Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: Mạch nước ngầm sơ hiện.
.... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chậm đã" Trương Dạ bỗng nhiên ngưng lại tốc độ, đồng thời đặt cả hai người trên vai xuống với tâm thế cực kì cảnh giác.
[Phát động nhiệm vụ bậc S, kích sát tà tu Thiên Cơ Diệp]
Trong thoáng chốc đó, một cảnh tượng kinh hoàng đã hiện lên rõ rệt. Xương người, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, ma thú, quỷ vật, toàn bộ đều có đủ cùng nồi dược thủy bốc mùi hôi thối.
Thanh niên tóc dài hông treo Bát Quái đồ lăng không chậm rãi từ hướng bóng tối lộ diện ra ngoài.
Trong lúc Thiên Cơ Diệp còn đang nghĩ ngợi, Thiên Thư nét mặt không đổi trả lời, "Ta là bị Quỷ Môn Quan đuổi g·i·ế·t, bất cẩn lạc vào đây. Sư huynh thì sao?"
Một bảng hệ thống hiển hiện bên cạnh mắt nàng.
"Cứ đi tiếp thôi" Nói vậy nhưng tâm đề phòng của hắn đã lên đến đỉnh điểm. Một con ruồi bay ngang cũng rơi vào tầm cảnh giác của hắn.
"Thiên cô nương, lại gặp rồi" Nam tử xoay người, nở nụ cười nhàn nhạt.
Một vòng tròn bát quái trắng đen hiện ra, đem vết đen đánh tới trực tiếp hoá giải, biến đòn tấn công thành hư không.
Hàng chục ngọn lửa được đốt lên, đẩy lùi bóng tối thăm thẳm ngự trị hang sâu, bóng đen cũng vì đó mà tiêu tan theo ánh lửa soi sáng, nó lùi vào bên trong bóng tối giương đôi mắt trắng dã ra chờ đợi cả hai.
Tương đương với nhân loại, quỷ dị chia thành ba loại cảnh giới Trữ - Giảo - Thăng như đã biết lần trước. Hệ thống tu luyện ắt hẳn cũng như nhân loại, ta cũng không chắc chắn được.
Hoài Thu hiểu rõ sư đệ cảnh giác điều gì, tay vội cầm lên chiếc hộp đỏ tùy thời bóp nát.
Nhưng không có ai đáp lại nàng, có chăng cũng chỉ là vết đen vô tình thẳng thừng bắn tới hướng của nàng lần nữa.
Dựa vào cơ sở đó có thể suy ra cảnh giới thứ hai liền lĩnh ngộ ra lĩnh vực.
"Không phải huyễn cảnh? Xảy ra tình huống gì?"
"Làm sao vậy?"
Thiên Thư lấy lại hơi thở, không vội cảm ơn ngay mà lập tức ngồi thiền ổn định lại vết thương và khí tức.
Trước mắt là đoạn đường vắng hoe không hợp lẽ thường. Có hơn vạn loại tộc đàn tham gia cuộc chiến lần này, trên đường đi hắn cũng đã thấy vài ba nhóm hoạt động rải rác.
Nhưng lần này hơn chục phút đường đi, cung đường không có bất kì một bóng người, hoặc là tiếng kim loại va nhau giao chiến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn chính là khắc tinh của ảo giác.
Vậy rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
"N-ngươi rốt cuộc là thứ gì..-" Thiên Thư ngã quỵ xuống, âm tần run run bất lực đối với thứ kia chất vấn.
Lần trước cảm nhận lĩnh vực của Hoắc Thường Sơn còn làm hắn kiêng kỵ vài phần. Thứ sức mạnh mang tên lĩnh vực đó quá khủng bố.
Thời gian vận dụng đốt cháy Phá Giới Phù so với tốc độ của thứ bóng đen kia vẫn còn quá chậm.
Vết đen không từ bỏ, len lỏi mò theo liên tọi bắn một vệt đen hướng về Thiên Thư.
"Ngươi không thấy kỳ lạ sao?" Thấy Kỷ Dư còn mơ hồ, Trương Dạ đặt nàng xuống giải thích, "Không phải quá yên bình ư? Dị tượng vừa xuất thế, âm thanh giao chiến còn vang bên tai giờ đâu cả rồi?"
