Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 443
“Cho dù cô có đánh hay mắng, tôi cũng sẽ chấp nhận…”
Tô Cẩm nghe nói người của tổ đặc biệt muốn gặp cô, chỉ kinh ngạc một giây, sau đó khôi phục lại sự bình tĩnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu thật sự làm đồng sự với những người này, cô sợ Tổ Sư Gia sẽ tức giận mà nổi điên.
Đám người kia chắc chắn cảm thấy, sư phụ vẫn còn bảo vật được cất giấu.
Phương Tri Hạc cũng bắt đầu tiếp tục bài tập của mình, mấy người đều rất nhập tâm.
Chương 443
Sau đó, Sở Lâm lại bắt đầu cuốn theo Phương Tri Hàn.
Trong nháy mắt đó, tổ trưởng Chu chỉ cảm thấy bên dưới đầu gối của mình, dường như có một luồng sức mạnh đang chống đỡ không cho anh ta quỳ xuống.
Phương Tri Hạc bừng tỉnh đại ngộ, trên mặt cũng hiện lên một tia khinh thường, cũng may mình đã ra khỏi đó rồi.
Sở Lâm ở bên cạnh a một tiếng: “Bọn họ thật đúng là co được dãn được! Sư phụ buổi sáng vừa một mình đấu với hiệp hội Đạo Môn, buổi chiều bọn họ đã mang theo quà đến xin gặp?”
Nói với nhất phương lời này, tổ trưởng Chu lập tức ý thức được điều gì.
Tổ trưởng Chu nhìn thấy Tô Cẩm, vẻ mặt lúng túng chớp mắt một cái, nhưng anh ta rất nhanh đã kịp phản ứng, nếu như tên c·h·ó c·h·ế·t này đã nhăm nhăm mơ ước vị trí của mình, vậy chuyện này, anh ta nhất định phải chiếm công lao!
Tô Cẩm phát giác được suy nghĩ của anh ta, nhạy bén giơ tay lên.
Ở trên phương diện nhìn mặt mà nói chuyện này, từ trước đến nay tổ trưởng Chu rất thành thạo.
Không phải cô ngạo mạn, thật sự là mấy người của tổ đặc biệt này, tướng mạo đều vô cùng một lời khó nói hết.
Những người này thật sự là càng ngày càng không có quy củ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Làm sao, không gặp được Tô quán chủ, không hoàn thành được việc, anh còn muốn để tôi chịu trách nhiệm? Chuyện này rõ ràng là anh không có bản lĩnh để Tô Cẩm gặp anh!”
Đoàn người của tổ trưởng Chu, tâm tình phức tạp ở sảnh lớn đợi nửa tiếng, vẫn như cũ không nhìn thấy bóng dáng Tô Cẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ta hơi mất kiên nhẫn, thậm chí là tức giận, nhưng anh ta không dám biểu hiện ra rõ ràng, chỉ nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Tổ đặc biệt đến tìm cô ta, là cho cô ta mặt mũi rồi…”
“Tô quán chủ, chuyện lúc trước đều là lỗi của tôi, là tôi vô lễ, cũng là tôi có mắt như mù, hi vọng cô có thể tha thứ cho tôi.”
Phương Tri Hạc hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía Sở Lâm.
Tổ trưởng Chu xông thẳng tới, khom lưng xin lỗi Tô Cẩm, thái độ phải nói là thành kính.
“Sư phụ định làm như thế nào? Trực tiếp từ chối?” Phương Tri Hạc hỏi.
Cô cười khanh khách nói chuyện, mà tổ trưởng Chu và một người đàn ông khác, nghe thấy tiếng, lập tức dừng tay.
Sở Lâm tiếp tục nói: “Bọn họ làm ầm lên như này, chắc chắn là muốn lôi kéo sư phụ! Một là thực lực của sư phụ, hai là bảo vật trên người sư phụ!”
Không phải chỉ là vẽ bùa sao? Anh ta nhất định có thể làm được!
Mấy người kia cũng không tốt hơn so với tổ trưởng Chu là bao.
“Thật ngại quá, quấy rầy một chút, là các anh tìm tôi sao?”
Ánh mắt cô lạnh nhạt đảo qua mấy người khác trong tổ đặc biệt, trực tiếp trả lời bọn họ: “Tôi và tổ đặc biệt không có giao tình gì, sau này cũng không muốn có bất cứ liên quan nào đến tổ đặc biệt.”
Để lại lời này, Tô Cẩm quay người rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong lời này, tổ trưởng Chu thấy Tô Cẩm vẫn như cũ tâm trạng không có gì thay đổi, anh ta lấy hết dũng khí, đầu gối khẽ nhúc nhích, một giây sau muốn quỳ xuống xin Tô Cẩm tha thứ.
Tô Cẩm trả lời anh ta: “Không vội, đợi lát nữa rồi nói, các anh tiếp tục luyện tập vẽ bùa đi.”
“Anh cho rằng tôi sa sút rồi, anh có thể từ Phó Tổ Trưởng lên tới tổ trưởng? Anh nằm mơ đi!”
Tô Cẩm thản nhiên nói: “Không cần quỳ xuống với tôi, tôi không có hứng thú với lời xin lỗi của anh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Tô Cẩm chính là xuất hiện vào lúc này, cô đứng ở nơi không đáng chú ý xem kịch trong chốc lát, sau đó mới chậm rãi đi tới.
Lời còn chưa nói hết, đã bị người khác cắt ngang: “Tổ trưởng Chu, anh cũng đừng oán trách, nếu không phải anh đắc tội với Tô quán chủ quá sâu sắc, nói không chừng mọi chuyện cũng sẽ không như vậy.”
Người đứng phía sau, vội vàng gọi cô, nhưng Tô Cẩm cũng không quay đầu lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.