Đỉnh Cao Phú Quý
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80
Đến Tập đoàn Long Đằng rồi, Long Văn hung dữ trừng Long Thầm Vũ đang ủ rũ một cái: “Con vào đây với ba, ba có chuyện muốn hỏi con” Long Thầm Vũ cúi đầu không dám thở mạnh, lúc anh ta vừa định đi vào, Long Thầm Lãng đột nhiên túm lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn ta đẩy cửa đi vào phòng bên cạnh.
Chương 80 Anh em ruột
Điều này khiến Bạch An Tương hoảng hốt.
“Trình Uyên là ai?” Long Văn nghe xong thì nhíu mà: “Giao ai ra?” “Mẹ kiếp, Trình Uyên còn dám tới đây?” Long Thầm Vũ vốn còn đang sợ hãi nghe thấy Trình Uyên đến thì lập.
Không lâu sau đó, cửa lại bị mở ra, một người đàn ông cao to đeo kính râm đẩy cửa đi vào, có vẻ hơi kích động nói: “Mau, có người gây chuyện, các anh đi qua hết đi” Bảy tám vệ sĩ nghe thấy thế thì vội vàng chạy theo người đàn ông cao to kia.
Vì thế Long Thầm Vũ cũng đi đến Tập đoàn Long Đẳng.
Long Thầm Lãng đột nhiên cười đứng ra nói: “Hai người đẹp, chúng ta từ từ nói chuyện, cô yên tâm, có tôi ở đây sẽ không ai dám làm hại các cô đâu” Nói xong lập tức dẫn Bạch An Tương và Mục Như Trăn đi về phía thang máy.
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
“Ai là vợ của Trình Uyên?” Long Thầm Lãng hỏi.
“Anh là ai?” Không đợi Bạch An Tương lên tiếng, Mục.
Long Thầm Vũ ngạc nhiên.
Nhưng bọn họ vừa chạy ra đã gặp phải mấy người đi ra từ phòng bên cạnh, một người trong đó chính là Long Thầm Vũ.
Chương 80
thành vụng.
“Chủ tịch, có một người tên Trình Uyên nói muốn gặp ông, còn nói tốt nhất ông nên ngoan ngoãn giao người ra, nếu không sẽ…” Một trợ lý xinh đẹp bước nhanh tới.
Trong phòng có bảy tám người mặc đồ đen như vệ sĩ, còn Bạch An Tương và Mục Như Trăn thì ngồi trên sofa hơi lo lắng nhìn về phía Long Thầm Lãng.
Như Trăn đã giơ tay bảo vệ trước người Bạch An Tương chất vấn.
Long Thầm Vũ cũng rất bất ngờ, ngạc nhiên nói: “An Tương, sao em lại đến đây?” Nghĩ đến chuyện Long Thầm Vũ bỏ thuốc cô lúc trước, sau khi hoảng hốt, Bạch An Tương lập tức nổi giận: “Long Thầm Vũ, anh đừng có giả vờ hồ đồ, tôi đã nói với anh rất nhiều lần là tôi có chồng rồi, xin anh đừng làm phiền tôi nữa, nếu anh còn được nước lấn tới, tôi sẽ… tôi sẽ báo cảnh sát!” “Hả?” Long Thầm Vũ chẳng hiểu gì: “An Tương? Em đang nói gì vậy? Em đột nhiên đến Tập đoàn Long Đằng của anh chỉ để nói với anh chuyện này thôi sao?” Mục Như Trăn nổi g iả ngốc cá cho người bắt chúng tôi đến đây mà” lì? Rõ ràng là anh Long Thầm Vũ chẳng hiểu mô tê gì sất, vẻ mặt vô t “Sao tôi lại nghe không hiểu hai người đang nói gì tt Lúc này, sác mặt của Long Văn đứng bên cạnh đã cực kỳ u ám rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đồ không có liêm sỉ!” Long Văn tát mạnh Long Thầm Vũ một cái, phẫn nộ nị ả ngày không làm việc đàng hoàng, cứ thích làm mấy chuyện láo nháo, tao bị mù rồi mới để mày đi xử lý chuyện của tập đoàn. Từ nay về sau không cho mày quan tâm chuyện trong công ty nữa” “Ngay cả phụ nữ đã kết hôn cũng muốn qua lại, mày có biết mình có thân phận gì không?” “Mày không biết học theo hai người anh của mày sao?” Long Thầm Vũ còn muốn giải thích, nhưng lúc này Long ‘Thầm Lãng đột nhiên đi tới, cười đè vai Long Thầm Vũ lại, còn ra hiệu với anh ta, sau đó nói với Long Văn: “Ba, ba đừng giận, có lẽ chỉ là hiểu lầm thôi, con tin em Ba không đến mức làm chuyện hồ đồ thế này đâu” Long Thầm Vũ lập tức nhìn Long Thầm Lãng với ánh mắt biết ơn.
“An Tương, chúng ta mau chạy đi” Bạch An Tương cũng lấy lại tinh thần, hai người không nói gì thêm, mở cửa lập tức chạy ra ngoài.
“Ngu xuẩn! Vô dụng!” Ba của Long Thầm Lãng và Long hầm Vũ – Long Văn giận dữ ném vỡ tách trà, mảnh vỡ và nước trà văng ra làm ướt ống quần Long Thầm Lãng, nhưng hần ta lại chẳng hề trốn tránh.
