Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: tâm sự của Trần Dạ, vô cấu tiên thể.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: tâm sự của Trần Dạ, vô cấu tiên thể.


Sau khi tiếp lấy đan dược, Phượng Thanh Ca liền lớn mật ôm chặt lấy eo Trần Dạ, nàng nhẹ giọng nỉ non nói.

Nhưng có lẽ hắn sẽ không ngờ được là, sư muội ngây thơ của hắn sẽ chỉ ngây thơ khi ở trước mặt hắn thôi, hơn nữa nàng còn đang tích cực tu luyện chỉ vì muốn chiếm lấy hắn làm của riêng mà thôi.

"Sư huynh, tại sao ngươi lại ôn nhu như vậy, cũng đối xử rất tốt với ta, vì sao vậy ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Dạ hơi bất ngờ khi nghe nàng hỏi như vậy, nhưng ngẫm lại trong tu chân giới này, đa phần đều là ta lừa ngươi gạt, tử đạo hữu bất tử bần đạo, đột nhiên xuất hiện vài người ôn nhu đối tốt với mình liền lộ ra có chút đáng ngờ cũng bình thường.

Vấn đạo phong, phòng của Phượng Thanh Ca.

Cảnh giới: thần du cảnh đỉnh phong.

Tất cả đệ tử linh kiếm phong dưới đài hiện tại cũng đều yên lặng, bọn họ cũng nghe rõ được những lời nói cuối cùng của Lâm Huyền, có người thở dài cảm thán, có người phê phán, cũng có người rơi lệ vì hắn.

Linh kiếm phong chi đỉnh.

Sắp xếp xong suy nghĩ trong lòng, nàng liền phục dụng đan dược chữa thương, bắt đầu chuyên tâm tu luyện, do thân mang phượng hoàng thánh thể, nên thương thế trên người nàng rất nhanh liền khôi phục hoàn toàn.

"Tinh! Phượng Thanh Ca độ hảo cảm đạt đến 100, chúc mừng ký chủ nhận được vô cấu tiên thể."

Phượng Thanh Ca nghe Trần Dạ đột ngột nói thế liền vùi đầu sâu vào lòng hắn, hai tay nàng cũng vô thức ôm chặt hơn, mà lúc này Trần Dạ lại tiếp tục giải thích cho nàng.

Làm xong hết thảy mọi việc, hắn liền hướng về phía Phượng Thanh Ca phất tay một cái, chuông đồng lớn liền khôi phục lại hình dáng ban đầu rồi bay về tay hắn.

Lại nói không ngờ sư huynh từ nhỏ đã hiểu chuyện như vậy, dù rất mong muốn được sư tôn quan tâm, nhưng cũng không vì sự ích kỷ của bản thân mà làm lỡ việc tu luyện của nàng.

"Tinh! Phượng Thanh Ca độ hảo cảm đạt đến 90, chúc mừng ký chủ nhận được tiên quang ngọc cốt."

Vì thế nên hắn cũng biết và có thể cảm nhận được những bất hạnh ấy, còn về đoạn sau khi đi cùng với sư tôn thì hắn có thêm một chút mắm muối nhưng đó cũng là sự thật tám, chín phần rồi.

"Tinh! Phượng Thanh Ca nghiêm túc tu luyện, tu vi đột phá đến linh hải cảnh bát tầng, đang phản hồi cho ký chủ."

Người ta thường nói những đứa trẻ hiểu chuyện đa phần đều sống trong hoàn cảnh khó khăn, xem ra là sư huynh trước kia chịu qua không ít khổ cùng cô đơn, nên khi gặp bọn ta huynh ấy mới dốc hết lòng hết dạ quan tâm chăm sóc như thế.

"Sau này lúc lão ăn mày thu dưỡng ta già yếu qua đời, ta đã cảm nhận được sự bơ vơ lạc lõng giữa cuộc đời vô thường này."

