Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Linh Căn Thức Tỉnh.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Linh Căn Thức Tỉnh.


Chúc mừng Sở phu nhân." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Kế tiếp!"

Chương 1: Linh Căn Thức Tỉnh.

Còn chưa nói hết câu thì bạch sắc chuyển hoá thành lam, tiếp theo đó là một nửa màu lục nhưng màu lục kia hiển hiện chỉ trong một thoáng lại tiêu biến chỉ để lại một màu lam sắc làm chủ đạo, nam tử cười nói:

Ở trong đám đông có một thiếu niên vẻ ngoài cũng rất bình thường không mấy nổi bật trong đám đông, chỉ là vẻ ngoài hơi ưu tú hơn bình thường một chút so với những người cùng tuổi ngoài ra không có gì đặc biệt, đây chính là Sở Thanh Huy vừa trải qua sinh nhật lần thứ 16 cũng được phụ mẫu gọi đến đây để thức tỉnh linh căn, bạch, lam, lục, tử, hắc, huyết là những loại hào quang xếp hạng từ thấp đến cao, một vị nữ tử dáng vẻ hiền hoà dẫn theo một thiếu nữ khác bên cạnh khi thấy Sở Thanh Huy bên cạnh liền cười nói:

"Lam sắc tư chất còn loé lên một nửa lục sắc tư chất tương lai thành tựu Vũ Cảnh, ta sẽ đặc cách cho ngươi làm đệ tử ngoại môn."

"Linh căn tầm thường trời sinh phàm nhân, người tiếp theo."

"Thanh Huy, cha vừa nghe quản gia tới thông báo con được gia nhập Xích Hà Tông liền lập tức bày tiệc linh đình, không hổ danh là con trai của Sở Thanh Mục ta, ha ha ha!"

Đột nhiên có một thiếu nữ lú đầu ra nhìn Sở Thanh Huy nở ra một nụ cười tươi như hoa làm cho Sở Thanh Huy đỏ mặt ngượng ngùng quay ra chỗ khác, Diệp Thanh lách người ôm lấy cánh tay của hắn cười nói:

"Thanh Huy, Thanh Huy, ta được gia nhập tông môn rồi, ta được tu luyện rồi."

"Ta với ngươi như thế nào cũng sẽ cưới nhau, còn sợ người khác thấy cái gì? Không lẽ ngươi tính bỏ ta?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam tử kia vui mừng lập tức thu lại lệnh bài điểm tới một tấm ngọc phù treo lên lập tức được làm đệ tử ngoại môn, Triệu Diệp Thanh ngơ ngác nhìn tấm lệnh phù trong tay sau đó là vui mừng nhảy cẩn lên thích thú giơ về phía Sở Thanh Huy nói:

Mộc Cương Quốc, Trấn Tây Thành ở trung tâm thành mở ra một đại điện tụ tập rất nhiều người đến đây, Đại hội thức tỉnh linh căn tuyển chọn đệ tử gia nhập Xích Hà Tông 1 năm một lần lại bắt đầu, ở thế giới này có thể tu luyện chính là một loại tôn quý, trở thành Nhân Cảnh cũng đủ để ngạo thị phàm nhân, bởi vậy rất nhiều người dù giàu nghèo sang hèn đều dẫn con của mình đến đây thử vận may một lần thức tỉnh linh căn trở thành tu sĩ, giữa đài là một vị tu sĩ ước chừng vẻ ngoài đã 30 tuổi phong thái đỉnh đạt tu vi không tệ là một vị Thiên Cảnh trung vị đặt ở Trấn Tây Thành này cũng là một vị vương giả một phương, người này đang dùng một miếng ngọc bội chạm khắc hoạ tiết tinh xảo kiểm tra qua người của một thiếu niên trẻ liền nói:

"Lục sắc?"

"Bạch sắc tư chất tầm thương, làm đệ tử..."

"Các ngươi về nhà chuẩn bị từ biệt gia quyến, ba ngày sau chúng ta sẽ đến đưa về tông môn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Diệp Thanh nghe vậy liền mỉm cười bước chân lên đại điện đôi mắt hồn nhiên ôm quyền với vị trung niên trước mắt, hắn nhẹ gật đầu vung tấm ngọc thạch trong tay lên bao trùm lấy nàng đột nhiên một gợn sóng màu lục mờ hiện ra sau đó ầm ầm khuếch tán càng thêm chói sáng, vị trung niên kẻ nhướng mày vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nói:

Triệu Diệp Thanh nghe vậy mới lườm hắn một cái, còn chưa để cho hai người tranh cãi tiếp thì âm thanh của vị tu sĩ ở giữa đại điện cất lên nói:

"Linh căn thông tuệ thuộc về lam sắc, ngươi miễn cưỡng có thể gia nhập tông môn, đưa vào hàng dự bị."

