Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Độ kiếp
Hắn cũng chưa phải là chưa từng kinh lịch qua lôi kiếp, đối mặt với hung hiểm lần này, trong lòng hắn đích thật vẫn tồn tại một chút cảm giác lo lắng.
Chương 123: Độ kiếp (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phật tượng k·hông k·ích động, vẻ mỉm cười cứng đơ như đá trên mặt nó cũng dần vỡ nát, hiện ra chính bản thể ghê tợn của nó. Bức tượng màu đen, trên mặt đầy vảy mọc lên, cặp răng nanh bén nhọn với đôi mắt nhìn xuống chúng sanh như con sâu cái kiến.
Người thì lại tặc lưỡi tránh khỏi khu vực.
Xong câu, phật tượng dùng tay còn lại đánh về hướng Trương Dạ hòng chụp c·hết hắn trong một đòn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng đa số đều nghe theo lời trưởng bối mà chui vào không gian bí bảo để tránh thoát khỏi buổi đêm, nên động tĩnh bên ngoài khó mà ảnh hưởng tới họ được.
Con mẹ nó, tên này thế mà lại độ kiếp! Còn là Hậu Thiên thập trọng bứt phá Tiên Thiên!
Màn chắn vỡ tan toàn bộ, để Trương Dạ lần nữa về với vùng hiểm địa đầy rẫy thiên tài đồng cấp này.
Ý cảnh, thân thể, mọi loại lực lượng đều được đẩy tới giới hạn trong lứa Hậu Thiên, thậm chí bây giờ còn đã đạt qua ngưỡng Tiên Thiên tứ trọng nếu so với tu sĩ thông thường.
Rầm rầm..
Tấn thăng Tiên Thiên được tăng thêm trăm năm thọ mệnh, mỗi một trọng sẽ tăng lên một trăm.
"Ngoài ngươi ra, còn ai đang nhắm đến ta?" Khí tức của Trương Dạ chợt thay đổi, chân khí tiêu tán, mắt vẫn quan sát dị tượng trên bầu trời.
Phật tự không đáp lại lời Trương Dạ, dường như nhận ra điều khác thường mà cũng nhìn lên bầu trời.
Bộp.
Phật tượng sững sờ, ban đầu mưu tính sẽ đánh Trương Dạ thành khối thịt nhão rồi nhét hắn vào trong bình để dày vò, sâu kiến bên dưới vậy mà còn có khả năng này?
Cảm giác đau thấu linh hồn được hắn cảm nhận rõ mồn một từng giây phút, tia sét đánh vào, dần dần ăn mòn từng chút một ngũ tạng lẫn xương cốt, tạo nên cái cảm giác tê giật cường độ mạnh làm hắn phải hét lên thống khổ.
Nắp chai được tháo nút, Trương Dạ nhìn lên bầu trời đang tích tụ mây đen cuộn xoáy về phía hắn như là trung tâm.
"Nhưng, ta cho phép việc đó xảy ra sao?" Ánh mắt Trương Dạ lại nhìn lên phật tượng, gương mặt già nua hiếm có cong lên nụ cười nhạt.
Tuyệt Diệt chi pháp không phải là cấm pháp thiêu đốt tuổi thọ để tăng mỗi chân khí, nó còn là phương thức để thúc đẩy tiềm năng của bản thân một cách mạo hiểm.
Bởi vì nguyên cớ Tuyệt Diệt chi pháp, làm cho tốc độ hồi phục của Trương Dạ cũng được đẩy cao hết công suất, thân thể của hắn sau khi b·ị đ·ánh nát ngay lập tức phục hồi trong chưa đầy một giây.
Dường như không phải là hồi phục nữa, mà là quay ngược cơ thể trở về vài giây trước.
Sau ba ngày, hắn chắc chắn sẽ c·hết, mọi công sức từ trước giờ sẽ đổ sông đổ bể.
Động tĩnh của đợt độ kiếp quá lớn không khỏi khiến vô số nhân sĩ bên trong chú ý.
"Ta biết ngay, thứ này là lĩnh vực, nhưng sao nó không biến mất khi con quái c·hết?"
Người thì hiểu lầm là linh bảo xuất thế.
"Ta không rõ các ngươi nhầm với ai không.. câu cuối cùng, tại sao lần này ngươi lại có thể trực tiếp ra tay với ta?" Hắn trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng, rõ ràng lần trước Thích Hải luôn mời gọi hắn quỳ bái hoặc ở lại, lần này phật tượng vậy mà không có bất cứ kiêng kỵ, trực tiếp ra tay t·ấn c·ông hắn.
"Hình chiếu c·hết thì ngươi cũng ảnh hưởng không ít nhỉ?" Trương Dạ biết rõ cách thức lôi kiếp hoạt động, hễ có ai xen ngang hay đứng gần, đều sẽ bị thiên đạo tăng lên thành lôi kiếp của hai người, xem như màn độ kiếp của cả hai.
Vì vậy, Trương Dạ có thể nói là đã chuẩn bị từ lâu cho tình huống này, nhưng mục tiêu của hắn ban đầu là Thiên Cơ Diệp và Lý Trung Lâm, không phải toà phật tượng ác ma.
