Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32 Một Năm Sau.
Tin chắc tên Đường Hạo sẽ không ngồi xem cho vui đâu, có thể sẽ giáo huấn hắn hoặc là tiêu diệt Phan Vũ.
Nghĩ tới vậy thôi, hắn liền rùng mình.
Điều mà ai cũng phải ước mong là, Phan Vũ và Tiểu Vũ lúc nào cũng chơi đùa với nhau, rất ít tu luyện vậy mà thực lực của hai người vẫn lại một mực ổn định tăng lên.
Cạch ~
Rất nhanh một năm lại cứ thế trôi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Huệ ~ ”
….
“ Có chuyện gì sao? ” Tiểu Vũ cũng bước vào, nàng vẻ mặt nghi hoặc nhìn Phan Vũ.
Thì liền bị hắn giữ đầu nàng lại, làm cho nàng không thể thực hiện động tác đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn về Phan Vũ, hắn đã trở về giường của mình từ lâu rồi, quả thực hắn không có thiện cảm hay ác cảm gì với Đường Tam cả.
Phan Vũ cười cười, ban đầu hắn chỉ muốn tách Tiểu Vũ và Đường Tam ra thôi, nhưng trong thời gian trải qua một năm ở chung hắn đối Tiểu Vũ thực sự đã có cảm tình, hắn không còn coi nàng là chỉ là một nhân vật trong anime nữa.
Phan Vũ giả vờ nôn khan.
“ Ngươi là Tiểu Tam đúng không, về sau ngươi chính là tiểu đệ của Tiểu Vũ tỷ ta! Hiểu không. ” Tiểu Vũ bước tới vỗ vai, dùng ngữ điệu đại tỷ tỷ nói.
Chương 32 Một Năm Sau.
Chỉ có, Đường Tam hâm mộ không thôi, hắn cũng ở trong học viện này 1 năm, cũng đã biết về tính cách của Tiểu Vũ, càng hiểu biết sâu hắn càng cảm thấy nàng đáng yêu. Nhưng tựa hồ, nàng không có thích hắn tới lại gần.
Điều này, làm cho hắn than ngắn thở dài không thôi.
Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, thời gian của một học kỳ chính là một năm, trong cả quá trình, đệ tử không được phép về nhà, nhưng thân nhân lại có thể tới thăm.
Tiểu nha đầu này hoạt bát hiếu động, luôn một bộ dáng e sợ cho thiên hạ không loạn, trong khi giả ôn nhu, nhìn như thế nào đều giống một con búp bê đáng yêu, chỉ khi nào nổi điên lên, xưng hào Tiểu Vũ tỷ của nàng ở Nặc Đinh không có thể chỉ gọi không như vậy. Trong cả học viện, đã không biết có bao nhiêu đệ tử ăn đau khổ từ nàng rồi.
“ Phan Vũ, ngươi dám, quyết đấu a. ” Tiểu Vũ, thấy Phan Vũ làm động tác đó, liền tức đỏ mặt, nàng hét lớn chỉ vào mặt hắn quát nói.
“ Ô, tên tiểu tử này cũng là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực sao? ” Tiểu Vũ bất ngờ về Đường Tam.
Người khác có lẽ sẽ bị bề ngoài của nàng mê hoặc, Phan Vũ nhìn tình cảnh nàng bộc phát sự tức giận thật sự quá nhiều và cả nàng còn chỉ là một tiểu loli, quả thực không làm cho Phan Vũ có cảm giác gì cả.
Lúc này, các công độc sanh khác đối với một màn này sớm đã nhìn quen rồi, Tiểu Vũ tỷ và lão đại náo loạn đối với bọn họ mà nói, đã sớm quen thuộc rồi. Nếu là có ngày nào đó hai người không náo loạn vài lần, có lẽ bọn họ ngược lại sẽ không được tự nhiên.
Phan Vũ mở cánh cửa của túc xá ra, hắn bước vào trong thì thấy đám người Vương Thánh đang bao quanh lấy Đường Tam
“ A, Tiểu Tam hắn vừa mới đi thu hoạch hồn hoàn về, mọi người đang hỏi thăm hắn thu được hồn kỹ gì đó mà! ”
Hắn chỉ là bất đắc dĩ lắc đầu, một chút cũng không ăn cái bộ dáng này của nàng:" Nào tới đây, để xem La Toàn Hoàn của ta lợi hại hay là Yêu Cung của ngươi lợi hại."
"Tiểu Vũ, ngày mai là nghỉ rồi, ngươi phải về nhà chứ?" Phan Vũ một bên thu thập hành trang của mình một bên hướng Tiểu Vũ nói.
Thời gian của một năm học đã trôi qua, Phan Vũ rốt cuộc có thể trở về nhà thăm cháu gái của hắn rồi.
Nhưng thực ra là hắn muốn chấp cũng chả dám, bởi tên Đường Hạo là tên cuồng con, Phan Vũ mà ra tay với tên Đường Tam.
Tiểu Vũ hai tay chống eo, mắt mở to trừng trừng nhìn Phan Vũ nói: " Hả, thật sao? Vậy sao ngươi không nói từ trước!"
