Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Lại đánh Đường Tam. Đường Hạo lại ra sân.
Ta cũng là học viên ở đây, có thể chính là học trưởng của ngươi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Buồn bực nàng, nói chuyện cũng rất phách lối, phất phất tay đuổi hắn đi.
Sư phụ còn nói qua mấy ngày sẽ dẫn hắn đi săn cái hồn thú, lấy cái hồn hoàn đầu tiên.
Giống như trưởng giả hướng tiểu bối nói chuyện, rất không có lễ phép.
Trần Hàn cũng bất ngờ, vừa thấy Đường Tam, hắn còn muốn tìm cái lý do gì dạy dỗ một lát.
Động tĩnh nơi này đã hấp dẫn nhiều người.
Lần này lại không dễ dàng thua cho hắn.’
Một hồi sau, Đường Tam bò ra, giảng giải cho hai người vừa tới xảy ra chuyện gì.
Một bên Độc Cô Nhạn cũng gật đầu, nói:
Bành!
Trên xe lăn là một cái râu ria xòm xoàm khuôn mặt tiều tụy trung niên nhân.
Trần Hàn lúc này bước ra, nói:
“Ngươi là ai, nhà chúng ta Trần Hàn cũng không có gia nhập cái này yếu kém học viện.
“Tiểu tử, ngươi ra tay có quá nặng hay không?”
Không hiểu tại sao, nhìn thấy tiểu nữ này, trong lòng hắn dâng lên vô cùng cảm giác yêu thích.
Đặt biệt là trung niên nhân này không có tay chân.
Đang muốn ném ra một đợt ám khí, Trần Hàn chân đã dùng Dương Cước đá vào eo hắn.
Theo hắn thấy, Trần Hàn cùng mình tuổi tương đương, trong nhà nghe nói chỉ còn một mình hắn.
Tiểu nữ xinh xắn đáng yêu, một bên hoạt bát nói chuyện, một lát lại kéo tay Trần Hàn chỉ chỉ cái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một cái trung niên gầy gò đẩy theo một chiếc xe lăn gỗ.
“Ngươi nói quy củ, chính là đánh một trận?
Hắn cũng không muốn nói nhảm, đánh một trận xong việc cần gì nhiều lời.
Còn chưa kịp đưa tay đón đỡ, đã bị đánh bay ra ngoài mấy mét.
Lại một lần văng ra, lần này Đường Tam còn đụng bể một cái cửa phòng học.
Trần Hàn cũng không để ý chỗ này ra sao, hắn đến đây là có mục đích.
Bây giờ đi đến đây, chỉ có thể là đăng ký làm học viên.
Nếu là bình thường, hắn sẽ không làm chuyện như vậy.
Chính là Trần Hàn đoàn người tham quan.
Nhưng đánh một trận mà thôi, còn cần tìm nhiều lý do như vậy làm gì?”
Cố gắng nén đau lăn một vòng.
Hắn từ xa bắt gặp được một cái thân ảnh quen thuộc.
Vừa cảm thấy nhân sinh khởi sắc, Đường Tam vui vẻ bước ra khỏi phòng sư phụ.
Đường Tam nhìn thấy Trần Hàn phát hiện ra hắn, nắm chặt nắm đấm, bước tới.
Lúc này, từ một căn phòng đi ra hay người.
“Ta chỉ là đi ngang qua, ghé vào thăm một cái người quen thôi.
Đường Tam vừa vào học viện 2 ngày.
Cả hai nhăn mặt la lên:
Đường Tam cũng bày ra thủ thế.
Nhìn thấy Trần Hàn bộ dáng này, Đường Hạo hận không thể đi lên cho hắn một chùy.
Bây giờ đi xa nhà, để Đường Hạo ở một mình tất nhiên không được.
Sau khi xung đột với gác cổng, hắn gặp được một vị tự xưng đại sư, sau khi bái vị này đại sư làm sư phụ.
Vừa đến đã có một cái lão sư dẫn đi tham quan.
Mặc dù ta không có gia nhập vào học viện này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy thì đánh một trận nào, để ta xem ngươi tiến bộ bao nhiêu.”
Còn quy củ cái gì, tự mình đi làm đi thôi.
Đường Tam chờ Trần Hàn hỏi tới quy củ gì, đang muốn giải thích một lần, sau đó là thể hiện ra một chút thực lực bây giờ.
Chỉ có thể để cha hắn ở ngoài học viện, chờ đợi sau khi đăng ký sẽ tìm cái nhà hoang ở tạm.
Đường Tam ngẩn đầu nhìn hắn, nói:
Hay nói đúng hơn là tay chân đã bị cắt cụt, chỉ còn lồi ra 3 – 4 centimet.
Cả người hắn lại khó chịu không thể tả, phẫn nộ cùng ghen ghét dân lên đỉnh điểm.
Trần Hàn một bộ thong dong cười nhạt phản bác.
Trần Hàn chờ đợi không kịp bày ra thủ thế.
Nhưng vừa động, hắn đã thấy Trần Hàn một cái nắm đấm đến trước mặt.
