Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107


Minh Nguyệt lại cảm thấy đầu bắt đầu đau, chóng mặt muốnđingủ, lập tức hất mặt sai khiến: “Chu Chu, tối nayanhphải ôm em ngủ.”

Tim cũng bắt đầu rỉ máu.

“Ồ, là nhà củaanhà?” Minh Nguyệt nghiêng đầu hỏi, nhưng ngay sau đó lạinóitiếp: “Vậy là em lại mới ngủtrêngiường củaanhsao?”

Chu Tự Hằng cởi giày cao gót cho Minh Nguyệt, bật đèn phòng ngủ rồi bếcôvào.

Mùi hương sâu kín, thoang thoảng, giống như mùi hoa nhưng cũngkhônghẳn, vì Minh Nguyệtđangsay nên người còn có mùi rượu tỏa ra, Chu Tự Hằng nắm đượcmộtgóc chăn, nhắm chặt hai mắt,nhẹnhàng đắp lên người Minh Nguyệt.

Chung Thần chẳng hiểu ra sao, ngơ ngác trừng mắt nhìn Tiết Nguyên Câu, sau đó lại quay sang chờ đợi đáp án từ Minh Nguyệt.

Nhưng cậu vừa mới nhấc chânthìMinh Nguyệtđãtỉnh lại, còn nũng nịu gọi cậumộttiếng: “Chu Chu.”

Thế mà lúc này, cậu lại dùng những từ ngữ thâm sâu bay bổng đểnóilên tình cảm của mình.

NhưngthậtrathìMinh Nguyệt cũngkhôngđược tự nhiên cho lắm.

Chu Tự Hằngkhôngnghĩ nhiều mà đáp luôn: “Từ rất lâu rồi.”

Tương tư thành bệnh, ao ướcđãlâu.

Chu Tự Hằng vẫn còn rất trẻ, nhưng vì khởi nghiệp sớm nên ở cậu toát ramộtkhí chất rất khác biệt, lúcđanghọp, cậu có thói quen mím môi, đưa mắt nhìn về phương xa, tựa nhưmộtvị vua La Mã nhìn đời bằng nửa con mắt vậy.

Nhưng Chu Tự Hằng lại đặt chuyện tình cảm lêntrênhết, đem mấy thứ kia vứt hết ra sau gáy,khôngkiêng dè gì mà trả lời: “Kết hôn với Minh Nguyệt.”

Sao lại thoải mái hơn?

Tuy Chu Tự Hằngkhôngnóigì, nhưng Minh Nguyệt biết cậuđãdùng hành động đểnóilên tất cả.

Sầm Gia Niên cảm thấy cảnh này quá là ngược cẩu, nhưng lại khổ sởkhôngthểnóira, bi thươngkhôngdứt, liền nắm cái khăn trải bàn màu vàng nhạt, làm ra vẻ “Mắtkhôngthấy tâmkhôngphiền”.

nóiđến đây,côliền ngoan ngoãn quỳ ngồitrêngiường, trước đócôcòn muốn kéo vạt áo cậu, tiến sát vào người cậu cọ tới cọ lui.

Chu Tự Hằng giang tay bếcôlên, đưacôrời khỏi nhà hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dường nhưkhôngmộtai có thể hiểu hết ý nghĩa của từ “Thanh mai trúc mã” bằng Chu Tự Hằng.

Câu này hoàn toàn làsựthật.

Là đốt ngón tay áp út bên trái.

Minh Nguyệt làmộtcôgáirất thànhthật, điều này biểuhiệnở tất cả mọi mặt, giống như lúc này, vì né tránh đáp án nêncôđãuống cạnmộtly rượu trắng đầy được đặttrênbàn làm vật trang trí.

côlén nhìn Chu Tự Hằngmộtcái, khẽ cắn môi,mộtlúc lâu sau,côquyết định chọn uống rượu trongsựngạc nhiên của mọi người, trong trò chơi “nóithậthay mạo hiểm”, nếukhôngmuốnnóithậtthìcó thể uốngmộtchén rượu coi như là hình phạt.

Huống hồ Sầm Gia Niên còn ngồi ngay cạnh Chu Tự Hằng nữa chứ, vừa hay có thể trông thấy bàn tay Chu Tự Hằngđangcông khai đặt lên đùi Minh Nguyệt, Minh Nguyệt cũng áp tay mình lên tay Chu Tự Hằng, cử chỉ vừa thân mật vừa tự nhiên, thoạt nhìn có vẻ rất thuần thục.

Lúc này Minh Nguyệtđangcực kì thích cái giường lớn này, còn ôm lấy gối rồi áp mặt vào cọ cọ, Chu Tự Hằng kéo gối ra, vuốt mácônói: “Tại sao lại là ‘Lại’?”

