Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Đế đô lên top PokeNav
Top 2: Thời trang mới: Con trai độc nhất của Tể tướng Udura, công tử Jeremy khoe thân trắng như tuyết, mang giày wyvern, diễu hành ngực trần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Hoàng bên ngoài vẫn vô cảm, gật đầu nhẹ rồi nói: “Tới dùng cơm sao? Muốn gọi gì?”
“Chắc sẽ nhanh thôi, nếu như cả đám mập hôm nay sẽ đến ăn vào ngày mai.” Lục Hoàng nỉ non, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Thế là, hắn lại kéo một đám anh em trong hội bình phẩm ẩm thực tới, khí thế hung hăng bước vào cửa hàng, người không biết, lại tưởng vào trong hẻm kia, lát nữa lại có người mặc quần áo rách, tham gia livestream ngực trần trên PokeNav.
Lục Hoàng hơi nghĩ nghĩ, gật gật đầu, lần sau nói với hệ thống thử xem, rồi nói: “Đừng gấp, cửa hàng của ta tương lai sẽ có cải tiến.”
“Vậy là phu nhân không biết rồi? Đế đô chúng ta dạo này có lên xu hướng trên PokeNav đó, đặc biệt phong trào diễu hành đường phố ngực trần…” Người tài xế ngồi ở vô lăng giải thích.
Lần trước nhiệm vụ đầu, tính ra cũng không khó, được phần thưởng 2 món kia cũng không bất ngờ, lần này nhất định sẽ có thưởng mới.
Top 1: Xu hướng thời trang ngực trần ở Vita Region.
“Chủ tiệm Luciel, phân lượng đồ ăn nấu nướng của ngươi quá ít, cơ mà đổi lại hương vị thật sự rất tuyệt, đêm qua về nhà ta không ăn được gì, trằn trọc khó ngủ, còn có Obestuff bỏ luôn cử tối, trắng đêm khó ngủ, hôm nay nhất định phải ăn Cơm Cà Ri Trứng Nồng, nhất là phần trứng đó, để hội chúng ta bình phẩm một hai, vì thế ta hôm nay gọi toàn bộ anh em tới, nhất định phải bình phẩm cái trứng lòng đào kia!” Oscar nhếch môi cười, vừa đi vào vừa nói um trời.
Lục Hoàng cũng gật đầu nhẹ, ánh mắt chuyển hướng tới tên mập khác, thế là toàn bộ đều gọi y như Oscar.
Lục Hoàng nhận ra thằng mập nhà giàu này, hôm nay vẫn là trang phục y như hôm qua, chỉ có điều, hình như cũ hơn một chút, chắc do cái áo mới hôm qua bị xé nát rồi.
PS: Tác tra ra Luciel tiếng pháp nghĩa là người mang ánh sáng, khác với Lucifer là người mang hỗn loạn.
“Mà chủ tiệm Luciel nè, ta có một đề nghị, buổi sáng ăn đồ ăn thường là các món hấp sẽ tốt hơn loại dầu mỡ như đậu nành xào, mà cửa hàng này của ngươi mở cửa rất sớm, nếu bán mấy món ăn hấp hoặc món ăn nhanh cho buổi sáng thanh đạm, ta nghĩ sẽ rất đắt khách, dù biết rằng đậu nành xào của chủ tiệm Luciel cũng không có gắt dầu!”
Quý bà hai mắt tỏa sáng, “Nếu không hôm nào ta cũng diễu hành? Đăng lên PokeNav biết đâu ta có khi tăng lên cảm ngộ, năm sau đi thi Pokemon Contest, biết đâu có thể trúng mấy giỏ Roseli Berry.”
“Người mang ánh sáng (Luciel) sao?! Ta thề, cửa hàng của ngươi sẽ phải chìm trong hỗn loạn!” Jeremy tức tối vô cùng, gầm vang giữa quảng trường đế đô.
“Chào buổi sáng tốt lành, chủ tiệm Luciel!” Oscar vừa đi vào hẻm, vừa đúng lúc thấy Lục Hoàng xách ra ghế bố nằm dài hưởng nắng, lập tức mừng rỡ trong lòng.
“Tốt, xin mọi người chờ một chút.” Ghi lại toàn bộ số lượng thức ăn xong, Lục Hoàng đi vào phòng bếp.
Chương 32: Đế đô lên top PokeNav
Top 3: Một trong ba thiếu gia ăn chơi trác táng nhất đế đô Udura, tạo ra xu hướng thời trang ngực trần diễu hành.
Sắc, hương, vị so với cửa hàng Người Mang Ánh Sáng hoàn toàn không cùng đẳng cấp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Oscar cùng hội bình phẩm ẩm thực sau khi ăn cơm cà ri của Lục Hoàng về sau, chính thức thành khách quen, từ khi ăn qua, trong đầu luôn nhớ tới mỹ vị, đối với Oscar mà nói, một phần cơm cà ri quá ít, không đủ bản thân hắn ăn.
