Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 617

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 617


Chẳng lẽ là bởi vì mấy trận pháp nhỏ này của Tô quán chủ rất lợi hại, cho nên ông nội cảm thấy Tô quán chủ là người rất ưu tú thiên tài?

Tô Cẩm nhìn sang một phía khác.

“Đương nhiên là có!” Cơ Vọng gật đầu rất nhanh: “Nếu như chỉ có người của tam đại thế gia chúng ta, vậy chẳng phải là sẽ ngột ngạt c·h·ế·t à?”

Dù sao vị đồ đệ kia của Tô Cẩm rõ ràng có liên quan đến Tư Không gia, cho nên anh ta đã biến mất ở đây, vậy thì rất có thể có liên quan đến Tư Không gia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ý cười và sự hoà ái ở đáy mắt Cơ gia chủ gần như sắp tràn ra khỏi khuôn mặt.

Hỏi xong ông ấy lại cảm thấy câu hỏi này của mình có chút giống như nói nhảm, ông ấy lầm bầm lầu bầu trả lời: “Cũng phải, cô có thể phá được trận pháp tuyệt mệnh, vậy chắc chắn có nghiên cứu về trận pháp.”

“Tô quán chủ nếu không có việc gì, có thể đến Cơ gia chúng ta ở lại mấy ngày, đến lúc đó, có thể giao lưu trao đổi trận pháp.” Cơ gia chủ không thể không biết mình có vấn đề gì.

“Được.” Tô Cẩm gật đầu, cô hiểu ý của Cơ gia chủ.

Sở Lâm giơ tay lên vẫy vẫy với Cơ gia chủ, dáng vẻ như rất quen thuộc: “Cơ gia chủ, lại gặp mặt rồi, chúng ta thật sự là có duyên phận không nhỏ đấy.”

Lòng yêu người tài, mọi người đều có.

Sau đó, Tô Cẩm lại nhìn cơ vọng: “Ở đây ngoại trừ tam đại thế gia, còn có người khác không?”

Tô Cẩm gật đầu: “Quả thực có việc phải giải quyết, có điều từ những tin tức mà anh cung cấp, việc này chỉ sợ phải tìm Tư Không gia mới có thể biết rõ ràng.”

Thái độ của ông ấy thay đổi quá nhanh, Cơ Vọng ở bên cạnh có chút kinh hãi.

Đáy mắt Tô Cẩm cố ý hiện ra mấy phần kinh ngạc: “Không nghĩ tới tin tức của Cơ gia chủ nhanh nhạy như vậy.”

Đại trận bị phá huỷ hoàn toàn, trên cơ bản không có khả năng tu sửa lại được, chỉ có thể bố trận lại một lần nữa.

Cô lắc đầu, nghiêm túc giải thích: “Cảm ơn ý tốt của gia chủ, nhưng chúng tôi trải qua ngàn vạn khó khăn mới đi tới nơi này, quả thật có chút việc riêng phải làm, trước khi giải quyết xong sự việc, sẽ không quấy rầy Cơ gia.”

Nói xong, người của Cơ gia hình như là nghĩ đến điều gì, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.

Thái độ của Cơ gia chủ mặc dù hòa ái, nhưng ông ấy rất kiên quyết từ chối Tô Cẩm.

“Cũng không biết một mình Nhị sư đệ tôi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!”

Cơ gia chủ xua tay, có chút xấu hổ.

Những người thuộc thế hệ trẻ, cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Sau đó, chưa đến nửa phút, Cơ gia chủ đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Ông ấy đứng đó, suy tư trong chốc lát, dường như đang nghiên cứu trận pháp nhỏ kia.

Vẻ mặt Cơ Vọng tràn đầy nghi vấn, rõ ràng là người của Tư Không gia, làm sao cha lại có phản ứng lớn như vậy?

Cơ gia chủ rõ ràng xoắn xuýt trong chốc lát: “Việc này… Tôi cảm thấy mấy người có thể đến Tư Không gia xem xem.”

Sắc mặt Cơ gia chủ nhất thời trở nên hiền lành cực kỳ, ông ấy nhìn Tô Cẩm, giống như là đang nhìn một vãn bối ưu tú.

Tô Cẩm tiến lui vừa đúng lúc.

Nhất là sau khi thái độ của Cơ gia chủ thay đổi, sư phụ bắt đầu ra vẻ chính mình rất yếu, hơn nữa đồ đệ nhà mình mất tích, chưa tìm thấy người, lại chưa quen cuộc sống nơi đây, rất bi thảm.

Sau đó nhỏ giọng hỏi cô: “Cô bởi vì chuyện của đồ đệ cô mà đến à?”

“Đúng rồi, Cơ gia chủ, không biết lúc bố trận lại lần nữa, có chỗ nào cần tôi hỗ trợ không?”

Anh ta lại thấp giọng hỏi một câu: “Mấy người nghe ngóng tình hình của bà ấy, là có chuyện gì rất quan trọng sao?”

Không phải vậy, cái mạng nhỏ đã mất từ lâu rồi.

Cơ gia chủ hơi trầm tư chớp mắt một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm thấy thái độ của Cơ gia chủ hình như có chút là lạ, cô hỏi: “Là trận pháp nhỏ này có vấn đề gì hay sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cơ gia chủ cười lắc đầu: “Không phải, chẳng qua là cảm thấy trận pháp này bày vừa đúng.”

