Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87
Người đến xem mỗi lúcmộtđông.
Sau khicônhắm mắt, Chu Tự Hằng liền nở nụ cười, cánh tayđangđặttrênlưng ghế chuyển sang ôm chặt lấy vaicô, cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm.
“Vâng ạ.” Minh Nguyệt gật đầu, nhưng rất nhanhcôđãpháthiệnra thái độ của Chu Tự Hằng có phầnkhôngđúng nên lập tức bổ sung, “Nhưngkhôngcó ai tỏ tình với em đâu.”côdùng vẻ mặt nghiêm túc để tỏrõlập trường của mình, “Ai cũng biết là emđãcó bạn trai rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thế nhưng tại sân trường học viện múa Bắc Kinhthìlại chẳng hề yên tĩnh chút nào.
---
Mà Chu Tự Hằngthìthích tất cả những cái gì có kết thúc đẹp.
Khí thế của cậu khiến cho người ta cảm thấy bị lấn áp, giọngnóicực kì thờ ơ, dường nhưkhôngthèm coi đối phương ra gì.
Bộ phim kết thúc cũng là lúc trờiđangdần tối, đèn đườngđãđược bật sáng, sáng sớm mai Minh Đại Xuyên và Giang Song Lýsẽtừ Nam Thành tới Bắc Kinh để ăn mừng sinh nhật 18 tuổi của congái, vì muốn Minh Nguyệt được nghỉ ngơi, Chu Tự Hằng đành đưacôvề trường sớm, mặc dù trong lòng vô cùng luyến tiếc.
Nhưng Chu Tự Hằng lạikhôngchocôcó cơ hội trốn thoát, cậu nghiêng người tiến sát vàocô, cánh tay quàng lên lưng ghếcôngồi, nghiêm túc thương lượng: “Em hôn lại lần nữađi,anhsẽngồi yênkhôngnhúc nhích.” Giọng của cậu vừanhỏvừa khàn, khẽ phả hơi vào taicô.
“Emkhôngbiếtanhấy.” Minh Nguyệt kéo ống tay áo Chu Tự Hằng.
Tay của cậu dời khỏi người Minh Nguyệt, vén tóccôra sau tai rồi nắm chặt taycô, ra vẻ đứng đắn nhìn lên màn ảnh.
[Sao emkhôngnóilời nào?khôngđồng ýthìthôi! Con mẹ nó, rốt cuộc emđanglàm cái gì thế hả!!!]
“Đây là bộ phim đầu tiên mà bọn mình cùng nhau xem sau khi đến Bắc Kinh.” Chu Tự Hằng đáp, “Bộ phim này cómộtcái kết rất đẹp.”
Sau khi biểu diễn xong, chàng trai đứng lên, hôthậtlớn: “Minh Nguyệt,anhthích em, làm bạngáicủaanhnhé!”
Nghe cậunóithế, Minh Nguyệt càng cảm thấy áy náy hơn, cho nên lạimộtlần nữa nhắm mắt lại, chu đôi môi đỏ mọng về phía cậu.
Cậu ta đánh bài “Ánh trăngnóihộ lòng tôi”, tư thái cực kì thoải mái phóng khoáng, trong đám đông truyền đến những tiếng vỗ tay và tiếng hô hào phấn khích, kèm theo cả tiếng cáccôgáihét lên chói tai vì ngưỡng mộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[…Emđanggật đầu.]
đãtừng cómộtnam sinh cũng theo đuổi Minh Nguyệt, tên là Trần Tu Tề, bị Chu Tự Hằng đánh cho sưng mặt mũi, lần này, cậu quyết địnhsẽcư xử nhã nhặnmộtchút.
côcho rằng mình cư xử như vậykhôngđược hay cho lắm, giống nhưđangmuốn lật lọng vậy, cho nên trong lòng ngoài cảm giác xấu hổ rathìcòn có phần chột dạ nữa.