Thiên Thư cũng vì vậy mà buộc phải ngưng cước bộ lại, chân khí trong người cũng trở nên đứt quãng, khó lòng vận dụng thuần thanh.
"Mà hễ lạc vào lĩnh vực, chúng ta khẳng định là đâm đầu vào chỗ c·h·ế·t. Dị sinh vật khó đối phó đến mức sư tôn ta còn phải đi đường vòng, cơ hồ là không g·i·ế·t c·h·ế·t được"
Rõ ràng ta không thể nói là hệ thống chỉ dẫn ta tới nơi này. Thiên Thư lẳng lặng quan sát Thiên Cơ Diệp, thầm nghĩ.
Nàng không quên đút vào miệng một viên Khí Huyết Đan khôi phục lại lượng chân khí hao hụt.
Nhưng khắp người nàng đầy rẫy vết thương sâu, khuôn mặt tôn lên vẻ mỹ sắc cũng bị sự hoảng sợ làm cho chìm xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dư đồng tình gật đầu, thêm thắt vào vài chi tiết, "Sư tỷ nói đúng, nhưng lại thiếu đi điểm quan trọng, quỷ đả tường, sư tôn ta nói rằng chúng là lĩnh vực của dị sinh vật."
Từ đâu, một vết đen bắn thẳng xuống vị trí Thiên Thư hiện tại.
Hơn 40 tấm bị thiêu hủy, bóng đen cuối cùng cũng bắt kịp thời cơ mà đâm mạnh vào cánh đùi phải của nàng khiến máu tươi tuôn như suối chảy.
Vết thương không chỉ là vết thương thường, bên đùi bị thương nổi lên các mạch máu màu đen tựa như trúng độc.
Trương Dạ không nói gì, lẳng lặng nhìn xuống lòng bàn tay.
Nom là một cảnh tượng tu luyện bình thường, nếu không xét đến ngoại vật tởm lợm khi tia sấm chợt hiện lên.
Làn da bóng loáng, hơi thở lắng đọng, như thể có một tầng không gian riêng ngăn cách nam tử cùng với phần không gian thực tại.
Đại khái hồi phục được hơn 1/3 thực lực, Thiên Thư đối với nam tử trước mắt chắp tay, "Thiên Cơ sư huynh, đa tạ ân cứu mạng, sau khi rời khỏi chắc chắn Xích Tâm học viện sẽ báo đáp đầy đủ"
Một vị nam tử tóc dài xoã vai yên ắng ngồi tĩnh toạ trên bồ đoàn, cùng các cổ tự kỳ quái xoay chuyển xung quanh người hắn.
Tử thần đếm ngược vài giây là cảm giác đáng sợ nhất, Thiên Thư bất giác theo bản năng phải kêu lên lời cầu cứu thảm hại.
................
Nhờ vào đặc tính của Lười Biếng đại tội, tinh thần của hắn cơ bản đã vạn pháp bất xâm.
Nhưng nam tử trước mắt lại có thủ đoạn có thể lợi dụng tính chất của Tiên Thiên chi khí mà liên tục gột rửa thể chất, nâng cao ngoại lực của chính hắn.
"Sắp rồi hahahahaahhahaa, một chút nữa thôi!!"
Nơi băng giá sâu thăm thẳm trong Thần Ma không gian, bóng tối bao trùm toàn bộ động thiên.
May mắn chỉ có vài tên Tiên Thiên cao giai mới sở hữu lĩnh vực.
Để Kỷ Dư không có tu vi một phen khó hiểu.
Khoảnh khắc hiểm nguy trước mắt sắp đến, một giọng nói tựa vị cứu tinh vang lên, đáp ứng kịp thời với thỉnh cầu của nàng.
Người thanh niên có đôi mắt sắc lẻm, tay duy trì kết ấn, miệng tiếp tục lẩm bẩm, "Cửu cung, Ly"
"Bát Quái quyển, Thập Nhị Thức"
Tiên thiên là ranh giới giữa phàm và tiên, sẽ chỉ trải qua cảm giác tẩy rửa một lần trong đời. Sau khi bước qua Tiên Thiên liền là bước tu luyện hấp thụ linh khí và chuyển hoá thành tiên thiên chi khí thông thường để vận dụng không hơn không kém.
