Đêm Say Rượu! Bị Đại Lão Kinh Thành Ôm Eo Hôn Đến Đỏ Mặt
Ta Không Uống Cháo Trắng/Ngã Bất Hát Bạch Chúc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 92: Thức trắng một đêm
“Được, đều được.”
Anh nhận ra sự lúng túng của cô, gật đầu:
Cùng lúc đó.
Nghe thấy giọng Lương Nghiễn Chi, tim cô chợt bình lặng, không còn chút xao động nào.
Cô liên tục liếc về phía phòng thay đồ, sợ Cam Tử bất ngờ xuất hiện.
“Không mở.”
Hứa Dương bị chuông điện thoại và tiếng chuông cửa làm tỉnh giấc. Bên ngoài, Cam Tử liên tục ấn chuông, vừa gọi điện vừa thở hổn hển:
“Cảm ơn anh nhé. Bye bye.”
Biết rõ anh thích gì, cô khẽ cười:
“Dương Dương, chị nói gì vậy?”
Cô đặt lọ cồn iod và bông gạc xuống kệ giày, thản nhiên nói:
“Được, nhớ làm nhẹ tay, hôm nay vết thương tốt nhất đừng dính nước.”
Hứa Dương khựng lại, lo sợ Cam Tử nếu kể cho chị Tinh thì hạt giống tình cảm vừa nảy mầm của cô sẽ bị b*p ch*t ngay từ trong đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Được, Dương Dương, chị Tinh, theo tôi chúng ta có thể bắt vài tài khoản điển hình, trực tiếp báo cảnh sát. Đồng thời, trong vòng một ngày, nhất định phải tìm được kẻ đứng sau. Đây là mấu chốt.”
“Không có gì.”
“Vợ tôi giục rồi, tôi cúp đây.”
Cô quay sang nhìn Hứa Dương:
“Ơ, đây chẳng phải là anh hàng xóm bên cạnh sao? Tay còn xách cả hộp y tế nữa. Dương Dương, chị với anh ấy thân đến mức này rồi à?”
Sau khi giới thiệu sơ lược, ba người ngồi xuống trong phòng trà.
Khụ khụ, tình hình căng thẳng thế này mà còn quan tâm đến xưng hô sao?
Từ sau khi quan hệ hòa giải, Tề Vân nhiều lúc còn không rõ mình rốt cuộc là trợ lý của ai nữa.
Khóe môi anh khẽ cong:
“Lần này các tài khoản marketing đều tung tin bịa đặt, toàn lời bôi nhọ vu khống, không có một câu thật. Công ty thuê đội thủy quân nhưng họ từ chối, nói kiện thẳng. Nếu tối nay có thể thuyết phục thương hiệu lên tiếng bảo vệ Dương Dương trên Weibo, chúng ta sẽ bớt bị động hơn.”
Ngồi trong văn phòng, cô nũng nịu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tối nay, em có quà cho anh, được không?”
Đúng lúc đó, ting ting ting~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi rời đi, Lục Tinh Dư đến thẳng Văn phòng luật Tinh Thần.
Sáng sớm hôm sau.
“Alo, Hứa Dương? Có chuyện gì vậy?”
Chị Tinh lấy từ túi ra một xấp tài liệu, lo lắng:
“Không có gì đâu, anh ấy bấm nhầm chuông.”
“Tinh Tinh, tìm anh có chuyện gì sao?”
“Ơ, sao mặt chị đỏ thế? Anh hàng xóm tìm chị có chuyện gì vậy?”
“Cảm ơn anh.”
“Không sao, để tôi lo. Dương Dương, dạo này khi ra ngoài nhớ cẩn thận, tôi sợ có fan cuồng bám theo.”
“Có việc muốn nhờ Tổng giám đốc Lương giúp một tay.”
Chỉ là… nhắc đến luật sư, cô thật sự có quen một người.
“Không biết Tinh Tinh giục anh ta chuyện gì nhỉ? Lạ thật.”
“Vậy là, Tinh Tinh, em vì Hứa Dương mà tặng quà cho anh à? Anh… không đáng giá thế sao?” Giọng Lương Nghiễn Chi nghe đầy ấm ức.
Bộ phận kỹ thuật nhanh chóng tìm được người đầu tiên đăng tải, là một tài khoản mới lập, tên “Trời Rất Khó”. Người này viết một bài dài, sau đó mới có những người khác ghép câu, thêm thắt tung tin.
Sau khi tiễn anh ra, Cam Tử cũng bước ra từ phòng thay đồ, tay cầm hai bộ quần áo:
“Tối nay chị đi cùng em. Còn chiều nay thì nghỉ ngơi cho tốt.”
