Đại Nam Huyền Sử
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Chuyến săn cuối trước mùa gặt.
S·ú·n·g hỏa điếu thương thì ta không nói. Nhưng s·ú·n·g trường bán tự động, lấy danh là Thiệu Thị số ba là thứ tương đối mà nói là phi thường ác liệt. Với xuất thân từ quân giới bị đào thải, loại s·ú·n·g không cân nhắc sức giật này là con hàng nóng bỏng được ưa thích nhất ở Miền Nam.
"Một cây cung săn, hai chục mũi tên, một bình lọc nước, hai con dao con, bản đồ, la bàn, một chai thuốc khử độc, hai bọc thuốc khu trùng, một cây pháo đuôi chuột, đá lửa, một hộp diêm, một bọc lương khô."
Tệ hơn nữa là những thằng điên vào rừng lần đầu bằng tay không. Vì chuyện đi được một đường thẳng trong rừng mà không có nhất định kinh nghiệm thì nó vừa rách, vừa nát lắm.
Một cuộc đi săn mà không có kế hoạch là một cuộc đi săn ngu xuẩn nhất trên đời.
Đổi lại thì gặp được con thú nào dữ quá để mắt tới thì cứ dẫn nó về đây. Giá khác, nhưng tùy theo con mồi dẫn về mà dao động từ vài chục đồng tới mươi lượng bạc."
Nói một tràng như thế, Mị hơi dừng một chút. Rồi lấy ra cái bình lọc nước tu vài ngụm. Xong rồi nàng ta lại chỉ vào một cái ký hiệu, hỏi:
Rồi những vật dụng chuyên nghiệp cũng được giới thiệu kỹ càng.
"Sắp tới điểm tiếp tế." Nam đáp.
"Đây nữa."
Hơn nữa mỗi cây phối năm viên đ·ạ·n, cài thêm cái ống nhắm cho chắc chắc. Dù con hàng này vì vừa to vừa nặng, lúc tác chiến cường độ cao thường bị kẹt đ·ạ·n, không thì cũng nổ luôn nên bị loại nhưng đối mặt với hung thú thì mỗi cứ điểm phối hai chục cây, qua ba lượt đ·ạ·n thì một bầy thú cả trăm con đã về với đất mẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kệ, chạy bừa, xong làm dấu vầy, bị thương thì kiếm chỗ trốn ngay, trưa như không sao thì tập hợp ở điểm tiếp tế sát bìa rừng nhất là điểm Tam.
May nữa thì thợ săn có thể săn được một chủng gọi là thú ngàn hương, phần lớn là do thú ăn cỏ ăn vào cỏ ngàn hương và bị ấu trùng nó ký sinh vào não luôn.
"Rẽ về phía Nam có điểm tiếp tế."
Như ta đã luôn nói, về sự nguy hiểm của rừng xanh, và về chuyện những kẻ thơ ngây tin rằng mình sẽ săn được một thứ gì đấy mà không có một sự chuẩn bị nhất định về bản đồ và công cụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hẳn rồi, đó là những điểm tiếp tế, nơi có nước ngọt, lương khô cùng củi đốt để sưởi ấm. Mà tuyệt vời hơn nữa là lực lượng gác rừng, nhưng nói trắng ra là quân đội tư nhân của khu nội thành được vũ trang bằng s·ú·n·g trường bán tự động phối hợp với hỏa điếu thương canh gác ngày đêm.
Nhưng mấy thứ hàng quý hiếm vầy Nam và Mị hẳn là không đụng tới. Vì họ phải lặn lội vào rừng sâu, và đó không phải là chốn của những võ giả cấp thấp. Cả những người không cần phải liều mạng kiếm tiền làm cái gì như Nam.
"Khu vực có ong Đỏ."
"Nam giữ kỹ, tiền cha Mỵ bảo sẽ trừ vào tiền bán da hổ sau. Nhưng nhớ là cái bình lọc nước với la bàn quý lắm, mấy thứ khác gặp nguy thì cứ chọi hết ra. Chỉ cần giữ chắc la bàn, bình lọc nước, với pháo là được."
Hên hên còn gặp được hai con thú nó đang đập nhau để liếm vài món thiên tài địa bảo gì đấy nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mị gật đầu, bảo:
Có người quen nắm tay dẫn đi là tốt nhất. Không có người quen thì có bản đồ trong tay cũng phải sợ cho nó rõ vào, vì đi sâu sâu vào rừng mà không có đánh dấu gì hết thì xác định làm bạn với sói với hổ, nai và gấu đấy.
Ở đấy, có những dấu X san sát nhau, lại tiêu ký bằng những chữ Nôm với hàm nghĩa đơn giản là Nhất, Nhị, Tam, Tứ đến Thập Lục.
Trong khi đấy, thân làm dân thành thị, Nam tự tin bảo rằng lần đầu mình vào rừng phải dùng dao khắc lên cây, rồi làm dăm ba cái như tai mắt phối hợp, vác gậy gỗ vạch dấu, dựa vào mặt trời với thảm thực vật để phân đâu là Nam Bắc mà còn đi chệch hướng nữa thì đám nhân vật chính khác quả là ăn sung mặc sướng, lại hưởng thụ những cái hôn nồng nhiệt của mẹ thiên nhiên quá trời.
