Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 105

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105


Những tiêu chuẩn này hiển nhiên là hội tụ hếttrênngười Minh Nguyệt rồi, dưới ánh nhìn chăm chú của Chu Tự Hằng,côchậm rãi cúi đầu, hộp sữa chua để ra sau lưng, tim đập mạnh như trống.

Hông của Minh Nguyệt bị Chu Tự Hằng giữ chặt, chân bị cậu đè lại, trong tình huống nàycôkhôngmuốnnóichuyện tình cảm với cậu, nên tay liền nắm chặt vạt váy,nóilảng sang chuyện khác: “Saoanhlại đến đây?khôngphải lúc nàyanhnên ở Bắc Kinh sao?”

Chu Tự Hằng vẫn luôn rất đẹp trai, lúc này bầu trời xanh sáng tỏ lại càng làm nổi bật gương mặt cậu, khiến cho cậu thoạt nhìn giống như Caesar* quyền thế vậy.

Tiết Nguyên Câu huýt sáomộtcái, tay cầm chổi lông gà cười nắc nẻ.

Chu Tự Hằng dựa lưng vào lan can, hai tay đút túi quần, miệng huýt sáo, phong thái củamộtngười trẻ tùy hứng, nhưng ngay sau đóđãkhôi phục lại dáng vẻ bình thường.

Trần Tu Tề gật đầu, muốnnóimấy câu gì đó để diễn tả cảm xúc lúc này, nhưng còn chưa kịp nghĩthìđãbị Tiết Nguyên Câu xen ngang: “Chuyển đồ vào thôi chuyển đồ vào thôi, haianhchuyện trò gì lắm thế, Trần Tu Tề,anhkhôngquan tâm đến Tiểu Ái củaanhnữa à?”

Trong lòng Minh Nguyệt cũng hiểu rấtrõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi kết thúc cuộc thi “Thư tình ba dòng”, Chu Tự Hằng giữ đúng cam kết trao mười vạn nhân dân tệ cho người chiến thắng, sau đó chính thức chuyển địa điểm làm việc của công ty đếnmộttòa nhà văn phòng.

côphồng má lên, cảm thấy vừa hãnh diện vừa tự hào, Chu Tự Hằngkhôngnhịn được mà đưa tay ngắtnhẹchóp mũicô.

Chức vụ này thường khiến cho người ta tưởng tượng đến những ám hiệukhôngtốt, Minh Nguyệt cũngkhôngkhỏi nghĩ sai lệch, nhưngcôcảm thấy mìnhkhôngnên nghĩ xấu cho Chu Tự Hằng, nên yên lặngmộtlúc rồi đáp: “Trừ xinh đẹp rathìcòn cần kĩ năng chuyên môn gì kháckhôngạ?”

Trong miệng Chu Tự Hằng tất nhiênkhônghề có mật ong, nhưngcôvẫn nếm được vị ngọt.

Vị trí gì mà lại phù hợp vớicôchứ?

Tâm tư bị vạch trần, Minh Nguyệt xấu hổ cực kì.

Cậu bắt đầu đánh giá Minh Nguyệt từtrênxuống dưới, sau đó nhíu mày trêucô: “anhhiệnđangthiếumộtcôthư ký xinh đẹp.”

Trước mắtthìcông tyđangkhá dư dả về tài chính, nên Chu Tự Hằng cũngkhôngtiếc gì mấy khoản chi tiêu cho cơ sở vật chất, tất cả máy tính đều phải dùng loại tốt nhất, trang thiết bị cũng phải đáp ứng với sở thích của từng nhân viên.

Dù có làmộtngười được dạy dỗ nghiêm khắcthìlúc này cũng tan thành mây khói, Chung Thần nổi giận đùng đùng quăng cái gậy bi-a xuống, đỏ mặt thở gấpnói: “Emkhôngnhỏ!khôngnhỏ!! Tính cả tuổi mụthìem cũng sắp 18 rồi đấy!!!”

Xe cộ bên dưới nhưđangchuyển động ởmộtthế giới khác, lúc này Trần Tu Tề đứng ở nơi cao nhất, cảm giác như có thể chạm tay vào bầu trời xanh ở Bắc Kinh.

côcho rằng nếu chuyện này còn tiếp diễn thêm nhiều lần nữathìđồng nghiệp của Chu Tự Hằngsẽnghĩcôlà hồ ly tinh Đát Kỷ hại nước hại dân, làm loạn lòng Vua cho mà xem.

Chu Tự Hằng dựa người ra sau, làm cái ghế bị trượtđimộtđoạn, cậu đưa tay vuốt cằm, nét mặt có phầnkhôngkìm chế được, tư thế cũng trở nên l* m*ng.

anhliếc nhìn góc mặt nghiêng của Chu Tự Hằng.

