Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 91. Liên kết vô hình.
Rất nhanh trên người Diệp Phong đã có mấy chỗ bị vào cho chảy máu.
Chuột nhỏ ngu ngơ nhìn Diệp Phong, không hiểu nhân loại này đang bi bô nói cái gì đó.
Tí Bảnh biết Diệp Phong muốn rời đi, có chút quyến luyến không nỡ.
Diệp Phong cũng đã thử nghiệm xong, vì vậy chuẩn bị đưa Tí Bảnh rời đi Không gan Tâm trí.
Chương 91. Liên kết vô hình.
Diệp Phong cố gắng thử xem có thể đọc được suy nghĩ của chuột nhỏ hay không.
Diệp Phong rất tò mò vấn đề này.
Khoảng cách cảm nhận cực hạn là chừng 10 mét, trong vòng 3-4 mét là cảm nhận rõ nhất.
Diệp Phong biết chuột nhỏ có thể hiểu ý của mình, chẳng qua không biết nó có thể hiểu được bao nhiêu %?
" Ở trên kệ đằng kia, tao có để một hộp thuốc trị thương, mày có thể lấy giúp không? Có nó tao sẽ mau khỏi hơn ".
Đợi cho nhìn thấy bóng dáng của Diệp Phong, một cỗ cảm giác quen thuộc mới tràn vào trí nhớ của nó.
Là do ở trong Không gan Tâm trí có khác biệt? Hay là do thân xác hiện tại của nó là do tinh thần của Diệp Phong và Linh Năng tạo thành?
Cảm nhận được sự quan tâm của chuột nhỏ, Diệp Phong mỉm cười an ủi.
Tuy rằng lừa gạt tín nhiệm của một chú chuột nhỏ ngây thơ là rất xấu, nhưng Diệp Phong cũng không nghĩ ra cách nào khác.
" Tí Bảnh! ".
Theo xúc tu rời xa, liên kết này sẽ nhạt đi.
Diệp Phong ngồi dậy, đi đến bên bàn nghỉ ngơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tao không sao, chỉ là chút v·ết t·hương ngoài da mà thôi. Bảo vệ kẻ yếu chính là sứ mạng của Diệp Phong này ".
Dần đần Diệp Phong rút ra kết luận rằng,
Giờ này, đường phố đã rất vắng, thỉnh thoáng mới có một chiếc xe chạy ngang qua.
" Rất tốt, đây là phần thường của mày ".
Chuột không hiểu tại sao Diệp Phong lại cảm kích nó, rõ ràng là Diệp Phong cứu nó mới bị như vậy, nó mới là người phải cảm kích Diệp Phong mới đúng.
Đây hẳn là giấc mơ của Tí Bảnh, nó đang mơ đi tìm thức ăn cùng đồng loại.
Móng vuốt sắc bén cào rách quần áo, đâm vào da thịt, để lại một v·ết t·hương cực kỳ dữ tợn.
Thậm chí vì có Linh Năng, cảm giác của Tí Bảnh càng là ngon vượt quá bình thường.
Chỉ cần trực tiếp truyền suy nghĩ của mình vào đầu nó là được, nếu kèm theo hình ảnh minh họa thì càng dễ hiểu.
" Tí Bảnh, mày muốn ăn nữa đúng không? Vậy xoay tròn hai vòng cho tao xem nào ".
Nó nhảy lên, lộ ra một móng vuốt sắc bén, t·ấn c·ông Diệp Phong.
Diệp Phong tinh mắt phát hiện ra mấy con chuột cống đang tranh nhau thức ăn thừa.
Đặt Tí Bảnh xuống, Diệp Phong phất tay.
Diệp Phong tách xúc tu ra khỏi đầu Tí Bảnh.
" Con mèo c·hết tiệt, tao sẽ không để mày làm hại bạn tao, tao sẽ chiến đầu đến cùng ".
Nhân loại này thật khờ quá đi!
