Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79 : Mây Trôi Lững Lờ.
Trần Trường Xuân lúc nghe qua chuyện này đầu cũng to lên vài phần, không phải là một cái tên sao ? Làm rắc rối như vậy để làm gì ?
" Đại ca ngươi nhìn, con chim đang bay về phía chúng ta kìa."
Trở về nhà nói cho Tô Minh Nguyệt mọi chuyện.
" Được, cứ quyết định như vậy."
Bàn bạc xong nhân sinh đại sự của Trần Vân Phong, Trân Vân Vũ. Tô Minh Nguyệt, Trần Trường Xuân lại chuyện trò một hồi.
" Phụ thân ngươi nhìn Tàn Nguyệt Giang giống con rắn ghê chưa kìa."
Đứng ra nói to chỉ khiến tam tông cười trừ cùng trào phúng, thậm chí là m·ất m·ạng.
Trần Trường Xuân gặp hắn đáp ứng đi vào khuôn khổ, hài lòng mĩm cười nói : (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Trường Xuân nghe nàng nói vậy, liền gật đầu :
Tam tông thêm quy tắc này cũng không phải là vô lý.
Tu sĩ tham gia đa phần đều là Luyện Khí Kỳ.
Do đó, Trần gia chủ chỉ có thể dẫn dụ Lý Lục nhập bọn đăng ký, dự định chiếm được linh mạch lại chia hắn một nửa.
Lại chỉ tây nói :
...
Năm nay Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ đều đã mười tám xuân xanh, thân cao mét tám, phong thần tuấn lãng.
Mặc dù Trần Trường Xuân chưa đi đến nơi đăng ký, nhưng vừa rồi hắn cũng thông qua tên tiểu nhị tìm hiểu. Bởi vì mỗi lần quy tắc đoạt mạch chiến đều khác, nhưng muốn đăng ký phải có ít nhất là năm người, mới có thể tham gia đoạt mạch chiến, quy tắc này lại không hề đổi thay.
Một đêm cứ vậy trôi qua.
" Thấy được chứ sao, bao giờ thành thân ?"
Biết được phụ thân muốn tham gia đoạt mạch chiến, cả hai cũng hết sức ủng hộ.
Sáng sớm, Trần Trường Xuân cùng Tô Minh Nguyệt dẫn theo bốn cái tác phẩm của mình cùng Túc Y, Túc Hân thu thập vật cần thiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Lục thần sắc ngay lập trở nên thần bí, thấp giọng nói :
Đúng hẹn đúng giờ, nhìn Lý Lục tay xách nách mang hai chiếc rương, Trần Trường Xuân ánh mắt thoáng hiện vẻ nghi hoặc :
Lý Lục hai mắt trừng to như gặp quỷ nhìn Trần Trường Xuân :
Lý Lục đứng bên cạnh, vô thanh vô tức cách xa Trần gia, quay đầu nhìn chúng tu sĩ đang ngó qua đây, dùng thần sắc biểu lộ giải thích, đôi bên là người lạ, hắn không hề quen biết.
Tô Minh Nguyệt gật đầu, hưng phấn đáp lời :
Nghe hắn trả lời như không trả lời, Trần Trường Xuân càng thêm tò mò, dự định làm ra ngô ra khoai đồ vật trong rương rốt cuộc là gì, nhưng lúc này đã đến giờ phi thuyền khởi hành, hắn chỉ có thể dẹp chuyện này sang một bên.
Mà đoạt mạch chiến ngoài việc không phải cử hành ở nơi Trần Trường Xuân đang ở ra, theo như lời nói của gã phụ trách đăng ký thì mọi chuyện cũng rất đơn giản.
Tô Minh Nguyệt nghĩ suy một chút, khoé mõi khẽ nhếch mĩm cười nói :
" Nương tử ngươi xem, đó là nhà chúng ta kìa."
Về phần Trần Vân Đông, Trần Vân Tây cả hai khi biết được việc này cũng gật đầu liên tục, giơ hai tay đồng ý.
Thứ nhất là nơi cử hành không phải ở Hắc Tâm Phường Thị, mà là một nơi khác. Cách nơi Trần Trường Xuân đang ở khá xa, nếu muốn tham dự phải đi phi thuyền bay đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Trường Xuân đương nhiên đồng ý hai tay, gật đầu liên tục nói :
Mà là do tu sĩ đặt cho nó, mới đầu tam tông còn sửa lưng bọn họ không cho gọi như vậy.
Tuy nhiên, hắn chỉ cười mà thôi, cũng không có ý định giúp đám tu sĩ cấp thấp như mình lấy lại công đạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Đúng, đúng, chỗ đó là nơi ta hay đi đỗ phân cho Vân Tây lúc nhỏ đó."
" Có chuyện gì từ từ nói, đại ca ngươi cần gì phải làm vậy nha, không phải là cùng ngươi tham gia đoạt mạch chiến sao ? Ta theo ngươi là được chứ gì." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Không sai."
Chương 79 : Mây Trôi Lững Lờ.
Dù sao chỉ với chút thực lực này của hắn đứng ra nói lý chẳng khác gì thằng ăn mày đi chỉ hoàng đế cách quản lý quốc gia.
Mà đây cũng là lý do vì sao hôm phân tách đan điền Trần Trường Xuân không một lần hành động tiến quân Trúc Cơ, lại lặng lẽ thu hồi tu vi phù.