"Ta vốn là cô nhi, lúc nhỏ may mắn được một lão ăn mày thu dưỡng, mặc dù ông ấy đã rất tốt với ta, nhưng khi nhìn thấy những đứa trẻ khác có cả cha và mẹ đang nở nụ cười hạnh phúc."

Sau khi Trần Dạ đi các đệ tử linh kiếm phong đứng yên bất động dưới đài, cũng bắt đầu dọn dẹp hiện trường, còn vị trưởng lão xui xẻo kia, cũng liền cấp tốc rời đi bẩm báo sự tình vừa phát sinh cho cao tầng trong thánh địa định đoạt.

Mà nói đi cũng phải nói lại, đại sư huynh ôn nhu thiện lương như thế, sau này khó tránh khỏi sẽ chịu thiệt trong tu chân giới này, ta phải nhanh chóng khôi phục thực lực đỉnh cao để bảo vệ thật tốt cho huynh ấy.

Phượng Thanh Ca nghe được Trần Dạ thổ lộ tiếng lòng, liền mỉm cười hạnh phúc, giờ đây mọi nghi ngờ của nàng đối với hắn cũng đã tiêu tan sạch sẽ không còn chút gì, nàng im lặng rút vào lòng hắn nỉ non nói.

Trần Dạ nhẹ nhàng cười nói, rồi bắt đầu ngã lăn ra ngủ.

Sau khi khối xương cuối cùng hoàn thành thuế biến, cả cơ thể hắn lại phát ra lực lượng phiêu miểu huyền ảo, tựa như không thuộc về thế giới này, sau đó từng tia lực lượng kia bắt đầu dung nhập và cải thiện cơ thể của hắn.

"Ta đã nhiều lần tự hỏi gia đình là gì, và cảm giác ấm áp đó ra sao, ta cũng đã từng khao khát cảm giác đó nhiều biết nhường nào." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mà trước hết cứ vậy đi, ta phải nghỉ ngơi một chút, để ngày mai còn làm linh thực cho các sư muội nữa, cũng không thể để các nàng cảm thấy ta đây thiên vị nha."

Thanh âm của hệ thống vừa kết thúc, tu vi của hắn liền ầm ầm tăng lên đến thần du cảnh đỉnh phong, hơn nữa từng khối xương trong cơ thể hắn cũng phát ra tiên quang huyền diệu, bắt đầu thuế biến đến càng thêm hoàn mỹ, trắng noãn như tiên ngọc.

Nói đến đây hắn lại ngừng một chút, hắn liền cười ôn nhu, tiếp tục xoa đầu Phượng Thanh Ca rồi ấm áp nói.

"Đây là một số cấp thấp trị thương đan dược, muội cứ tạm sử dụng đi, sau này ta sẽ kiếm đan dược tốt hơn cho muội."

"Nếu huynh đã xem ta như gia đình, còn đối tốt với ta như thế, thì ta cũng sẽ đáp lại huynh tất cả những điều huynh muốn."

Ầm! Ầm! Ầm!

Nhưng bởi vì Lâm Huyền đã thân tử đạo tiêu, khiến cho trận pháp mất đi người khống chế và nạp năng lượng, nên rất nhanh trận văn liền từng khúc mờ nhạt, trận pháp cũng phát ra từng tiếng nứt vỡ.

Thể chất: hỗn độn thuần dương thánh thể(đang thuế biến) vô cấu tiên thể( sơ bộ thức tỉnh).

Nghĩ đến đây biểu cảm của hắn dần trở nên ngưng trọng hơn.

Nói đến đây hắn chợt ngừng một chút, như thể đang nhớ lại quá khứ, sau đó hắn nói tiếp.

Đến tận đây trận nháo kịch trên đỉnh linh kiếm phong cũng hạ màn kết thúc.

