Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63
[Em biếtanhấy hayđiđánh nhau, rất dễ kích động, lại có nhiều khuyết điểm,anhấykhôngtốt,khôngđủ giỏi, là điển hình củamộtcậu trai hư.]
Dáng vẻ tức giận cậy mạnh củahắnnhìn giống hệt Chu Tự Hằng.
Thếthì…phải mất bao lâu mới vẽ xong?
Chu Tự Hằngkhôngđáp, chỉ quyết tâm nắm chặt lấy taycôbé.
[Cho dù Chu Tự Hằng có nhiều điểm xấu thế nào,thìđối với emanhấy vẫn luôn là người tốt đẹp nhất.]
Trời ạ!
Chu Tự Hằng mím môi, muốnđilênnóivài lời, nhưng Tô Tri Songđãlên tiếng phản bác: “Thay vì đưa tiền cho bọn họ để đổi lấy những thứ giả dối, saoanhkhôngdùng nó để mời thầy về dạy cho Chu Tự Hằng?”
mộtngười là Mạnh Bồng Bồng.
Mặc dù…
[Quen rồi.]
“Đọc bài ‘Đoản ca hành’đi.” Chu Tự Hằngmộttay cầm lái,mộttay đút túi áo, cù vào lòng bàn tay Minh Nguyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Xung đúng làđãquen rồi.
“Mình…lần lượt vẽ đủ số quả bóng ra giấy.” Bạch Dương đáp.
“Emkhôngđọc.” Minh Nguyệt bị nhột nên giận dỗi đáp.
Chu Xungđãhút hết điếu thuốc,hắnkhôngđáp, chỉ phả khói thuốc trong miệng ra,nói: “Tôi…quen thế rồi.”
Trong tiết thứ ba của giờ tự học buổi tối, Mạnh Bồng Bồng giảng cho Bạch Dương mấy bài Toán, mà hỏi cậu ta câu gì cậu ta cũngkhôngtrả lời được.
trênngười Chu Xungđãkhôngcòn thuốc, nhưnghắnvẫn theo bản năng lục tìm trong túi áo.
Chu Tự Hằng đèo Minh Nguyệt về nhà.
Minh Nguyệt cười híp mắt như vầng trăng, lộ ra hai má lúm đồng tiền, cặp lông mi dài nhưmộtcái quạtnhỏ.
“Ở bài điền vào chỗ trống cuối cùng trong đề thi, cậu làm thế nào mà giải được vậy?” Mạnh Bồng Bồngkhôngkhỏi thắc mắc, đề bài đưa ra là cómộttổ hợp năm quả bóng được sắp xếp theo thứ tự hồng trắng lam vàng và xanh lá, hỏi với thứ tự sắp xếp như vậythìquả thứ 2005 là màu gì? Đề bài này rất khó, cả khối chỉ có hai người trả lời đúng.
Chỉmộtcâu hỏi cũng đủ khiến cho Chu Xung á khẩu.
Chu Tự Hằng mới chỉ nhìn thoáng qua, lập tức ép bản thân phải dờiđisựchú ý vào trang sách.
Cậu rất sợcôbạn này, ngồitrênghếkhôngdám làm ra bất kìmộtcử độngnhỏnào, hô hấp cũng phảithậtnhẹ,khôngdám nhích lại gầncôbạn dù chỉmộtchút,sựtrao đổi duy nhất giữa cả hai là người hỏi bài và người giảng bài.
Bạch Dương yên lặng.
Người còn lại là…Bạch Dương.
TôTri Song mím môi,mộtlúc lâukhôngnóiđược gì, cuối cùngcôhít sâumộthơi,nóivới Chu Xung: “Vậy làanhcho rằng Chu Tự Hằng chắc chắnsẽthi trượt đại học?”
mộtcậu con trai quá ngây thơ, Mạnh Bồng Bồng kết luậnmộtcâu như thế về Bạch Dương.
côbé đọcmộtcâu, Chu Tự Hằng lại đọc tiếpmộtcâu, cứ như vậy trao đổi với nhau.
