Đế Thai Kiều - Nhu Đoàn Tử
Nhu Đoàn Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 138: Chương 138
Giọng điệu hắn chậm rãi, “Chỉ cần điện hạ không hối hận.”
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngu Ấu Ninh giấu chiếc lò sưởi bằng đồng trong tay áo, nghe Đa Phúc đọc danh sách quà sinh nhật từ các phu nhân đưa tới, chỉ cảm thấy buồn ngủ.
Xem thử có thật là tiền có thể sai quỷ đẩy cối xây được hay không.*
Khóe môi Thẩm Kinh Châu cong lên: “Được.”
Ngu Ấu Ninh tức giận mím môi, nhỏ giọng lầm bầm những điều không hay về Thẩm Kinh Châu.
Hiện giờ nàng vẫn sợ lạnh, lò than trong noãn các chưa bao giờ gián đoạn.
Ngu Ấu Ninh miễn cưỡng, làm theo, bàn tay mở ra, rõ ràng là hộp gấm vừa mới lấy từ giá đựng.
Ngu Ấu Ninh một tay cầm hộp gấm, một tay cầm đèn lồng thêu, mắt mở to ngơ ngác.
Sau khi hết hứng thú, lại cảm thấy nhàm chán vô vị.
Ngu Ấu Ninh mơ màng ngẩng đôi mắt lên, lắp bắp: “Ta, đương nhiên là ta biết.”
Eo thon nhỏ nhắn yểu điệu, bước đi nhẹ nhàng.
Một tay vẫn nắm hộp gấm, Ngu Ấu Ninh vội vàng kéo tay áo, đổi tay cầm hộp gấm, rảnh tay nhận lấy đèn lồng thêu từ Thẩm Kinh Châu.
Thẩm Kinh Châu cười cười: “Điện hạ, đưa tay ra.”
Thu đi đông đến, vào ngày tuyết trắng rơi đầy kinh thành, Ngu Ấu Ninh cũng nghênh đón sinh nhật của mình.
Nàng tò mò: “Những cái này… Ta đều có thể nhận sao?”
Danh sách quà tặng của Đa Phúc dài khoảng một trượng, Ngu Ấu Ninh ngẩn người trân trối.
Thẩm Kinh Châu điềm tĩnh thản nhiên: “… Điện hạ thích cái này sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*Câu xuất phát từ “Dụ thế minh ngôn” của Phùng Mộng Long triều nhà Minh, mô tả sự quyền lực của tiền bạc.
Hoặc là nhờ tay Triệu Nhị gửi quà, hoặc là mượn cớ của Đa Phúc.
Chương 138: Chương 138
Nàng lo lắng Thẩm Kinh Châu sẽ làm tổn thương bản thân, một lòng muốn giữ lại chiếc chuông trong tay, Ngu Ấu Ninh nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Kinh Châu, giọng nói nhẹ nhàng, như cây liễu đón gió.
Ngu Ấu Ninh đứng trước gương, chỉnh lại tóc, mặc vàng phủ bạc, búi tóc cao có đính châu ngọc đá quý, trong gương đôi mắt thu như dòng nước gợn sóng.
Trước đó hắn đã sai người từ Lâu Lan mang về kim bạc, những người dưới không hiểu ý, không chỉ mang về kim bạc, còn mang theo một số đồ vật cổ quái.
Mắt nàng lấp lánh như sao, rực rỡ tỏa sáng. Ánh trăng bạc như dải lụa tốt, chảy xuống sau lưng Ngu Ấu Ninh.
Thẩm Kinh Châu không đổi sắc mặt: “Đưa tay.”
Ngàn vạn món quà sinh nhật như nước chảy ào ạt vào tẩm điện của Ngu Ấu Ninh.
Đa Phúc cúi người cười nói: “Tất cả đều đã qua sự đồng ý của bệ hạ, đương nhiên là có thể.”
Đại hôn của Đế Hậu đã được chọn vào mùa xuân năm sau, văn võ cả triều không ai dám coi khinh vị công chúa của tiền triều, người mà ngày xưa ngay cả tên tuổi cũng không ai biết đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh nến vàng nhạt như những vì sao nhỏ, nhẹ nhàng rơi xuống dưới chân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quà sinh nhật chất đầy phòng kho, ban đầu Ngu Ấu Ninh còn hào hứng, cho người mang ra để thưởng thức.
Mỗi bước mỗi xa
Ngu Ấu Ninh ngẩn ra, rồi gật đầu thật mạnh: “Thích.”
Đôi mắt nàng chớp chớp, Ngu Ấu Ninh thử hỏi: “Bệ hạ có thể tặng cho ta không?”
Thẩm Kinh Châu cười đến ôn hòa, giống như một người tốt bụng dễ gần, biết rõ mà vẫn hỏi: “… Có chuyện gì vậy?”
Hộp nhỏ xinh xắn, khắc họa sống động, tinh xảo.
Nàng hơi nghi ngờ Thẩm Kinh Châu có phải cố tình hay không.
Cửa ra không biết từ lúc nào đã có cung nhân đứng đó, Thẩm Kinh Châu nhận chiếc đèn lồng thêu từ tay cung nhân, đưa cho Ngu Ấu Ninh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngu Ấu Ninh không hiểu: “...Sao ta lại hối hận?”
Núi vàng núi bạc chất đầy phòng, Ngu Ấu Ninh vừa ngạc nhiên vừa muốn trở về địa phủ.
Nghĩ mãi, cuối cùng nàng vẫn giấu chuông bên trong túi hương đeo ở thắt lưng.
Ánh mắt Thẩm Kinh Châu chợt tối lại, cười một cách khó hiểu: “Điện hạ có biết nó dùng để làm gì không?”
Chuông đã ở trong tay, Ngu Ấu Ninh thỏa mãn, trong lòng âm thầm suy nghĩ sẽ giấu chuông ở đâu.
Thẩm Kinh Châu đã vứt mọi thứ, chỉ còn lại chiếc chuông này.
Ngu Ấu Ninh mặc bộ váy màu ngọc bích thêu hoa, bên ngoài khoác áo lụa xanh thêu hoa sen, cổ đeo chuỗi ngọc vàng rong.
Nàng của hiện giờ không còn là quỷ nhát gan không xu dính túi nữa, Ngu Ấu Ninh bỗng dưng tâm huyết dâng trào, muốn sai sử mấy con tiểu quỷ đẩy cối xây.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.