Oscar cười cười, ngồi ở trên ghế, bắt đầu gọi món ăn: “Hôm nay ta gọi toàn bộ mỗi loại một phần, hà hà, thay vì chọn, ta thấy món nào cũng ngon, ây cha, bụng ta lại kêu nữa rồi.”
Mở lò, bật bếp rất điêu luyện, nước chảy mây trôi, tốc độ cực nhanh, mười phần thuần thục.
…
Oscar lại xoay người nói với đám anh em phía sau, “Cửa hàng không rộng, hôm nay tới lượt ai ăn cơm cà ri thì người đó hãy gọi Pokemon ra, chớ làm ảnh hưởng không khí ngột ngạt trong cửa hàng, sẽ khó bình phẩm món ăn, có biết chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Và thế là, Oscar gọi các đầu bếp 4 sao tới làm cơm cà ri, làm thành một núi 40kg, nhưng so sánh hương vị của Lục Hoàng làm ra, quá thúi, mới ăn một muỗng, chỉ muốn ói ra, không thể nào nuốt nổi.
Lửa lớn nhấp nháy, lật chảo, luộc trứng, nấu cơm, một người như ba đầu sáu tay, mắt thường khó thể nào nhìn ra được động tác, cuối cùng, hương thơm lần nữa bay ra khỏi phòng bếp, đập vào mũi đám Oscar bên ngoài, tiếng bụng, tiếng Pokeball vang lên inh õi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Hoàng nhếch miệng cười, được người khác khen thức ăn ngon, chính là niềm tự hào của một người đầu bếp, tuy cái nụ cười trên mặt rất cứng, rất vô cảm.
“Đây là khả năng của Culinary của chúng ta đánh giá và tổng kết ra, ngươi cũng không nên cảm thấy không đúng.”
Người tài xế: “…” phu nhân thật sự muốn khỏa thân diễu hành sao? Rồi ai dám coi.
Nhiệm vụ 100,000 LM hôm nay đã hoàn thành, Comet Shard còn thiếu khoảng 50 viên, khoảng thiếu là 5 dĩa Cơm Cà Ri Trứng Nồng nữa thôi.
Mà nói tới, PokeNav đã cập nhật xu hướng, trên trang tìm kiếm, top 1 chính là: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…
Chịu đựng một đêm đói khát, ngày thứ hai Oscar và Obestuff giảm mất hai ký lô trọng lượng, quanh khu vực nhà hắn nghe được hai trận tiếng khóc vang.
Đối với những thực khách giống với đám Oscar này, ai là đầu bếp cũng rất tin tưởng, thức ăn mà người đầu bếp làm ra, sẽ không bao giờ sợ lãng phí, chỉ sợ họ không đủ ăn.
“Con trai tể tướng hôm nay lại đổi trang phục sao, hôm nay chơi lớn đó, mấy lần trước đều là áo choàng kết hợp, giờ chơi ngực trần, mang giày lát vàng đi dạo trên phố luôn?!” Một quý bà ngồi trên một chiếc xe hơi màu hồng bắt gặp.
Về tới phòng ngủ, Lục Hoàng kiểm tra tiến độ của nhiệm vụ, trong bảy ngày phải đủ 100 viên Comet Shard và 100,000 LM.
Cho dù bỏ một số tiền lớn, gọi một đầu bếp 5 sao trong cung làm tới, cũng ăn không vô.
…
Đám anh em tiểu đệ nghe xong, gật đầu miệng ừm ừm.
“Ủa? Ngươi kia không phải là chiến thuật gia 1 sao đầu tiên của đế đô sao? Trend ở trần diễu hành mới hôm qua, hôm nay lại bắt chước rồi? Ui chu cha, hai cái núm trắng tinh!” Bác gái vừa móc lỗ mũi, tay nắm bé trai đang ôm thú bông Jirachi, khen ngợi.
“Không hổ là con trai của tể tướng hoàng thất, hắn mặc quần đùi cũng rất ấn tượng, phía trước che đi, phía sau lộ ra quần lọt khe bên trong, hai bên mông bóng loáng!” Một thanh niên ở đầu đường chạy tới, nuốt nước miếng ừng ực nhìn vào mông Jeremy.
Sinh hoạt của Lục Hoàng vẫn như vậy, không bởi vì sự kiện của Jeremy mà mang tới gì nguy hại, mặc khác, Lục Hoàng càng mong mỏi phần thưởng của hệ thống hơn.
Vẫn như thường lệ, một buổi sáng mở cửa, trước tiên tập luyện tài nghệ nấu nướng, sau đó lấy hai phần thức ăn cho Aroma và Fatty ăn, sờ sờ hai đứa nó, rồi nằm dài hưởng thụ ánh nắng buổi sáng trên ghế bố, cảm thán mấy câu, cuộc đời nhàn nhã sinh hoạt vậy là vui rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.