Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài
Hồng Đường Cao
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 171: Chương 171
Mục từ thứ nhất là thông cáo từ cảnh sát về sự việc Vu Âm cứu một cảnh sát giao thông cách đây hai tiếng. Cảnh sát giao thông thành phố S đã gửi lời cảm ơn đến Vu Âm cùng các công dân nhiệt tình khác trên Weibo, đồng thời thông báo rằng tài xế gây ra tai nạn đã dương tính với m* t**.
“Trình Ý Ninh, cô gan thật đấy. Không thấy tôi ở đây à? Ngồi gần thế này, không sợ tôi lại ‘g·i·ế·t’ cô lần nữa sao?”
“Vậy cô ấy sẽ ra sao?”
Không lâu sau, buổi lễ liên hoan chính thức bắt đầu. MC bước lên sân khấu, không khí trong hội trường dần trở nên trang trọng.
“Cô có hóa thành tro, tôi cũng nhận ra cô. Tôi ngồi đây, lớn thế này, cô lại làm như không nhìn thấy tôi? Cô thật sự sợ tôi hay chỉ đang giả vờ sợ hãi thôi?”
“Làm việc xấu, trốn tránh, sợ cái này sợ cái kia… Những từ này Tề tổng dùng thật chuẩn, đúng là để miêu tả kẻ tiểu nhân.”
Mục đầu tiên:
“Trình Ý Ninh tuyệt đối không phải người tốt.”
“Tôi nói Trình Ý Ninh không phải người tốt, không chỉ vì những chuyện đã xảy ra, mà còn vì ánh mắt dối trá và vẻ mặt khắc nghiệt của cô ta. Nếu Trình Ý Ninh là người tốt, vậy tôi sẽ viết ngược tên mình lại!”
Mục thứ hai:
Ngụy Thậm suýt bật cười thành tiếng, nhưng cố kìm lại, gõ thêm một câu:
Anh ta thở dài, lắc đầu than thở:
“Sao không có con quỷ nào đến quấn lấy Trình Ý Ninh nhỉ? Tôi còn mong cô ta sớm c.h.ế.t sớm siêu thoát!”
“Là hôn nhân định trước, thường là quỷ nam. Còn bạc tình hay không thì tôi không biết.”
Ngụy Thậm phì cười, tiếp tục hỏi:
Nói rồi, Vu Âm dứt khoát quay mặt đi, không thèm để tâm đến hai anh em Tề gia thêm nữa.
Ngụy Thậm, từ đầu đến giờ vẫn im lặng, cuối cùng cũng nhướn mày, giọng nói châm biếm:
Cả hai tiêu đề đều không nhắc thẳng đến Vu Âm, nhưng nội dung bên trong lại gắn thẻ cô.
“Quỷ nam hay quỷ nữ? Có phải vì cô ấy bạc tình nên mới bị như vậy không?”
“Bị quỷ ám.”
Vu Âm ngẩng lên, ánh mắt đầy kiên quyết:
Ánh mắt Tề Sở Thần lạnh lùng quét về phía Ngụy Thậm, giọng nói đầy vẻ khinh miệt:
“Sự kiện sắp bắt đầu, em ngồi yên. Người phạm tội là hắn, sợ hãi cũng là hắn. Em không cần phải giống như kẻ làm việc xấu mà cứ trốn tránh, không có chút khí chất của người Trình gia và Tề gia!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 171: Chương 171
Ngụy Thậm rùng mình, khẽ rít lên một tiếng:
Vu Âm nhướn mày, cười nhạt:
“Tôi có làm gì sai thì trong lòng cô Trình Ý Ninh là người rõ nhất.” Anh quay sang Trình Ý Ninh, nhướn mày: “Đúng không, nữ diễn viên họ Trình?”
“Chắc là linh hồn Trình Ý Ninh xấu xa đến mức quỷ cũng không muốn dây vào.”
Tề Sở Thần, vốn không thường xuyên ở trong nước, thực sự không biết những chuyện này. Một phần những lời Vu Âm nói khiến anh khó hiểu, nhưng một phần anh cũng cảm nhận được sự thẳng thắn của cô. Trong khi đó, Tề Duyệt tức giận đến nỗi vùng vằng đứng lên. “Em không muốn ngồi cùng loại người như vậy!”
Thấy Vu Âm lơ đãng nhìn khắp nơi, chẳng buồn liếc đến điện thoại, Ngụy Thậm khẽ chạm vào tay cô, ra hiệu. Khi cô quay sang nhìn, anh chỉ vào màn hình, chờ đợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sẽ c·h·ế·t.”
Vừa định ngồi xuống, Trình Ý Ninh đã nghe thấy giọng Vu Âm từ phía bên kia vang lên, rõ ràng từng chữ:
Vu Âm liếc nhìn Ngụy Thậm, trả lời không chút cảm xúc:
“Ngồi đây đi.” Tề Sở Thần chỉ vào chỗ bên cạnh mình, ra hiệu Trình Ý Ninh ngồi xuống để ngăn cách cô ta với Vu Âm.
“Thế nữ anh hùng từ trên trời rơi xuống.”
Trình Ý Ninh giật mình đến mức suýt bật khỏi ghế, thốt lên một tiếng khe khẽ.
Trình Ý Ninh cúi đầu, vội giải thích: “Em chỉ là hơi sợ anh ấy thôi…” Rồi lặng lẽ thu mình lại ngồi xuống.
Nói xong, cô vỗ nhẹ vào tà váy, đôi mắt sắc lạnh quay sang nhìn Tề Duyệt. “Với cái tinh thần lo lắng cho Trình Ý Ninh của cô, chi bằng hãy lo lắng cho bản thân mình trước đi.”
Một lát sau, Trình Ý Ninh xuất hiện, đi đến bên cạnh Tề Sở Thần. Khuôn mặt cô ta không che giấu được vẻ khó chịu, giọng nói lộ rõ sự bực bội. “Chị họ nhất định đòi đổi chỗ ngồi với em, em không chịu nên chị ấy cứ khóc lóc om sòm.”
Nói xong, Ngụy Thậm không để tâm thêm, mở điện thoại lên lướt Weibo.
Trình Ý Ninh lúng túng quay sang Tề Sở Thần, giọng nghẹn ngào: “Anh họ, em về đổi chỗ với chị họ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tề Sở Thần lạnh lùng đáp:
Ngụy Thậm cười nhạt, đáp lại với giọng điệu trêu chọc:
Không ngờ, lễ liên hoan phim còn chưa kết thúc, mà Vu Âm đã lên thẳng hot search! Không phải một mà là tận hai mục từ.
“Loại người phạm tội mà vẫn mặt dày như anh, quả thật hiếm thấy.”
Vu Âm hờ hững cầm lấy điện thoại, nhắn lại một câu ngắn gọn:
Vu Âm chỉ đáp gọn hai chữ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lúc nãy cô bảo Tề Duyệt nên quan tâm bản thân, có ý gì sâu xa không? Nói rõ ra đi?”
Trình Ý Ninh cắn chặt môi dưới, không nói lời nào. Hai tay cô ta siết chặt lấy tà váy, khuôn mặt lộ rõ vẻ bất an. Trong mắt Tề Sở Thần, hành động này càng chứng tỏ rằng Trình Ý Ninh vẫn còn bị ám ảnh bởi chuyện năm xưa với Ngụy Thậm. Rõ ràng, đây là một loại chấn thương tâm lý khó mà xóa nhòa.
Ngụy Thậm, thấy tình hình không còn gì thú vị, liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vu Âm: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.