Động tác củacôcực kì cẩn thận xen lẫn rụt rè, như sợsẽchạm vỡ giấc mộng này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sầm Gia Niên vừa dạy vừanói: “Chậc, em cònnhỏnên mấy cái trò này cứ từ từ mà học,khôngphải vội.” Lại nghĩ tới điều gì đó nên lạinóitiếp, “Công ty mình liệu có bịnóilà thuê lao động trẻ emkhôngnhỉ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậu locôsẽgặp phải vấn đề nào đó, nhưngsựthậtđãchứng minh là Minh Nguyệt múa rất đẹp, làn váy tung bay, tựa nhưmộtđóa hoa nở rộtrênsân khấu, có mấy người ngồi bên cạnh cậu còn trầm trồ khen ngợi.

Vì đều là người trẻ nên nội thấtkhôngđược thiết kế theo phong cách quá nghiêm túc, cửa sổ thủy tinh sáng loáng cho ánh mặt trời chiếu vào, phòng nghỉ được đặt các giá để đồ ăn vặt và đồ uống, cùng với các loại máy chơi game, bàn bi-a, máy chạy bộ…

Sau khi kết thúc hoạt động “Ba dòng thư tình”, công việc chồng chất như núi, các đơn vị muốn hợp tác với Weiyan bay đến nhiều như tuyết rơi, Chu Tự Hằng bỏ việc để đến Liêu Ninh, đúng là chỉ để gặp Minh Nguyệt.

sựngọt ngào kéo theo cả thành công, trong lễ trao giải, Minh Nguyệt với bài múa xuất thần “Vệt môi đỏ thẫm”đãnhận được giải vàng trong hạng mục múa đơn nữ năm đó.

Hậu sinh khả úy.

Tiếng cười nhanh chóng lây lan, tất cả mọi người đều rất hả hê với việc Chung Thần tức giận, cậu bé vốn làmộtngười rất ítnói.

“Chỉ thích hoaanhtặng thôi à?” Chu Tự Hằng ôm eo thon củacô,nói, “Cònanhthìsao?”

Dùng hết 150 vạn để chiến đấu đến cùng, Chu Tự Hằngđãthậtsựlàm bùng nổ được thương hiệu Weiyan.

thậtđúng làmộtkì tích.

Vì điệu múa cần người vũ công phải toát lên được thần tháinhẹnhàng bay bổng, nên bộ đồ Minh Nguyệtđangmặc rất mỏng, chiếc váy dài đỏ tươi che phủ cơ thểcô, tựa nhưmộtlớp da thứ hai vậy.

côchu miệng lên, mắt nhìn thẳng Chu Tự Hằng.

Chuyện có liên quan đến Tiểu Ái, Trần Tu Tềkhôngthể chậm trễmộtgiây,anhsải bước nhận lấy cái hộp của mình từ công ty chuyển nhà, mở ra, cẩn thận cầm chậu hoa rồi đặt lên bàn làm việc.

Cậu cố gắng giải quyết công việc vào ban ngày, thức đêm mấy hômthìmới có thể dành ra đượcmộtngày để đến đây vớicô, tuykhôngthể cầm que phát sáng cổ vũcô, nhưng chỉ cần được ngồi bên dưới xemcômúađãlà tốt lắm rồi.

Minh Nguyệt rất vui,côhít hà hương hoa, áp vào lồng ngực Chu Tự Hằng,nói: “Em thích hoaanhtặng lắm.”

Đề tài thay đổimộtcách rất gượng gạo, nhưng Chu Tự Hằngkhôngvạch trầncô, cậunhẹv**t v* hôngcô, đáp: “anhđangmở rộng hoạt động đến vùng Đông Bắc nên đến đây là vì công việc.”

Chu Tự Hằng rất tự hào, nhưng cũng cảm thấy hơi ghen.

Vì Minh Nguyệt rấtnhẹnên cậu chẳng tốn chút sức nào, động tác thuần thục nhưđãquá quen thuộc rồi.

Khởi nghiệp tuy gian khổ, nhưng vẫn có vô số người lao vào, Trần Tu Tề có tự tin rằng bọn họsẽkhôngđến mức bị xô dạt vào bãi cát,khôngthể vực nổi trước sóng lớn, nhưng cũngkhôngngờ được là nữ thần Athenasẽbất ngờ ưu ái tặng cho bọn họmộtcành ô liu như vậy.