Nguyên Cảnh cũng mất mát gục đầu xuống.

Sư phụ rõ ràng là đang cố ý che giấu thực lực.

Sự thay đổi này, ngược lại là khiến cho Tô Cẩm có chút không kịp đề phòng.

Ngược lại là có mấy phần tương thông với trận pháp lúc trước.

“Đề nghị của gia chủ trước đó tôi đã nghĩ đến, nhưng chúng tôi chưa quen cuộc sống ở nơi đây, muốn tìm Tư Không gia, không dễ dàng như vậy.” Tô Cẩm khó xử.

Hơn nữa vừa có người xông vào trận, tam đại thế gia bọn họ đều có thể cảm giác được.

Ông ấy không thèm để ý đến Sở Lâm, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Tô Cẩm: “Tô quán chủ, chuyện đại trận, tôi không truy cứu, nhưng chuyện giữa Cơ Vọng và mấy người, lần này cũng coi như là thanh toán hoàn toàn rồi.”

Khi còn nhỏ anh ta quả thực cũng giấu mấy phần tâm tư muốn làm rõ việc này, nhưng, anh ta tìm được mấy người chia làm hai tình hình, hoặc là thật sự không biết chuyện của vị tiểu thư Tư Không này, hoặc là cũng chỉ biết một chút như vậy, nhưng đánh c·h·ế·t cũng không dám nói ra.

“Cũng không phải tin tức của tôi nhanh, mà chính là lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã chú ý đến đồ đệ kia của cô, chỉ có điều, chuyện của Tư Không gia, không liên quan gì đến Cơ gia, nhà họ Cơ chúng tôi cũng không muốn nhúng tay vào việc này.”

Anh ta cũng đành phải coi như thôi.

Cơ Vọng đang định nói tiếp, nhưng anh ta đột nhiên nhận ra một cỗ khí tức quen thuộc, anh ta lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Tô Cẩm không khỏi vì Nhị Đồ Đệ mà lau mồ hôi.

Cơ gia chủ thần sắc khiếp sợ nghiêng đầu sang nhìn Tô Cẩm: “Cô có nghiên cứu sâu về trận pháp à?”

Sở Lâm và Nguyên Cảnh đi theo bên cạnh cô, ai cũng không mở miệng nói chuyện.

Nói xong những thứ này, cô lại chuyển chủ đề sang trận pháp.

Cơ Vọng nói lại một lần những gì mình biết, sau đó lại thấy sắc mặt mấy người nghiêm túc.

Trong giây lát, Tô Cẩm đi qua, nhẹ giọng nói: “Đây là trận pháp tôi bày tạm thời.” Dù sao đại trận cũng mất rồi, cũng nên làm một trận pháp nhỏ chống đỡ trước, sau đó lại nghĩ cách.

Dù sao, hai người bọn họ đều đã nhận ra đối thoại của Tô Cẩm và Cơ gia chủ có chút là lạ.

Tô Cẩm nhạy bén tóm được.

Có điều ở lối vào đã có thêm một trận pháp loại nhỏ.

Thậm chí không cho phép Cơ Vọng đề cập đến.

Sau đó ra vẻ thở dài mở miệng: “Đáng tiếc lúc tôi và Nhị Đồ Đệ đi. Lúc ấy trong trận pháp quá nguy hiểm, tôi đã đưa anh ta ra ngoài, không nghĩ tới, chờ sau khi tôi đưa hai bọn họ trở về, đã không thấy Tri Hạc đâu.”

Rất có thể là Tư Không gia đã đến cửa vào trước một bước, đưa người đi rồi.

Ngay sau đó, cô lại nói: “Có điều Cơ gia chủ nhắc nhở như thế, tôi cũng rất cảm ơn, những chuyện khác, chúng tôi cũng không dám làm phiền ông.”

Việc này rõ ràng rất khác thường!

Ơn cứu mạng đã dùng tiền tài để loại bỏ, mà dùng chuyện của Cơ Vọng để đối phó với việc bố trận, sau lần này, cũng hoàn toàn chấm dứt.

Điều này đã nói rõ chuyện năm đó, không chỉ đơn giản là không tiện nói ra như vậy, rất có thể che giấu bí mật không muốn người khác biết.

Sở Lâm và Nguyên Cảnh cũng nhìn theo, mặc dù bọn họ cái gì cũng không phát giác ra được.

“Nếu như thế, vậy chúng tôi rời đi trước vậy.” Sau khi Tô Cẩm trả lời với Cơ gia chủ, quay người rời đi.

“Duyên phận? Ta và cậu thì có duyên phận gì? Cho dù có, đó cũng là nghiệt duyên!”

Giữa hai bên không có bất cứ liên quan gì.

Cơ gia chủ hừ lạnh một tiếng.

Cơ gia chủ nhận được đáp án, bắt đầu đi xem cửa vào đại trận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chuyện bố trận cũng không làm phiền đến Tô quán chủ nữa, hơn nữa thời gian tồn tại của đại trận này đã quá lâu, đã nên bố trí lại một lần nữa rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở Lâm phối hợp lau nước mắt không tồn tại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 617