Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 94 : Gia Quy.
" Trong đây chính là công pháp tu tiên, cùng với tài nguyên tu luyện, ngươi xem mà dàn xếp, cất vào tàng kinh các cùng bảo khố đi."
" Hệ thống có thể đổi nhiệm vụ thứ tư không ?"
Trần Vân Vũ, Trần Vân Đông thấy Trần Trường Xuân ngự kiếm đều ồ lên thán phục.
Bởi vì không có gia pháp, gia quy các ngươi sẽ rất tuỳ tiện, giờ ăn không ăn, giờ làm không làm.
Do đó, từ nay về sau, phải làm mới có ăn !
Nhưng cả nhà chỉ có mèo nhỏ mèo to vài người, lại đặt ra cái nhiệm quét lá đào, làm khó ta, c·h·ó hệ thống ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Mẫu thân, lão cha hôm nay bị gì vậy ? Nhà mình hiện tại chỉ có vài người, lập gia quy sớm như vậy, người đâu mà cày linh điền luyện đan ?"
Dứt lời, hắn lấy ra một cái túi trữ vật, cất chứa công pháp, pháp thuật cùng với một số đan dược, linh thạch đưa cho Trần Vân Phong :
" Ồ, phụ thân đột phá Trúc Cơ rồi ? Thật là lợi hại nha !"
" Được rồi, hài nhi nghe mẫu thân mặc kệ phụ thân!"
[ Có thể, kí chủ dùng điểm khí vận làm mới là được! ]
Khi bước ra khỏi cửa Trần Đại Gia Chủ tựa hồ còn chưa quá hài lòng với biểu hiện vừa rồi, hắn lại lấy ra một thanh phi kiếm, sau đó ngự kiếm đằng không, bay vụt lên trời.
Mà cũng ngay lúc Trần Đại Gia Chủ rời đi, Trần Vân Phong một mặt mơ hồ nhìn Tô Minh Nguyệt :
Chương 94 : Gia Quy.
" Đúng, đúng không biết đột phá lúc nào nữa."
[ Đúng !]
Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, Trần Vân Đông, Trần Vân Tây bốn người nghe vậy trừ Vân Tây còn quá nhỏ ra, sắc mặt của ba người còn lại đều hiện lên vẻ quái dị nhìn phụ thân mình.
Nhưng nhiệm vụ hai ba bốn, đỡ đẻ, dẫn lão nhân qua đường, cùng với quét hết lá đào trên đào hoa thì lại khác.
Tại sao lại khó phát triển có biết không ?
Nói đến chữ "Chơi" Trần Trường Xuân ngừng lại một nhịp rồi tiếp tục :
" Dùng điểm khí vận ?"
" Hừ"
Tuy nhiên, bọn hắn thấy Trần Trường Xuân còn chưa nói xong nên vẫn chưa cắt ngang hỏi.
Đến đây, Trần Trường Xuân nói thêm một câu " Giải tán." Liền sải bước ra ngoài, chỉ để bóng lưng uy nghiêm, tự cho là tiêu sái.
Bời vì rời đi khá sớm, sau khi nghe được lời lẽ thán phục từ nhi tử, Trần Trường Xuân liền đi, cho nên hắn cũng không biết những chuyện tiếp theo ở trong thính đường.
Nghe Trần Vân Phong hỏi, Tô Minh Nguyệt lắc đầu ánh mắt quái dị nhìn về phương hướng Trần Trường Xuân vừa rời đi đáp lời :
Không đúng, tìm không được phụ thuộc thế lực, bổn toạ có thể tự lập ra nha, dù sao Lý Lục rời đi nơi cũ nghề đổ phân của hắn đã không còn, chẳng việc gì làm, lập ra tông môn cho hắn làm tông chủ, sau đó nhờ hắn cho đệ tử đi làm nhiệm vụ là được rồi không phải sao ?
Nhiệm vụ phụ bảng, thì toàn là nhảm nhí, không chút nào đứng đắn đàng hoàng như bổn toạ.
Sau một hồi ở trong lòng hằn học chửi rủa cằn nhằn, trong đầu Trần Trường Xuân bỗng nhiên loé lên tinh quang, sinh ra ý nghĩ giúp Lý Lục lập tông, hai mắt sáng ngời, vỗ đùi một cái.
...
Phụ thuộc thế lực, nếu như cường đại thì sẽ có thêm điểm khí vận, nhưng thế lực cường đại nào chịu làm phụ thuộc cho bổn toạ ?
Trần Vân Tây nửa tỉnh nửa mê, cái hiểu cái không, hùa theo Trần Vân Phong, chạy lên ôm chân Tô Minh Nguyệt hô to :
Thêm nữa, lập ra gia quy này không chỉ là vì Trần Trường Xuân muốn bọn hắn phải đóng góp xây dựng gia tộc, mà còn có ý rèn luyện tính tình tự lập cho bọn hắn.
Ngồi ở chủ vị, Trần Trường Xuân nhìn xem bốn cái nhiệm vụ, phân vân không biết để ai làm, dù sao trong nhà quá ít người, nếu như không tính Võ Túc Y, Võ Túc Hân, Lý Lục thì chỉ có sáu người mà thôi.
Có điều, nếu như hắn biết chắc chắn sẽ vô cùng thất vọng, mắng to nhi tử bất hiếu, la làng nương tử không thương ta.