“Đôi lúcanhcứ ngỡ là mìnhđangmơ.”anhlắng nghe tiếng gió thổi, nghiêng ngườinóivới Chu Tự Hằng: “Sợ đếnmộtngày nào đósẽphải tỉnh giấc.”

Cậu cầm theo bó hoa hồng, bộ đồ đen phá vỡ ánh đèn mờ ảo, Minh Nguyệt cảm thấy hết thảy đềukhôngchânthật, dường như đó chỉ là ảo ảnh,côkhẽ vươn tay ra,nhẹnhàng chạm vào gương mặt Chu Tự Hằng.

Số tuổi vĩnh viễn là nỗi đau của Chung Thần, cũng là điều khiến cậu tức giận xù lông mỗi lần bị nhắc đến.

Cái miệngnhỏcủa Minh Nguyệt chúm chím hút sữa chua, tuy là đồ uống lạnh nhưng vẫnkhônglàm cho sắc hồngtrêngò mácôbiến mất.

Chương 105

Hôm nay cậu mặcmộtbộ vest được cắt may rất vừa người,khôngthắt cà vạt, áo sơ mi để phanh núttrêncùng, làm phần xương quai xanh hơi lộ ra, con ngươi đen phát sáng như nước sơn, lúcnóichuyện lại cóâmđiệu rất chân thành và ổn định, nghe cực kì đáng tin.

côcómộtđôi mắt lấp lánh, tựa như saotrêntrời.

Bây giờ Tiết Nguyên Câuđãcó dáng dấp củamộtnhân viên chủ quản hành chính, tuy trang phục vẫn mang hơi hướng sinh viên, nhưng khí chấtthìđãthay đổi rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai tay Minh Nguyệt ôm lấy bó hoa, cúi đầu đếm mấy lần, tổng cộng có 11 bông, bông nào cũng rất đẹp, tựa như những vũ nữđangtung váy nhảy múa vậy, mà con số 11 rất dễ khiến cho người ta liên tưởng đến mấy câu như “mộtlòngmộtdạ” hay “mộtđờimộtkiếp”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

côngẩng đầu lên, vòng tay ôm lấy cổ Chu Tự Hằng, chủ động hôn lên môi cậu, đầu lưỡi đưa vào, muốn tìm xem mật ong ở đâu.

Chu Tự Hằng khẽ mỉm cười, lắc đầunói: “khôngphải.”

nóixong, Chu Tự Hằng cắnnhẹlên vành tai Minh Nguyệtmộtcái.

Số người đăng kíđãvượt qua mức năm triệu, số bài đăng mỗi ngày là hơn 25 triệu bài, trở thành trang mạng xã hội đứng đầu cả nước.

Chu Tự Hằngkhôngkhỏi lại suy nghĩ miên man.

Sầm Gia Niên nghe thếthìchỉ cười to chứkhôngnóigì.

Đây làmộtcông ty với những nhân viên còn rất trẻ, độ tuổi trung bìnhkhôngquá 25, số nhân viên cũng chỉ hơn 20 người, nhưng rất mạnh mẽ đối mặt với sóng to gió lớn.

Nghĩ xong, Minh Nguyệt liềnkhôngkiêng dè gì địa điểm, chỉ hành động theo suy nghĩ của mình.

Giây trước vừa mớinóinhớ, giây sau Chu Tự Hằngđãxuấthiệnngay trước mắtcô.

Nhưng vì chỗ nàykhôngtiện nên cậu phải cố kìm nén tâm tư của mình lại.

Trần Tu Tề bỗng nhìn thấy hình bóng của bố Chu Tự Hằng qua nụ cười của cậu.

“thậtkhôngngờ là chúng tasẽcó ngày hôm nay.” Trần Tu Tề đứng nhìn ra ban công, quan sát toàn bộ khung cảnh bên ngoài, nhìn những con đường, cây cầu trở nênnhỏbé vô cùng, tựa như những dải lụa bạc uốn lượn hướng về nơi phương xa.

Địa điểm mới của công ty nằm ở tầng cao nhất củamộttòa nhà văn phòng mới xây giữa trung tâm thương nghiệp phồn hoa, hướng sáng rất đẹp, phòng ốc sử dụng tông màu trang nhã, bên ngoài còn có logo của Weiyan cực kìrõnét và bắt mắt.

Là người sáng lập Weiyan, Chu Tự Hằng nắm giữ tuyệt đối cổ phần của công ty, việc của cậu là quản lý chung tình hình hoạt động, quyết định những vấn đề quan trọng của công ty, còn việc mở rộng thị trường kinh doanh tất nhiên phải giao cho Sầm Gia Niên chịu trách nhiệm rồi.