Đêm nay chắcsẽlà ngoại lệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nơi dùng để đeo nhẫn cưới.

thậtrathìkhônglàm sao cả,côchỉ muốn gọi cậu mà thôi.

đãnửa năm trôi qua kể từ ngày Weiyan được sáng lập, cho tới nay, ấn tượng mà Chu Tự Hằng lưu lại trong lòng các nhân viên chính là hình ảnhmộtngười lãnh đạo rất bản lĩnh, kiên định và thận trọng trong công việc.

“Em sao?” Minh Nguyệt giơ ngón trỏ ra chỉ vào mình.

Có thể vì là lần đầu tổ chức liên hoan nên các nhân viên mớikhôngbiết là Chu Tự Hằngkhônguống rượu, cho nên người này cứ nối tiếp người kia mà đến.

Hôm nay hai ngườisẽở lại đây qua đêm.

Căn hộ này là quà sinh nhật mừng cậu tròn hai mươi tuổi của Chu Xung, đợt trướcđãbị cậu dùng để thế chấp ngân hàng, vay vốn làm ăn.Sau khi Weiyan thu lại được lợi nhuận, Chu Tự Hằngđãgiành lại được quyền sở hữu căn hộ của mình.

Minh Nguyệt vén chăn lên ngồi dậy, kéo vạt áo cậu lắc đầu, nghĩmộtlát rồi hỏi: “Đây là đâu vậy?”

Tiết Nguyên Câuthậtsựmuốn phát rồ lên với câu hỏi của Chung Thần, chẳng có tí thú vị nào cả, phí cảmộtcơ hội, thế mà còn được gọi là tiểu thần đồng nữa đấy.

Cậunóirõhơnmộtchút chocôhiểu, nhưng tránhkhôngnhắc đến chuyện Chu Xungđangtha thiết được bế cháu nội, chỉnóiđây là quà mừng sinh nhật hai mươi tuổi của mình.

Ngữ điệu của cậu vô cùng thành khẩn,nóitiếp: “Lâu đến mứcanhcũngkhôngnhớrõnữa.”

Sầm Gia Niên thầm nghĩ khả năng văn thơ của Hằng ca nhà mình đúng là tăng đột biến, dùng câu “Nhất nhật thiên lý*” để hình dung cũng chẳng quá chút nào, nghe xong câu buồn nôn kia của Chu Tự Hằng, toàn thân đều nổi da gà, nhưng đồng thời cũng nhận vềmộtvạn lần tổn thương.

“Chị dâu,anhHằngnóimuốn kết hôn với chị, thế còn chị, việc chị muốn làm nhất vớianhấy bây giờ là gì ạ?”

Bướcđicủacôcó phần lảo đảo, giống nhưmộtcon bướm bay lờ đờ, nghiêng trái vẹo phải.côlàmộtcôbé ngoan đếnkhôngthể ngoan hơn, làm gì có chuyệnđãtừng uống rượu chứ, huống hồ lại còn là rượu trắng, tửu lượng củacôcực kì kém, hoặc có thểnóilàkhôngcó luôn,mộtgiây trước còn tỉnh táo, vậy mà bây giờđãnhư con quay rồi.

Minh Nguyệt say rồi.

Nhưng vẫn còn có Chung Thần là người duy nhất bị dáng vẻ củacôđánh lừa.

Người đặt câu hỏi lần này làmộtnhân viên quản lý của công ty, mặc dù Chu Tự Hằngnhỏtuổi hơn, nhưnganhta vẫn rất ngưỡng mộ và tôn trọng cậu, cho nên câu hỏi cũng có liên quan đến kế hoạch công việc: “Chu tổng, sau khi công ty chính thức được gia nhập vào thị trường,thìviệcanhmuốn làm nhất là gì?”

“Chỉ sắp 21 tuổi, nhưng lại có suy nghĩ củamộtngười 31 tuổi.” Trần Tu Tề nhận xét về người lãnh đạo của mình.

Nhưng Minh Nguyệt lạikhôngtrả lời câu hỏi của Chung Thần.

Minh Nguyệt phản đối kịch liệt: “khôngphải!”

Chu Tự Hằng có phần mất mát.

Vừa hỏi xong, Minh Nguyệt lập tức trả lời ngay: “Sinh nhậtanhnăm ngoái em cũng ngủtrêngiườnganhmà, còn cả lần bọn mìnhđiTrương Gia Giới nữa.”côbĩu môi, vui sướng nghĩ lại chuyện cũ, “Em thấy ngủtrêngiường củaanhthoải mái hơn giường của em nhiều.”

Cậu chỉ tiếc rèn sắtkhôngthành thép, gõ đầu Chung Thầnmộtcái.

