Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3


"Bé con ngoan, ngoan nào, bé cưng của ta không nhìn thấy gì hết, không hề nhìn thấy gì đâu nha~"

Ngẩng đầu lên, thấy vòng tay nam nhân đã trống không, ánh mắt hắn nhìn ta… thật khó để diễn tả chính xác đó là loại cảm xúc gì.

Ngón tay hắn như có như không lướt nhẹ qua cổ ta, giọng nói vẫn giữ vẻ êm ái dịu dàng:

Ta: "...."

Nam nhân thu tay lại, tiện thể bế luôn bé mèo từ trong ngực ta về, rồi lại chậm rãi ngồi xuống giường một lần nữa.

"Bé con… nó còn nhỏ quá… nếu như để nó nhìn thấy… cảnh tượng đánh đấm, chém g·i·ế·t… sẽ… ảnh hưởng đến tâm lý của nó mất!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ngươi đang nói năng lung tung gì thế hả, g·i·ế·t với chóc cái gì chứ! Gia đình chúng ta cứ bình an vui vẻ sống bên nhau mới là điều quan trọng nhất!"

"Hoặc là—" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 3

"……"

"Ngươi hãy ở lại đây, làm mẹ của bé mèo này cho đến khi nó trưởng thành."

"Suỵt," nam nhân ngắt lời ta.

Ánh mắt hắn dõi theo mèo con đang nằm gọn trong lòng ta, rồi chậm rãi tiến lại gần hơn.

Hắn khẽ nheo mắt lại, trầm ngâm suy nghĩ một lát, rồi bỗng dưng mỉm cười.

Ta lập tức khai ra sạch sành sanh không dám thiếu một chữ: "Ta là đệ tử của Yến Tử Tông, nhận lệnh của Tông chủ đến đây để ám sát ngươi."

"Bây giờ xem ra nó cũng khá là thích ngươi đấy."

"Nhân lúc nó còn đang ngủ say, ta sẽ ra tay g·i·ế·t ngươi trước."

Nam nhân tỏ ra có chút bối rối, vội vàng buông tay ra, rồi thoắt một cái đã ôm bé mèo vào trong lòng, giọng điệu vừa lo lắng lại vừa có chút hoảng hốt:

Ta có chút chột dạ, cúi đầu xoa xoa bộ lông mềm mại của tiểu miêu, bé mèo dường như chẳng hề để tâm đ ến chuyện vừa rồi, cứ thế rúc vào lòng ta dụi dụi mấy cái, chỉ vài giây sau đã lim dim nhắm mắt, rồi còn bắt đầu… ngáy khò khè nữa chứ.

Ta thấy sắc mặt hắn không được tốt cho lắm, bèn nhỏ giọng giải thích: "Ngươi cũng biết rồi đấy… từ nhỏ nó đã phải xa mẹ rồi mà…"

Cảm nhận được phản ứng đó của hắn, ta lập tức tranh thủ thời cơ, há miệng thều thào nói một cách khó nhọc:

Vừa mới lén lút di chuyển được vài bước, sau lưng đã vang lên một tiếng "meo!" – Quay đầu nhìn lại, chẳng biết tự lúc nào mèo con đã lại chui vào lòng ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam nhân ôm mèo đi đi lại lại trong phòng, cử chỉ như đang ru nó vào giấc. Mèo có thật sự ngủ hay không thì ta chẳng rõ, ta chỉ biết mình suýt nữa thì bị hắn ta siết cho nghẹt thở.

"Nói đi, là ai đã phái ngươi đến đây?"

Nam nhân: "…"

Nam nhân: "…"

Nghe đến đây, nam nhân khẽ nghiêng đầu áp má vào bé mèo đang ngủ say sưa, giọng điệu có chút nghi hoặc: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam nhân: "…"

Ta vừa mới dứt lời, bé mèo đã nhanh nhẹn leo lên vai ta, rồi lại ngoan ngoãn dụi dụi đầu vào bàn tay của hắn.

Ngón tay hắn khẽ thu lại, khóe môi cong lên thành một nụ cười tươi tắn:

Ta nhìn trời nhìn đất, nhưng tuyệt nhiên không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Hắn bật cười một cách khinh miệt, rồi lạnh lùng lên tiếng nhắc nhở: "Nếu muốn c·h·ế·t thì cứ tiếp tục giữ im lặng đi."

"Ngươi nói cũng có lý. Bé cưng của chúng ta đã phải xa mẹ từ khi còn bé xíu."

Ta lập tức nắm chặt lấy bàn tay hắn, nước mắt lưng tròng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta nhắm nghiền mắt, khó nhọc thốt lên: "Chuyện kia…"

"Hiện tại, ta sẽ cho ngươi một sự lựa chọn thứ ba."

Còn về phần ta, thì đang nằm bẹp dí dưới đất, thở d ốc không ra hơi như một con trâu vừa mới cày ruộng xong, gương mặt thì tái mét lại:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3