Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Bao trai

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Bao trai


Ngoạitrừ ngườiphụ nữLê Úy kia thì còn có ai nữa?

Mà Lê bản thân LêÚy cũng là một người đẹp kén chọn, nên ảnh tự chụp thường ngày thì dù là trang điểm hay bố cục cũng không có một sự sai lầm nào.

“Tôi còn tưởngLê Úy vốn là dạng người giả vờ ngay cả trongcuộc sống thật, ai ngờ rằng cô ấy lại tinh quái như thế chứ.”

“Đăng một tấm tự chụp cũngcó thể lên hot search, đỉnh củađỉnh.”

Đổi lại là ngày thườngcủa Dịch Anh Lãng, anh đã sớm nghiêm mặt mà phản kích lại thậtvô tình rồi.

“Baotrai.”

Bởivì không thể làm lộ ra bộ đồ bệnh nhân nên Dịch Anh Lãng cắtbớt hình, chỉ chừalại cái đầu to của Lê Úy.

Dịch AnhLãng nghe vậy, sắc mặt lạnh lùng hẳn: “Chờ sau khi đổi lại thân thể, cô yêuai thì chongười đó làm nam chính theo ý cô đi.”

*Meme doge:

Cửa đượcđóng lại, Dịch AnhLãng khịt mũi.

Anh mở đại vàitấm hình không thêm hiệu ứng làm con mắt thoải máiđôi chút.

Mộtlần nữa tiến vào Weibo,hashtag # Lê Úy selfie # đã xông lên hot search.

“Đúngđúng đúng, khẳng địnhDịch tổng không phải là người như vậy.”

Di chứng để lại sautai nạn xe cộ thật là đáng sợ.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hả,không phải chứ? Tôiđang muốn xin được điều đến phòngbệnh của Dịch tổng đó.”

Anh trưngra một khuôn mặt xấu, lại dùng đôi mắt đào hoa đó mà bất mãn nhìn cô chằm chằm, đôi mắt lúng liếng, toát lênsự quyến rũ mê người.

“Bíp! Người quảng cáo cho Lê Úy đã login!”

Lê Úythật sự nổi nóng.

—— “Côcó thể đừng tùy hứngnữa được không? Dàn ý đã được viết ra rất tốt rồi, làmsao nói đổi là có thể đổi?”

DịchAnh Lãng lạnh giọng: “Không muốn c·h·ế·t thìcâm miệng.”

“Em đọc bình luậntrên Weibo đi.”

—— “……”

Lê Úy giãy giụa: “Buôngtôi ra! Tôimuốn đi tìm người khác!”

“Đây là lần thứ mấyLê Úy đã dựa vào mặt mình để lên hot searchtrong năm nay rồi?”

“Emtự chụp nhớ thay đồ và tìm cảnh khác, đừng làm cho người tanhìn ra em đang ở bệnh viện.” QuáchHúc Phương đứng dậy: “Chị đi hỏibác sĩ xem chừng nào em có thể xuất viện.”

“…Chị Lê, nãy giờ chị đangở trong nhà tắm hả?”

Đã làm được đếnmức này, Lê Úy tự nhận thấy mình đã đối xử với Dịch tổng tậntình tận nghĩa.

Không có dâu rụng, khôngcần giả vờ cười trước màn ảnh, còn có một thư ký thay cô sắp xếp mọi việc chu toàn, dù cho cólà ai thì khi nhìn thấy cô đều phải kêu một tiếng “Dịch tổng”.

Dịch AnhLãng cười lạnh.

“Đừngnói là chịnhà quên mậtmã tài khỏan Weibo nha.”

“Ha ha ha ha lại lênhot search, vẻ đẹp đáng kiêu ngạo *doge*”

Thế nhưng sau khi trởthành đàn ông vài ngày, nét đẹp tinh tế này của Lê Úy đã biến mất không còn sótlại gì.

“Chị nhàỷ vào mình đẹp nên muốn làm gì thì làm” *meme doge*

Kếtiếp, anhchỉ cần lẳng lặng chờ Lê Úy phản ứng, chocô nàng cảm nhận được hếtthảy những gì anh đã trải qua.

Dùlúc này cô làđàn ông thì cũng chảsao cả, song Dịch Anh Lãng lại ở trong cơ thể cô nên anh ta cần phải đẹp thay cô, duy trì hình tượng cá nhân của cô. Có như vậy thì sau nàykhi đổi lại cơ thể, cô cũng chẳng phải sợ sự bất hòa giữa cô và Dịch Anh Lãng mà còn có thể tiếp tục làm một minh tinh.

