Đệ Nhất Mỹ Nhân Thành Trường An
Phát Đạt Đích Lệ Tuyến
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 131: 131: Phiên Ngoại 4
Chỉ là gần nhất không thể cùng phòng..." Càng nói về sau, thanh âm Phù Mạn càng nhỏ dần.
Thẩm Chân vô cùng sửng sốt, thân thể phảng phất như đang đứng trên biển lung la lung lay, trước mắt biến thành mơ hồ không rõ.
Duỗi đầu ngón tay chạm chạm.
||||| Truyện đề cử: Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời |||||
Mày Lục Yến khẽ nhảy dựng.
Tục ngữ nói rất đúng, chưa ăn thịt heo, nhưng chẳng lẽ chưa từng thấy qua heo chạy?
Tỳ nữ lại cảm thán nói: "Hài tử của thế tử gia và phu nhân không biết sẽ đẹp tới mức nào nữa!"
Chuyện này Thẩm Chân thật sự không trách hắn, nói: "Không phải phu quân cũng vừa mới biết sao?"
Lục Yến xấu hổ rũ mắt, trầm giọng nói: "Con biết."
Nàng nghĩ: Bụng nàng khi nào mới phồng lên nhỉ?
Thẩm Chân oẹ một tiếng....!
"Hôm nay mới bắt đầu ạ."
Thời gian trôi thật mau, bà mới làm bà mẫu có hai tháng đảo mắt đã sắp được lên chức tổ mẫu rồi.
Lời còn chưa nói xong, tiểu cô nương lại oẹ một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Chân nhìn hắn hỏi: "Phu quân nghĩ ra từ khi nào thế?"
Bên ngoài mưa gió bập bùng, quần áo đắp hờ trên người nàng.
Thẩm Chân lắc đầu phủ nhận: "Không có mà."
*****
Mày Tĩnh An trưởng công chúa khẽ hạ, trong lòng hiểu rõ: "Ta đã biết, đưa thuốc này cho ta đi."
Biết được Thẩm Chân có thể có thai, Tĩnh An trưởng công chúa không tự chủ được cong khoé miệng.
Hắn phủ thêm xiêm y cho nàng, nghiêm túc nói: "Ta đi tìm đại phu tới."
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại hai người là hắn và Thẩm Chân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phù Mạn cười nói: "Nếu phu nhân không yên tâm mấy ngày nữa lại mời người khác tới khám là biết.
Chương 131: 131: Phiên Ngoại 4 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sẽ là nhi tử hay nữ nhi đây?
Xung quanh yên tĩnh không một tiếng động, trái tim nàng lại càng đập càng nhanh.
Lục Yến nói: "Nếu nàng khó chịu thì nói với ta."
"Sao thế?"
Đẩy cửa bước vào.
Lục Yến nhíu mày, hít một hơi thật sâu, lui ra ngoài, sau đó đỡ nàng ngồi dậy.
Thẩm Chân vuốt ngực nói: "Cảm ơn mẹ."
Thẩm Chân giương mắt nhìn chầm chằm xà nhà nửa canh giờ, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm song cửa nửa canh giờ, lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm nam nhân bên cạnh nửa canh giờ....!
Thẩm Chân: "Hiện tại thiếp không có cảm giác gì cả."
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Chân nghĩ tới vết máu trên giường vừa rồi, lại hỏi: "Hiện tại có gì không ổn không?"
Dứt lời, trưởng công chúa hấp tấp đi về hướng Túc Ninh đường.
Mẫu thân con bé không còn nữa, ngày khác con nói Thầm Nhiễm tới thăm nó, hoặc là chờ hai ngày nữa, thân mình con bé ổn rồi thì đi cùng con bé về Thẩm phủ đi."
Bọn họ đã sớm không dùng túi thơm tránh thai nữa.
Có? Đã có rồi sao?
Tiểu cô nương dưới thân hắn lẩm bẩm: "Chắc là do hôm nay ăn nhiều bánh hạt dẻ đó."
Lục Yến thổi tắt nến, nằm xuống cạnh nàng.
Nam nhân trắng đêm không về nên trên cằm xuất hiện mấy sợi râu mới nhú, hắn cúi đầu hôn lên mặt nàng, nụ hôn tiếp tục rơi xuống xương quai xanh, một lúc mới nói: "Khá hơn chưa?" Có thể tiếp tục không?
Thật nhẹ, lại chạm chạm.
"Đúng là chuyện tốt trời ban mà, chúc mừng trưởng công chúa sắp được làm tổ mẫu." Ma ma cười nói.