Tiết Nguyên Câu lúc đầu cũng hơi ngơ ra, nhưng vì cậu cũng từng là người phong lưu, cho nên hiểu ngay được ý của Minh Nguyệt.

*(Nhất nhật thiên lý: Nguyên ý của câu thành ngữ này là chỉ con ngựa chạy rất nhanh,mộtngày có thểđiđược ngàn dặm. Nay thường dùng để ví về người tiến bộ nhanh hoặcsựnghiệp phát triển vượt bậc.)

Cậu thầm nghĩ đáng ra mình nên sớm ôm Minh Nguyệt vào lòng mới đúng,khôngđể chocôphảimộtmình làm nũng như vậy.

Nhưng Tiết Nguyên Câu lạikhôngthông cảm với tâm trạng của Sầm Gia Niên, cậu ta lạimộtlần nữa quay chai rượu, sau hai vòng, chai rượu lại tiếp tục “ngẫu nhiên” chỉ vào Chu Tự Hằng.

Người uống say luôn tựnóimìnhkhôngsay, Chu Tự Hằng nghĩ Minh Nguyệt cũng giống như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Xungđãgọi người trang trí cho căn hộmộtcách rất cẩn thận và chu đáo, phần lớn diện tích là màu đen, màu mà Chu Tự Hằng thích, đôi chỗ lại điểm thêm sắc đỏ, cực kì mang tính nghệ thuật, căn bếp sạchsẽtạo cảm giác thoải mái và ấm áp, nhưng Chu Tự Hằng chưa từng ở lại đây.

Có lẽ vì uốngmộtcách quá sảng khoái, nên sau khi uống xong trừ gương mặt hơi ửng hồng lênthìkhôngcó biểuhiệngì khác, nhưng rất nhanh, Chu Tự Hằngđãpháthiệnra…

Vì trò chơinóithậthay mạo hiểm nên bầukhôngkhítrênbàn ăn trở nên rất sôi nổi, mọi người đều còn trẻ, sau khi phá bỏ được bức tường ngăn cách, rất nhiều nhân viên bắt đầuđimời rượu cấptrêncủa mình, Chu Tự Hằng tất nhiênkhôngphải ngoại lệ.

cômới uống được nửa lythìđãbị Chu Tự Hằng ngăn lại, nhưngđãquá muộn rồi.

côchỉ mới vừa nghe xong câu “Mơ ướcđãlâu” thôithìchânđãlại mềm nhũn ra rồi, tim cũng trở nên mềm yếu, trong lòng như cómộtcon bướmđangbay qua bay lại, kéo mùa xuân tới.

Ga giường màu đen làm nổi bật làn da trắng muốt của Minh Nguyệt, toàn thâncôtựa nhưmộtpho tượng được chạm ngọc,khôngnhững đẹp mà còn tỏa hương thơm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậu hơi khựng lạimộtchút rồi tiếp tụcđira ngoài rótmộtcốc nước, sau đó quay về ngồi xuống đầu giường, đưa miệng cốc kề sát vào miệng Minh Nguyệt đểcôuống, xong xuôi mới đáp lời: “Sao em?”

Trong lúcđangtràn ngập mong đợi về chuyện kết hônthìmiệng chai rượu bỗng nhắm thẳng vào mặtcô, lúc ấycômới dứt ra được khỏi cơn ảo mộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng củacôchẳng có chút lực uy h**p nào cả, ngược lại còn mềm nhũn nhưđanglàm nũng người ta vậy.

côthậtsựrất muốn cắn ngón tay, ở trước mặt đông người, trong đó còn có nhiều ngườicôkhôngquenđangdùng ánh mắt lấp lánh chờ mong nhìncô, khiếncôcảm thấy hơi căng thẳng, nhưngcôlập tức nhớ ra là mình muốn để lạimộthình ảnh dịu dàng đoan trang trong lòng các nhân viên của Chu Tự Hằng, cho nên lại cố gắng tỏ ra thoải mái tự nhiên.

Chu Tự Hằng có vẻ ngoài đẹp như tranh, gương mặt phong lưu tuấn tú,khôngmấy khi cười, cậu luôn sẵn sàng lắng nghe từng ý kiến của các nhân viên, cũng sẵn sàng tiếp nhận những quan điểm đúng đắn, nhưng đồng thời cũng cósựcố chấp của bản thân, khiđãđưa ra những quyết định lớnthìsẽkhôngdễ dàng thay đổi.

Tuổi còn trẻ, nhưng lại đạt được nhiều chiến công hiển hách.

Tình đầu của thời niên thiếu có thể chỉ phát sinh trong nháy mắt, nhưng trước đó rất lâu rất lâu, mỗi lần gặp gỡcôbé kia đều giống như những tia nướcnhỏ, chảy vào cánh đồng hoang vu khô hạn trong lòng cậu.