…
Lương Nghiễn Chi cười nhẹ, nói vào ống nghe: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Gọi tôi là Dương Dương.”
Ánh mắt Thẩm Tinh Dã lướt qua người cô, nhanh chóng dời đi:
Lục Tinh Dư chụp lại màn hình tài khoản, gửi cho Lương Nghiễn Chi.
“Ừm… thật sự sao?” Nhìn thế nào cũng thấy không giống. Lý do vụng về thế này ngay cả cô cũng chẳng tin, huống hồ đầu gối Hứa Dương đúng là có thương tích thật.
Cô đưa ra ý kiến:
Hứa Dương sớm đã quen với những ồn ào trên mạng. Miệng người ta không quản được, chuyện gì cũng có thể biến thành đề tài.
Hứa Dương chỉnh lại quần áo, rồi mở cửa, gương mặt không giấu nổi nụ cười:
Chưa nói hết, đã bị cắt lời:
“Bạn bè và các mối quan hệ của tôi rất ít, người duy nhất công khai đối đầu chỉ có Ứng Duy tối qua thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chiều hôm đó.
Cam Tử ghé lại gần:
Giọng trầm ấm quen thuộc vang lên qua loa:
“Dương Dương, nghĩ xem có ai mà cô từng đắc tội không? Đừng bỏ sót cả những người ở ngoài rìa.”
“Được thôi, là chuyện gì?”
“Vâng, tôi biết. Nhưng tối nay tôi vẫn phải đi một buổi tiệc, đã sắp xếp từ hôm qua rồi.”
“Tôi đến giúp em sát trùng vết thương.”
“Không có gì.”
Lục Tinh Dư cùng Tề Vân đúng hẹn đến Central Residence, khu C, tầng 31.
Lục Tinh Dư cầm tài liệu xem qua, hầu hết đều xoay quanh chuyện đời tư bị bịa đặt, thêm vào lời mỉa mai “tài không xứng danh”.
Lục Tinh Dư trấn an:
…
“Hứa Dương…”
“Đừng nói thế mà, A Nghiễn, em cũng là vì kiếm tiền thôi. Vụ kiện của Hứa Dương em đã nhận rồi.”
Cô vội kéo Cam Tử vào phòng thay đồ:
Lúc này, một giọng lười nhác vang lên, Lục Tinh Dư khẽ che môi mỏng của anh, ngái ngủ:
Cam Tử nheo mắt:
Ngay lập tức, các tài khoản marketing tung tin bịa đặt đều nhận được thư cảnh cáo pháp lý. Đồng thời, cô bắt đầu lần theo nguồn gốc.
“Có phần thưởng không?”
Cam Tử bị “tàn nhẫn” đẩy vào trong.
“Ai thế? Đừng nghe điện thoại nữa… buồn ngủ~”
“Dương Dương, hai bộ này được không?”
Chị Tinh:
Hứa Dương kể lại đầu đuôi sự việc. Lương Nghiễn Chi vừa nghịch những lọn tóc của Lục Tinh Dư, vừa đưa lên mũi ngửi, giọng trầm thấp:
Điện thoại nhanh chóng kết nối.
Hứa Dương đã sớm chờ ở cửa, bên cạnh là quản lý lâu năm chị Tinh.
Hứa Dương gọi điện cho Lục Tinh Dư, bên kia vẫn còn đang nằm trong vòng tay Lương Nghiễn Chi, cả đêm không được nghỉ ngơi.
“Em giúp chị tìm hai bộ quần áo, một bộ mặc chiều nay tiếp khách, một bộ mặc tối nay đi tiệc.”
Chị Tinh chau mày, trong showbiz phức tạp này, chẳng ai biết được có kẻ nào âm thầm ghét bỏ mình.
“Không hay rồi Dương Dương, tin tức về chị trên mạng suốt đêm không dứt. Công ty nói sẽ mời luật sư kiện mấy tài khoản marketing kia, thật quá đáng, chuyện gì cũng dám bịa đặt!”
“Bác sĩ Thẩm, chào buổi sáng.”
“Ơ… nhưng mà Dương Dương, chị không mở cửa à?”
Chương 92: Thức trắng một đêm
“Bác sĩ Thẩm, phiền anh đưa thuốc cho tôi, tôi tự làm được. Tối nay tôi sẽ mang trả anh.”
“Ừ, đợi cô ấy tỉnh dậy, tôi bảo Tinh Tinh gọi lại cho cô.”
Mặt Hứa Dương nóng bừng, cúp máy xong thì lẩm bẩm:
Cô kể lại tỉ mỉ tình hình buổi chiều.
“Được, năm phút nữa trả lời em. Nhưng anh chờ quà tối nay.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.