Trưởng công chúa ngồi cạnh Thẩm Chân, "Ngồi đi, đừng xuống dưới, nhân lúc còn nóng mau uống đi."
Tiểu cô nương bỗng nhiên không ngủ được, trong đầu đều là khối thịt trong bụng.
Ngày mai ta để ma ma tới chế biến cho con mấy món ăn thử xem có món nào con ít phản ứng không."
Lục Yến khẽ câu khóe môi: "Mới nãy thôi." Thật lâu, thật lâu trước kia..
Sau khi Lục Yến và Tĩnh An trưởng công chúa nói chuyện xong, hắn liền trở về Túc Ninh đường.
Lục Yến vẫn đang lơ mơ, hơi nhíu mày, híp mắt nhìn Thẩm Chân.
Trưởng công chúa thở dài nói: "Đều như thế cả, lúc ta mang thai Tam Lang đừng nói là thức ăn mặn, ngay cả điểm tâm luôn thích ăn cũng không thể chạm vào.
Thẩm Chân nghe vậy thì an tâm: "Vậy thì tốt rồi."
Mưa gió bên ngoài chợt nặng thêm, cửa lớn phát ra âm thanh làm người hoảng sợ, Thẩm Chân tự nhiên cảm thấy bất an, tay nhỏ đặt trên lưng hắn dùng sức nắm chặt, đánh hai cái.
Nhớ lại sự việc vừa rồi, nam nhân khụ một tiếng, nói: "Ta sai rồi."
Trưởng công chúa lại dặn dò vài câu, Lục Tam Lang khó được một lần không phản bác.
Thẩm Chân gật đầu: "Ta biết rồi."
Lục Yến nhìn nàng hỏi: "Nàng còn buồn nôn không?"
Còn chưa nói xong, Lục Yến đã búng trán nàng một cái: "Nàng chê ta già sao?"
Ánh mắt Lục Yến không tự chủ được khẽ đảo, âm thầm dừng lại trên bụng nhỏ của nàng.
Nghĩ tới vết máu vừa rồi, Lục Yến theo bản năng duy trì một khoảng cách với nàng sau đó mới nhắm mắt lại.
Tay Lục Yến đặt bên eo nàng, chuyển dần qua bụng, nhẹ nhàng v**t v* hai cái, thấp giọng cười hỏi: "Nàng rốt cuộc đã ăn bao nhiêu cái thế?"
Thẩm Chân dịch lại gần hắn: "Thiếp không ngủ được."
Thẩm Chân ngừng một chút đáp: "Chắc là bốn miếng."
Phù Mạn bắt mạch cho Thẩm Chân, lại nhìn vết máu trên giường, nhẹ giọng nói: "Với kinh nghiệm của ta, phu nhân hẳn là có hỉ, nhưng mới ít tháng nên không thể cảm nhận được mạch tượng."
Lục Yến lại gật đầu: "Nhi tử nhớ kỹ."
Editor: Anperidot
Thẩm Chân cảm nhận được nhiệt độ nóng rực đang thiêu đốt cơ thể nàng cùng với tiếng tim đập mạnh mẽ của ai kia, cổ không khỏi đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Đỡ hơn rồi."
Thật lâu sau, tiếng nam nhân hít thở đều đều, Thẩm Chân lại mở mắt.
Sinh ra rồi không biết sẽ giống ai nữa?
Tới viện vừa vặn thấy Đường Nguyệt tay cầm một chén thuốc đi về phía nội thất, trưởng công chúa gọi nàng lại hỏi: "Thuốc gì đây?"
Phù Mạn đáp: "Ta sẽ viết cho phu nhân một phương thuốc an thai, với hai ngày này tốt nhất nên nằm trên giường."
"Phu quân, thiếp khó chịu."
.
Thấy sắc mặt nàng không tốt, trưởng công chúa nói: "Được rồi, vậy con nghỉ ngơi sớm chút, có chuyện gì cứ nói với ta."
Nghe thấy hai chữ "Tổ mẫu", Tĩnh An trưởng công chúa rốt cuộc nhoẻn miệng cười.
Đường Nguyệt vội vàng phủ nhận nhưng mấy lời kế tiếp lại không biết nên mở miệng thế nào.
Dứt lời, Tĩnh An trưởng công chúa liếc mắt nhìn Lục Yến ở một bên không lên tiếng, nói: "Con ra đây với ta."
Thẩm Chân uống một ngụm, vị thuốc nồng đậm làm nàng không nhịn được che kín miệng.
Vừa nghe an thai, mày trưởng công chúa khẽ nhíu lại: "Có dấu hiệu hoạt thai(*) sao?"