Dù nói gì thì nói, ta vẫn nên loại trừ thứ sinh vật gọi là nhân vật chính ra.
"Được, xem như Nam thuộc ký hiệu rồi. Dù ta chỉ săn ở điểm tiếp tế sát bìa rừng nhất là Tam, Tứ, Ngũ thôi nên không sợ. Chỉ là ít mồi nên ta sẽ tách ra săn."
Chương 35: Chuyến săn cuối trước mùa gặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Gặp người thì Nam có thể tránh xung đột thì phải tránh xung đột ngay. Nhất là người trong tối mình ngoài sáng thì phải chạy liền.
Mà lại, ngay cả những thợ săn lão luyện cũng phải e dè trước một khu rừng mới lạ, vì thứ đầu tiên họ phải đối mặt không phải là thú trong đó có bao nhiêu dữ tợn mà việc làm sao cho mình không đi lạc.
Cứ như vậy những địa điểm khai thác thiên tài địa bảo công khai thế này mọc lên cũng nhiều. Giống như những khu vực chung quanh đống khu tiếp tế này có ba loại, mật ong đỏ, gấu cú vọ, cùng cỏ ngàn hương.
Kế hoạch của hắn vào mùa này cũng đơn giản, ngắm hoa với cỏ, được thì săn con gì đó, không thì tay không lết xác về. Nhìn qua, rõ là đối lập với Mị, người đang cao hứng bừng bừng giảng cho hắn về những chi tiết nhỏ.
Nguyên do?.
"Nhớ, dấu này là đã xa chỗ tiếp tế cuối cùng, dấu này là rẽ hướng bắc là tới một chỗ, còn thấy dấu này trên cây là sắp tới một điểm tiếp tế.
Vì đây là những con hàng thậm chí còn không tiêu ký đường về, vào rừng chỉ với một cây cung, và luôn tìm được thú rừng. Xong xuôi còn có thể nhấc xác con thú vừa săn đi về khỏe re.
Mật ong thì đã bị đống cứ điểm cho lũng loạn, gấu thì hổ báo cháo chồn ăn đ·ạ·n nhiều nên còn khá ít, cỏ ngàn hương thì do là một loại thực vật bị ấu trùng của một loại côn trùng là ngàn hương ký sinh nên mùi rất thơm.
Dĩ nhiên, địa điểm của buổi săn cuối của các thợ săn được coi là một khu vực an toàn bậc nhất.
Đại loại thì nó thế này.
Dựa theo ước định, Nam ở trong khu này không gặp gác rừng thì thôi, gặp mà săn được thú thì da lông về họ, thịt về chúng ta, những phần hiếm giá trị thì chia đôi. Chia không được thì dựa theo quy tắc xuất lực, ai làm nhiều được phần nhiều."
Như đến chiều không thấy Nam thì Mị sẽ báo cho mọi người lần theo dấu mà tìm. Đổi lại thì không thấy Mị thì Nam cũng phải ngay lập tức báo ngay."
"Thế nên chắc ăn thì Nam biết cây Nấm đỏ, với cây Trọc Tếu mà phải không. Trừ cây đã được đánh dấu của người khác ra thì ký hiệu của ta có ba, phòng bị bọn đểu dụ, gồm chữ, hình, cùng cả chữ lẫn hình thế này. Một cây sát nhau khắc một ký hiệu liên tục nếu là bình thường. Còn nữa, gặp thú đuổi thì dùng ký hiệu này. Gặp người đuổi thì dùng ký hiệu này."
Công năng thì đơn giản thô bạo, người bình thường làm một phát chắc chắn bỏ một cánh tay, võ giả cũng phải có vật giảm cái độ giật của nó mới được trải nghiệm cái thú của sức mạnh mà chạm nhẹ vào đầu là thủng sọ, chạm vào thân thì to con còn đỡ, nhỏ con thì mình có một lỗ donut nhỏ trên người.
Nó đem đi sấy khô, làm hương đốt lên thì công năng có thể nói là y hệt như ngộ đạo trà, hay mấy thứ giúp đề thần tỉnh não mà không tác dụng phụ.
Nói đến đây, Mị cắn môi một cái, rồi mới tiếp:
"Nhớ đấy, cho dù họ chỉ nhìn thôi cũng phải chia.
"Đây là gì."
Ta cứ xem tấm bản đồ mà Mị đã trải ra trên một hòn đá tảng to tướng cùng với mấy thứ vật dụng chuyên nghiệp của thợ săn cho Nam xem trước đã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái đấy thì hiếm, công dụng hỏi là dính tới võ giả siêu phàm, mà dính tới võ giả siêu phàm thì tiền không quan trọng, hàng chất lượng thì dăm ba cái ngàn lượng vàng, vạn lượng bạc ta cứ đổi cho nó nhanh và gọn ngay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.