Đường Tam thực sự không nghĩ ra, mỗi ngày hắn chăm chỉ lên lớp học, rồi cả việc học thêm ở phòng của Đại sư cộng thêm việc làm thêm ở tiệm thợ rèn, tối thì tu luyện Huyền Thiên Công, vậy mà hồn lực của hắn vẫn thua kém hai người kia.
“ Vậy sao! ” Phan Vũ liếc nhìn Đường Tam, rồi âm thầm gật đầu.
Đường Tam thấy hai người kia đang bàn về hắn, hắn liền thoát đám đông ra, tiến lại gần chào hỏi hai người Phan Vũ.
“ Lão đại, Tiểu Vũ tỷ hai người trở lại rồi! ” Vương Thánh liếc mắt ra cửa, liền nhìn thấy hai người.
Phan Vũ biết lý do sao nàng lại như thế: " Cũng được một năm rồi, ngươi cũng không trở về thăm nhà sao? "
Không chỉ thế, mà Tiểu Vũ bằng vào thực lực mạnh mẽ của bản thân cùng sự trợ giúp của Tiêu Trần Vũ, Vương Thánh rất nhanh trở thành lão đại của cả Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện được tất cả các đệ tử chấp nhận, nàng và Phan Vũ mỗi ngày nhàn nhã qua thời gian đi học, có lúc thậm chí ngay cả khóa học đều không đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy vậy, Phan Vũ liền hỏi: “ Có chuyện gì sao? ”
Tiểu Vũ, thấy vô vị liền bỏ qua Đường Tam trở về giường của mình.
Tiểu Vũ tựa ở trên giường, trong mắt toát ra vài phần cô đơn, cùng với vẻ hoạt bát sáng sủa của nàng lúc bình thường thì bất đồng thật lớn: " Ta không trở về nhà, có lẽ, cứ ở lại học viện đi."
Đường Tam liền đầy đầu hắc tuyến, hắn chưa bao giờ bị một tiểu nha đầu đối xử như thế cả, nhưng hắn chỉ nở nụ cười thiện ý đáp lại.
Phan Vũ nhún vai, mặt mang theo nụ cười nói: " Ngươi không hỏi a."
Phan Vũ cười lớn nói: "Nếu ngươi muốn xin mời, chỉ sợ cái bụng nhỏ của ngươi không chứa được hết thôi. Bất quá, ta phải nói cho ngươi biết ta ở cùng với đại ca và đại tẩu đấy."
“ Ngươi hảo, ta là Đường Tam đến từ Thánh Hồn Thôn, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn! ” Đường Tam hướng cả hai chào hỏi, khách sáo.
Hắn liền, chạy tới chào hỏi.
“ Tiểu Phan, ta sẽ ăn hết đồ ăn của nhà ngươi! ” không có lời nào nói lại, nàng chỉ phồng má, trợn mắt uy h·iếp.
Đồng thời, Tiểu vũ thuận lợi có được danh hiệu Hồn sư, mà sau khi trở thành Tiểu Vũ tỷ được học viên công nhận, cuộc sống của công độc sinh cũng trở nên dễ dàng hơn.
“ Ahh… ” Tiểu Vũ đang tính nhào bổ vào Phan Vũ.
P/s: Chương đầu tuần :))
Mọi người gợi ý cho tác xem, tên của con Tố Vân Đào là gì, nhớ bình luận cho tác biết nha (đọc tại Nhiều Truyện.com)
….
Trong thời gian đó, Phan Vũ cũng nhận được tin là Ti Ti tỷ đã hạ sinh em bé thành công, là một bé gái đáng yêu, tên của nàng là....
Tiểu Vũ sửng sốt một chút, trên khuôn mặt phấn nộm nhỏ nhắn toát ra vài phần xấu hổ, nàng cũng là chơi vui quá quên mọi thứ, tới bây giờ nàng mới hỏi ra.
Vì vậy, thấy Đường Tam đi tới chào hỏi, mà mang tính bỏ qua hắn, Phan Vũ cũng không thèm chấp nhặt.
Vừa nói còn bày ra bộ dáng ôn nhu hướng Phan Vũ nháy nháy mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thực sự muốn đến sao, nhà ta ở trong Nặc Đinh Thành này luôn đó."
Tiểu Vũ không thèm để ý nói: "Người ta đáng yêu như vậy, dám chắc đại ca và đại tẩu ngươi sẽ thích ta."
Ban đêm tu luyện “ Lam Ngân Công ”. Có thể nói mỗi một ngày đối với hắn mà nói đều là tuyệt đối phong phú.
Đôi mắt của Tiểu vũ đột nhiên sáng ngời, nói: "Tiểu Phan, nhà của ngươi có đúng là cách học viện không xa phải không? Nếu không, ta cùng trở về chơi với ngươi, thế nào? Dù sao bọn Vương Thánh và Tiêu Trần Vũ đều đi tham gia khảo thí trung cấp Hồn sư học viện rồi, không ai chơi cùng ta."
Cứ thế mỗi ngày ở học viện trôi qua, Phan Vũ đều theo thói quen thừa dịp ánh sáng mặt trời mới lên để tập luyện các bài tập của thánh phồng tôm. Buổi sáng bình thường đi học, buổi chiều đi chơi với Tiểu Vũ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.