Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 63. Câu lạc bộ Võ Thuật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63. Câu lạc bộ Võ Thuật


Hiện cậu đã có tiền lương ổn định, cần phải tính đến chuyện tìm mua một phương tiện di chuyển.

Tùng Sơn hưng phấn.

" Âm thanh đó như muốn móc ruột ra ngoài, làm tôi nghĩ đến đã sợ ".

" Thật trùng hợp! Tôi cũng đang muốn đến Câu lạc bộ Võ thuật mà không biết đường. Để tôi cầm giúp anh, lát nữa chúng ta cùng đi được chứ? ".

Một sinh viên ngoan ngoãn chân chất như Diệp Phong, vì điểm rèn luyện mà bôn ba bốn phương, tham gia không biết bao nhiêu hội thảo đa cấp, gom góp từng điểm một.

" Cậu có biết Câu lạc bộ Võ thuật ở đâu không? "

Nam võ sinh không chờ Diệp Phong nói xong, c·ướp lời hối thúc. Động tác trên tay không dừng lại chút nào.

Điện thoại vang lên thông báo tin nhắn, Diệp Phong mở ra xem.

Câu lạc bộ Võ thuật nối đuôi đi vào. Quần chúng xem náo nhiệt định vào theo thì bị Tùng Sơn ngăn lại.

Một nam sinh mặc võ phục trắng, đeo đai lưng đen, hối hả chạy tới.

Bỗng nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nam.

" Thôi tạm vậy. Thời gian không còn nhiều, chúng ta tranh thủ tập hợp lại đi ".

Đức Duy tiếp tục phân phó.

Hắn vội vàng cầm lấy võ phục trên tay của Diệp Phong, " Nhanh lên mặc đồ vào đi thôi, chúng ta sắp muộn mất rồi ".

Tác giả: gakobitmiss

Mỗi hoạt động sẽ có từ 2-3 điểm rèn luyện. Một học kỳ, sinh viên cần ít nhất 80/100 điểm rèn luyện, cùng trung bình môn học trên 8.0 mới có thể đạt học lực giỏi. Khá là 60 điểm, trung bình là 40 điểm.

Sinh viên cũng có các dạng thế lực, tổ chức, hội nhóm. Lớn nhất đương nhiên là Đoàn trường, phía dưới là các loại Câu lạc bộ, và hội nhóm.

Thấy có hai nữ sinh viên đang đứng trò chuyện, Diệp Phong đến hỏi thăm, " Chào hai bạn, cho anh hỏi Câu lạc bộ Võ thuật đi đường nào? ".

Phải có hơn sáu tháng chưa quay lại trường cũ, Diệp Phong có cảm giác như đã cách một thế hệ.

Diệp Phong đi vào cuối cùng nên nghe được rõ ràng, " Đợi chút! Sao lại có hai Câu lạc bộ Võ thuật? ".

Hai nữ sinh ngơ ngác nhìn nhau.

Diệp Phong thở hổn hển, hít thật sâu không khí trong lành, " Hèn gì phải gửi đồ trước cho mình ".

" Đây là có chuyện gì? Đánh nhau sao? "

Thì ra là năm nhất, không trách được, Diệp Phong cho đến lúc ra trường rồi, còn chưa biết mấy Câu lạc bộ ở trường ra sao.

Diệp Phong trả lời.

Xuống xe buýt, Diệp Phong đi bộ đến cổng trường.

" Quá tốt, lần này nhất định phải khiến bọn họ cút xéo đi, trả lại địa bàn cho chúng ta ".

" Cao Thủ! Thì ra anh ở đây. Sao giờ này anh còn chưa thay đồ xong? Sắp muộn mất rồi, chúng tôi đều đang chờ anh đó ".

Thấy Diệp Phong ngay cạnh liền vội vàng nhờ vả.

" Anh bạn, cậu thật ngầu, vậy mà cũng dám nghĩ đến ".

Mỗi cỗ mùi thối khó tả cũng theo đó bay ra, tràn ngập cả gian phòng.

Võ sinh đeo kính hỏi.

Không nghĩ tới Câu lạc bộ Võ thuật vậy mà cho nhiều điểm rèn luyện như vậy.

Thanh niên vội vàng đưa võ phục cho Diệp Phong, không kịp chờ đợi, nhanh chóng chui vào nhà vệ sinh, đóng cửa cái rầm.

Xem tình hình này, không biết 10 phút có giải quyết xong được hay không đây.

Sau đó quay sang hỏi bạn mình.

" Nếu có việc thì em cứ làm đi, anh có thể hỏi mấy bạn sinh viên chỉ đường ".

