Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 430
Lời vừa mới nói ra, trong phòng tràn đầy yên tĩnh.
Tô Cẩm nghe thấy giá tiền, thiếu chút không kìm được cảm xúc.
“Mười triệu!”
Tô Cẩm lắc đầu, nghiêm túc bày tỏ: “Thật ngại quá các vị tiền bối, hai lá bùa Thiên Lôi này tôi không có ý định bán đi, tôi dự định tặng cho Hứa hội trưởng.”
“Hôm nay làm phiền nhiều người như vậy, cũng là muốn để chư vị làm chứng, tôi định bán lại lá bùa này cho người của tổ đặc biệt, coi như một cuộc giao dịch đi.”
Mặc dù tổ trưởng Chu bất mãn, nhưng cũng không còn cách nào cả, dù sao nhiều người đang nhìn như vậy, bọn họ cũng không có khả năng ăn cướp trắng trợn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm nhìn gương mặt trong video kia, nhất thời cười: “Vị tiên sinh này, ngài nghiêm túc đấy à?”
Chương 430
Dù sao, bọn họ đã cũng đã thanh toán xong!
Ngay lúc cuộc họp video sắp kết thúc, Hứa hội trưởng xem trò vui, đột nhiên nói một câu: “Tô quán chủ, các cô cũng chỉ có lá bùa Thiên Lôi này sao? Tôi nhớ lúc Sở đạo hữu ra tay, thế nhưng là ném ra cả một xấp bùa Thiên Lôi mà!”
Thế là, 10 phút sau.
Trong giây lát, Tô Cẩm lại cất bùa Thiên Lôi đi, đặt vào trong cái hộp nhỏ.
…
Tô Cẩm tùy ý nhìn lướt qua, người trong hình, cô cũng không nhận ra, Tam Thanh quán chủ ở bên cạnh có lòng tốt giới thiệu: “Mấy vị này là người trong hiệp hội Đạo Môn, mấy vị này là quán chủ của những nhà khác.”
Lúc Tô Cẩm giao lá bùa, trên mặt tràn đầy nỗi buồn.
Tổ trưởng Chu cầm lấy bùa Thiên Lôi mười triệu tệ này, cũng cẩn thận từng li từng tí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt nhìn thấy giá tiền còn đang kéo lên, mà vị cấp cao của tổ đặc biệt kia, sắc mặt cũng đang dần dần biến thành màu đen.Tô Cẩm cười híp mắt cắt ngang mấy người đang ra giá kia.
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Tô Cẩm.
Tổ trưởng Chu lập tức báo lại ý tứ của Tô Cẩm cho cấp trên, vị cấp cao kia cũng rất nhanh trả lời lại, đồng ý dùng tiền mua lại lá bùa Thiên Lôi này, cũng đồng ý mời mấy người trong Đạo Môn cùng nhau chứng kiến.
Người kia sắc mặt thay đổi, tăng giá nói: “Hai triệu.”
Cũng may mười triệu này cũng không tính là gì.
Sau đó, ông ta mới khẽ nói: “Tôi trả giá một triệu tệ.”
Một cuộc họp video được mở ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đơn giản dùng một câu đánh giá: Sở Lâm dễ dàng lừa được những người đó từng chút một.
Tam Thanh quán chủ ở ngay tại chỗ cười ra tiếng: “Đây chính là bùa Thiên Lôi có phẩm chất tốt nhất, bất luận tà ma gì ở trước mặt nó, không chịu nổi một kích, ngay cả lệ quỷ cho dù có đạo hạnh trăm năm, dưới bùa Thiên Lôi, cũng phải ngoan ngoãn!
Tô Cẩm ồ một tiếng, trực tiếp mở cái hộp gỗ kia ra.
Tiếp tục tranh đoạt ra giá cũng không có tác dụng gì, ngộ nhỡ Tô Cẩm xảy ra chuyện trên đường, chẳng phải là không tốt sao?
Thật đúng là giỏi tính toán!
Vừa dứt lời, Tô Cẩm buồn bã nhìn về phía mấy vị quán chủ của đạo quán khác: “Thật ra lá bùa này cũng không phải nhất định sẽ bán cho tổ đặc biệt, các vị tiền bối nếu như thêm chút tiền, tôi cũng có thể bán, dù sao Huyền Thanh quán chúng tôi bây giờ ngay cả đạo quán cũng không xây nổi…”
Hơn nữa vừa cầm cái hộp vào trong tay, anh ta đã cảm nhận được sự ấm áp do linh lực mang tới, lá bùa này, quả thật là trân phẩm!
Tô Cẩm nói xong lại lấy ra hai lá bùa Thiên Lôi.
Ngay sau đó chính là Sở Lâm ở đó giới thiệu, và tuyên truyền sự hiếm có và lai lịch của bùa Thiên Lôi.
