Đế Quốc Khoa Học Kỹ Thuật
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57:ISIS
Biết rằng nhiệm vụ đã thất bại, tên Aroon bèn mệnh lệnh:
"Có lẽ là như vậy, Phong ạ. Để cạnh tranh với người Mỹ và Trung Quốc, Nga, gần đây các nước Trung Đông cũng có nhiều động tác thu nạp nhân tài trên thế giới. Dù là bằng tiền hay bằng sức mạnh. Cậu cũng không phải là người duy nhất b·ị b·ắt cóc. Đã có rất nhiều nhà khoa học cũng bị gây áp lực phải chuyển đến sinh sống tại Nga." A1 nói.
Về phía ISIS, biết lần hành động này đã thất bại, chúng liền lập tức lên xe, vừa nổ s·ú·n·g vừa phá vòng vây.
"Mục tiêu đã trốn mất. Tất cả theo lệnh ta, rút lui!"
"Đại tá. Lần b·ắ·t· ·c·ó·c lần này, là do tổ chức Rắn Độc gây ra. Ngoài ra, không ngoại trừ khả năng chúng có được tình báo của ISIS cung cấp. Nếu không tại sao khi Chuột vừa rời đi, bảo vệ tôi chỉ còn anh Vũ, thì chúng lập tức tiến hành b·ắ·t· ·c·ó·c? Không thể có chuyện trùng hợp như vậy được!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cảm ơn đại tá, tôi không sao!" Anh Phong lắc đầu:
Rồi hắn nhảy lên một chiếc xe việt dã, vừa bắn AK về phía quân đội Việt Nam, vừa rút lui.
"Việc này... Thật là khó tin... Cậu nói là thực sự??" Đại tá Dũng chấn động.
"Con tin! Mau nhìn con tin! Hắn chạy! Mau bắt hắn lại!" Tên Aroon lúc này lấy lại tinh thần, bèn thét lên.
"Vũ bị thương trong trận tập kích vừa rồi ở Lotte, nhưng cậu ta nhất quyết muốn đến đây tìm kiếm cậu. Tôi không cản được,..." Đại tá Dũng giải thích.
Ngay lập tức, từng họng s·ú·n·g thuốc mê chĩa về phía Anh Phong. Anh Phong lúc này đã kích hoạt lên hình xăm, nên tốc độ cao đáng sợ. Mấy tên bịt mặt cho dù đều là hảo thủ, cũng không thể theo kịp tốc độ của hắn. Từng viên đ·ạ·n được bắn ra, nhưng đều không trúng đích.
Đánh gục xong 2 người, Anh Phong không dừng lại, mà lựa chọn một phương hướng ít địch nhân nhất, phá vòng vây.
Thế là, một đoàn người, ngựa không dừng vó quay trở lại Lotte.
Anh Phong thấy tất cả đã loạn thành một đoàn, bèn kích hoạt hình xăm tốc độ và sức mạnh cùng một lúc.
Lúc này, gặp người tâm phúc, Anh Phong mới có thể thả lỏng một chút. Hắn suy nghĩ một lúc, đoạn quay sang đại tá Dũng nói:
"Có gì đâu. Đây là chức trách của chúng tôi. Tôi phải xin lỗi đã không thể bảo vệ cậu chu toàn mới đúng. Cũng may là cậu không làm sao." Vũ trả lời.
"Tất cả chú ý! Các đối tượng đều cầm s·ú·n·g hạng nặng! Mọi người nhanh chóng tản ra, rồi tuân theo hiệu lệnh của tôi, tiến hành bọc đánh giải cứu con tin. Nhất quyết không được làm bị thương con tin!" Ở trong một chiếc xe, đại tá Dũng cầm lên bộ đàm, ra mệnh lệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đại tá, việc quan trọng hơn là truy bắt những tên tội phạm đang bỏ trốn!"
"Cậu yên tâm, việc này cứ để chúng tôi lo. Mau mau vào xe." Đại tá Dũng gật đầu, rồi ra hiệu với Anh Phong lên xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cái này... tôi cũng không chắc. Khả năng ISIS có cài người vào quân đội, cũng có khả năng họ có hacker giỏi, hack được vào luồng thông tin dữ liệu của chúng ta. Dù là gì đi nữa, thì không thể không thừa nhận rằng tôi đã nằm trong tầm ngắm của ISIS và Rắn Độc." Anh Phong cười khổ nói.
Anh Phong cũng đã làm ra quyết định. Hắn sẽ cho quân đội trang bị hình xăm truyền kỳ. Dù sao việc hắn đá một người bay xa, rồi nhảy cao 3, 4 mét, tại hiện trường lần này rất nhiều người nhìn thấy, cũng không tốt giấu diếm. Hơn nữa, quân đội mạnh lên, cũng gián tiếp khiến hắn trở nên an toàn hơn. Cớ sao mà không làm?
Nhất thời, tiếng còi xe hú lên inh ỏi. Từ mọi phía, xuất hiện hàng chục chiếc xe rằn ri bủa vây nhà kho lại.
Anh Phong chạy đến sát hàng rào của nhà kho, rồi bằng một cú nhảy kinh người, vượt qua hàng rào, bỏ lại những tên bịt mặt đang truy đuổi mình.