Chu Tự Hằng nhíu mày, thái độ có chút kiêu căng ngạo mạn, cậu tin là mình có đủ năng lực để giữ được mỹ nhân trong tay mình.
Minh Nguyệt cảm nhận được rấtrõsức nóng của bàn tay Chu Tự Hằng ở sau lưng mình, dùđãcómộtlớp vải ngăn cách, nhưng có lẽ vì bị hôn đến thần hồn điên đảo nêncôkhônglên tiếng ngăn cản.
“Chúng mình cũngsẽnhư vậy.” Minh Nguyệtnhẹnhàngnói.
Rất đông người đứng vây quanh hình trái tim đó, cuồng nhiệt hô hào cổ động rồi vỗ taykhôngngừng.
Bộ phim sắp kết thúc, người xem cười rộ lên vì cái kết viên mãn, Chu Tự Hằng cũng cười theo.
Chàng trai tuấn tú đánh ghita có phần tức giận, ánh mắt rực lửa nhìn Chu Tự Hằng, sau đó lại nhìn Minh Nguyệtđangđược cậu nắm chặt tay,nói: “Tôi có quyền theo đuổi người mình thích.”
Tiếp theo đókhôngngừng có người hô to tên Minh Nguyệt.
Phim tìnhyêutheo mô típ cũ, mở đầu vui vẻ, giữa phim hơi buồn, cuối cùng vẫn là happy ending.
“Ánh trăngnóihộ lòng tôi?” Chu Tự Hằng lạnh nhạtnói.
“Chuẩn bị có người tỏ tình đấy.” Minh Nguyệt giải thích với Chu Tự Hằng.
Lúc Minh Nguyệtđangthử l**m môi Chu Tự Hằngthìcậuđãlập tức đổi khách làm chủ, hoàn toàn nắm quyền chủ động.
“Hình như làanhchưa từng chính thức tỏ tình với emthìphải.”khôngthèm để ý đến người kia, Chu Tự Hằng quay sang vuốtnhẹchóp mũi Minh Nguyệt.
Chu Tự Hằng rất thích gần gũi thân mật với Minh Nguyệt, hưởng thụ cảm giác vành tai tóc mai chạm nhau, cảm xúc khi môi lưỡi quấn quýt, hơn nữa cậu còn suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể khiến cho Minh Nguyệt cũng cảm thấy thích giống cậu,trênphương diện học tậpthìcậu làmộtthiên tài vớisựnỗ lựckhôngngừng, bây giờ khi hôn cũngđãbiết thay đổi rất nhiều kiểu khác nhau rồi.
“anhbiết.” Chu Tự Hằng nắm tay Minh Nguyệt, đưa mắt nhìn chàng trai vừa mới tỏ tình vớicô, thái độ từ ôn hòa chuyển sang lạnh lùng.
Tóc của Minh Nguyệt khẽ cọ vào mu bàn tay của Chu Tự Hằng, làm cho cậu hơi nhột, cho nên thuận thế chuyển vị trí tay ra chỗ khác.
Rạp chiếu phim như có giao hẹn trước với Chu Tự Hằng vậy, cảnh phim lúc này cũng trở nên vô cùng mập mờ, trong tiếng nhạc du dương, nam nữ chính ôm hôn nhau trong màn mưa, góc quay cực kì đẹp.
Bầu trời bắt đầu xuấthiệnnhững vì sao, cảnh đêm yên tĩnh tựa như mặt hồ.
Ngụ ý là muốn công khai theo đuổi Minh Nguyệt,khôngcó ý định lùi bước.
“Cũng được.” Chu Tự Hằng cực kì bao dung, nhưng lại bổ sung thêm, “Nhưng nếu emkhônghônanhthìanhsẽbuồn lắm đó.” Vì để chứng minh lời mìnhnóilàthật, cậu còn nghiêm túc gật đầumộtcái.
Trongmộtbuổi tối của nhiều năm về trước,khôngcó hoa tươi vàâmnhạc,khôngcó ánh trăng và cảnh đẹp, thậm chí qua điện thoại, cậu còn tức giận quát Minh Nguyệt nữa.
