong, bằng không thì phỏng chừng khả năng không bị vạch trần gần như bằng không.

Ngày hôm sau vừa lúc là ngày thứ sáu, trước cuối tuần một ngày, buổi sáng chỉ có học nửa buổi.

Phía sau lại bị người đẩy một cái, Hướng Nhật biết đó là bà già đang thúc giục mình, không có biện pháp, chỉ đành gõ cửa.

- Cha mẹ Tiểu Uyển có biết không?

Con mắt Hướng mẫu trừng dữ tợn, làm Hướng Nhật không dám lộ ra sắc mặt khác lạ nào, lúc này mới nói:

- Mẹ, người đến trường học của con làm gì?

Hướng Nhật nghe được quá sợ hãi, cố gắng khống chế giọng nói run run của mình:

Nhưng Hướng mẫu hiển nhiên xem thấu tâm tư con trai, bày ra uy nghiêm mẫu thân:

- Ngươi tiểu tử thối này, ngay cả cô giáo của mình.....

Vẻ mặt của Nhâm đại tiểu thư lúc này cũng hiếu kỳ nhìn Hướng mẫu phía sau Hướng Nhật, đối với vị khách lạ này, nàng tràn ngập lòng hiếu kỳ rồi, đặc biệt là đối phương lại là đi theo người trong lòng của mình vào.

Hướng Nhật sửng sốt, ngày hôm qua bà già đúng là có giáo huấn mình, nhưng nói rất nhiều, cũng không biết là câu nào đây.

Không đợi Hướng Nhật nói hết lời, con mắt Hướng mẫu trong nháy mắt liền mở to, vẻ mặt không dám tin, nhưng ngay sau đó lại là bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

- Tiểu Uyển cũng sắp hai tháng rồi, không cần bao lâu, cái bụng sẽ rõ ràng lên, không đem việc này giải quyết trước, ngươi nói người ta làm sao ra ngoài gặp người?

- Ý của con là nàng không phải dạy con, là dạy bộ môn khác.

Chương 560 : Thời khắc kinh hồn bạt vía

Thấy đúng là học sinh mình đắc ý nhất kiêm con rể tương lai, Trần Tiểu Phân lập tức nhiệt tình mà bắt chuyện:

Hướng Nhật vẫn rất lo lắng Hướng mẫu sẽ tự chủ trương cái chuyện cưới hỏi gì đó kia, nếu vậy cũng quá bất công với Sở Sở các nàng rồi.

Cuối cùng Hướng Nhật vẫn không lay chuyển được kiên trì của Hướng mẫu, chỉ có thể mang vẻ mặt khóc lóc thảm thiết cùng bà già đi học.

- Đúng rồi, Tiểu Bảo, để cho ta cũng cùng con đi đến trường học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy con trai vẻ mặt ngu ngơ, Hướng mẫu có chút oán hận nói:

Trường học cũng không xa, ngược lại còn rất gần, tuy nhiên Hướng Nhật ở trên đường đi lại muốn kéo dài thời gian, mượn việc này để làm cho việc đem bà già cùng nhạc mẫu tương lai gặp mặt cũng như thời khắc khiến người khác kinh hồn bạt vía đến trễ một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy ánh mắt vừa tức vừa yêu của Hướng mẫu bắn thẳng về phía mình, lo lắng của Hướng Nhật lập tức giảm xuống điểm thấp nhất.

- Tiểu Bảo, ngươi cũng đừng giả bộ ngốc ngếch để lừa ta, nói cho ngươi, nếu như không có gặp cha mẹ Tiểu Uyển, ta sẽ không trở về.

Sau đó bà cũng không biết nói cái gì cho phải, dứt khoát chính là giáng xuống một đòn hung bạo.

- Không mất được bao nhiêu thời gian của ngươi đâu!

- Mẹ không ở Bắc Hải chơi thêm vài ngày sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của con trai, rõ ràng là bị mình xem thấu âm mưu, Hướng mẫu rất đắc ý, con trai tuy rằng đã trưởng thành, cánh cũng cứng rồi, nhưng thủy chung cuối cùng vẫn trốn không được ngũ chỉ sơn của một người làm mẹ như bà, suy nghĩ một chút, còn nói đến một việc khác.

Hướng Nhật tay chân múa may bào chữa:

Vẻ mặt Hướng mẫu rất phức tạp, là cái loại rất tức giận lại rất kiêu ngạo, đại khái là một đằng tức giận cho loại tình yêu thầy trò cũng phát sinh tại trên người con trai mình, mà mặt khác lại cảm thấy kiêu ngạo, bởi vì con trai của mình rất xuất sắc, không thì làm sao mà cô giáo xinh đẹp như vậy lại có khả năng coi trọng hắn? Còn bằng lòng sinh hài tử cho hắn nữa?

- Ngày hôm qua?

Hướng mẫu rất kiên quyết, vẻ mặt xem ra đúng là không gặp không về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Hẳn là không có việc gì đâu? Dù sao con cùng Tiểu Uyển thương lượng rồi, chờ thêm một đoạn thời gian, con sẽ không để cho nàng đi dạy học nữa, cứ ở nhà mà dạy dỗ con trai....

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 560 : Thời khắc kinh hồn bạt vía