Mục Như Trăn phản ứng lại trước, nếu người trông chừng bọn họ đều rời khỏi hết rồi thì hai người còn ngu ngốc ở lại đây làm gì.
“Thằng khốn này, ba vốn không nên cho nó xử lý chuyện tập đoàn” Long Văn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Hành động của cô ta là xuất phát từ bản năng, nhưng lại vô ý lộ ra ai là vợ của Trình Uyên.
Vốn cho rằng anh ta còn chiêu khác nữa, ai ngờ tên này vừa nói xong đã mở cửa đi thẳng ra ngoài.
Bạch An Tương và Mục Như Trăn càng ngơ ngác hơn.
Hai người nhìn nhau rồi gật đầu, vội vàng bước vào trong thang máy, sau đó còn cúi đầu nói cảm ơn Long Thầm Lãng: “Cảm ơn anh nhé” Còn Long Thầm Vũ ở trong hành lang đã sắp bật khóc rồi: “Ba, ba nghe con giải thích” “Chát!” Tiếng bạt tai vang lên.
Ăn cơm xong, Bạch An Tương và Mục Như Trăn cùng nhau rời đi, nhưng vừa mới đi vào tầng hầm đỗ xe đã bị người ta chặn lại.
Long Văn đã sáu mươi tuổi nhưng nhìn qua vẫn rất có tinh thần, trên đầu không có cọng tóc bạc nào cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hừ!” Long Văn hừ lạnh một tiếng.
Bạch An Tương tức giận nói: “Tôi khuyên anh tốt nhất nên thả chúng tôi ra đi, cả đời này tôi cũng sẽ không thích Long Thầm Vũ đâu, hơn nữa tôi cũng có chồng rồi” Nghe vậy, Long Thầm Lãng hơi nhíu mày, giả vờ giật mình: “Thế sao? Thì ra đều là cậu ta yêu đơn phương, tôi còn cho rằng… Được, vậy tôi đi khuyên cậu †a, xem cậu ta có thể thả các cô đi không” Sự thay đổi của Long Thầm Lãng khiến Bạch An Tương và Mục Như Trăn đều ngây người.
Bạch An Tương lại thấy chấn động: “Tổng giám đốc Long? Long Thầm Vũ?” Long Thầm Lãng không thừa nhận cũng không phủ nhận mà chỉ cười sâu xa.
Đương nhiên đây chỉ là ấn tượng trực quan của hắn ta thôi.
Mục Như Trăn và Bạch An Tương cũng không thấy có gì lạ, dù sao khi nãy người này thật sự từng nói muốn khuyên Long Thầm Vũ giúp bọn họ.
Thật ra trong lòng hán ta cũng đã đoán ra được rồi, tuy Mục Như Trăn xinh đẹp, dáng người cũng quyến rũ hơn, nhưng e rằng cấp bậc này vẫn không thể khiến em Ba có hứng thú được, còn cảm giác Bạch An Tương đem lại cho hán ta thì giống như tiên nữ không dính khói lửa nhân gian vậy, sạch sẽ thuần khiết.
Đợi bọn họ đi vào rồi, Long Thầm Lãng hơi cong môi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng đúng lúc này…
“Ngay cả kẻ thù là ai cũng không biết đã bị người ta làm thành rối ren thế này?” Long Văn thở hổn hển, tức giận quát to: “Cả con cũng không tra ra được ư?” Long Thầm Lãng giận dữ nói: “Con đã hỏi em Ba đắc tội với ai ở bên ngoài, nhưng nó không nói thật với con, thế thì sao mà điều tra đây?” Rõ ràng Long Thầm Lãng cũng không nói giúp Long Thầm Vũ trước mặt ba như hắn ta nói lúc trước.
cánh tay anh ta, nhỏ giọng nói một câu: “Em Ba, cố hết sức đừng tranh cãi, ba nói cái gì thì là cái đó, xong việc anh Hai tặng cho em một món quà” Lúc nói đến hai chữ món quà còn nháy mắt với Long ‘Thầm Vũ mấy cái.
tức nổi trận lôi đình: “Anh ta nói gì? Nếu không sẽ thế nào?” “Anh ta nói, nếu không… nếu không sẽ khiến Tập đoàn Long Đảng của chúng ta phải trả giá đát”
“Hai người đẹp, các cô đi nhanh đi, ở đây có tôi, Tổng giám đốc Long sẽ không làm gì hai người đâu” Long ‘Thầm Lãng nói nhỏ với bọn họ.
Nghe ông ta nói vậy, vẻ mặt Long Thầm Lãng vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng lại hơi hưng phấn.
Cùng lúc đó, Long Thầm Lãng cũng nghe một cuộc điện thoại, sau khi cúp máy thì áy náy nói với Thiệu Đình Đình: “Đình Đình, thật ngại quá, tập đoàn còn có chút chuyện cần anh đi xử lý” Thiệu Đình Đình cười với hắn ta: “Ừm, anh đi đi” Một tiếng sau, trong biệt thự Long Đẳng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đi đến tập đoàn” Long Văn nổi giận xong thì thở dài một hơi: “Mấy đứa bay không có đứa nào khiến ba bớt lo hết” Cha con bọn họ đi xe đến Tập đoàn Long Đằng, trên đường Long Thầm Lãng gọi điện thoại cho Long Thầm Vũ, đây cũng là ý của Long Văn, dù sao đây cũng là chuyện anh ta gây ra, Long Văn phải tự mình xác nhận với anh ta mới được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.