Minh Nguyệt chớp chớp mắt,rõràng cũngđangnhớ lại chuyện cũ, ngượng ngùng cười.
Cậu mặc áo đen quần đen, vai rộng chân dài, mái tóc cắt cua nhưng nhìnkhônghề thô lỗ, ngược lại còn làm nổi bật ngũ quan của cậu, con ngươi đen mà lạnh, môi mím lại thànhmộtđường thẳng, dáng vẻ cực kìanhtuấn.
Minh Nguyệt ngẩng đầu lên, thấy nửa bên mặt của Chu Tự Hằng bị ánh sáng từ màn hình chiếu vào, hai mắt cậuđangchăm chú nhìn phía trước, cặp lông mi rất dài, dáng vẻ như thểđangsuy tư, mong đợi và mơ ước về tương lai.
Cậu chăm chú nhìn Minh Nguyệt, giọngnóivô cùng dịu dàng và thâm tình, hai mắt sáng rực nhưẩnchứa những vì sao.
Sống mũi Chu Tự Hằng rất cao, điểm này được di truyền từ Chu Xung, lúc này chóp mũi bỗng trở nên ướt át, khiến Chu Tự Hằng bật cười thành tiếng.
Cuối cùng Chu Tự Hằng vẫn quyết định dừng lại.
mộtcậu bạn trai vô cùng xuất sắc, khiến chocôngày ngày phải chạy đến trường Thanh Hoa để gặp, hơn nữa còn kiên trì đếnkhôngbiết mệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù cậu vẫn chưa học được tài nghệ của Tiết Nguyên Câu, nhưng ít rathìcậu cũngđãcó trải nghiệm thực tế rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có người tỏ tình với em cũngkhôngsao hết.” Chu Tự Hằng khó có khi tỏ ra rộng lượng như vậy, “Bạn trai emkhôngsợ bị khiêu chiến đâu.”
Chương 87
Đù móe thời sinh viên nhà người ta) Lãng mạn quá ôi dồi ôi soái ca sơ mi trắng ôm đàn thắp nến tỏ tình kìa hời ơi) Cơ mà xin thắpmộtngọn nến để an ủi cho trái timđãbị tổn thương của cậu con trai ấy, mọe nó chớ tỏ tình với aikhôngtỏ lạiđitỏ tình với cái đứađãcó bạn trai hơn thế nữa là bạn trai nó còn rất là ra gì) Con bé kia nó chỉ thích sơ mi đen thôi em ơikhôngkhoái sơ mi trắng đâu) Khổ thân bày binh bố trận lãng mạn các kiểu cuối cùng bị nó giật mọe cả đàn chiếm luôn cả sân khấu để tỏ tình)) Nhớ đòi nó trả tiền nến với tiền sân bãi nhé em trai)
…
Minh Nguyệt đứng bên cạnh Chu Tự Hằng, túng quẫnkhôngbiết phải làm sao,côvừa mới cam đoan làkhôngcó ai tỏ tình với mình rồi, giờ lại thành ra như này, khiếncôvừa ấm ức lại vừa ngạc nhiên.
“Đúng, chúng mình cũngsẽnhư vậy.” Chu Tự Hằng đáp lờicô, lại cúi xuống hôn lên tráncômộtcái.
Rất nhanhđãcó người nhận ra Minh Nguyệt, sau đó mọi người lại bàn tán xôn xao, mong chờ xem bạn trai của Minh Nguyệtsẽxửsựnhư thế nào.
“Chuyện này rất hay gặp à?” Chu Tự Hằng nắm taycôđixuyên qua dòng người, thái độ có chút hời hợt.
Minh Nguyệt có gương mặt xinh đẹp, đôi mắt hoa đào trời sinh, tươi tắn như ánh mặt trời, nhưng tính cách củacôthìlại khác hẳn với vẻ ngoài dịu dàng xinh tươi ấy.Chu Tự Hằng tất nhiên biết là Minh Nguyệtkhôngnóidối, nhưng cậu chắc chắn là có rất nhiều người có tình cảm vớicô.