Diệp Phong hai mắt trợn lớn " Adu, đi nhầm rồi ".

" Anh Đức Duy, em tìm được chín người mới ". Tùng Sơn chỉ vào mấy người đai trắng nói.

" Nhìn trang phục của hắn, chắc cũng là thành viên của Câu lạc bộ Võ thuật. Thôi thì cứ đi theo tìm Thảo Nguyên đã, lát nữa thanh niên trong nhà vệ sinh xong việc đi đến, mọi hiểu lầm sẽ giải quyết ".

Diệp Phong nghĩ thầm.

" Mình cũng không biết, chưa nghe nói qua ".

" Công Thành, cậu tìm được Cao Thủ chưa? ".

Người kia cũng lắc đầu nói.

Bọn họ có quyền lực rất lớn trong sinh viên, chi phối hệ thống chấm điểm rèn luyện.

" Đúng vậy, chúng ta đã chịu quá đủ phòng tập chật hẹp rồi, nhất định phải đuổi bọn họ đi! ".

" Cậu để mấy người xếp vào cuối hàng, Cao Thủ cũng xen lẫn ẩn giấu trong đó. Lát nữa đến chỗ của bọn hắn khiêu chiến, anh ấy sẽ là át chủ bài giúp chúng ta chiến thắng ".

" Anh đã đến chưa, em có việc đột xuất, không thể ra đón ngay, anh đến trường thì chờ em một lát nhé ".

Người của Câu lạc bộ Võ thuật cũng không ngăn cản, chỉ là mặt mày nghiêm nghị, ôn dưỡng tinh thần chuẩn bị cho trận khiêu chiến sắp tới.

Mấy người mới tò te cũng chưa hiểu chuyện gì xảy ra, họ đến chỉ vì kiếm điểm rèn luyện, nên cũng rập khuôn theo sát phía sau.

Mấy người sinh viên khác đang đi giải quyết nỗi buồn đều không chịu nổi, bỏ chạy tứ tán. Diệp Phong cũng theo sau đào mạng.

Tính cả Thành Công và Tùng Sơn, chỉ có 6 người đeo đai đen. Thêm một người nữa, đó chính là Diệp Phong.

Công Thành nói đến Hội trưởng cũng là sùng bái.

Diệp Phong ngẩn người, " Kế hoạch gì? Chẳng lẽ Thảo Nguyên chính là bận chuẩn bị cho kế hoạch này? ".

" Nhìn khí thế bọn họ hùng hổ dọa người, không chừng thật là đi đánh nhau ".

" Có chuyện náo nhiệt, đi theo xem sao! ".

Đức Duy nhìn về Diệp Phong, thân thiện gật đầu mỉm cười coi như chào hỏi. Ở đây có nhiều người, không tiện ở trước mặt các thành viên khác, chào hỏi người mời từ bên ngoài đến.

Phải biết lúc còn đi học, vì ít tham gia các hoạt động xã hội, Diệp Phong cũng từng khốn khổ với điểm rèn luyện. Đến gần cuối học kỳ, đều phải chạy đôn chạy đáo mua vé tham gia các hội thảo để lấy điểm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Tôi là muốn đi Câu lạc bộ Võ thuật tìm … " Diệp Phong định hỏi về Thảo Nguyên.

" Thối c·hết mất, hắn ta nhịn mấy tuần hay sao vậy ".

" Trước đi theo xem tình hình thế nào. Chỉ cần gặp Thảo Nguyên, mọi chuyện sẽ sáng tỏ ".

Là tin nhắn Thảo Nguyên gửi đến.

Câu lạc bộ Việt Võ Đạo? Câu lạc bộ Đài Quyền Đạo?

Càng ngày mọi chuyện càng khó hiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điểm rèn luyện là một loại điểm để đánh giá mức độ hoạt động đoàn thể của sinh viên. Bên cạnh tham dự các môn học, sinh viên còn cần tham gia các hoạt động xã hội khác trong trường để kiếm điểm rèn luyện.

" Đi khiêu chiến bọn hắn, đoạt lại sân tập! ".

Rất nhanh bên trong truyền đến một chuỗi âm thanh thật dài.

Nay chúng ta thay mặt chính nghĩa đến khiêu chiến, người thắng sẽ có quyền tập luyện ở phòng vận động, người thua phải cút ra chỗ khác ". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Biết thế hồi đó kiếm một Câu lạc bộ tham gia cho xong ". Diệp Phong khóc thầm trong lòng.

" Xin lỗi anh, bọn em đều là sinh viên năm nhất nên chưa biết nhiều Câu lạc bộ ở trường lắm".

