Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 341: Cô dám nói chuyện với tôi như vậy sao (1)
Nói xong, Diệp Chấn Ninh không đợi Diệp Ninh Uyển bày tỏ thái độ đã trực tiếp cầm tờ giấy từ bỏ quan hệ đó lên xé nát.
"Chủ tịch Diệp đừng tưởng rằng đánh bài tình thân với tôi còn có tác dụng nhé? Hai người muốn tôi rút đơn kiện cũng không phải là không được, nhưng điều kiện tiên quyết là, hai người bằng lòng trả giá bao nhiêu?"
Diệp Vĩnh Thần cúi đầu nhìn chữ ký trên tờ giấy từ bỏ quan hệ, một lúc lâu sau mới phản bác:
Diệp Vĩnh Thần cũng bị bộ dạng không nhận người thân của Diệp Ninh Vãn làm cho tức điên lên, vỗ mạnh một cái vào bàn trà, lạnh lùng chất vấn.
Lời mắng chửi sắp thốt ra của Diệp Vĩnh Thần bị cắt ngang, cứ như có con ruồi mắc kẹt trong cổ họng, không nhả ra cũng không nuốt xuống được, chỉ có thể tự cảm thấy buồn nôn.
"Cho dù là vậy, cô cũng không thể đối xử với Hâm Hâm tàn nhẫn như vậy! Cô chính là ghen tị với Hâm Hâm vì nó giỏi hơn cô, nên mới tìm mọi cách hãm hại nó, cô..."
"Uyển Uyển, trước đây là ba không đúng, ba chỉ là nhất thời tức giận nói vậy, mong con có thể tha thứ cho ba, coi như tờ giấy từ bỏ quan hệ này chưa từng xuất hiện, sau này chúng ta vẫn là người một nhà, được không?"
Cô ném một bản hợp đồng lên trước mặt Diệp Chấn Ninh và Diệp Vĩnh Thần.
Diệp Vĩnh Thần lập tức quát Diệp Ninh Uyển:
Trước khi Diệp Vĩnh Thần kịp mắng ra những lời khó nghe hơn, Diệp Ninh Uyển đã giơ tay ngăn anh ta lại.
Nhưng đây cũng không phải là ý của anh ta, nếu không phải cấp trên ép anh ta đến, anh ta thà c.h.ế.t cũng không xuất hiện ở đây.
Diệp Chấn Ninh ho khan một tiếng, dịu giọng, nói với Diệp Ninh Uyển:
"Uyển Uyển à..."
Sắc mặt anh ta lúc xanh lúc trắng, nửa ngày cũng không nói nên lời.
Chương 341: Cô dám nói chuyện với tôi như vậy sao (1)
Lúc đó, anh ta thề son sắt nói rằng tuyệt đối sẽ không để chuyện này từ vụ án hình sự biến thành vụ án dân sự, để Diệp Ninh Uyển dễ dàng thoát tội, nhưng bây giờ lại đi theo hai cha con nhà họ Diệp đến giúp hòa giải.
Sắc mặt La Duệ không khỏi càng thêm khó coi.
"Diệp Vĩnh Thần, đừng quên hai người đến đây làm gì, chú ý thái độ nói chuyện của anh, cầu xin người khác thì phải có dáng vẻ cầu xin người khác."
Dù sao, ban đầu La Duệ cũng trăm nghìn lần không muốn đi cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của La Duệ, Diệp Chấn Ninh cũng không tiện nói gì thêm.
"Ồ, tiếp theo cậu cả Diệp có phải định nói tôi là kẻ qua cầu rút ván, không biết ơn, vong ân bội nghĩa đúng không? Anh không bằng xem bản hợp đồng này đi, tôi và nhà họ Diệp đã sớm không còn quan hệ gì rồi, tên của Diệp Chấn Ninh được viết rõ ràng trên đó, mở to mắt c·h·ó của anh ra mà nhìn cho kỹ!"
Nhưng lời Diệp Chấn Ninh vừa nói ra đã bị Diệp Ninh Uyển lạnh lùng cắt ngang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thịt trên mặt Diệp Chấn Ninh lập tức chảy xệ xuống, trông có chút đáng sợ, nhưng một lúc sau, ông ta vẫn kìm nén cơn giận, hiếm khi nói chuyện với Diệp Ninh Uyển bằng giọng điệu hòa nhã: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ai là người một nhà với ông!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đội trưởng La còn nhớ lúc anh bắt tôi đã nói gì không?"
"Thôi bỏ đi, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, bây giờ điều quan trọng nhất là để Hâm Hâm ra khỏi nơi đó, nên con có thể đến đồn cảnh sát rút đơn kiện không? Dù sao cũng là người một nhà, có cần thiết phải ầm ĩ đến mức này sao?"
Diệp Ninh Uyển sửa lời ông ta:
"Diệp Ninh Uyển, cô nói năng kiểu gì vậy! Tuy cô không phải là con gái ruột của ba, nhưng dù sao nhà họ Diệp cũng đã nuôi cô lớn như vậy, nếu không có nhà họ Diệp, cô có thể gả cho Bùi Phượng Chi sao? Nếu không có nhà họ Diệp, sao cô có được cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay?"
Diệp Chấn Ninh sa sầm mặt.
Diệp Chấn Ninh liếc nhìn anh ta đầy thất vọng, lúc này mới dịu giọng nói với Diệp Ninh Uyển:
"Chủ tịch Diệp, chúng ta có quan hệ gì mà ông gọi thân mật như vậy? Ông vẫn nên gọi tôi là cô Diệp hoặc bà Bùi thì hơn!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Ninh Uyển cười khẩy một tiếng.
Diệp Ninh Uyển nhìn hành động của Diệp Chấn Ninh với vẻ cười như không cười, ánh mắt đó như thể có thể nhìn thấu tâm can Diệp Chấn Ninh.
La Duệ cố nén sự xấu hổ, liếc nhìn Diệp Chấn Ninh.
"Tờ giấy từ bỏ quan hệ này nếu ông muốn xé thì cứ xé đi, dù sao cũng chỉ là bản photo, ông muốn xé bao nhiêu tôi cũng có thể photo cho ông, hơn nữa cho dù ông có xé bản gốc cũng không sao, dù sao khi tôi lấy được nó đã cho người mang đến văn phòng công chứng Giang Thành công chứng rồi, ở đó có hồ sơ lưu trữ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.