Vẫn là ánh nến vàng ấm áp, vẫn là hình trái tim ở chính giữa, nhưng người tỏ tìnhđãđược thay bằngmộtngười khác.
Từ bả vai trượt xuống dưới, v**t v* phần lưngcô, cuối cùng dừng ở phần móc áo.
Có thể vì là trường nghệ thuật nên các sinh viên cũng cởi mở hơn trong chuyện tình cảm, bảy giờ tối, dưới kí túc xá nữ được thắp sáng bởi rất nhiều ngọn nến, những cây nến đỏ được xếp theo vị tríđãđược định sẵn, lúc châm lửa lên mới nhận ra đó làmộthình trái tim.
Nhưng vì mới làm chút chuyệnkhôngđứng đắn nên Minh Nguyệt cảm thấy tiếng cười của Chu Tự Hằng có ý tứ rất sâu xa, hơn nữa còn làm timcôđập rất nhanh, vì muốn hòa hoãn lại bầukhôngkhí mập mờ,côhỏi: “anhthấy phim này haykhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn chưa đợicônóigì, Chu Tự Hằng đột nhiên buông taycôra, xoay ngườiđivào trong ánh nến, hơn nữa còn rất tự nhiên giật lấy cây đàn ghita trong tay cậu con trai kia.
…
“Sau đâyanhsẽđàn và hátmộtbài dành tặng cho người đẹp dưới ánh trăng củaanh.” Chu Tự Hằng đặt tay lên dây đàn, “Ca khúc ‘Đều tại vầng trăng gây họa’.”
“Hôn nhầm chỗ rồi.” Cậunói, sau đó còn nghịch ngợm cọ mũi vào gương mặt mịn màng của Minh Nguyệt.
Vừa mớinóixongthìđằng trước vang lên tiếng đàn ghita, xuyên qua đám đông có thể nhìn thấymộtcậu sinh viên khôi ngô tuấn tú, mặc sơ mi trắng quần đen, ngồi trong ánh nến ômmộtcây đàn ghita trong tay, ngón taynhẹlướt đánh lên những giai điệu dễ nghe.
Đám đông chủ động đứng tránh ra để tạo lốiđi, ánh nến lập tức chiếu rọi lên gương mặt Minh Nguyệt, hôm naycôđigặp Chu Tự Hằng nênđãcố tình chọnmộtcái váy ngắn điệu đà, lúc này dưới màn đêm, Minh Nguyệt tựa nhưmộtmỹ nhân hiếm gặp với vẻ ngoài xinh đẹp, đường cong lả lướt, mái tóc đen dài cùng làn da trắng như tuyết.
“Emkhônghôn nữa có đượckhông?” Minh Nguyệtkhôngdám nhìn lên màn ảnh, đành cúi đầu nhìn váy mình.
Minh Nguyệt khó có khi gạt bỏ đượcsựngượng ngùng, chủ động thân mật với Chu Tự Hằng, nhưng có lẽ vì ánh sáng trong rạp quá tối,côlại nhắm chặt hai mắt, cho nên mới hôn trúng mũi Chu Tự Hằng chứkhôngphải là môi.
Minh Nguyệt cũng cảm thấy có gì đó sai sai, nghe Chu Tự Hằngnóithìmới mở mắt ra, dáng vẻ ngây ngốcmộtlúc rồi hai má mới dần ửng hồng lên, vì xấu hổ nêncôlập tức lui về saumộtchút.
Lúc này bộ phimđãđiđến hồi kết, hầu như phần lớn khán giả đềuđangchăm chú hướng mắt lên màn ảnh, chỉ có Minh Nguyệt và Chu Tự Hằng ngồi ở ghế cuối làkhôngcòn tâm trạng mà xem phim nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.