“!” Không uổng công cô trong đêm vẽ ba lá bùa, cô thật đúng là rất cảm tạ Hứa hội trưởng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi suy nghĩ một chút, vị tiên sinh này, dù sao cũng là tổ đặc biệt của các ông tìm đến tôi trước, tôi cũng không phải loại người thấy tiền là sáng mắt kia, như vậy đi, mười triệu tệ, một tay giao tiền, một tay giao bùa Thiên Lôi!”
Tô Cẩm trực tiếp đặt mình ra bên ngoài.
Có điều chủ yếu vẫn là bởi vì lá bùa Thiên Lôi này quả thật là vật phẩm quý báu, cho nên những người đó cũng tin đây là bảo vật trấn quan.
Những người khác nghĩ một chút, đúng là như vậy, chỉ đổ thừa cho bọn họ không kịp chạy tới.
Trong khoảnh khắc chiếc hộp này được mở ra, một lá bùa tràn ngập linh lực đập vào tầm mắt mọi người.
Loại bùa Thiên Lôi có phẩm chất cực tốt này, ngay cả bọn họ cũng rất ít khi nhìn thấy, đừng nói tổ đặc biệt, bọn họ cũng rất động tâm!
Vị cấp trên của tổ trưởng Chu kia cũng không vội vã ra giá, mà chính là nghe hết mấy người trong Đạo môn kia đánh giá.
Nói ra thật xấu hổ, nếu không phải ông xuất hiện, tôi cũng sẽ không thoát thân thuận lợi như vậy.”
“Tôi trả năm triệu!”
Hai phe giao dịch miễn cưỡng coi như đã đạt thành rất nhanh chóng.
Tô Cẩm nhìn Sở Lâm, Sở Lâm lập tức giải thích: “Hứa hội trưởng, thật ra là ông hiểu lầm rồi, tôi quả thực ném đi một xấp lá bùa, nhưng thật ra bên trong chỉ có một lá bùa Thiên Lôi, những thứ khác đều là những lá bùa không có tác dụng gì.
Sở Lâm cũng đau lòng nhìn bùa Thiên Lôi: “Tổ trưởng Chu, anh nhất định phải đối xử tốt với bảo vật nhé!”
Dù sao ông ta cũng lo lắng Tô Cẩm làm chuyện gì đó, có người chứng kiến, cũng dễ để cho bọn họ cẩn thận phân biệt một chút lá bùa này có đáng giá cho bọn họ tốn tâm tư hay không?
Trong phòng bao có thêm mấy cái máy quay phim HD, trước mặt Tô Cẩm còn có một chiếc máy vi tính.
Nhưng lá bùa này rơi vào tay tổ trưởng Chu thì không còn như vậy nữa, cho dù có người muốn cướp, cũng phải nhìn xem có thể chọc được vào cả linh cục hay không.
Hứa hội trưởng còn đang định nói gì đó, lại bị Tô Cẩm vượt lên trước một bước.
Nói xong lời này, Tô Cẩm yên lặng ngồi ở một bên.
Một xấp bùa Thiên Lôi? Một xấp? Vậy cũng quá ngang tàng!
Nhưng nếu như bán lá bùa cho tổ đặc biệt, sau khi giao cho tổ trưởng Chu, trên đường này xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan gì với cô nữa rồi.
“Tám triệu!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổ trưởng Chu híp mắt, Tô Cẩm này, quả thực không thể khinh thường.
Tô Cẩm vừa nói xong, đã có người nhịn không được ra giá!
Hai triệu mà ông đã muốn mua? Không bằng ông trực tiếp ăn cướp trắng trợn là được rồi!”
“Câu hỏi này của Hứa hội trưởng hỏi rất hay, nếu Hứa hội trưởng đã hỏi, vậy tôi cũng thoải mái lấy ra! Ngoại trừ đồ đệ của tôi trên người anh ta có một lá bùa Thiên Lôi, trên tay của tôi còn có hai lá bùa Thiên Lôi nữa.”
Sau đó, Tô Cẩm lại chăm chú nhìn về phía mấy vị quán chủ đang điên cuồng trả giá kia: “Các vị tiền bối, dù sao bây giờ tôi vẫn còn đang ở trấn Lưu Hồn, các vị đấu giá được lá bùa, tôi cũng không thể kịp thời đưa qua, ngộ nhỡ trên đường xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, sợ là sẽ cực kỳ phiền phức.”
Hai lá bùa Thiên Lôi này vẫn như cũ có phẩm chất vô cùng tốt, cô còn chưa nói xong, đã có người bắt đầu ra giá muốn mua.
Tô Cẩm duỗi tay ra, lòng bàn tay hướng lên, bùa Thiên Lôi lập tức bay lên trên lòng bàn tay của cô, vì để cho những người này nhìn rõ ràng hơn, Tô Cẩm trực tiếp đặt bùa Thiên Lôi ở bên dưới máy quay, đồng thời mở ra toàn bộ phương hướng: “Các vị nhìn kỹ đi, đây chính là bùa Thiên Lôi bảo vật của Huyền Thanh quán.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.