Chuyển cảnh đến phòng của Trần Dạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ đến đây nàng lại nhịn không được quái vị tiện nghi sư tôn kia của mình, trách nàng tại sao lúc trước lại không quan tâm đến sư huynh nhiều hơn, mà để huynh ấy phải cô đơn như vậy.

Tạo thành một khung cảnh đẹp đẽ và hoàn mỹ đến mức gần như không còn thuộc về thế giới này, cảm nhận sự biến hoá của cơ thể, Trần Dạ liền mở bảng thông tin của mình ra xem.

Cự thủ chạm vào trận pháp trong phút chốc, trận pháp liền phát ra quang mang chói mắt, vô số cổ lão trận văn nổi lên khiến cho uy lực phòng ngự của trận pháp tăng cường gấp nhiều lần.

Từng tiếng vang lớn phát ra từ trong ngọc thể của nàng, tu vi của nàng cũng từ linh hải tứ tầng tăng đến linh hải bát tầng.

Sau khi giải quyết ân oán với Lâm Huyền, Trần Dạ ngước mặt lên trời, trong mắt hắn hiện lên một tia hoài niệm, hắn mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng giờ đây muôn vàn lời nói cuối cùng chỉ còn lại một tiếng thở dài "haizz".

Mà Phượng Thanh Ca nhìn vào những đan dược nhị phẩm, tam phẩm trong tay cùng với những lời nói ấm áp của Trần Dạ lúc này, nàng cảm thấy có một dòng nước ấm vừa chảy qua trong lòng nàng.

"Chỉ là muội ấy có chút ngây thơ quá rồi, chỉ với vài lời nói của ta mà độ hảo cảm của nàng đối với ta đã đạt đến 100 rồi."

"Đúng vậy tất cả mọi thứ, kể cả ta~"

"Có lẽ vì các muội đã cho ta biết cảm giác ấm áp của gia đình là như thế nào."

"Nhưng do nàng đa phần thời gian đều bế quan tu luyện, nên ta cũng không cảm nhận được sự ấm áp mà ta luôn khao khát, ta khi đó không dám làm phiền nàng, cũng không muốn làm phiền nàng tu luyện."

Sau hơn mười hơi thở, trên trận pháp đã che kín vết rạn, lúc này liền không chóng đỡ được nữa bỗng phát ra bành một tiếng, trận pháp vỡ nát thành từng mảnh rồi từ từ tiêu tán.

Tuổi: 20

"Mãi cho đến khi nàng mang các muội về, ta mới từ trên người các muội cảm nhận được sự ấm áp mà ta vẫn luôn muốn có bấy lâu."

Tất nhiên câu sau nàng chỉ suy nghĩ trong lòng mà không nói ra.

Trần Dạ lạnh nhạt nói rồi vận chuyển chân nguyên bay về vấn đạo phòng.

Đứng yên lặng một lúc lâu sau, Trần Dạ nhẹ nhàng đưa tay lên, lập tức một cái cự thủ được chân nguyên ngưng tụ, liền tấn công vào trận pháp bao phủ lôi đài.

Tên: Trần Dạ

Dần dần thuế biến trở thành hoàn mỹ vô cấu tiên thể, sau khi quá trình này kết thúc, cả cơ thể Trần Dạ bắt đầu phát ra tiên quang mờ ảo, kết hợp với thần nhan và khí chất phiêu miểu trích tiên của hắn.

Đang lúc hắn suy nghĩ miên man thì âm thanh hệ thống lại vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mị lực: tiên tư thần tuấn, trích tiên chi khí, tiên quang ngọc cốt, vô cấu chi thể, (thiên địa ưu ái).

Giới thiệu: xuyên việt giả, vấn đạo phong đại sư huynh, ký chủ của hệ thống.

Hắn thu chuông đồng vào trữ vật giới chỉ, sau đó tiến lại bế Phượng Thanh Ca lên theo kiểu bế công chúa, rồi từ từ đi xuống linh kiếm phong, trước khi đi hắn còn quay đầu lại nói.