Vào đến học viện, Tiểu Vũ nhìn tới nhìn lui, đánh giá khắp nơi.
Trung niên lão sư còn muốn nói gì, đã bị Thánh Nhị lôi đi một bên.
Nhưng cơ thể run run muốn động, lại phát hiện 4 chi không có, ngay cả động cũng không thể
“Hàn ca ca, ngươi nói đây là nơi các hồn sư nhỏ tuổi học tập sao?
Hắn bắt buộc phải mang theo bên người.
Nhìn thấy Đường Tam bị đá bay Tiểu Vũ một bên hoan hô vỗ tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng mà, đến Nặc Đinh thành lại không có chỗ ở.
Trần Hàn cũng không có lấy vũ khí từ không gian hệ thống ra.
Nghe một hồi, Đường Hạo mới nhìn đến Trần Hàn.
“Đúng là như vậy.”
Không có gì đặt biệt nha, những người này cũng quá yếu đi.”
Mới biết cái này đại sư nhận ra cha hắn, cũng cho phép Đường Hạo ở nhờ căn phòng của mình.
Nhưng khi thấy nàng cùng Trần Hàn một bộ cười nói vui vẻ, lại còn kéo tay kéo chân.
Trần Hàn động, Lăng Ba Vi Bộ sử dụng, thân hình chợt lướt đến bên hông Đường Tam.
Tại sao cùng học viện lão sư tiến vào?”
Trần Hàn còn chưa nói gì, Tiểu Vũ một bên có chút bực mình.
“Tiểu Tam, đây là có chuyện gì?”
Như vậy, ngươi có biết quy củ ở đây sao?”
Cha hắn còn không có đi đứng tự nhiên được, mọi chuyện ăn uống, vệ sinh, đều do một tay hắn lo liệu.
Nhịn không được hắn khuôn mặt âm trầm hướng về Trần Hàn nói:
Khiến Đường Hạo hắn phải chịu cảnh tàn phế như bây giờ.
“Trần Hàn, ngươi cũng đến học viện nhập học sao?
Dưới chân Lăng Ba Vi Bộ linh hoạt di chuyển, đã né tránh những thứ này ám khí.
Từ trong ngực ném ra một đợt ám khí, lần này không còn là mảnh gỗ, mà là 10 mấy miếng sắt.
Chính là người mà 2 năm trước đã đánh con hắn đến mấy lần đi đứng không nổi.
Né xong cũng đã tới trước mặt Đường Tam.
Đồng thời nhìn thấy còn có một cái tiểu nữ hài đang nắm lấy tay Trần Hàn cười cười nói nói.
Nhưng có Thánh Nhị trấn giữ, cũng không có ai nói gì.
Nhưng nhìn đến cô gái này cùng Trần Hàn dính sát, liền khó chịu cực độ.
Đường Tam cũng dùng Quỷ Ảnh Mê Tung chuyển dời vị trí.
Cũng là cái ngày hắn muốn đi dạy dỗ Trần Hàn, nhưng giữa đường g·i·ế·t ra một đám Phong Hào Đấu La vây công.
Vừa nghĩ, Đường Tam càng mừng thầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không ngờ Đường Tam rất có tính tự giác, không cần làm gì tự mình đã đưa tới cửa rồi.
Cha con hắn cũng không có tiền, là loại một đồng cũng không.
Các ngươi cũng không cần nói người khác như vậy, mặc dù là sự thật.”
‘Hai năm phát triển, ta cũng không còn yếu kém như trước.
Chương 24: Lại đánh Đường Tam. Đường Hạo lại ra sân.
Trên tay Trần Hàn hiện tại không hề có vũ khí, chỉ cần hắn né tránh không tốt, tất nhiên sẽ thụ thương.
Nhìn sang cô bé sát bên Trần Hàn, hắn liền muốn ra oai một chút cho nàng thấy.
“Hàn Hàn đánh hay lắm.”
Lúc này, Trần Hàn thấy được một cái gầy teo thân ảnh bước ra.
“Loại sơ cấp học viện này cũng không có quá nhiều thiên tài.”
Không hiểu tại sao, Đường Hạo nhìn thấy Trần Hàn lại dâng lên cực độ chán ghét.
“Cái gì đúng là như vậy, ngươi chỉ là một cái học viên làm việc công còn có thể đặt ra học viện quy củ?...”
“Như thế nào là nặng, chiến đấu so chiêu, đương nhiên quyền cước không có mắt rồi.”
Đừng ảnh hưởng người khác tham quan rồi.”
Lúc vừa đến, khó khăn muôn phần.
Từ đâu đi ra một cái ốm teo tiểu thí hài, nói chuyện nghe cực kỳ khó chịu.
“Các ngươi không đến đăng ký?
Đường Tam một mặt hoài nghi.
Nhìn thấy Đường Tam từ trong đống đổ nát bò ra.
Có Hồn Thánh dẫn đầu, đường đi cực kỳ thuận lợi.
Một đoàn người Trần Hàn đi đến Nặc Đinh sơ cấp học viện .
Cũng nhận ra chính là tên tiểu tử này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.