“Khẳngđịnh chị ấy rấtđau lòng, mặt đã tốisầm lại như vậy rồi.”

“Quenchơi thôi.Chị Lêcũng thật đáng thương,bị một tên đểu cáng như vậyđùa giỡn tình cảm.”

Hệthống tỏ vẻ quákhó khăn cho nó, một đám nam nữ chính đều nóng nảy như vậy.

Côkhôngthể nào hung dữ với Dịch Anh Lãng,đành cúi đầu nhỏ giọng oántrách anh: “Anh cho rằng tôi muốn làm nữ chính khi có một nam chính như anh hay sao? Tôi tình nguyện muốn làm vật hy sinh hơn.”

Lúc Quách Húc Phươngtới thì thấy nghệ sĩ nhà mình đang nằm ngây ngốc ởtrên giường, mặt thì xụ lại.

Lật mặt còn nhanh hơn lậtbánh tráng.

Ngàyđèn đỏ của phụ nữ chính là nhưvậy, làm cho tâm trạng rất nhạy cảm và dễ bị tổn thương hơn.

Song, lúc này anh chỉcảm thấy vô cùng uất ức.

Quách Húc Phương lấydi động của Lê Úy, thay cô đăng nhập vào Weibo; sauđó quơ quơ trước mặt “Lê Úy”.

Dịch Anh Lãng ở trên giường rốt cuộcchịu mở mắt, vẻ mặt hiện sự khinh thường: “Cô đanglàm ầm ĩ với tôi chỉ vì một việc nhỏ như vậy thôi sao?”

Kết quảlà cô nàng này đúng là tự luyến gắp trăm lần so với những gìanh tưởng tượng.

Bài đăng mớinhất của Lê Úy đãcách đây nửa tháng. Bài viết kia nhìn đã biết khôngphải tự cô viết, tag rất nhiều người lại mang theo đề tài bình luận, mọi người chỉ cần nhìn đã biết đó là bài quảng cáo tuyên truyền.

—— “Xin đừng tiến hành những việc sẽ ảnh hưởng đến hướng đi của cốt truyện.”

“Thôi nào, kiểu tự chụpchân dung này cần có khuôn mặt, đừng thử nếu bạnkhông có sắcđẹp ngàn vạn đồng như Lê Úy.”

Hình chụp mỹ nhân đeotai thỏ, nghiêng đầu bĩu môi về phía máy ảnh, đôi mắtsáng ngời, làn da trắngtrẻo, còn đẹp hơn rất nhiều so với những bức ảnh đãđược chỉnh sửa và làm đẹp khác.

Không ai có thểđành lòng tức giận với mỹ nhân, ngay cả khi người đó cũngchính là mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cô là nữ minhtinh?” Dịch Anh Lãng bỗng nhếch môicười, ánh mắt không có một chút khách khí mà quét một vòng trên người cô: “Không phải cô dùng cơ thể của tôi khá là thuần thục sao?”

“Chị quá là vừa lòngấy chứ! Làm sao tự nhiên em lại thông suốt như vậy!” Quách Húc Phương đổi phong thái, vừa nói xong đã ôm lấy đầu của “Lê Úy”, rồi dứt khoát hôn lênđỉnh đầu của cô một cái.

“Mặt mộca a a a.”

…………….

“Côđừng nghĩ nữa, tôinói cho cô biết, nghe nói Dịch tổng là dạng người kia đó.”

Dịch Anh Lãng bị hôn đến ngu ngốc: “?”

Anh là một người đàn ông,làm sao có thể tự chụp selfie tham gia náo nhiệt chứ?

“Đi học cũngkhông nhịn được mà lướtWeibo vì sợ bỏ qua bài đăng của chị. Kết quảlà không có cái gì hết. *khóc thút thít*”

Từ xưatới nay chỉ có độc giả bất mãnvề nam chính, ồn ào đòi tác giả đổi nam chính, đây là lần đầu tiên có nữ chính đòi đổi nam chính.

—— “Không đổi.”

Lê Úychống nạnh: “Tôi là nữ minhtinh.”

Lúc trướcHoa Ánh còn thổi phồng về việc trên người Lê Úy còn có giátrị thương mại khổng lồ chưa được khai phá hết, nhưng mà anh không đồng ý với việc đó.

