Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài
Hồng Đường Cao
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 158: Chương 158
“Ông vừa livestream kêu gọi mọi người quyên góp tiền để tìm con, vừa thoải mái tiêu pha khắp nơi, ăn uống không thiếu thứ gì. Ông chỉ cần tiện tay chụp vài bức ảnh ở làng nào đó, rồi bịa ra câu chuyện cảm động để lừa người ta.”
Cô ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào ống kính, ánh mắt sắc như dao. Cả khán giả lẫn Liêu Tuyên Phú đều cảm thấy không khí như đông lại.
“Trời ơi! Mình từng gửi cả tháng lương cho ông ấy, ai ngờ lại là kẻ lừa đảo!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thật không thể tin nổi! Lòng tốt của mọi người bị lợi dụng như thế này sao?”
“Tại sao suốt ngần ấy năm ông không tìm thấy con? Bởi vì ông căn bản không muốn tìm. Ông biết rõ con gái mình ở đâu, nhưng ông không muốn kết thúc trò lừa đảo này!”
Cô hít một hơi sâu, giọng điệu lạnh lùng hơn bao giờ hết:
Vu Âm bật cười lớn, rồi nghiêng đầu nhìn thẳng vào ông: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những ý kiến trái chiều khiến không khí trong phòng livestream trở nên hỗn loạn. Một số người vẫn tin tưởng Liêu Tuyên Phú, trong khi số khác bắt đầu nghi ngờ.
“Sao mọi người lại nhẫn tâm với ông ấy như vậy? Việc quyên góp là tự nguyện, không ai ép buộc mà!”
“Nhưng con gái ông ấy mất tích là thật mà! Không phải ông ấy đã báo cảnh sát rồi sao?”
“Thậm chí, có khi ông còn lấy thông tin từ internet, lấy những câu chuyện đau khổ của người khác rồi tự gán vào mình. Ông, Liêu Tuyên Phú, đã biến nỗi đau của những người cha, người mẹ mất con thành công cụ kiếm tiền. Ông nghĩ mình làm thế không ai nhận ra sao? Ông có thấy hổ thẹn khi nhìn bản thân trong gương không?”
Dưới ánh sáng nhạt nhòa của màn hình livestream, Vu Âm đối diện với Liêu Tuyên Phú, sắc mặt lạnh lùng nhưng giọng nói vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh đáng sợ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đúng, mình ở cùng làng với Liêu Tuyên Phú, con gái ông ấy mất tích là thật. Nhưng sao nghe chuyện này lại thấy có điều gì đó không ổn?”
Vu Âm cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng quét qua màn hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọng nói của ông bắt đầu run rẩy, đôi mắt đỏ hoe.
Liêu Tuyên Phú tỏ vẻ ngạc nhiên:
Người khác phản bác:
Chương 158: Chương 158
“Nhưng nếu ông ấy thật sự lợi dụng lòng tốt của mọi người thì sao? Chúng ta không thể mù quáng tin tưởng được!”
“Nếu con gái của ông ấy không được tìm thấy vì bị bôi nhọ, ai sẽ chịu trách nhiệm? Nếu cô bé gặp chuyện chẳng lành, liệu người làm tổn thương ông ấy có hối hận không?”
Khán giả trong phòng livestream lập tức bàn tán xôn xao:
Liêu Tuyên Phú cầm điện thoại, quỳ xuống trước màn hình. Ông khóc nức nở:
“Ông diễn hơi quá rồi đấy, Liêu Tuyên Phú.”
“Liêu Tuyên Phú, ông đã lừa đảo suốt nhiều năm qua, lợi dụng lòng tốt của mọi người để kiếm tiền. Ông có thấy hả hê không?”
Vu Âm khẽ cười, nhưng là một nụ cười đầy chế giễu. Cô nói:
“Mạng của con gái ông, tôi không thể hại được.”
“Ông uống trà nhiều quá nên mới nói năng linh tinh như vậy à? Hay là ăn dầu mỡ nhiều quá nên đầu óc không tỉnh táo? Những gì tôi nói về ông trước đây chỉ là sự thật, nhưng từ bây giờ, sẽ là sự thật kèm theo sự tức giận.”
“Ông ấy cứ vài tháng lại livestream tìm con một lần, nhưng khi không tìm thì chẳng làm gì cả, chỉ ngồi chờ tiền quyên góp. Thật kỳ lạ!”
“Ông đã béo ú lên như con heo, nhờ số tiền từ lòng tốt của những người tin vào câu chuyện của ông. Những đồng tiền đó là m.á.u mồ hôi của họ, là cả tháng lương ăn mì gói để quyên góp. Ông có từng nghĩ đến những người đã đặt niềm tin vào ông không?”
“Con bé còn nhỏ như vậy mà đã biệt tăm. Tôi không biết nó có bị đánh đập không, có đủ ăn không. Chỉ cần nghĩ đến điều đó, tôi đã không chịu nổi. Mỗi ngày trôi qua, tôi chỉ nghĩ làm sao tìm được con bé càng sớm càng tốt.”
Ngay lúc đó, Vu Âm quay lại. Cô ngồi xuống ghế, ánh mắt lạnh lùng quét qua khung chat, như đã biết hết những gì vừa xảy ra.
Một khán giả khác bình luận đầy cảm xúc:
“Tôi không biết nói lời hay, cũng không biết làm thế nào để trả ơn mọi người. Tôi chỉ có thể dùng tấm lòng này để cảm ơn. Tôi quỳ lạy, cầu mong Phật tổ phù hộ cho những người tốt bụng đã giúp đỡ tôi. Tôi cầu chúc mọi người bình an, mạnh khỏe, cả đời phát tài.”
Một khán giả khác bình luận:
Thấy tình thế bất lợi, Liêu Tuyên Phú vội vàng giải thích, giọng nghẹn ngào:
Liêu Tuyên Phú trừng mắt nhìn Vu Âm, nhưng cô không để ông xen vào. Cô nói tiếp:
“Một người đàn ông đến ngày sinh của con gái mình còn không nhớ, làm sao có tư cách nói yêu con? Người cha thực sự yêu thương con gái sẽ nâng niu cô bé như báu vật. Còn ông thì sao? Ông lợi dụng chính đứa con của mình để kiếm tiền.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những lời nói của ông khiến một số khán giả xúc động. Một người lên tiếng:
“Tôi không hiểu sao cô lại ghét tôi như vậy. Có phải vì không tính toán được nên cô tức giận không?”
Vu Âm dừng lại một chút, đôi mắt sắc như d.a.o khiến người xem cũng cảm thấy nghẹt thở. Cô tiếp tục:
Liêu Tuyên Phú ngồi trên ghế, tay cầm điện thoại, gương mặt nặng trĩu lo âu. Nhưng Vu Âm, từ phía bên kia màn hình livestream, không để ông có thời gian biện minh. Giọng cô lạnh lùng vang lên:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.