“…anhvẫn còn liên hệ với mấy người trong ban tuyển sinh kia à?” Tô Tri Songnói.
Chu Tự Hằng thầmnóitrong lòng như thế.
Mạnh Bồng Bồng nhìn cậu, cảm thấy cậuthậtsựhơi…cố chấp và ngốc nghếch, nhưng cũng có phầnthậtthà và nghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cómộttia sáng chiếu lên mái tócđãđiểm những sợi bạc của Chu Xung, Chu Tự Hằng bỗng cảm thấy, bố mình giàđinhanh quá.
Cậu cònmộtquãng đường rất dài phảiđi, cònmộtcuộc chiến trường kì phải đánh, phảiđirất xa rất xa, vượt qua núi cao, băng qua sông lớn, mới có thể đến được tận cùng của biển xanh, đưa tay hái vầng trăng sáng từtrêntrời cao xuống.
Từ ngày Chu Tự Hằng công khai tuyên bố mìnhyêusớm, giờ tự học buổi tối, người ngồi cùng bàn với Mạnh Bồng Bồngđãtừ Minh Nguyệt đổi thành Bạch Dương béo tròn nhát gan.
hắnnhìn ra đượcsựthay đổi của Chu Tự Hằng, cũng sẵn lòng tin tưởng vào con trai, nhưng lònghắnvẫnkhôngcảm thấy yên tâm, cho nên vẫn tiếp tục qua lại với những người trong ban tuyển sinh kia, chuẩn bị sẵn cho con traimộtcon đường.
Các hàng quán ở cạnh bờ sôngđãdọn hàng đóng cửa, những quán bar bắt đầu lên đèn, mấy con thuyền dưới sông truyền đến những tiếng ca, giọngnóicủa Chu Tự Hằng hòa cùng với gió thu chui vào tai Minh Nguyệt,côbé dán sát vào lưng cậu,nhỏnhẹphụ họa cùng cậu.
Bầu trời đêm cuối tháng mười lấp lánh ánh sao, thời tiết cuối thu mát mẻ dễ chịu, Minh Nguyệt ngồi đằng sau xe đạp, ôm chắc eo Chu Tự Hằng, miệng đọc nhẩm mấy bài thơ cổ.
“Có gì màkhôngđược?” Chu Xung thở hổn hểnnói.
Nhưng vì mình rất muốn giải ra được nên mới làm vậy, cậu thầm nghĩ trong lòng.
Trong lần thi này, điều làm cho Bạch Dương vui nhấtkhôngphải là bài thi Ngữ Văn 110 điểm, mà là việc cậu và Mạnh Bồng Bồng là hai người có đáp án đúng trongmộtcâu hỏi khó.
Trời đêm gió lạnh, nhưng nhiệt độtrênngười Chu Tự Hằng lại rất ấm, sống lưng cũng cực kì vững chãi.
Minh Nguyệtkhôngbiết những suy nghĩ này của Chu Tự Hằng, chỉ cảm thấy nóng bừng cả người vì ánh mắt của cậu,khôngcòn cách nào khác là lại cúi thấp đầu, tiếp tục đọc lại bài giải mà Chu Tự Hằng viết cho mình.
Mặc dù trong lòng Chu Tự Hằng cực kì bài xích Tô Tri Song, nhưng cậu phải thừa nhận rằng, lần này Tô Tri Songđãnóiđúng suy nghĩ của cậu.
Cậuđangdần trưởng thành.
Chu Tự Hằngkhôngdám hôn Minh Nguyệt, chỉ lạimộtlần nữa đưa tay vuốt mái tóc dài củacôbé.
Chu Tự Hằng bắt được từ mấu chốt, trong lòng thoáng run lên.
Chu Tự Hằngkhônghề mong muốn điều này.
Chỉmộttừ ngắn gọn, cũng đủ để Chu Tự Hằng cảm nhận đượcsựbất đắc dĩ của bố.
Nhưng màanhkhôngnỡ.