...

Trường đại học Kinh tế Sài Thành có rất nhiều cơ sở. Thảo Nguyên nói Câu lạc bộ Võ thuật tập luyện ở Cơ sở B, là một tòa nhà cao tầng hiện đại, khánh thành và đi vào sử dụng vào năm ngoái.

" Thật quá kinh khủng ".

Cậu đang tính lấy điện thoại gọi hỏi xem, Đức Duy đã đứng ra lớn tiếng tuyên bố.

Nam võ sinh vừa nói vừa giúp Diệp Phong mặc vào võ phục, thắt đai đen lên.

Công Thành đi đến nói với Diệp Phong.

Các võ sinh cực kỳ hưng phấn, sôi sục ý chí chiến đấu, bắt đầu xuất phát.

Qua một lúc vẫn không thấy Thảo Nguyên trả lời, chắc cô đang bận việc.

Công Thành hơi nhíu mày.

Ở Việt Quốc, đường xá đông đúc, sử dụng xe máy vẫn là tiện nhất. Đi xe hơi, tìm chỗ đậu xe rất phiền phức.

Nhưng mập mạp c·hết bằm chỉ mê gái, chuyên giúp đỡ các nữ sinh xinh đẹp kiếm điểm rèn luyện, còn bạn bè như Diệp Phong lại không được chút lợi lộc nào.

Diệp Phong nhìn bộ võ phục, cảm thấy ngoài ý muốn hỏi, " Anh là người của Câu lạc bộ Võ thuật sao? ".

" Anh tìm Hội trưởng sao? Hôm nay anh ấy không đến, nhưng anh yên tâm, anh ấy đã dặn dò chúng tôi rồi, lát nữa anh chỉ cần ra tay, đánh bại đối thủ là được, tiền công đảm bảo hậu hĩnh ".

Lúc còn đi học, vì tiết kiệm tiền, Diệp Phong không để cha mẹ mua xe cho mình, mà thường đi bộ hoặc đi xe buýt đến trường. Nếu một ngày cần di chuyển nhiều nơi sẽ khá bất tiện, và mất thời gian.

" Cao Thủ, anh và mấy người mới đi theo em, lát nữa cứ theo kế hoạch Hội trưởng đã đề ra để hành động ".

" Người anh em, tôi b·ị đ·au bụng quá, không nhịn được nữa rồi. Mà tôi sợ bộ võ phục này bị ám mùi, cậu có thể cầm giúp tôi một lát được không. Xong việc tôi ra lấy lại liền. Xin nhờ cậu! ".

" Đánh nhau? Tiền công? Đây là có chuyện gì? ".

Vừa mặc xong võ phục, nam võ sinh tức tốc lôi Diệp Phong đi.

Diệp Phong thầm nghĩ.

Không ngờ thành viên của các tổ chức này vậy mà dễ dàng có được điểm rèn luyện như vậy.

Mấy chục người hừng hực khí thế, ý chí chiến đấu bừng bừng, chỉnh tề tiến lên, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều sinh viên khác.

" Đúng rồi, có thể coi như vậy. Chuyện gấp lắm rồi, cậu giúp tôi đi mà! ".

" Chín người hơi ít ".

Viên Hằng mập mạp trước đây chính là thành viên của Đoàn trường, đại biểu của thế lực tư bản.

Ban đầu Diệp Phong tưởng anh ta chỉ là giải quyết vấn đề thông thường, ai ngờ tiếng động phát ra càng lúc càng lớn, liên miên không dứt. Thứ âm thanh không thể hình dung đó to không khác gì tiếng sấm.

Một người lắc đầu lia lịa trả lời." Dạ em không biết ạ ".

Mọi người đều tò mò.

Vẫn là khung cảnh đó, nhưng cậu đã là cựu sinh viên, tâm thái thay đổi khác hẳn.

Chương 63. Câu lạc bộ Võ Thuật

Vì thế không ít sinh viên đi theo xem trò vui.

Hiện là buổi chiều, rất nhiều Câu lạc bộ bắt đầu sinh hoạt, sinh viên đi lại nhộn nhịp, tiếng nói chuyện huyên náo.

Đang lúc rửa tay, ngoài cửa đi vào một thanh niên. Người này nét mặt vội vàng, cau mày nhăn nhó, tay phải ôm bụng, tay trái kẹp một bộ võ phục màu trắng.

" Câu lạc bộ Việt Võ Đạo, các người làm việc độc tài bá đạo, độc chiếm phòng vận động đã lâu, bắt Câu lạc bộ Đài Quyền Đạo chúng ta phải tập luyện ở sân ngoài trời, chịu nắng gió mưa rơi, thiếu thốn đủ thứ.