Chương 109: Mạch nước ngầm sơ hiện.
Hoài Thu một bên nhanh miệng tranh công, "Ta có nghe được từ sư tôn, quỷ đả tường là một loại thủ thuật che mắt được dùng bởi dị sinh vật"
Trong một hang động âm u tối mịt mù nào đó ở Thần Ma không gian.
Trương Dạ mở miệng phủ nhận, "Không phải lĩnh vực, thứ này ta từng kinh qua một lần"
Tiên thiên chi khí là loại linh khí cơ bản mà bất cứ tu luyện giả cảnh giới Tiên Thiên nào cũng có. Đáng nói ở đây là tính chất gột rửa của tiên thiên chi khí được nam tử vận dụng một cách tự nhiên.
Từ thảm kịch ở Nam Đường Trấn, nàng đã cảm thấy Thiên Cơ Diệp có vấn đề.
Từng đợt linh khí như ẩn như hiện thâm nhập thông qua tư thế các ngón đang thiền định, một tia ánh sáng vàng nhạt dần dà hiện lên cường hoá cơ thể nam tử theo thời gian.
Nhất định không phải, thế nhưng những chuyện quỷ dị Trương Dạ chưa bao giờ nghe người khác đề cập tới.
Cũng trong cùng lúc, thân thể Thiên Thư lại thuấn di cách xa 100m phía trước. Nàng liên tục vận dụng Phá Giới Phù di chuyển về trước mắt.
"Chẳng lẽ.. không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy được.." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sẵn có cơ hội, hắn liền mở miệng hỏi, "Quỷ đả tường? Có thể giải thích sao?"
Lòng bàn tay hở một lỗ đen, linh khí ào ạt chui vào bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"H-hệ thống.. đổi, đổi cho ta trăm lá Phá Giới Phù.." Thiên Thư run sợ đối với hệ thống bắt đầu tương tác.
Ánh sáng nhìn như chân khí thông thường, lại có tính chất của tiên thiên chi khí toác ra.
Tên này chắc chắn có âm mưu.
Tà tu? Lại giống với Trương Dạ? Ý nghĩa thế nào?
"Cứu.. ai cũng được.. cứu ta.." Nàng dùng toàn bộ sức lực, thi triển tầng lá chắn chân khí cố chống chọi đòn hiểm đen tuyền đang bắn về hướng mình.
Nàng ngưng thần, miệng lẩm bẩm khẩu quyết gì đó. Trương Dạ thấy vậy cũng không vội vàng, yên tĩnh chờ nàng.
Thiên Cơ Diệp lắc đầu cười trừ, trực tiếp hỏi, "Thiên cô nương đừng khách sáo, gặp nhau là một cái duyên. Nói đến, tại sao ngươi lại vào đây?"
Thú thực Trương Dạ không dám chắc, nếu là cảnh giới thứ ba, hắn liền xong đời.
Nữ nhân không ai khác chính là Thiên Thư.
Vốn nàng đã nhận ra Thiên Cơ Diệp luôn ẩn tàng xung quanh quan sát nhờ vào hệ thống, diễn một vở kịch cầu xin cũng là nhằm dụ hắn ra.
Dị sinh vật? Bọn họ là đang nói đến quỷ dị sao? Thế thì quỷ đả tường chắc hẳn thuộc về cảnh giới thứ hai của quỷ dị, Giảo cảnh.
Lát lâu sau, Kỷ Dư mở mắt thở nhẹ một hơi, "May mắn không phải là quỷ đả tường".
Kỷ Dư nghe được, trầm ngâm một lúc, như nghĩ đến điều gì mà khuôn mặt chợt nghiêm nghị lại.
Tử khí cùng âm khí toác ra là nguyên nhân lí giải cho khu vực này hiếm có sự vật nào dám bén mảng lại gần.
G·i·ế·t thì khá phiền phức, không ổn cho kế hoạch về dài.
Nữ nhân mặc chiến giáp hồng hộc bỏ chạy, tuy nhiên, sau lưng nàng nghiễm nhiên không có một ai truy đuổi.
Rõ ràng nơi này chỉ mình hắn biết, thế mà lại lọt được con cá lọt lưới từ Xích Tâm học viện này?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.