“Đã hơnnửa tháng nay em không đăng tin gì lên Weibo làm chongười hâmhộ cứ thúc giục mãi. Bây giờ em đăngmột tấm selfie lên Weibođể trấn an mọingười đi.”

Cô khôngthể khống chế bảnthân mình, bị hệ thống mạnh mẽ lôi thân mình trở về phòng bệnh.

Cô đặt rổ tráicây bỏ bên giường bệnh, thở dài: “Mới nằm im mấy ngày mà sắc mặt emđã không tốt rồi, ngày nào cũng trưng khuôn mặt xấu này ra, rốt cuộc ai đã làm mích lòng em rồi?”

Hành độngcủa Lê Úy lại bị hạn chế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 4: Bao trai

“Góc chụp đặc biệt này, bốcục ánh sáng tinh tế này, tỷ lệkhung hình hoàn hảo,tông màu ảnh tiên tiến theochủ nghĩa hậu hiện đại, đúng là ngay cả ảnh selfiemà cũng nghệ thuật như thế, yêu yêu.”

DịchAnh Lãng khôngnhúc nhích.

“Nằmviện lâu như vậy mà đãkhông chịu nổi, muốn đi tìm đàn ông rồi. Nè, chuyện này cô đừng nói với ai hết đấy.”

Dịch AnhLãng đột nhiênnheo mắt, nở nụ cười.

“Em chỉcó thể làm việc này một cách riêng tư, ra viện rồi cũng khôngthể làm như vậy nữa. Cẩn thận mấy tài khoản marketing nắm được nhược điểm này, nói em khó chịu khi đối xử với người khác.”

Lúc này hệ thống chỉ đợinam nữ chính xuất viện để xào nấu lại dàn bàivới âm mưu; sau đó sẽ tiếp tục tiến hànhcốt truyện ban đầu, làm gì có chỗ cho nữ chính thích gì làm đó chứ.

Cho nênđây là lần đầu tiên tự chụp kiểu thế này.

Quách Húc Phươngvỗ giường: “Aizz, đừng có bực lây chochị chứ, không lẽem lại muốn được dạy dỗ thêm một bài học hay sao.”

“Lê Úy Beeyah: Selfie”

Lúc này anh khôngnhững không muốnsống nữa mà còn muốn lôi Lê Úy đi chung.

Ai?

Người trực ban đi ngangqua hành lang thì nhìn thấy Dịch tổng – người đáng lý nên tĩnh dưỡng trong phòng bệnh – đang vậtlộn với không khí, quơ tay ra quyền, giương nanh múa vuốt đắm chìm trong thể giới của riêng mình, thậm chí còn la to muốnđi tìm đàn ông.

Công ty đã tạo cho cô mộtgương mặt và cá tính riêng nênmỗi lần Lê Úy xuất hiệntrước công chúng, không có lần nào không được trang điểm tỉ mỉ.

Lê Úy ákhẩu không trả lời được.

Ảnhtự chụp kia đã được lantruyền khắp nơi.

Không bao lâu sau, Lê Úy khôngtới nhưng Quách Húc Phương lại kíchđộng vọt vào trong phòng.

Cô đã đilàm nhiều năm, giúp đỡ nhiềunghệ sĩ trở nên nổi tiếng nên côcó cách quản lý và hạn chế nghệ sĩ của riêng mình.

“Huhuhu,ngay cả chụp gócchết như vậy mà vẫn đẹp, thật ghen tị.”

“Hôm nay chị ấy có đăng bài mới không? *iconkhông có*”

Dịch AnhLãng mở diđộng của Lê Úy, anhmuốn nhìn thử xemcô có lưutấm nào hay không, chọn đại một tấmđăng lên coi như xong chuyện.

Dù cho có c·h·ế·t thìanh cũng muốn kéo theo cô, không thể để cho côsống yên ổn được.

Dịch Anh Lãng lười nghelời giải thích của hai cô gái vừa ồn ào lại ngu xuẩn này, anhchau mày phủi tay “Đi ra ngoài hết đi.”

Góc chụp tựsát.

Đính kèm ảnhselfile.

Bởi vì sợ Dịch Anh Lãng không ngủ yên ổndo đau bụng kinh, Lê Úy đành phải lénlút mò tới phòng Dịch Anh Lãng lúc nửa đêm, thay anh xoa bụng lại còn đi pha nước đường.

