Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85


Có lẽ, chuyến này sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn!

La Thịnh có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không dám đi vào thôn Khê Đàm, chỉ có thể ở chỗ đó đi qua đi lại, trong lòng lại là đem Phương Tri Hạc ra mắng cả mấy trăm lần.

Tô Cẩm nói lại về tình huống của Lục Chiêu Hòa, cuối cùng lại bổ sung thêm một câu: “Yên tâm, tôi có thể tìm mệnh hồn của ông ấy về được.”

Ông ta quyết định: “La Thịnh, con cứ đợi ở chỗ này, vi sư lại đi một chuyến.”

Vừa rồi lúc tiểu sư đệ đang ăn thịt vịt nướng ở đó, La đạo trưởng đã xông tới tìm đủ loại chủ đề nói chuyện phiếm với anh ta, nhưng trên thực tế lại là thỉnh thoảng hỏi một câu liên quan đến bùa Thiên Lôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói thật, lúc này trong lòng anh ta chỉ cảm thấy trái tim lạnh giá.

Cùng đi theo tới với Phương Tri Hạc còn có La đạo trưởng. Thấy thế, La đạo trưởng vội vã đuổi theo: “Tri Hạc, cháu à! Thôn Khê Đàm nguy hiểm lắm!”

Oán khí ở thôn Khê Đàm sâu như vậy, làm sao mà chỉ trong một thời gian rất ngắn mà có thể trở lại bình thường được chứ?

Phương Tri Hạc bước nhanh hơn, tiểu sư đệ bị anh ta kéo đi vẻ mặt mờ mịt, chân nhỏ ngắn bị ép phải chạy theo, dáng vẻ kia còn tưởng rằng đằng sau có truy binh nữa.

Chương 85 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

La đạo trưởng tiến vào thôn Khê Đàm không bao lâu, liền phát giác được khí tức không giống như trước.

Ý đồ kia không thể rõ ràng hơn được nữa.

Anh ta không nói gì, kéo tay cậu nhóc đạo sĩ đi vào theo.

La đạo trưởng lắc đầu: “Yên tâm, vi sư tự có niềm tin.” Nếu như Phương Tri Hạc đã dám công khai mang theo tiểu sư đệ bảo bối kia của anh ta đi vào thôn Khê Đàm, như vậy chứng tỏ Phương Tri Hạc nắm chắc có thể đem người an toàn trở về.

Lúc này ở đây cũng giống như các ngôi làng bình thường khác, nhưng chuyện này. . . Căn bản không có khả năng!

Tô Cẩm còn không biết, cô chẳng qua chỉ tiện tay cho Phương Tri Hạc một lá bùa Thiên Lôi mà Phương Tri Hạc liền bị La đạo trưởng để mắt tới.

Nghe vậy, La Thịnh lập tức ngăn cản ông ta: “Sư phụ, không được!”

La đạo trưởng cực kỳ kinh ngạc, ông ta gần như co chân chạy theo bước chân Phương Tri Hạc ở phía trước! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba hồn thiếu một 2

Trái tim nhỏ bé của Lục Chi Ninh trong nháy mắt liền lạnh ngắt, sắc mặt cũng trắng thêm vài phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trực giác ông ta mách bảo, chuyện này có lẽ có quan hệ với bùa Thiên Lôi trong tay Phương Tri Hạc! bùa Thiên Lôi đặt trong mấy đạo gia Huyền Môn cũng có thể được coi là kiện bảo vật! Mà Phương Tri Hạc lại có thể có được? Lại lấy ra sử dụng?

Phương Tri Hạc bởi vì tiểu sư đệ bận ăn thịt vịt nướng nên đến muộn, lúc chạy tới thì đám người Nguyên Cảnh đã tiến vào thôn Khê Đàm.

La đạo trưởng thấy Phương Tri Hạc đi lưu loát như thế, trong lòng có nhiều thêm mấy phần suy tư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lạnh lùng như vậy, thái độ như thế, làm sao dám nói là mình là đệ tử Đạo Môn?

Lại thêm mấy người La Thịnh trơ mắt nhìn mấy người Lục Chi Ninh tiến vào thôn Khê Đàm.

Một đống người trợn mắt há mồm nhìn mấy người Lục Chi Ninh càng đi càng xa.

Ông ta cực kỳ kinh ngạc!

Mấy phút đồng hồ sau.

Nghĩ như vậy, La đạo trưởng cũng vội vàng đi theo.

Anh ta chạy nhanh tới: “Tô quán chủ, bọn họ thế nào rồi?”

La Thịnh xùy một tiếng: “Chúng ta khuyên cũng khuyên rồi, cản cũng cản rồi, bọn họ cứ khăng khăng muốn đi vào, có liên quan gì tới chúng ta chứ?”

Lúc Lục Chi Ninh chạy tới từ đường, liếc mắt liền thấy cha và chú hai anh ta.

Chuyện này, nhất định phải tra cho thật rõ…

Toàn bộ thôn Khê Đàm phảng phất rộng mở trong sáng, tựa như không hề có chút oán khí nào!

Tô Cẩm dừng một chút, nói: “Ngoại trừ cha anh ra thì những người khác không có vấn đề gì lớn.”

Người tu đạo sao có thể làm ra loại chuyện như vậy? Cho dù tư tưởng cốt lõi của mỗi đạo quán có khác nhau một chút, nhưng tuyệt đối không có đạo quán nào dạy đệ tử của mình khi gặp chuyện lại khoanh tay đứng nhìn như thế!

Rốt cuộc có người nhịn không được hỏi một câu: “Tiểu La đạo trưởng, khi trở về ông cụ Lục gia liệu có tìm chúng ta gây phiền phức không?”

Nếu như Tô Cẩm đã dám để cho mấy người bình thường như Lục Chi Ninh đi vào, vậy nói rõ thôn Khê Đàm đã an toàn rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85