Cứ như vậy, Diệp Phong thử hạ đạt nhiều loại chỉ thị, để Tí Bảnh làm theo.
Nghĩ đến liền làm, Diệp Phong đưa ý thức của Tí Bảnh trở lại thân xác mà mình tạo ra, sau đó đưa cả hai trở lại khe hở ở biên giới.
Khoảng cách 10m, Tí Bảnh hoàn toàn không có phản ứng.
Vào khe hở, xuyên qua làm sương mù xám, Diệp Phong đi đến một không gian trống trải.
Diệp Phong cầm lấy quả táo trên bàn thầm nhủ.
...
Sau khi ăn ba quả táo, Tí Bảnh đã no căng bụng, nằm chình ình trên bàn, không còn muốn động đậy gì nữa.
Trong đó, có một con hình thể hơi gầy so với mấy con khác, chỉ có thể đứng ngoài rìa, nhặt nhạnh vài mẩu vụn đồ ăn còn lại.
Diệp Phong khó khăn đưa tay mở ra hộp thuốc, từ đó lấy ra một viên thuốc đen vì nhét vào miệng.
Ở trong Không gan Tâm trí, Diệp Phong chỉ có thể cảm nhận được các loại cảm xúc của Tí Bảnh, thông qua đó, phán đoán được ý nghĩ của nó.
Chuột nhỏ chẳng hiểu ra sao, ở thế giới loài chuột là không có khái niệm tên gọi.
Mèo đen hung ác nhìn Diệp Phong, quyết không bỏ qua cho kẻ dám đoạt mất bữa tối của mình.
Vậy là Diệp Phong đã biết cách thức truyền đạt ý tứ cho chuột nhỏ.
Chỉ là nó không hề biết rằng, so với toàn bộ giấc mơ u ám bị bao phủ trong làn sương xám, thân thể của nó vậy mà lại phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tí Bảnh này đứng ở nơi khô ráo, bộ lông không dính chút nước bẩn nào, xem ra có vẻ khác loại.
" Tí Bảnh, tao ở bên này ".
Tí Bảnh có cảm giác âm thanh này rất quen thuộc, hình như có ai đang gọi nó.
Ai biểu nó là vị khách đến thăm Không gan Tâm trí của Diệp Phong cơ chứ, Diệp Phong có rất nhiều nghi ngờ cần mượn chuột nhỏ để giải đáp.
Mèo đen b·ị t·hương, đồng thời hoảng sợ tinh thần liều mạng của Diệp Phong vì vậy không cam lòng rời đi.
" Đừng buồn Tí Bảnh, lát nữa chúng ta sẽ gặp lại. Nếu mày còn nhớ được tao, tao sẽ cho mày đồ ăn ngon. Tao hứa ".
Nhưng rõ ràng là không được, cậu chỉ có thể cảm nhận được cảm xúc khó hiểu của chuột nhỏ.
Cho dù vì vậy mà mất đi một chút tinh thần lực và Linh Năng cũng không sao, Diệp Phong vẫn còn rất nhiều hai thứ này.
Diệp Phong cực kỳ vui mừng.
Âm thanh lần này càng rõ ràng hơn.
Diệp Phong chỉ vào một chỗ trên mặt bàn bắt đầu thử nghiệm.
Liệu có thể đưa cả thân xác này trở về cùng với ý thức của Tí Bảnh không nhỉ?
Có vẻ như Tí Bảnh thông minh hơn chuột bình thường khá nhiều.
Có vẻ, nó đã cùng với ý thức của Tí Bảnh, dung nhập vào giấc mơ của nó.
Khi xúc tu vào gần khoảng cách 5m, Tí Bảnh đột nhiên vểnh tai lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tạm biệt Tí Bảnh ".
Vậy chẳng phải sẽ có thể giữ liên kết này lại sao?
" Chit chít".
Nhân loại này vừa cứu nó, còn cho nó đồ ăn ngon.