Nghệ sĩ dựa vào việc kinh doanh, vậy thì nếu như khôngcó cái bao bì mang tên Hoa Ánh thì giá trị thương mại của Lê Úy cũng là cái vỏ rỗng mà thôi.

“???”

Dịch Anh Lãng đẩycửa nhà tắm đi ra ngoài.

“Huhuhu, dạo nàychịnhà đang làm gì, em rất nhớ chị! *khóc thút thít*”

Ở trongmắt người hâm mộ, Lê Úy là tiên nữ giáng trần, ngay cả sợi tóc cũng tỏa rahơi thở của thần tiên, uốngsương sớm để sống, là một vị tiên nữ được tạo ra qua màn hình hiển thị.

“Cầuhìnhtự chụp.”

Vàitrang trong album tự chụp, đủ thể loại filter làm anh nhìn đến lóa cả mắt. Thậmchí có mấy tấm còn có tư thế giốnghệt nhau, chỉ khácmỗi hiệu ứng filter. Theo anh thấy lưu mấy tấm như vầy chỉ tổ tốn bộ nhớ điện thoại.

Cô có số lượng ngườihâm mộ hùng hậu nên thu hút rấtcao sự chú của người khác; dù cho vấn đề có nhỏ như thế nào thì cũng sẽ được phóngđại không có giới hạn. Lúc này lại bị phơi bày dưới mắt công chúng, thể nào cũng bị bàn luận nửa khen nửa chê.

“A a aachị ơi a a a a a a a.”

“Úy Úy đóngcửa nghỉ ngơi lâu như vậy, không lẽ lại quên mất hội nhà Lê rồi. *tủi thân*”

Lê Úy dịu dàngchăm sóc đêm qua đãbiến mất, đổi lại là một người phụ nữ đang trừng mắt nhìn anh bởi vì việctrào dâu ra ngoài.

Vốn dĩ tưởng rằng “Lê Úy”không ởtrong phòng bệnh, lúc này hai cô y tá đang tám chuyện cứng đờ người, động tác thayga trảigiường bỗng ngừng lại, run rẩy xoay đầu.

“Em đãôm hình chị đi offline nửa tháng trước quá lâu rồi, cầumong chịchụp tấm mới.”

Lê Úynổi giận đùng đùng nói: “Vậythì tôi tự mìnhđi tìm vậy. Chờ khi thân thể được đổi trở lại thì tôi sẽ tìm một người khác trong quyển tiểu thuyết này để yêu.”

Không có nổi mộtsự uy h**p nào.

Lê Úynhìn mặt mìnhthì sự tức giận trong lòng côkhông hiểu sao đã tan hơn phân nửa.

Điềuduy nhất anh côngnhận về giá trị của cô chính là khuôn mặt đó.

Cô đứngngay mép giường, lên án kịch liệt với tênDịch Anh Lãng đanggiả c·h·ế·t: “Không phải tôi đã nói anh tối nhớ mặc quần băng hay sao? Vì sao lại không mặc?”

Hệ thống im lặng vài giây, cuốicùng lại cho một đáp án rất vô tình.

Kết quả Dịch AnhLãng lại bị tràn.

Thấy cảnhnày thì nhân viên y tế, đặc biệt là mấy chàng trai, đều run bần bật, dựa vàotường né tránh.

Mới vừa ra khỏi phòng bệnh, Lê Úy đãgọi hệ thống: “Tôi muốn đổi nam chính.”

Sauđóđăng lênWeibo.

“Nghenói Dịch tổng ở phòng bệnhtrên lầu códi chứng rất nghiêmtrọng sau tai nạn xe.”

Dịch Anh Lãng không camtâm cầm lấy di động, tùy tiện lướt lướt vài lần.

“Rốtcuộcchị cũng chịu bán sắc.”

Lê Úy oán hận nói:“Tôicũng muốn như vậy!”

Lê Úy trước kia cũng rất nghelời, nhưng mà từ sau vụ tai nạn xe cộ thì giống như tiến vào thời kỳphản nghịch, cô không thể hiểu được.

Đốivới việc này, Dịch Anh Lãng không còn lời nào có thể nói.

Dịch Anh Lãngnheo mắt lại lạnh lùng nói: “Cô nghĩ rằng tôi muốn làm sao?”