Rất nhiều người tới đây chúc mừng vì trong thế hệ này chỉ có Sở Thanh Huy và Triệu Sở Thanh là hai người trẻ tuổi duy nhất của Trấn Tây Thành này được đặc cách trực tiếp gia nhập vào nội môn đệ tử, không tính Sở Thanh Huy chỉ riêng về phần Triệu Diệp Thanh đã có tư chất tử sắc khả nặng đạp trên Thánh Lộ đã là điều chắc chắn sẽ được Xích Hà Tông toàn lực bồi dưỡng, ngay cả thành chủ cũng đích thân dẫn đầu tới Triệu gia chúc mừng, Sở gia và Triệu gia trước giờ giao hảo rất tốt đương nhiên cũng có trao nhau những lễ vật chúc mừng rất đặc sắc, vả lại hai người này còn là thanh mai trúc mã ai ai cũng biết hỉ càng thêm hỉ, hai nhà Sở Triệu cách nhau không xa đều làm lễ tiệc linh đình để chuẩn bị đưa tiễn hai vị trẻ tuổi tiến nhập tông môn.

"Diệp Thanh, ngươi đừng có áp sát lại như vậy, lỡ người khác nhìn thấy thì..."

"Thanh Huy, ngươi sao vậy? Chỉ mới vài ngày không gặp lại quên mất ta là ai sao?"

"Bạch sắc, tư chất quá kém."

"Triệu Diệp Thanh."

Sở Thanh Huy cũng vui mừng nhìn về phía Triệu Diệp Thanh, nàng vậy mà là tư chất tử sắc ngàn năm có một làm cho toàn trường hoan hô, ngay cả thành chủ cũng đích thân đi tới chúc mừng, phải biết tư chất lục sắc đã làm trăm năm khó thấy có khả năng bước đến Thánh Cảnh trong truyền thuyết, mà tử sắc lại là có khả năng trở thành Tông hoặc là tham ngộ một chút Tổ Cảnh chi ý càng thêm lợi hại ngàn năm cũng chưa chắc có một người tồn tại tư chất tử sắc, hắn vừa vui nhưng lại càng thấy khoảng cách giữa hắn và nàng lại là kéo dài một đoạn nếu không muốn nói là xa không thể với tới vào khoảnh khắc này Sở Thanh Huy thật sự biết bản thân sắp vụt mất nàng, không để hắn chờ đợi lâu tiếp theo sau Triệu Diệp Thanh chính là Sở Thanh Huy, hắn hít một hơi thật sâu đứng trước ngọc phù để cho hào quang phủ xuống, một màu bạch sắc hiện lên làm cho nam tử kia lắc đầu nói:

"Không phải, Diệp Thanh nghe ta giải thích, có các vị tu sĩ ở chúng ta làm như vậy đúng là không hợp quy tắc, lỡ như các ngài thấy chúng ta hơi chướng mắt lại một kiếm chém thì không phải đời này ta không thể cưới ngươi sao?"

"Triệu phu nhân, người cũng dẫn Diệp Thanh tới đây kiểm tra linh căn?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chúc mừng Sở gia chủ."

Nam tử kia vung tay lại thêm một cái lệnh bài rơi vào tay của Sở Thanh Huy hắn vui mừng lập tức ôm quyền thi lễ, nhìn về phía của Triệu Diệp Thanh mỉm cười, tuy tư chất của Sở Thanh Huy không bằng Triệu Diệp Thanh, nhưng được đặc cách làm đệ tử ngoại môn vẫn là ở bên cạnh nàng, tuy chỉ tiến gần hơn một bước nhưng Sở Thanh Huy hiểu rõ mình cần phải cố gắng tu luyện lấy chăm chỉ làm đầu mới có thể cầu đạo theo kịp nàng ấy.

Triệu Diệp Thanh hừ lạnh quay đầu ra chỗ khác nói:

Sở Thanh Huy nhẹ gật đầu ôm quyền nói:

Sau vài người tiếp theo cũng đã kết thúc buổi thức tỉnh linh căn, nam tử đạp kiếm phi hành chuẩn bị rời đi lại nhìn xuống nói:

Triệu phu nhân là phu nhân của Triệu gia cũng là gia tộc nằm ở phía đông thành như Sở gia của Sở Thanh Huy, cả 2 gia tộc giao hảo rất tốt tuy chỉ là gia tộc phàm nhân nhưng rất có chí làm ăn thuộc về diện tứ phẩm trong thành, Triệu Diệp Thanh và Sở Thanh Huy từ bé đã có giao tình nếu không muốn nói là thanh mai trúc mã của nhau, Sở Thanh Huy đỏ mặt thấp giọng nói:

Còn chưa kịp vui mừng thì Lục sắc kia cũng đan vào một màu tử sắc sau đó tử quang lấn át màu lục sau đó hoàn toàn thay thế thì làm cho hắn càng thêm kinh hỉ nhảy thẳng lên hô lớn:

"Sở Thanh Huy, con cũng tới đây để thức tỉnh linh căn sao?"

Sở Thanh Huy giật mình lập tức tới vuốt giận cho nàng nói:

"Tử sắc là tử sắc ngàn năm có một, thiên kiêu chi nữ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Linh Căn Thức Tỉnh.