Trong phòng ngủ.
Trần Trường Xuân sao lại đi làm trò ngu ngốc này cho được.
Lục Cẩu gặp Tam Kê híp mắt, hắn cũng híp mắt gật đầu trả lời :
Về phần toà phường thị được cử hành Đoạt Mạch Chiến lần này, vì có một ngọn núi cao, có danh Mịch Tiên.
" Ngươi không muốn tham gia ? "
Hỏi qua thì biết, đây chẳng qua là trò để đám tu sĩ cấp thấp phát tiết chút lửa giận của mình, Trần Trường Xuân cũng không khỏi cười to nói bọn hắn vô tri.
Mới đầu nghe qua còn có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tranh đoạt, Trần Trường Xuân lông mày liền nhíu lại, nhưng khi gã phụ trách đăng ký nói rõ, chỉ cần là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ là không cần tham gia đấu pháp, thì đã có một danh ngạch chọn linh mạch, lông mày của hắn cũng vậy mà giãn ra.
Chúng tu sĩ thấy Lý Lục có biểu lộ như vậy đều dùng ánh mắt " ta hiểu" để hồi đáp, khiến hắn hận không thể kiếm cái lỗ chui vào.
Đúng vậy, là đa phần mà thôi, trong đó cũng không thiếu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
" Đúng, đúng phu quân thấy sao ?"
Một lát sau, cả hai từ trong một toà lầu các đi ra, Trần Trường Xuân căn dặn Lý Lục nhớ đúng giờ tập hợp, liền trở về nhà.
Bị áp bức không dám đứng lên, đặt tên gọi tên như vậy làm gì ? Có ý nghĩa sao ?
Trãi qua một phen này tìm hiểu, Trần Trường Xuân cũng rõ quy tắc đoạt mạch chiến lần này ra sao.
Tối đêm đó.
Nên được gọi là Hắc Tâm Mịch Tiên.
Tốt nhất là vậy, dù sao Trần Trường Xuân có năm cái đan điền, hắn cũng không chắc mình có thể thành công đột phá Trúc Cơ Kỳ.
...
" Nương tử ngươi muốn Vân Phong, Vân Vũ cưới Túc Y, Túc Hân ?"
Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt cả nhà lớn nhỏ cùng Lý Lục bước lên phi thuyền.
" Bí mật."
Dù lớn dù nhỏ đều là Hắc Tâm, nếu như phải phân biệt thì dùng địa danh nổi tiếng ở toà phường thị đó để phân rõ.
Nhận được ủng hộ, Trần Trường Xuân liền thông báo cho cả nhà biết.
Lý Lục mặc dù muốn nói không, nhưng khổ nỗi thực lực không bằng người, chỉ có thể gật đầu đồng tình nói :
Tên thì cũng là Hắc Tâm Phường Thị, đây cũng không phải tên thật của toà phường thị này.
Nhận được câu trả lời, Trần Trường Xuân liền bấm niệm pháp quyết, năm cái hoả cầu xuất hiện, vây quanh Lý Lục, uy áp Luyện Khí đỉnh phong tựa như thuỷ triều dồn dập.
Nhưng cả Trần gia lúc này lấy ra được chỉ có Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, tính tính toán toán chỉ mới bốn người.
Chỉ cần lên tiên đài đá những người cạnh tranh khác xuống, bản thân xếp hạng trước mười là có thể chọn một toà linh mạch.
Một lát sau, cự thuyền đằng không, bay giữa những đoá mây trắng, đứng bên mép thuyền nhìn quang cảnh đất trời. Cả Trần gia cứ như đám nhà quê lần đầu lên phố, hết chỉ đông nói :
" Đúng, đúng, đại ca nói đúng."
...
Mới luyện xong độc dược, Trần Trường Xuân tâm thần có chút mệt mỏi trở về phòng, vừa lên giường ngủ, bỗng nhiên Tô Minh Nguyệt nhắc đến chuyện cưới gã, Trần Trường Xuân tinh thần tựa như đã hồi phục, bật người ngồi dậy nói :
" Thứ này là gì ? Sao ngươi không thu vào túi trữ vật ? "
Có điều, sau nhiều lần sửa lưng cũng sửa không được, tam tông cũng mặc kệ, riết rồi tất cả phường thị trong Đại Huyền Quốc đều có một tên chung đó chính là Hắc Tâm.
Trần Trường Xuân nghe Lý Lục đồng ý nụ cười càng sáng, túm vai bá cổ hắn đi đến nơi đăng ký.
" Vậy không tốt sao, dẫu thế nào thì ta và ngươi đã muốn cùng nhau xông xáo tu tiên giới, đương nhiên là phải tranh phải đoạt rồi, có đúng không ?"
Gặp Lục Cẩu mềm không ăn, Trần Trường Xuân chỉ có thể dùng cứng, hai mắt híp lại nhìn hắn nói :
Chẳng hạn như toà phường thị Trần Trường Xuân đang ở có một dòng đại giang có tên Tàn Nguyệt, do đó khi phải phân biệt rõ ràng liền gọi là Hắc Tâm Tàn Nguyệt.
" Không bằng lúc chúng ta đoạt xong linh mạch, liền cho bọn hắn thành thân, phu quân thấy thế nào ?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.