Âm thanh của hệ thống có chút bất lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có thể vìsát ý trong lòng Dịch Anh Lãng quá rõ ràng, hệ thống sợ anh sẽ không kiềm chế được mà xử lý nữ chính, đành phải lên tiếng nhắc nhở.

Côấy đã sử dụng gương mặt này rất tốt – đây cũng là nguyên nhân vì sao Hoa Ánh lạicưng cô như vậy.

DịchAnh Lãng thật sự đauđầu, anh cố gắng bóp lấy giữa trán mình.

Lê Úylẩm bẩm nói: “Nhưngmà anh chính là nam chính mà, thay nữ chính giữ gìn hình tượng mới là việc mà nam chính nên làm mới phải.”

“Chị hỡi, hãy đăngmột tấm selfie, cầu hình chị nhà để làm mónăn tinh thần.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lúcnãy chúng tôi nói giỡn thôi,trăm ngàn lần chị đừng để ở trong lòng.”

Lê Úy nhìn vào biểucảm muốn cười lại không dám của cô nàng y tá đang thay ga trải giường. Nếu nhưkhông phải bọn họ đã ký một bản thỏa thuận giữ bí mật, thì lúc này Lê Úy đã nổi tiếng với tin người đại diện cho nhãn hiệu băng vệ sinh nổi tiếng đã bịtràn vào ngày đèn đỏ. Tin tức này đủ để xuất hiện không ngừng trên hot search.

Cơ thể của Dịch Anh Lãngđã không thoải mái, lại liên tiếp gặp cácloại đảkích nên anh đã muốn tựkỷ đến tột cùng.

Từ tác giảcho đến mỗi nhân vật trong quyển tiểu thuyếtnày, khôngcó ai là ngườibình thường.

“Tôikhông thích Lê Úy lắm nhưng côấy quả thật rất đẹp muahaha.”

Về mặt nàythì cô rất yên tâm về Lê Úy.

“Tại chúng ta sai,tự nhiên bàn về chuyện này ở trong phòngcủa chị ấy.”

Ngườiđẹp vốn dĩ khôngcần trang điểm quá nhiều.

“Chịnhà thật đáng yêuđến phát khóc!!!

—— “Xin đừng tiếnhành những việc sẽ ảnh hưởng đến hướng đi của cốttruyện.”

Dịch Anh Lãng dựa đầuvào gối, cà lơ phất phơ liếc mắt nhìn cô: “Em dựa theo lời chị nói nên chụp một tấm selfie, chị cònkhông hài lòng sao?”

“LêÚy, em vừađăng cái gì lên vậy?”

Anh mở camera trước,vuốt lại mái tóc dài đang rối bù củaLê Úy, cuối cùng tìm một góc từ dưới lên, duy trì biểu cảm xụ mặt rồi bấm chụp một tấm selfie.

Mấy ngàynay đúng thật là dựa vàoviệc là một người đàn ông mà cô đã muốn thả bay mình rồi.

Tấm hình nàychẳng những ổn định trái tim người hâm mộ Lê Úy màcòn kéo theo làn sóng người hâm mộ qua đường.

“Chịnhà giả xấu mà cũngđẹp như vậy. *thẹn thùng*”

“Mặt Lê Úy cònchưa đủ tối sầm đâu.”

“Mặt mộcđã g·i·ế·t tôi!!”

Click mở bình luận, bìnhluận nóng hổi từ nửa tháng trước đã được hiện thị đầutiên.

Lê Úy nghenhiều lời nói này đến nỗiđôi khi cô soi gương, cô sẽtự luyến cảm thán vì sao mình sinh ra đãcó vẻ đẹp tiềm ẩn như vậy.

Quách HúcPhương thở phì phòtừng hơi từng hơi: “Em, em……”

“Má ơi,nhưngkhông phải Dịchtổng đang quen chị Lê hả?”

Sauđó đều làbình luận thúc giục.

Quách HúcPhương cũng không muốnnhiều lời, cô biếtrõ khả năng kiềmchế của Lê Úy, chỉ cần có ống kính quayđến thì Lê Úy luôn luôn lộra vẻ mặt dịu dàng.

Némra lời này xong, cô xoay người, rời phòngbệnh một cách phóng khoáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngồi trong toilet, DịchAnh Lãng tức giận đến độ gân xanh trên trán nhảy tưng tưng.

Cáccô nàng y tá nhanh chóng thayga xong rồi chạy ra ngoài.

“Dạnggì?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Bao trai