Cậukhôngnhớrõkhi nàothìcậu hiểu ra được lòng mình, chỉ biết là từ khi có kí ức đến giờ, thế giới xung quanh cậu chỉ tràn ngập hình bóng của Minh Nguyệt.

Chu Tự Hằng thầm nghĩ.

Nhưng hiệu quảkhôngđược tốt cho lắm, vì dáng vẻ đỏ mặt ngượng ngùng nhưng lại cố tỏ ra đứng đắn củacôchỉ làm cho người ta muốn bắt nạt mà thôi.

Bây giờđãlà mười giờ tối, để Minh Nguyệt say khướt về kí túc xáthìhiển nhiênkhôngphải là cách tốt, Chu Tự Hằng cân nhắc mãi, cuối cùng quyết định đưacôvề căn hộ của cậu ở khu Hải Điến.

Đại ca muốn cùng chị dâu kết hôn, tư tưởng rất thuần khiết, nhưng chị dâuthìlại muốnđiquá giới hạn sớmmộtchút.

anhta mong đợimộtđáp án kiểu như “Thay đổi thế giới”, “Sáng tạo thế giới”, “Đem lại hạnh phúc cho mọi người” hay là “Tiếp tục triển khai những kế hoạch lớn hơn”.

Chu Tự Hằng hơi nghiêng mặt, nhìn Minh Nguyệt hai má đỏ ửng, mắt ngọc mày ngài, bởi vì quá vui sướng nên cúi đầu ngượng ngùng cười.

Chu Tự Hằngkhôngbiết suy nghĩ củaanhta, cậu nắm tay Minh Nguyệt, dịu dàng hônmộtcái lên đốt ngón taycô.

Chu Tự Hằng còn chưa kịp giơ ly sữa tươi lên tỏ ý từ chốithìMinh Nguyệtđãchắn trước mặt cậu, chủ động đỡ rượu cho cậu.

Lời cậunóira cũng đơn giản như cách cậu lập trình, khiến cho người ta dễ dàng tiếp nhận thông tin.

Nhưng Minh Nguyệt lạinóitiếp: “anhphảinóilàcôthư kínhỏcủaanhuống say rồi!”

cônóirất lớn tiếng, vì kích động nên còn ợmộtcái.

Chương 107

Có lẽ là vì được nằm ngủ trong ngực của Chu Tự Hằng.

Xong xuôi, cậu xoay ngườiđi, chuẩn bị ra ngoài, cố gắng để cho bản thân giữ được cái tâm trong sạch, nghiêm chỉnh làmmộtLiễu Hạ Huệ.

Minh Nguyệt lúc nàyđãsay khướt.

Chu Tự Hằng bất lựcnói: “Tiểu Nguyệt Lượng củaanhuống say quá rồi.”

nóiđúng hơnthìlà nhà của chúng ta.

Cậu dùng ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ nhìn Chu Tự Hằng, cảm thấy Chu Tự Hằng đúng là có diễm phúc.

Ánh mắt củacôlúc nào cũng được bao phủ bởimộttầng hơi nước, tựa như cơn mưa xuân ôm trọn lấy bầu trời Giang Nam vậy, lúc này Chu Tự Hằngthậtsựvẫn chưa thể chắc chắn làcôđãtỉnh rượu hay chưa, nhưng thấycôhỏithìcậu trả lời: “Đây là nhàanh.”

anhnhân viên quản lý ngơ ngác, mãi mới phản ứng lại được, nhất thời có phần phiền muộn, thậm chí còn uốngmộtly rượu, dùng ánh mắt u oán nhìn Minh Nguyệtđangxấu hổ.

Những lời này bỗnghiệnlên trong đầu Chu Tự Hằng.

Minh Nguyệt cố gắng giữ tư thế ngồi tiêu chuẩn, nhưng vẫn đỏ mặt,khôngnhịn được mà hỏi Chu Tự Hằng: “Từ khi nàothìanhbắt đầuyêuem?”

Chu Tự Hằngkhôngphải làkhôngnhìn thấy ánh mắt của Tiết Nguyên Câu, nhưng cậukhôngcó tâm trạng mà để ý tới.

Tâm trí của cậu chưa hoàn toàn trưởng thành, vì muốn chịgáixinh đẹp Minh Nguyệt có ấn tượng với mình, cậu liền cướp ngay lấy quyền đặt câu hỏi cho vòng này, nhưng cậukhôngnghĩ ra câu hỏi gì hay nên đành mượn câu hỏi củaanhnhân viên vừa rồi.

nóinhảm, tất nhiên cũng là kết hôn rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107