" Không biết, lúc tỉnh lại nó có giữ được những ký ức ở trong này không nhỉ? ".
Chuột nhỏ lập tức bị quả táo hấp dẫn ánh mắt.
Diệp Phong cắt một khối táo, đưa cho chuột Tí Bảnh.
Diệp Phong cầm trái táo trên tay, thân thiết mỉm cười.
Nếu không đánh lại con mèo thì cứ bỏ chạy đi, tại sao phải ở lại chiến đấu vì nó chứ.
" Tí Bảnh, bò lên trên này, tao sẽ cho mày một miếng táo ".
Còn các chỉ thị phức tạp, có chứa số lượng, trái phải, khái niệm trừu tượng, … thì Tí Bảnh sẽ khó hiểu hơn.
Đến góc phố, dưới cột điện đường Diệp Phong nhìn thấy có một thùng rác, giống với thùng rác trong mở của Tí Bảnh.
Chuột nhỏ vội vàng nhón chân sau lên, đưa hai chân trước lên cao, thèm muốn với tới quả táo.
Thịt táo giòn, nước thịt chua chua ngọt ngọt, mùi vị hoàn toàn giống y thật.
Diệp Phong có thể rõ ràng cảm nhận được chuột nhỏ đã tin tưởng cậu hơn nhiều.
Nhưng Tí Bảnh vẫn nhanh chóng bò lên mặt bàn, đứng vào đúng chỗ Diệp Phong yêu cầu.
Diệp Phong còn nhận ra, một chỉ thị nếu Tí Bảnh đã thực hiện qua một lần, nếu Diệp Phong lặp lại, nó sẽ làm nhanh chóng hơn rất nhiều.
Vết thương bắt đầu ngừng chảy máu, nét mặt của Diệp Phong cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Diệp Phong lặp lại một lần nữa, lần này thì Diệp Phong thử trực tiếp truyền suy nghĩ của mình cho chuột nhỏ.
Tất cả những gì xảy ra nãy giờ, đương nhiên đều là Diệp Phong tùy tâm tạo ra.
"Chít chít ".
Không hiểu? Vậy là không phải hiểu qua lời nói rồi.
Diệp Phong chân thành nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các loại hành động đơn giản đều bị Tí Bảnh nhanh chóng thực hiện.
Diệp Phong muốn thử nghiệm để hiểu rõ hơn cách giao tiếp với chuột nhỏ trong Không gan Tâm trí.
Tí Bảnh dừng lại động tác, đứng thẳng lên bằng hai chân sau, quan sát xung quanh.
Theo suy nghĩ của Diệp Phong, ý thức của Tí Bảnh dần tách ra khỏi thân xác bằng Linh Năng, cảm giác liên kết giữa nó và Diệp Phong cũng mất đi.
Nhưng Diệp Phong vẫn một mực kiên trì, bảo vệ chuột nhỏ bằng tất cả tính mạng của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Phong đưa xúc tu lại gần thêm chút nữa.
" Sau này tao sẽ gọi mày là Tí Bảnh nhé! "
Diệp Phong lắc lắc quả táo trên tay.
Nhìn bóng lưng Diệp Phong dần biến mất, Tí Bảnh mới không nỡ quay đầu rời đi.
Ngược lại, Tí Bảnh chỉ có thể biết được những ý nghĩ mà Diệp Phong truyền vào đầu nó.
Suy nghĩ của con người là rất phức tạp.
Từ khi trưởng thành, đây là lần đầu nó cảm nhận được sự quan tâm như vậy.
" Chít chít… chít chít ".
Nó nghe thấy một âm thanh rất quen thuộc thoang thoảng trong đầu.
Sợ nó vẫn không hiểu, Diệp Phong còn kèm theo cả hình ảnh chi tiết cho nó.
Về đến Không gan Tâm trí, không có phát hiện thể xác của Tí Bánh mà cậu tạo ra quay trở lại đây.
