Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76


Một bên khác, Nguyên Cảnh và Lục Chi Ninh cuối cùng cũng thấy được tình hình bên chỗ Tô Cẩm.

“Cô Tô, chúng ta đừng cách nhau quá xa, chỗ này rất quỷ dị.”

Lúc này, Phương Tri Hạc lấy ra pháp khí của mình, đó là một thanh kiếm gỗ đào, trên thân kiếm có ba đồng tiền, có thể trấn tà.

Nguyên Cảnh nhìn theo bóng dáng hai người dần dần tới gần nhau, tâm trạng không nhịn được dâng lên một vệt cay đắng.

Có lẽ cho dù gặp phải chuyện gì, cô Tô chắc là cũng có thể tự vệ.

Mặc dù bọn họ không thể đi theo Tô Cẩm vào, nhưng trên tay anh ta còn có bùa Truyền Họa!

Hai người lại đi về phía trước mấy bước, thời khắc bọn họ bước vào thôn Khê Đàm, Tô Cẩm khẽ nhíu mày.

Lục Chi Ninh lập tức gửi tin nhắn cho Sở Lâm hỏi cách sử dụng bùa Truyền Họa, sau đó dẫn theo Nguyên Cảnh còn có tiểu đạo sĩ cùng nhau lên xe.

Tô Cẩm không phải người nói nhiều, Phương Tri Hạc cũng không phải kiểu người nói nhiều, cho dù anh ta có sự tò mò rất lớn về Tô Cẩm, cũng không hỏi liên tục.

Dứt lời, Tô Cẩm cắt đứt liên lạc.

Lục Chi Ninh thái độ ôn hòa lên tiếng: “Phương đạo trưởng yên tâm, chúng ta ở đây chờ các ngươi trở về, làm việc nhất định phải chú ý an toàn.”

Lục Chi Ninh vẻ mặt chấn động: “! Đúng rồi!”

Lục Chi Ninh có chút cạn lời: “Vì sao bùa của cậu có thể liên hệ trực tiếp với Tô quán chủ?”

Anh ta tìm ra một chiếc gương, dán lá bùa ở trên gương.

Tô Cẩm lên tiếng: “Ừm.”

Rất nhanh, bên kia Tô Cẩm đã có trả lời, Sở Lâm nói đơn giản tình hình một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khuôn mặt nhỏ của Tô Cẩm nghiêm túc: “Cất pháp khí của anh đi, để tôi xử lý.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được.” Phương Tri Hạc quay người rời đi, bước nhanh về hướng mà Tô Cẩm đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Chi Ninh: “… ?” Cậu đang đùa tôi à?

Bên trong thôn này có oán khí rất nặng, thảo nào thôn Khê Đàm có một truyền thuyết đã đi là không thể trở về được m.

Chỉ liếc một chút, Phương Tri Hạc đã cảm giác có chút không thoải mái.

Phương Tri Hạc đi theo bên cạnh Tô Cẩm, nhìn thấy cô cầm lá bùa Truyền Họa, có chút tò mò.

Tô Cẩm ở cách đó không xa chờ Phương Tri Hạc.

Đầu ngón tay Tô Cẩm khẽ nhúc nhích bên trên lá bùa Truyền Họa, sau đó dán bùa Truyền Họa lên trên người, rất nhanh, lá bùa đã biến mất.

Cô và Phương Tri Hạc chạy tới cửa thôn Khê Đàm.

Đột nhiên, Nguyên Cảnh nhớ ra một chuyện: “Lục Chi Ninh, tôi nhớ trên tay cậu còn có một tấm bùa Truyền Họa.”

Sở Lâm tê dại lại lấy ra một tấm bùa liên hệ với Tô Cẩm.

Phương Tri Hạc hơi kinh ngạc: “Vậy tôi nên làm như thế nào?”

Sở Lâm đắc ý hất cằm: “Trước khi sư phụ đi, cố ý để lại cho em! Để cho em có việc thì liên hệ với người! Mặc dù bây giờ dùng di động liên hệ đã rất thuận tiện rồi, nhưng sư phụ nói, ngộ nhỡ đến nơi không có tín hiệu, vậy bùa Truyền Họa này chính là công cụ tốt nhất!”

Phương Tri Hạc: “…” Quán, quán chủ sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không lấy ra pháp khí, doạ cho những thứ kia lui trước, chẳng lẽ chờ chúng nó chạy đến trước mặt bọn họ giương oai hay sao?

Thấy vậy, Tô Cẩm thở dài thật sâu: “Phương đạo trưởng, anh như này sẽ khiến chúng nó hoảng sợ chạy mất, sẽ khiến cho chúng nó kiêng kị anh, từ đó không dám xuất hiện nữa.”

Trong giây lát, trong gương xuất hiện hình dáng của Sở Lâm.

Tô Cẩm có chút bất đắc dĩ: “Được rồi, tôi biết rồi.”

Chỉ là ba chữ thôn Khê Đàm này, giống như là bị máu tươi thấm ướt, màu sắc quỷ dị còn đỏ hơn so với Chu Sa.

Nếu như người bình thường đi vào thôn Khê Đàm, đoán chừng sẽ bị oán khí dày đặc này ảnh hưởng tới tâm trí, đi vào thì sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Sở Lâm nhỏ giọng giải thích: “Thật ngại quá anh họ, hai tấm bùa này của chúng ta ràng buộc với nhau, em liên lạc trước với sư phụ em một chút, xem người ở bên kia nói thế nào.”

Phương Tri Hạc do dự nửa phút, mới cất pháp khí lại, anh ta thấp giọng nói: “Cô Tô, nếu như cô không được, nhất định phải…”

Nghe thế nào cũng thấy không đáng tin cậy?

Chương 76 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Anh mới không được! Tôi đường đường là quán chủ của Huyền Thanh quán, làm sao lại không được?” Tô Cẩm xị mặt, nghiêm túc sửa chữa lời nói của anh ta.

Đáng tiếc, anh không thể ở bên cạnh cô, cô không muốn để anh theo c*̀ng.

Lối vào thôn Khê Đàm có một khối đá, trên tảng đá khắc ba chữ thôn Khê Đàm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76