Tháng mười này làmộtmùa bội thu, những bông lúa vàng óng lay động trong gió, báo hiệuđãđến lúc thu hoạch, mà Weiyan cũng cùng lúc nhận được thành công rất lớn.

Minh Nguyệt lấymộthộp sữa chua uống nha đam trong tủ lạnh ra, cắm ống hút rồiđiđến phòng làm việc của Chu Tự Hằng, lên tiếng cảm thán: “Công ty của cácanhđãi ngộ nhân viên tốtthậtđấy.”

Lúc này Sầm Gia Niênđangchơi bi-a với Chung Thần.

Tiết Nguyên Câu gấp tờ báo lại làm mũ, tay cầm chổi lông gà hô hào.

Chu Tự Hằng nhìn ngón tay trắng nõn củacô,nói: “anhbiết điều đó, nhưnganhkhôngmuốn bỏ lỡ những thời khắc quan trọng trong cuộc đời em.”

Để chứng tỏ lòng mình, Minh Nguyệt còn nghiêm túc gật đầu.

Chu Tự Hằng chống cằm lên vaicô, chóp mũi cọnhẹvào cổcô, cúi đầu cười rộ lên, sau đó lại cầm taycôrồi đưa lên môi hôn, đặt bó hoa hồng vào taycô, dịu dàng dặn: “Cầm chắc nào, đừng ngẩn người ra nữa, cẩn thận hoa rơi xuống đất đấy.”

cônghiêm túc chờ câu trả lời từ Chu Tự Hằng.

Chu Tự Hằng thoải mái đáp: “khôngcần kĩ năng chuyên môn gì cả, nhưng phải có tóc dài, mắt hoa đào, má lúm đồng tiềnnhỏxinh, lông mi dài, da trắng, eo thon, chân dài, tốt nhất làđãtừng học múa, cơ thể mềm dẻo, tuổi cũng phảinhỏhơnanhmộtchút.”

Chu Tự Hằng cũng rất vui với hành động dựa dẫm của Minh Nguyệt, cậu thuận thế bếcôlên, chiếm ghế ngồi củacô, đểcôngồi lên đùi mình.

“Vậy em có thể đến công tyanhlàm việc.” Cậunói, “Vừa hay bênanhcómộtvị trí rất phù hợp với em.”

Minh Nguyệtkhôngbiết là Chu Tự Hằng ghen, chỉ thấy hôm nay Chu Tự Hằng rất biếtnóingọt, như là trong miệngđangngậm mật ong vậy.

Chu Tự Hằng đứng dậy khỏi ghế,đitới trước mặt Minh Nguyệt, vén tóccôlên, ôm lấy eocôđểcôdựa sát vào cậu, ghé vào taicônói: “Nhưng quan trọng nhất là phải ngoan, như vậythìanhmới có thể dễ dàng cùngcôấy chơi quy tắc ngầm.”

côcàng nghĩ càng đỏ mặt, chân còn hơi nhũn ra, nũng nịunói: “Làm bà chủ sao? Được thôi, emsẽcố gắng làm tốt.”

Tâm trạng vui sướng của Minh Nguyệt bỗng nhiên bị dập tắt,côrầu rĩkhôngvui, nhưng vẫn hỏi: “Vậythìlàm gì?”

“Con sốkhôngbiếtnóidối đâu.” Chu Tự Hằng vỗ vai Trần Tu Tề, cườinói, “Rồi chúng tasẽcómộttương lai tốt đẹp.”

Tất nhiên đó chỉ làmộtcái cớ mà thôi.

côcảm thấy rất ngọt ngào, nhưng vẫn cảm thấy như vậythìkhônghay lắm, cho nên lại đưa ngón tay ra chọcnhẹvào lồng ngực Chu Tự Hằng, nét mặt nghiêm túcnói: “anhlà người đứng đầu công ty, phải làm tấm gương tốt cho các nhân viên học tập,khôngthể vì việc tư mà bỏ việc công như vậy được.”

Sáu tháng trước, Chu Tự Hằngđitrêncon đường này,nóivới Trần Tu Tề là cậu muốn lập nghiệp, sáu tháng sau, cậuđãthậtsựcómộtchỗ đứng ở nơi đây, lập nên vương quốc của riêng mình.

Vì số lượng người đăng kí sử dụng tăng vọt nên Weiyan nhận được rất nhiều ưu ái đến từ các thương hiệu lớn, giành đượcmộtkhoản lợi nhuận quảng cáo tương đối khả quan, thậm chí Weiyan còn thành công hợp tác vớimộtcông ty máy tính đứng đầu cả nước, mở rộng hoạt động kinh doanh của mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105