Nhưng Trương Dạ lẽ nào để cho hắn có ý định làm thế, hắn như con đĩa bám lên người phật tượng. Lão già với ánh mắt điên cuồng, hạ quyết tâm chôn cùng phật tượng.
"Má nó, ngươi vẫn là tên điên!" Phật tượng xoay người, lập tức bỏ chạy về một hướng tránh xa Trương Dạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thí chủ.. thật không biết lúc nào nên buông bỏ, sự liều lĩnh của ngươi khiến bọn ta thực sự sợ hãi"
"Tới rồi sao?" Mây đen tích tụ từng tia sét khác biệt, Trương Dạ biết thứ hắn chờ đợi rốt cuộc cũng đến.
Nó cười phá lên, "Ahahaha, sợ sao? Bọn ta đích thực là sợ ngươi, cho nên 9981 kiếp, kiếp này đã là kiếp cuối cùng của tên sâu mọt như ngươi rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với vấn đề thứ nhất, phật tượng như có như không làm lơ, hắn chỉ trả lời vấn đề thứ hai của Trương Dạ, "Một tên giống hệt như thí chủ đến, lại không cẩn trọng bị bổn phật nuốt mất rồi, nên ta mới có thể hoá thực. Còn về tại sao ta ở đây.. không phải chính thí chủ là người gọi bổn phật đến hử?"
Trương Dạ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn nó để xác định tính hư thực trong lời nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phật tượng không dám khinh nhờn, ra tay đều là muốn miểu sát Trương Dạ, phật tính trong đòn t·ấn c·ông ảnh hưởng tinh thần Trương Dạ, làm hắn buông lỏng không ít.
Bàn tay của phật tượng nắm lấy thân người Trương Dạ chợt rung rinh vỡ nát. Phật tượng biết có điềm không hay, dứt khoát bắn ra một tia sáng ở con mắt trên trán hòng trực tiếp diệt sát Trương Dạ.
Bầu trời đêm cùng đám mây đen tích tụ lôi kiếp, sấm sét rền vang nổ ầm ầm, khiến cho bất kì ai cũng phải run sợ thối lui khỏi vị trí trung tâm.
Không để Trương Dạ đợi lâu, tia sét ẩn chứa hủy diệt chi ý đầu tiên nện xuống như vũ bão đánh vào người Trương Dạ.
Lần này là nhất sinh cửu tử, không ai có thể cứu được hắn ngoài bản thân hắn.
Con mắt trên trán phật tượng mở to, hiếm có khi hắn bị làm cho chấn kinh, bởi vì thứ phật tượng thấy hoàn toàn đủ khả năng để gọi là làm cho toàn giới điêu đứng.
"Cũng không sao, bổn phật có cách làm cho ngươi phải cầu xin được chính tay ta độ hoá"
"Chỉ duy trì được ba phút sao?" Trương Dạ hiểu rõ giới hạn của cơ thể hắn, thọ mệnh bị Lý Trung Lâm lợi dụng bào mòn, lẫn sự tái sinh liên tục làm hắn chỉ còn vài chục năm thọ nguyên.
Tóc Trương Dạ nhanh chóng từ bạc nửa, chuyển sang bạc cả đầu. Khuôn mặt già yếu hiện rõ từng nếp nhăn bên trên của một lão đầu có tuổi.
Xột xoạt.. keng!
AGHHHHH!!!!
Gió nổi, cây lá xào xạt rít gào, mặt hồ tĩnh lặng cũng nổi sóng báo hiệu cho đợt t·hiên t·ai sắp ập đến.
Thần Ma không gian vốn là một giới diện nhỏ riêng biệt không có Thiên Đạo quản chế. Hôm nay vì mùi tội nhân của Trương Dạ toả ra, để nó lần nữa tìm đến, cưỡng hành chiếm đoạt ý thức của giới diện xen vào.
Vẻ mặt Trương Dạ lạnh tanh, phẩy tay nhẹ một cái, tia sáng lập tức bị hắn đánh cho tan tành.
"Ngươi cứ lảm nhảm kiếp trước kiếp này mãi.. nhưng vào tai ta, tên khốn nhà ngươi dường như vẫn còn đang sợ hãi ta đấy?"
Nhưng Trương Dạ bắt buộc phải độ kiếp để có thể tiếp tục sống sót, hắn nhất định phải gia tăng thọ nguyên.
Phía trên bầu trời thủng một lỗ to, lớp màn chắn vô địch cũng không chịu được uy lực của lôi kiếp mà vỡ tan tành thành từng mảnh.
Trương Dạ còn chẳng buồn né đòn, hắn biết mình không né được, nên để phật tượng trực tiếp đánh nát thân thể.
Những lần trước l·ạm d·ụng cấm pháp này, Trương Dạ đã gần như nắm được cốt lõi của nó, không cần Lý Trung Lâm dạy, cơ thể của Trương Dạ cũng đã sinh ra một loại bản năng.
Nên việc Trương Dạ độ kiếp, hầu như chỉ có vài người đoán được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.