Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 647

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 647


Sư phụ vẫn là dáng vẻ trước kia, vẻ mặt ôn hòa nhìn cô, đáy mắt tràn ngập sự vui mừng và vui vẻ.

Chưa đến một ngày, anh đã tự mình phát kẹo mừng cho rất nhiều người, đến mức, chuyện Nguyên Cảnh có vị hôn thê, đã lưu truyền trong giới.

Thế là, Phương Tri Hạc cũng dẫn Diêu Khanh tới, cùng nhau nghe sự tích anh hùng của sư phụ.

Tô Cẩm thở dài ra khỏi phòng, cô đi vào trong sân của Huyền Thanh quán, yên lặng nhìn tất cả nơi này.

“Sư phụ, người…” Lời còn chưa dứt, sư phụ lại biến mất trước mắt cô, Tô Cẩm bình tĩnh mở mắt ra, từ trong mơ tỉnh lại, đáy mắt cô xẹt qua một tia tiếc nuối.

Vẻ mặt Tô Cẩm chăm chú nhìn Quy Hư: “Đây chính là lý do sư phụ bỏ con lại, một thân một mình lên trời sao?”


Người nào đó rất chột dạ ngụy biện: “A Cẩm, chuyện lên trời, cũng không phải sư phụ có thể khống chế, đã đến giờ, công đức viên mãn rồi, dĩ nhiên sẽ lên trời.”

“A Cẩm, nếu như anh ta bắt nạt em, em nhất định phải nói với chúng ta!” Tô Giang Nguyên nghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong ông ấy lại nói: “Ai nha, khiêm tốn, chúng ta phải khiêm tốn. Chuyện lên trên này, cũng không thể cứ treo ở trên miệng.”

Nguyên Cảnh không lấy làm hổ thẹn ngược lại cho là quang vinh, những người này đều đang ghen tỵ với anh, anh hiểu!

Vấn đề này…

Tô Cẩm ồ một tiếng, được thôi, cô sẽ khiêm tốn.

Có điều Tô quán chủ cũng chỉ là định quan hệ với Nguyên Cảnh mà thôi, làm sao lại thành phu nhân nhà anh rồi? Ngộ nhỡ về sau Tô quán chủ vứt người đi thì sao?

Tô Cẩm im lặng một lúc, mới hỏi lại bọn họ: “Hai người thật sự cảm thấy Nguyên Cảnh có thể đánh được em sao?”

Chương 647


Tô Cẩm bất đắc dĩ cực kỳ: “Anh ấy đi về trước rồi, nói là chuẩn bị kẹo mừng gì đó, em cũng không hiểu, nên để anh ấy tự về xử lý.”

Ai, có người, không biết xấu hổ là thật, da mặt dày cũng là thật.

Đạo quán rộng rãi đại khí, lại không mất trang trọng, so với trước đó Cơ Vọng thấy ở trong huyễn cảnh, thiếu đi mấy phần xa xỉ, cả tòa đạo quán càng lộ ra sự khiêm tốn.

Không cần Nguyên Cảnh ra tay, bọn họ cũng có thể ra tay giải quyết!

“Ai, Phương đạo trưởng vẫn là trước sau như một lạnh nhạt vô tình, xem ra đời này phải định là cô sinh.”

“A Cẩm đã trưởng thành, không chỉ tiêu diệt Thiên Uyên, còn xây dựng Huyền Thanh quán mới, vi sư rất vui, cũng tự hào vì con. A cẩm không hổ là đồ đệ tốt nhất của sư phụ!”

Dường như vị hôn thê này, là bọn họ cầu xin được vậy!

Ông ấy giơ tay lên, động tác ôn nhu xoa đầu A Cẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô sẽ bảo vệ đạo quán cẩn thận, bảo vệ đạo trong lòng cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người trong cuộc Nguyên Cảnh, thành thật bày tỏ: Đúng là trèo cao rồi.

Diêu Khanh liếc nhìn Phương Tri Hạc một chút, chậc chậc hai tiếng.

Người không rõ ràng tình hình cụ thể, chỉ cảm thấy quá mức…

Hình như quả thực không cần bọn họ cũng phải suy tính, năng lực của bọn họ, đừng nói Nguyên Cảnh, toàn bộ Nguyên gia cũng không đủ chơi.

Hơn nữa thái độ của người Nguyên gia còn vô cùng ‘Hèn mọn’ ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Buổi tối, Tô Cẩm rơi vào giấc mộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong chớp mắt, Tô Cẩm lần nữa cảm nhận được linh lực sôi trào mãnh liệt.

Ai, sư phụ nói đi là đi, cũng không biết nghe cô nói hết lời.

Lúc này, Sở Lâm đang ở cùng Tiết đạo trưởng và Tam Thanh quán chủ kể lại đại chiến Thiên Uyên lúc kinh tâm động phách, không bao lâu, cũng hấp dẫn Diêu Nguyệt và Tô Chính Quang tới.

Nhất là những người nói Tô Cẩm xong đời, chẳng ai ngờ rằng, người mà bọn họ nói là giả danh lừa bịp thế mà thành vị hôn thê của Nguyên Cảnh?

Sợ là chán sống rồi.

Đây là đạo quán là cơ nghiệp cô vất vả lấy được.

Phương Tri Hạc nghe thấy lời cô ấy nói, yên lặng cầm Thất Tinh Kiếm của anh ta.

Sau khi Huyền Thanh quán kết thúc khai trương, Nguyên Cảnh bắt đầu chuẩn bị các loại.

Tô Cẩm lại trấn an hai người một chút, sau đó bảo Phương Tri Hạc dẫn bọn họ đi nghỉ ngơi.

Cô sẽ để cho hương hoả của Tổ Sư Gia càng ngày càng nhiều…

Nguyên Cảnh thậm chí còn công nhiên buông lời: Phu nhân nhà tôi còn nhỏ tuổi, không hiểu được những sự phức tạp lắt léo trong giới, đừng bắt nạt cô ấy.

“Tôi có Thất Tinh Kiếm, có sư phụ, có sư huynh sư đệ, không cô độc.”

Cô muốn nói, linh lực của cô đã đủ rồi, không cần thiết phải cho cô linh lực nữa.

Diêu Khanh: “…” Rất tốt, đời này cứ cô đơn đi! Một đám đạo sĩ chỉ biết gây dựng sự nghiệp!

Không chỉ có như thế, ngay cả Lục gia còn có Triệu gia, cũng đều cảm thấy Nguyên Cảnh trèo cao rồi.

Trong mộng cô lại gặp được sư phụ.

Những người đã được Tô Cẩm cứu: “… ?” Ai? Ai dám không có mắt bắt nạt Tô quán chủ?

Ánh mắt Quy Hư ôn hòa nhìn sang A Cẩm: “Đồ đệ ngoan, gánh nặng của Huyền Thanh quán giao cho các con.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 647