Hỏi hệ thống nhưng không có câu trả lời, chỉ có thêm một màn cãi cọ, Trần Trường Xuân hừ lạnh một tiếng, sau đó lại tiếp tục trầm tư tìm giải pháp.
" Tốt, trước mắt gia quy chính là như vậy, phải làm mới có ăn. "
Nghe được lời thán phục này, khiến hắn rất hài lòng, bức tâm được thoả mãn vô cùng, sau đó chính thức rời đi, trở về động phủ.
Dù sao trước giờ Trần Trường Xuân bảo bộc nhi tử quá kĩ, bây giờ không dập bọn hắn, để bọn hắn sau này sinh ra tính ỷ lại, ngồi ăn rồi chờ c·h·ế·t lại khổ.
Có điều, hôm nay nói cũng không muộn.
Chỉ có cái thứ tư mới khiến hắn nhức đầu, cả Đào Hoa Sơn diện tích hai trăm dặm, cho dù dùng hết nhân lực, chín người đi quét cũng rất là lâu.
Một lát sau.
Thậm chí chỉ biết hưởng thụ thành quả do cha ông để lại, trở thành một con đĩa chỉ biết bu bám cùng hút máu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long hành hổ bộ đi tìm Trần Vân Phong, phân phó hắn đi gọi cả nhà lại tập hợp.
Ngự kiếm ngắm ngía cơ ngơi của mình một hồi, Trần Trường Xuân gật gù hài lòng, đáp xuống quảng trường.
Mà nói đến gia quy của Trần Trường Xuân cũng không sai, chỉ sai ở chỗ là quá sớm, trong nhà chỉ có vài người, nhân thủ không có mà thôi.
[ Không có, cái này là do kí chủ tự nghĩ !] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái nhiệm vụ đầu tiên thì Trần Trường Xuân có thể tự đi giải quyết, dẫu sao chỉ là một con nhất giai yêu hồ, với tu vi Trúc Cơ Kỳ cộng thêm chân nguyên cuồn cuộn trong năm cái đan điền, hắn chỉ phất tay là có thể diệt.
Trần Trường Xuân bởi vì quên đi sự tồn tại của nhiệm vụ phụ bảng, cho nên đã triệu tập cả nhà lần nữa.
Trần Trường Xuân một thân bạch bào, khí chất xuất trần nhìn trước mặt mình Trần Vân Đông, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, Trần Vân Tây cùng ở bên cạnh Tô Minh Nguyệt, hắng giọng một cái nói :
Do đó, trầm ngâm một hồi hắn liền nói :
Mẹ kiếp, cứ tưởng công năng mới trâu bò, nhưng dung hợp thì ra đống phân, tạp phẩm.
" Kệ hắn đi, lâu lâu khùng khùng điên điên."
Cái thứ hai và ba còn đỡ, mặc dù kỳ quái nhưng đơn giản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vốn dĩ Trần Vân Phong nghĩ là sẽ rất lâu về sau, khi nhà đông người, mới có những gia quy này, nhưng hiện tại đã có, nên hắn mơ hồ cũng là chuyện thường tình.
Hàng tháng đan dược tu luyện gia tộc sẽ cấp cho các ngươi một con số nhất định, muốn có thêm thì phải làm ra cống hiến. Chẳng hạn học tập luyện đan, luyện ra đan dược, là linh thực phu, trồng trọt linh điền, vân vân và vân vân." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầm hạ quyết tâm chút nữa đi lật Lý Lục hạ sơn thu đệ tử, dù sao Đào Hơn Sơn rất lớn, thêm trăm người ở cũng đâu có sao, đừng nói trăm dù ngàn cũng chẳng là gì.
Có điều, Trần Trường Xuân mặc dù muốn tiếp tục thao thao bất tuyệt nói ra những quy củ, gia pháp gia quy, nhưng hắn chưa nghĩ ra thêm gì ngoài những cái đã nói.
" Đúng, đúng nghe mẫu thân!"
Đừng nói hắn, ngay cả Tô Minh Nguyệt cũng vậy mà thôi.
" Hôm nay ta gọi các ngươi đến chính là để thông báo một tin, về sau gia tộc sẽ có quy củ, không còn tuỳ tiện như trước, muốn ăn là ăn, muốn chơi là chơi.
Thông qua người trong thế lực của ta đi hoàn thành nhiệm vụ, nhận điểm khí vận ?
Trầm ngâm một hồi, Trần Trường Xuân trong lòng thầm nói :
Đúng vậy, hôm qua Trần Đại Gia Chủ chuyên tâm tạo nét nên đã quên mấy cái nhiệm của hệ thống rồi.
Vẫn vô cùng rộng rãi, có thể nói là đất rộng người thưa.
Ngày hôm sau.
Trần Đại Gia Chủ tất nhiên nghe được lời này, bởi vì hắn mặc dù rời đi, nhưng thần thức vẫn một mực chú ý mọi chuyện trong thính đường.
Tự động kiểm trắc ? Còn rác hơn, bổn toạ tìm khí vận chi tử làm quái gì ? Thành lập gia tộc tự nhiên đi tìm khí vận chi tử ? Nhận đồ đệ sao ?
" Nhà ta ba đời làm địa chủ, nhưng may mắn vi phụ có được tiên duyên, dẫn theo các ngươi đến đây xây nhà lập tộc. Nhưng một gia tộc nếu như không có quy củ, gia pháp, sẽ rất khó mà phát triển.
" Ngươi nghĩ ta ngu ?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.