"Xem ra sau này phải chú ý chiếu cố muội ấy thật tốt mới được, nếu không lỡ như muội ấy bị tên ất ơ nào đó lừa đi mất thì ta lỗ lớn rồi."

Hơn nữa nàng còn đem dược lực dư dã luyện hoá thành chân nguyên tinh thuần dùng để gia tăng tu vi, rất nhanh khí tức và tu vi của nàng liền bắt tăng lên liên tục.

"Không ngờ tới trước kia sư huynh lại khổ như vậy, sau này ta phải bù đắp thật tốt cho huynh ấy."

"Haizz, dựa vào nhan sắc hiện tại của ta liền có thể nằm thẳng ăn cơm mềm được rồi đi, tiểu sư muội đúng là phúc tinh của ta mà."

"May mắn thay khi ta đang không biết phải làm gì tiếp theo, thì sư tôn xuất hiện, nàng mang ta về thánh địa, dạy ta tu luyện, cũng làm cho ta cảm thấy không còn lạc lõng nữa."

Trần Dạ cảm thán đồng thời hạ quyết tâm chiếu cố Phượng Thanh Ca thật tốt, nhưng có lẽ hiện tại hắn không biết, sư muội ngây thơ mà hắn muốn bảo vệ lúc này đang suy nghĩ nên làm cách nào để có thể độc chiếm hắn đây.

"Ta hiện tại liền đưa sư muội về chữa thương, đợi linh kiếm phong chủ xuất quan ta sẽ tự mình đi giải thích với ngài về chuyện ngày hôm nay."

Sau khi trở về phòng Trần Dạ liền lười biếng nằm lên giường, hắn suy nghĩ về những gì đã nói với Phượng Thanh Ca ngày hôm nay, nghiêm chỉnh mà nói, thì hắn cũng không tính là nói dối.

Sau khi trở về vấn đạo phong, Trần Dạ liền bế Phượng Thanh Ca về phòng của nàng, hắn nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống giường, rồi lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra vài lọ đan dược trị thương đưa cho nàng.

Tất cả những điều đó đúng là những gì mà Trần Dạ trước đây mong muốn và khao khát, chỉ là từ lúc hắn xuyên qua cũng đã hoàn toàn kế thừa hết thảy của Trần Dạ lúc trước, kể cả những cảm xúc tiêu cực của hắn.

"Tinh! chúc mừng ký chủ tu vi nâng lên thần du cảnh đỉnh phong."

"Từ đó sâu thẳm trong tâm ta đã xem các muội như một phần quan trọng của cuộc đời mình, vậy nên ta không đối xử tốt với muội thì ta nên tốt với ai ?"

Trần Dạ xem thông tin của hắn xong liền cảm thán không thôi.

Sau khi trận pháp tiêu tán, Trần Dạ liền đưa tay chộp lấy cổ lão trận bàn đang rơi xuống kia, sau đó đem nó cất vào trong không gian hệ thống.

Trên lôi đài sụp đổ, từng cơn gió điều hiu thổi qua làm tung bay bạch y của Trần Dạ.

Trần Dạ vừa nói vừa ôn nhu xoa đầu nàng.

Sau khi ôm ấp tâm sự một chút với Phượng Thanh Ca, Trần Dạ liền mượn cớ rời đi, để cho nàng chuyên tâm dưỡng thương.

Chương 7: tâm sự của Trần Dạ, vô cấu tiên thể.

Trần Dạ vừa đi khỏi, Phượng Thanh Ca không kềm chế được cảm thán.

"Haizz, sao sư muội lại dễ tin người như vậy, thật sự không biết kiếp trước sao muội ấy có thể tu luyện thành đế nữa, sau này ta phải thật tốt bảo vệ muội ấy mới được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: tâm sự của Trần Dạ, vô cấu tiên thể.