Chu Xungthìlạikhôngnghĩ vậy,hắnvẩy tàn thuốc, mất kiên nhẫn gắt gỏng: “Cái gì mà giả dối? Ông đây bỏ tiền, mà cái bằng là bằngthật! Hàngthậtgiáthật! Thời buổi này có đỗ đại họcthìcũng được tíchsựgì chứ,khôngphải cuối cùng vẫn chỉđilàm thuê chomộtngười còn chưa tốt nghiệp cấp hai như tôi đây sao?”
Chu Tự Hằng yên lặng đứng thẳngmộtbên.
Người trong ban tuyển sinh.
Thời giansẽkhôngbao giờ phụ người có tâm.
Tóc củacôbé rất mềm,nhẹnhàng quấntrênđầu ngón tay cậu, ngoan ngoãn y như chủ nhân của nó vậy.
Nhưng kể cả lúc hỏi bàithìBạch Dương vẫn rất nhát gan,nóicómộtcâu thôi mà ấp úng mãikhôngxong, Mạnh Bồng Bồng nghe mãi mới hiểu được.
Giờđãmười giờ tối, ngoài sân có hai người, Tô Tri Song đứng cách Chu Xung khá xa, nhưng bóng dáng rấtrõràng, giọngnóicũng vừa đủ nghe.
khônghổ là hai bố con.
mộtlúc lâu sau cậu mới trả lời: “Mình biết.”
Cómộtcơn gió thổi qua, hình như cậu ngửi thấy mùi rượu nồng nặc từtrênngười Chu Xung bay tới.
Cổ nhân có sở trường về thơ ca, viết ra được những bài rất hay như ‘Đằng Vương Các tự’ và ‘Đoản ca hành’, nhưng đối với Chu Tự Hằng mànóithìMinh Nguyệt mới là quyển thi thư hay nhấttrênđời này, cứ lậtmộttrang là lại nhận về đượcmộtbất ngờ mới, cậu muốn dùng hết quãng thời gian sau này để từ từ chậm rãi, từng chút từng chút, khám phá hết thảy những điều tốt đẹp nhất củacôbé.
Cậu cảm thấy đây cũng được coi là có duyên với nhau.
Bao gồm Minh Nguyệt và Chu Xung.
[Vầng trăng sáng kia, đến lúc nào mới hái được đây?]
Tô Tri Song gật đầu: “Tất nhiên là được, nhưng emkhôngđồng ý với cách làm củaanh.anhđãbao giờ tự ngẫm lại chưa, chính lối suy nghĩ và cách làm củaanhđãkhiến cho Chu Tự Hằng mãi mà chưa trưởng thành, luôn lệ thuộc vàoanh, cũng làm choanhcảm thấy rằng con củaanhsẽthi trượt đại học.”
Mạnh Bồng Bồng rất ít khi biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, nhưng lúc nàycôbéthậtsựkhôngnhịn nổi mà há to miệng, hai mắt chớp liên tục,khôngnóinên lời.
Mạnh Bồng Bồng có gương mặt thanh tú, khí chất lạnh lùng, nhưng tính cáchthìkhônghề băng giá như vẻ bề ngoài, ngược lạicôbé luôn dùng hết khả năng của mình để giúp đỡ người khác, tất nhiên trong số đó có bao gồm cả Bạch Dương.
Quen với việc đứng ra giải quyết hậu quả cho con trai sau khi đánh nhau, quen với việc đưa tiền bồi thường cho người ta khi con trai mình gây chuyện, quen với việc đóng tiền xây dựng cho trường khi thành tích học của con traikhôngtốt, cũngđãquen giúp con trai chuẩn bị hết thảy mọi thứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngliên quan gì đếncô.” Chu Xung miệng ngậm điếu thuốc, lạnh lùng đáp.
“Đây là đề thi Toán, chứkhôngphải môn Mĩ thuật.” Mạnh Bồng Bồngnói.