"Như vậy sao được. Hai người bọn họ mặc dù rất giỏi, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, bị nhiều người tấn công cũng sẽ chịu thiệt thòi." Đại tá Dũng lắc đầu.
Nhoáng lên một cái, Anh Phong tung ra một cú đá về phía tên bịt mặt gần nhất. Tên này không kịp làm ra phản ứng, như một bị bông, bị Anh Phong đá bay lên cao 5,6 mét rồi rơi xuống đất.
"Phong! Cậu không sao chứ? Có bị thương không?" Lúc này, xe chở đại tá Dũng cuối cùng tiếp cận hắn. Đại tá Dũng nhảy xuống xe, ân cần kiểm tra vết thương cho Anh Phong.
"Tôi có một hạng kỹ thuật, có thể tăng sức mạnh, tốc độ, sức chịu đựng, độ phục hồi, tinh thần... của con người ta lên gấp 3,4 lần. Tôi mong có thể chia sẻ hạng kỹ thuật này với quân đội." Anh Phong lật bài ngửa.
Bụng của hắn quặn lên, thức ăn trộn lẫn máu theo đường ruột trào ra khỏi miệng. Hắn ngay lập tức bất tỉnh.
Chương 57:ISIS (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vũ lựa chọn xăm lên hình xăm sức mạnh, còn Chuột lựa chọn hình xăm nhanh nhẹn. Các chiến sĩ khác, có người cũng chọn sức chịu đựng hay tinh thần. Nhưng phần lớn không ai chọn độ lành vết thương. Ý nghĩ họ rất đơn giản, đều đã mặc áo giáp chống đ·ạ·n, cũng không cần lo lắng đến vết thương nhỏ.
Đã rõ ràng mục đích của đám người xấu này, Anh Phong cũng thấy không còn gì phải điều tra, bèn yêu cầu A1 phát tín hiệu cho phía q·uân đ·ội Việt Nam.
"Việc này hoàn toàn là sự thật. Ngay bây giờ, chúng ta hãy quay trở lại phòng thí nghiệm của tôi... Xin đại tá hãy triệu tập anh Vũ, Chuột và một số chiến sĩ khác. Tôi sẽ thực hiện hạng kỹ thuật này. Rất nhanh đại tá có thể thấy được kết quả!"
"Về vấn đề an toàn của cậu, lần này là thất trách của chúng tôi. Ngay khi trở về, tôi sẽ điều thêm người đến công ty của cậu để giám sát và bảo vệ. Đồng thời cũng cho lắp đặt thêm kính chống đ·ạ·n, thiết bị theo dõi,...v...v... đảm bảo rằng sẽ không bao giờ còn có chuyện b·ắ·t· ·c·ó·c xảy ra nữa." Đại tá Dũng nói.
"Ý cậu nói là... trong quân đội có gián điệp!" Đại tá Dũng nghiêm mặt nói. Việc này hết sức nghiêm trọng.
Ngồi lên xe, Anh Phong mới phát hiện ra trong xe đang có người ngồi. Đó là Vũ. Lúc này, tay trái Vũ đang quấn băng gạc trắng, xem ra bị thương không nhẹ.
Crắc! Rất nhanh, còng tay của hắn đã bị vặn gãy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tên bịt mặt còn lại thấy Anh Phong đột nhiên tấn công, vội vàng giơ s·ú·n·g lên định bắn, thì ngay lập tức bị ăn một quả đấm trời giáng vào bụng.
Nhất thời, cả khu vực trở nên xôn xao. Những tên bịt mặt quá sức ngạc nhiên, có chút không thể tin được trụ sở bí ẩn của chúng lại bị bao vây.
"Thêm người thì cũng không cần đi, tôi chỉ cần anh Vũ và Chuột." Anh Phong nhún nhún vai.
Về đến phòng thí nghiệm, Anh Phong dựa trên nhu cầu của từng chiến sĩ bộ đội, sắp xếp để họ xăm lên các loại hình xăm truyền kỳ khác nhau.
"Anh Vũ, rất xin lỗi anh. Không ngờ tôi lại liên luỵ đến anh..." Anh Phong thở dài nói.
Tuy nhiên, trong tất cả mọi người, không ai có thể chất có thể chịu được xăm hai hay nhiều hình xăm cùng một lúc như Anh Phong. Điều này cũng làm hắn và đại tá Dũng không khỏi tiếc nuối.
Anh Phong lúc này đã toàn thân thoát khỏi chiến trường. Hình xăm trên người hắn cũng từ từ rút đi, cảm giác mệt mỏi và đói bụng lại ập đến. Nhưng biết đây vẫn chưa phải là nơi an toàn, Anh Phong bèn bấm bụng chạy tiếp.
"ISIS? Đây chẳng phải là tổ chức khủng bố của người Islam? Như vậy vụ việc lần này, chủ mưu là người Islam? Họ muốn b·ắt c·óc mình để phục vụ nghiên cứu của họ?" Anh Phong ngạc nhiên.
"Nếu... tôi có biện pháp tăng cường vũ lực của họ thì sao, đại tá?" Anh Phong hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.