Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Án đạ hạ, tội đã định

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Án đạ hạ, tội đã định


'Đúng vậy tôi đã tính rất nhiều lần dù vị y sư đó không phải là một người có tài thì chúng ta cũng cần người này thì mọi việc mới suông sẻ'

'Điện hạ thấy được rằng hắn không hề tăng giá cho dù khám cho bất cứ người nào ở đây còn có cả một gia đình giàu có ở Lạc Nguyệt thành nữa'.

'Điện hạ cũng biết tôi là đệ tử của thần toán với khả năng của mình thì tôi tính ra được vị Khải Trạch kia là một nhân tài có thể giúp đỡ sự nghiệp của chúng ta nên tôi muốn điện hạ giảm nhẹ tội và đem người này xuống dưới trướng của chúng ta'Bạch Dương trình bày.

'Vậy làm như nào mới được?'Trường Minh khó chịu.

Ở bên cạch Trường Minh mong ngóng đáp án.

'Nếu tôi có cách giải quyết ổn thoã thì không phải lo nghĩ như vậy rồi, mong Bạch quân sư đưa cho tôi một lời khuyên'

'Nếu đúng là thế thì tôi lấy gì thuyết phục hắn đây'

Lúc này Bạch Dương cũng chán với điện hạ mình.

' Vào đi' Trường Minh lên tiếng khi nghe tiếng gõ của bên ngoài với đôi mắt vẫn ngắm nhìn trang giấy.

'Khải Trạch huynh ấy'

Dù nãy giờ nàng trò chuyện với Trường Minh nhưng nàng đã xem kỹ lưỡng mọi thông tin về Khải Trạch mà Trường Minh thu được và có cả thông tin mà hắn không có cơ.

Lần đầu viết nên việc xây dựng nhân vật hơi tệ tý vẫn không biết cách cải thiện ai có ý tưởng gì đóng góp cho em với.

'Nên vậy kế hoạch của điện hạ không có khả thi thành công kể cả việc dù Khải Trạch là người như thế nào chúng ta vẫn chưa rõ có thể từ việc đẩy vào tù cũng sẽ khiến vị y sư đó khó chịu thậm chí ghét điện hạ'.

'Sự thật lí do tôi đến đây cũng là vì vị y sư kia không ngờ điện hạ cũng nhờ tôi nghĩ giúp'

Trên tờ giấy viết rằng : Ngày đầu Khải Trạch đến Lạc Nguyệt thành mở một cái bàn khám với giá là 2 đồng, dù có rất nhiều người đến nhưng hắn vẫn không hề thay đổi giá khám, ngày thứ xx Khải Trạch đột nhiên thay đổi nơi khám sang một của phòng khám dưới sự quản lý của Giang gia với giá 2 đồng.

'Như vậy sao? Không có gì mời Bạch quân sư nói tiếp'Trường Minh ngại ngùng vì ngắt lời của Bạch Dương, hắn không ngờ đến việc nàng đến đây vì Khải Trạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

'Điện hạ xem xét những tài liệu về hắn vẫn chưa đủ chi tiết'

'Nghe tôi nói hết đã'

Sắc mặt của Tiểu Mộng không được tốt lắm, cô hơi có vẻ buồn bã nói.

'Trước hết nói ra suy nghĩ của điện hạ trước đi '.

'Còn về mỹ nữ điện hạ không thấy Tiểu Mộng có cảm xúc khá đặc biệt với vị y sư đó à'

'Liệu có thể thành công không?'Trường Minh hơi nghi ngờ.

Nhìn điện hạ của mình nghi vấn như vậy khiến cô nở nụ cười.

Chương 17: Án đạ hạ, tội đã định

Trong căn phòng, Trường Minh đang đọc một đóng giấy ánh sáng chiếu vào phòng toát lên vẻ sáng suốt, một sự anh minh khó thể diễn tả vấn đề là trên khuân mặt tuấn tú đó lại có một nét khó chịu, lo lắng.

'Điện hạ người làm viẹc vẫn là cứng nhắc, người có thể dùng cách khác để giảm tội cho hắn'Bạch Dương nhắc nhở hắn.

'Không tạm thời điện hạ và tôi nên chỉ đợi Tiểu Mộng, không được thì chúng ta mới đến'.

'A mời Bạch quân sư'

'Thưa điện hạ, tôi có điều muốn nói'Bạch Dương bước vào trong phòng hành lễ.

'Sao vậy, ta không có đùa tý nào đâu'hắn nghi hoặc.

'Có và cũng không, sai sót duy nhất là tôi đưa ra quyết định quá vội vàng, không sai vì chứng cứ về Khải Trạch quá đầy đủ và không có kẻ hở và cũng chính miệng hắn thừa nhận'

'Thật không dấu gì những thứ này tôi vừa mới cho người đi dò hỏi sau khi Giang thúc và Tiểu Mộng đến nói chuyện'.Trường Minh cảm thấy hơi xấu hổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

'Bạch Dương tỷ, Trường Minh huynh'Tiểu Mộng vào chào cả hai người.

'Điện hạ nói cũng phải, thế điện hạ định làm gì tiếp theo?'

'Tên đó là một nhân tài chúng ta cần?'