Chu Tự Hằng trở về nhà, lấy phiếu điểm và tất cả bài thi từ trong cặp ra, Chu Xung lạikhôngở trong phòng, cũngkhôngcó trong phòng khách, màđangở ngoài sân.
“Chu Xung,anhlàm vậykhôngchứng tỏ làanhyêucon trai mình,anhchỉ quá chiều nó thôi.” Tô Tri Song nhắm mắt vuốtnhẹhuyệt thái dương, “anhdùng tiền cho conanhvào cấp hai, dùng tiền cho conanhvào cấp ba, giờ ngay cả khi conanhsắp tốt nghiệp,anhlại chuẩn bị dùng tiền để conanhvào được đại học, vậy sau nữathìsao?anhcó thể dùng tiền để lo cho nó suốt cuộc đời haykhông?”
thậtra Bạch Dươngkhôngsợ Mạnh Bồng Bồng, chỉ là mỗi lần ở trước mặtcôbé, cậusẽđều theo bản năng cúi thấp đầu, rất nhiều cảm xúc và suy nghĩ được giấu sau cơ thể mập mạp, khiến cho cậukhôngdámnóigì, nhưng trong lòng lại cảm thấymộtchút ngọt ngào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Tự Hằngkhôngmuốn phụsựkì vọng và chờ đợi của Minh Nguyệt, cậu cảm thấy mình phải trưởng thành lên, học cách gánh vác trách nhiệm, như vậythìmới có thể che gió che mưa chocôbé được.
… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạch Dương ngồi bên cạnh ôm tờ bài thi, cúi đầu, vừa lo lắng vừa xấu hổ.
Chu Tự Hằng ngồi học Văn, Minh Nguyệtthìhọc Toán, còn ở phía bên kia, ngồi bên cạnh Mạnh Bồng Bồng, Bạch Dương cũng rất chăm chỉ nhờcôbạn này giảng cho mìnhmộtsố vấn đề mà cậu chưa hiểu.
Lúc cúi đầu, cái cổ trắng nõn mảnh khảnh của Minh Nguyệt lộ ra,mộtphầnẩndưới lớp áo đồng phục.
…
[Lúc nào cũng được.]
“Vậyanhđọc.” Chu Tự Hằng cố tình trêu chọccôbé, “Đối tửu đương ca, nhân sinh kỷ hà…”
(Dịch: Trước chén rượu nên hát ca, bởi vì đời người có được bao lâu.)
Chương 63
[Nhưng em biết đó chẳng qua chỉ làanhấy chưa hoàn toàn trưởng thành mà thôi,anhấy vẫn chưa hiểu được cách để trở thànhmộtngười đàn ông thực thụ, và em sẵn lòng chờ, cũng tin tưởng rằnganhấysẽcómộtngày thay đổi, trở thànhmộtngười con trai tốt.]
Từ vị trí thứ 900 lên được đến 500khôngphải là chuyện dễ dàng, nhưng từ vị trí 500 tiến lên cao hơnthìsẽcàng gặp nhiều khó khăn hơn nữa, Chu Tự Hằng rất quý trọng chút thành tựunhỏnày của mình, hi vọng có thể chia sẻ nó với tất cả những ngườiyêuthương cậu.
Minh Nguyệt làmộtcôbé rất dễ đỏ mặt xấu hổ, dịu dàng tươi đẹp như nước sông Giang Nam, Chu Tự Hằng thích nhất là dáng vẻ ngượng ngùng làm say mê lòng người củacôbé, huống hồcôbé lại còn thẳng thắn đáp lạimộtcâu như vậy nữa.
Minh Nguyệt thủ thỉ sau lưng cậu: “anhChu Chu cố lên.”
Cái gì giảthìcuối cùng vẫn cứ là giả,khôngthể thànhthậtđược.
Tiếng chuông tan học vang lên, giờ tự học buổi tốiđãkết thúc, lúc này là 9 giờ 45 phút.
Chu Tự Hằng nghiêm túc đọc thơ, dường nhưđangmuốn bù đắp lại cho những năm tháng mà cậuđãbỏ lỡ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.