Nếu động vật có thể tiến vào Không gan Tâm trí, vậy con người cũng rất có thể sẽ tiến vào được.
Quả nhiên chuột nhỏ lập tức hiểu ý của Diệp Phong, lon ton chạy về phía kệ sách, tìm đến một hộp vuông nhỏ.
Chuột nhỏ cũng đi theo bên cạnh, không còn sợ hãi như trước.
Nó hoàn toàn không nghe hiểu được lời nói.
Chiến đầu càng lúc càng kịch liệt, Diệp Phong b·ị t·hương ngày càng nặng, nhưng ý chí kiên cường đã khiến con mèo độc ác không thể nào chiến thắng.
Nó lập tức ngậm lấy một góc, kéo hộp vuông rơi xuống đất, sau đó kéo lê trên mặt đất tới bên cạnh Diệp Phong.
Đây là một tín hiệu rất tốt.
Ăn một khối nhỏ khiến nó vẫn còn thèm, mong đợi nhìn Diệp Phong.
Quả táo này là Diệp Phong mua ở siêu thị, vừa nãy dùng Linh Năng để mô phỏng lại.
Lòng cảnh giác của động vật tuy cao, nhưng nếu đã tin tưởng, bọn chúng sẽ càng chân thành đối tốt.
Chờ đến nửa đêm, Tí Bảnh tỉnh giấc, bắt đầu rời ổ đi ra kiếm ăn.
Diệp Phong không vội vàng lại gần, mà ở phía xa, thông qua xúc tu, bằng ý nghĩ thử nghiệm kêu gọi.
Lần này Tí Bảnh chần chờ mấy giây, mới chần chờ xoay người đúng hai vòng.
Diệp Phong cũng vì b·ị t·hương nặng, không còn sức lực nào, té ngã tại chỗ.
Diệp Phong cũng vội vàng mở tủ lạnh, lấy ra một trái táo đỏ, sau đó chạy ra ngoài.
" Mày rất thích ăn táo đúng không? ".
Không phải mọi con chuột đều sẽ làm như vậy sao?
Thông qua xúc tu, Diệp Phong có thể cảm nhận được một liên kết nhàn nhạt, vô hình vô chất, giữa mình và Tí Bảnh.
Chuột nhỏ vội vàng chạy tới bên cạnh Diệp Phong, lo lắng quan sát.
Có vẻ thân xác này chính là cầu nối để Diệp Phong giao tiếp với nó.
Tác giả: gakobitmiss.
Cũng đúng, chuột thì làm sao hiểu được tiếng người chứ.
Tí Bảnh vui mừng cầm lấy miếng táo, ngon lành gặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nơi này bị một màn sương mù nhàn nhạt bao phủ, ở giữa có một thùng rác, có vài bóng dáng chuột cống đang tìm thức ăn.
" Cám ơn bạn chuột nhỏ, nếu không có ngươi ở đây, có lẽ ta đã bị mất máu mà c·hết ".
" Tí Bảnh, mày quả nhiên vẫn nhớ đến tao. Như lời hứa, tao mang táo đến cho mày đây! ".
Diệp Phong ngồi xuống, xoa đầu nó an ủi.
Diệp Phong cảm thấy khả năng này còn là rất lớn.
Để kỷ niệm vị khách đầu tiên đến Không gan Tâm trí, Diệp Phong quyết định sẽ đặt cho chuột nhỏ một cái tên.
Ho khan hai tiếng, Diệp Phong tiếp tục nói.
Nhân lúc nó để lộ sơ hở, Diệp Phong dùng hết toàn lực tung ra một đòn quyết tử, đánh bay con mèo xuống đất.
Theo bản năng, nó cất bước nhỏ, lần theo tiếng gọi.
" Thôi thì lát nữa sẽ bù đắp lại cho nó bằng một quả táo thật vậy ".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.