'Đúng nha, tôi có thể điều hắn làm việc trong phủ thành chủ không công trong vài tháng để lấy công chuộc tội'Trường Minh hưng phấn nói, hắn cảm thấy mình rất sáng suốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bạch Dương nói xong nàng cầm nhẹ một tờ giấy đem đến trước mặt hắn.

'Điện hạ cảm thấy quyết định của mình đã sai?' Bạch Dương hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

'Nhưng án đạ hạ, tội đã định tôi không thể thay đổi được gì'Trường Minh bất đắt dĩ lắc đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

'Điện hạ người có lẽ là đã trưởng thành lên không ít nhưng thế là vẫn chưa đủ, tôi mong là người sẽ rút ra được thêm kinh nghiệm'.Bạch Dương vẫn là có chút không hài lòng dù vậy vẫn có một lời khen ngợi cho Trường Minh.

'Nhưng không thể nói rằng hắn không cần danh vọng và mỹ nữ được'Trường Minh vẫn cố phản bác lại.

'Đúng vậy tôi đã nhờ Tiểu Mộng thuyết phục vị y sư đó rồi, dùng điều kiện khiến hắn cần phải làm việc cho chúng ta thay vì chúng ta muốn hắn làm.'

'Đợi?'

'Tôi nghĩ có rất nhiều vấn đề, Bạch quân sư xem đây là thứ tôi vừa cho người điều tra được'Trường Minh đem đóng giấy đưa đến trước mặt Bạch Dương.

Trường Minh thở dài lắc đầu trả lời.

'Cái này có lẽ thông cảm được cho điện hạ, nói chung là với nhan sắc đó Tiểu Mộng thì liệu còn có vị mỹ nữ nào vượt qua muội ấy không đến cả tôi còn cảm thấy ghen tị với nhan sắc đó'

Hai người ngồi trò chuyện thêm một lúc thì có tiếng của Tiểu Mộng ở bên ngoài.

'Đợi'

'Điện hạ cứ nói đi'Bạch Dương ngồi xuống ánh mắt bình thảng nhẹ nhàng nhìn về phía Trường Minh.

Tác:Thay từ thầy bối thành từ thầy bố dùng từ đệ tử thầy bói nghe cứ sao sao ấy.

'Mọi chuyện giờ chỉ có coi ý nghĩ của Khải Trạch cùng với khả năng thuyết phục của Tiểu Mộng mà thôi'Bạch Dương nói tiếp.

'Có thể có hoặc không chủ yếu tôi vẫn chưa biết vị y sư kia có tính cách ra sao.'Bạch Dương cũng không thể đảm bảo.

'Đầu tiên nói về động cơ gây án của Khải Trạch không có huống hồ chi hắn là người bên ngoài đến đây một thời gian ngắn, tiếp đó là việc bọn người bị hại kia được tra sét là rất nhiều lần trong quá khứ nhắm đến các y quán trong Lạc Nguyệt thành này, cuối cùng là vị Khúc y sư kia quá nhiều hiềm nghi'Trường Minh bày tỏ.

'Bạch quân sư à, ngồi xuống đi khoan hãy nói chuyện, trước hết tôi có chuyện cần phải bàn'.

'Còn một câu hỏi nữa điện hạ từ lúc nào điều tra những thứ này'Bạch Dương lúc này rất nghiêm túc, nàng lúc này chính là đang đánh giá khả năng hiện tại của Trường Minh một cách trắng trợn, từ đầu nàng đã biết vụ này không đơn thuần là h·ành h·ung người khác nhưng nàng không muốn nói để toàn bộ cho Trường Minh xử lí.

'ĐIện hạ người định lấy gì thuyết phục hắn đây?

'Sao tôi biết cơ chứ muội ấy đâu bảo gì đâu'

'Chúng ta có cần đến đó không?'

'Bạch quân sư nghĩ sao về vụ của y sư kia'Trường Minh hỏi.

'Thì tôi sẽ thuyết phục hắn làm tiếp công việc cho chúng ta'Trường Minh thản nhiên nói.

'Muội từ từ kể lại mọi chuyện' Nhìn cô sắp khóc đến nơi, Bạch Dương nhẹ nhàng an ủi nhưng linh cảm cho cô biết rõ được kết quả nó như thế nào rồi.

'Điện hạ đang nói đùa sao?'Bạch Dương cười nhẹ trước những lời nói đầy ngây thơ của hắn vừa phát ra.

'Tiếp theo ở đây cũng không hề ghi chép gì về việc chữa bệnh thành công cho Giang Tiểu Thư được truyền bá trong thành, thông tin về việc vị y sư đó chữa khỏi chỉ có trong nội bộ của những gia tộc lớn truyền nhau thôi.'

Trường Minh nghe vậy cũng chẳng vui vẻ gì với một người có cái tôi lớn như hắn.

'Bạch quân sư, câu này còn phải hỏi sao tiền tài, danh vọng, mỹ nữ đây là những thứ chúng ta có thể cho hắn ta tin chắc rằng chả ai có thể từ chối cả' Trường Minh tự tin và có đôi chút kiêu ngạo trong lời nói mình.

'Có thể thấy rằng người tên Khải Trạch chả muốn nổi tiếng, tôi không biết vị đó có e ngại cái gì hay không nhưng có thể đảm bảo được việc người này không cần danh vọng quá lớn.'

'Thế nào rồi Tiểu Mộng' người hỏi câu này chính là Bạch Dương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Án đạ hạ, tội đã định