Lục Yến cười nói: "Với trình độ y thuật của huynh muội Bạch gia sao có thể khám sai được?"
Lục Yến véo mặt nàng, cười nói: "Muốn có hài tử như vậy sao?"
Lúc này mới được mấy ngày?
Thẩm Chân nói nhỏ: "Bánh hạt dẻ giòn kia thật ra hôm nay thiếp ăn hơi nhiều, có thể là khám sai rồi không?"
Vừa nghe hai chữ "Có hỉ", đôi mắt đám người Thanh Khê, Đường Nguyệt, Mặc Nguyệt đều trừng lớn.
Một canh giờ sau, Lục Yến mời Phù Mạn lại đây, mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, hòm thuốc Phù Mạn mang theo nhỏ xuống nước mưa tí tách.
Trong lúc không thể tách rời, Thẩm Chân che miệng lại, ẹo một tiếng.
Lục Yến nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy?"
Thấy vậy, trưởng công chúa hỏi: "Gần đây có thường xuyên như vậy không?"
"Nguyệt sự của nàng tới sao?" Lục Yến tính toán ngày tháng, ánh mắt càng sâu thêm.
Im lặng một lúc, Thẩm Chân bỗng nhiên ngẩng đầu: "Phu quân."
(*) Sẩy thai tự nhiên xảy ra trên 3 lần liên tiếp và mỗi lần sẩy thai thường xảy ra trong cùng một tháng thai kỳ, trường hợp này được gọi là "thai trượt" hay "hoạt thai".
Đường Nguyệt thấp giọng nói: "Thuốc an thai ạ."
Lục đại nhân theo thói quen ôm lấy eo nàng, xoa lưng nàng, một lúc lâu sau mới ôn nhu nói: "Nếu là nhi tử thì tên Lục Sưởng An, là nữ nhi thì tên Lục Tĩnh Xu, nàng thấy được không?"
Tĩnh An trưởng công chúa lại nói: "Nữ tử lần đầu có thai khó tránh khỏi sẽ nhớ tới mẫu thân của mình.
Đêm đen càng đậm, tiếng mưa rơi chợt ngừng.
"Đúng vậy!" Ma ma cũng cười theo, nói với trưởng công chúa: "Bên chỗ lão phu nhân có cần đi báo một tiếng không ạ?"
Phù Mạn tới một chuyến, tuy Nhị phòng và Tam phòng không biết nguyên do nhưng bên Tĩnh An trưởng công chúa thì không giấu được.
Lục Yến duỗi tay nắm lấy tay nàng: "Ừm, nàng nói đi."
Thẩm Chân bỗng nhiên cảm thấy không khí bốn phía nặng nề, ấn huyệt thái dương nói: "Không có..."
Nàng cúi đầu, tay đặt trên bụng nhỏ của mình xoa nhẹ, lại ngẩng đầu nói: "Bạch đại phu, ta thật sự có hài tử sao?"
"Để sau ba tháng rồi nói, tránh ảnh hưởng đến việc dưỡng thai." Trưởng công chúa giơ quạt hương bồ lên phẩy phẩy cho mình, đột nhiên đứng dậy nói: "Không được, ta phải đi xem một chút." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Yến cúi người xuống, nâng một chân nàng lên.
Mới vừa rút ra khỏi, Lục đại nhân tinh mắt liếc thấy một vệt máu trên giường.
Trưởng công chúa sốt ruột hối: "Mau nói đi."
Hắn cúi đầu nhìn chính mình, cũng có.
Nghe nói nữ tử sinh con giống như dạo bước qua quỷ môn quan, vậy...!sẽ rất đau sao?
Nàng nhịn không được vươn tay đẩy cánh tay Lục Yến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Yến bị gọi tới thư phòng.
*****
Đây là điển hình sau khi có phản ứng dữ dội.
Đôi phu thê mới tân hôn, trên giường có vết máu, tiểu cô nương lại nôn khan liên tục, nguyệt sự đã muộn hai ba ngày...!
Vẻ mặt Thẩm Chân nghiêm túc, nói: "Năm nay phu quân đã hai mươi lăm rồi, dưới gối lại chưa có con, lần trước tổ mẫu nói chuyện với thiếp, cái dáng vẻ muốn nói lại thôi kia, nghĩ lại...."
Đường Nguyệt đành căng da đầu, nhỏ giọng nói: "Thế tử gia vừa mới về, cùng phu nhân..."
Thẩm Chân ngồi thẳng dậy gọi một tiếng mẹ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.