Tùng Sơn thở hổn hển, chỉ vào mấy người đeo đai trắng đi theo mình nói.

" Vậy tốt quá, cảm ơn cậu rất nhiều. Chừng 5-10 phút là xong thôi ".

Công Thành chỉ về phía Diệp Phong, " Em cũng đã tìm thấy Cao Thủ đai đen Lục đẳng mà Hội trưởng mời đến giúp đỡ chúng ta ".

Diệp Phong ngồi trên xe buýt, đến trường đại học Kinh tế Sài Thành.

" Ầm ". Cửa phòng huấn luyện mở toang, gây nên sự chú ý của người bên trong.

" Chờ chút, tôi chỉ cầm giúp…" Diệp Phong định giải thích.

Công Thành và Tùng Sơn đi đến trước mặt một người võ sinh đai đen cầm đầu, nhỏ giọng báo cáo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Phong đầu óc hoàn toàn mơ hồ.

" Xuất phát! ".

" Hiện có chút tiền dư, có lẽ mình nên mua một chiếc xe máy để đi lại cho thuận tiện ".

" Đúng là ở đâu cũng có tư bản " Diệp Phong thầm oán.

Diệp Phong không biết mấy võ sinh này muốn làm gì, mà phải tìm nhiều người như thế, vậy mà còn hứa cho chục điểm rèn luyện. Đây cũng là không ít.

" Đây đều là mấy người có vóc dáng tốt nhất rồi, còn lại đều quá gầy hoặc quá mập, không phù hợp yêu cầu ".

" Mình chạy mấy vòng, hứa sẽ nhận vào Câu lạc bộ, và cho thêm chục điểm rèn luyện miễn phí, mới được tìm chín người này ".

" Cám ơn hai em, để anh đi hỏi mấy bạn khác xem sao ".

Lúc Diệp Phong ra trường thì nơi này vẫn còn đang xây dựng, vì thế cậu chưa từng đến qua.

Điểm rèn luyện thấp thậm chí có thể khiến sinh viên lưu ban.

" Mọi người đã tập hợp đông đủ! Chúng ta bắt đầu xuất phát đến phòng vận động. Nhớ giữ hàng lối ngay ngắn, tránh ảnh hưởng đến các bạn học xung quanh ".

" Đúng thật là rất gấp ". Diệp Phong thầm than.

Các loại màu đai đều có, trắng xanh lam đỏ đen, đai xanh nhiều nhất, đai đen ít nhất.

Lúc chờ xe buýt, Diệp Phong uống hơi nhiều nước, cảm thấy muốn đi nhà vệ sinh. Diệp Phong theo bảng chỉ dẫn đi vào nhà vệ sinh.

" Hội trưởng mất nhiều công sức như vậy sắp xếp. Hôm nay nhất định có thể thành công ".

Người võ sinh này rõ ràng nhận lầm Diệp Phong là người nam đang ở trong nhà vệ sinh kia. Chỉ là hắn rất gấp gáp, không để Diệp Phong kịp giải thích gì cả.

Đi được một đoạn, gặp thêm một đoàn người khác, dẫn đầu là một nam võ sinh đeo kính cận, dẫn theo mấy người vội vã cùng đi.

Đang lúc Diệp Phong còn nghi ngờ, Đức Duy dần đầu, âm thanh hữu lực, lớn giọng tuyên chiến.

" Tốt lắm. Tình hình coi như tạm ổn, chủ yếu nhìn vào chúng ta cũng đông người hơn bọn hắn, sĩ khí liền cao hơn hẳn ". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa nghe tới có thể bị tổn thương, mấy người mới không dám đi vào, chỉ là chen đầu vào các cửa sổ, xem tình hình bên trong.

Đến phòng huấn luyện, Thành Công dẫn đầu đạp.

" Đúng rồi, là chúng tôi mời anh đến giúp một việc quan trọng, nhanh đến nơi chuẩn bị xuất phát, mọi người đang chờ nãy giờ ".

Đám người đi vào khu tòa nhà B, đến trước một khoảng sân rộn. Các thành viên của Câu lạc bộ Võ thuật đều đã chờ ở đây.

Công Thành chỉ vào Diệp Phong nói, " Tùng Sơn, mình tìm được anh ấy rồi. Còn cậu gom đủ người chưa? ".

" Hôm nay là chuyện riêng của hai Câu lạc bộ Võ thuật, mọi người đứng ngoài xem là được, không nên đi vào, tránh để không may bị tổn thương đến ".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63. Câu lạc bộ Võ Thuật