Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 413

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 413


Tô Cẩm ngơ ra một giây, đợi đã, cô còn chưa dùng bùa Nói Thật nữa!

Hai trợ thủ bảo vệ bên cạnh hắn nhanh chóng tấn công Tô Cẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sứ thần càng nói càng ảo ma, ngay cả mấy ông chủ bán tượng đất cũng sắp không nghe nổi nữa.

Tô Cẩm đứng ở đó, gương mặt lạnh nhạt: “Ông chính là sứ thần?”

Sứ thần vội vàng nói với Tô Cẩm: “Cô xem, những người này đều bị khống chế rồi…”

Sao người này lại khai ra manh mối của tượng thần nhanh như vậy?

Tô Cẩm chậm rãi chơi đùa hai chiêu, hai người đó dần dâng trào lửa giận, thế nhưng còn chưa đợi họ dùng tuyệt chiêu, đã nhận lấy một đấm.

Ở trong mắt của vị sứ thần này, cô gái trước mắt hiển nhiên không có tính uy h**p.

Tô Cẩm chớp nháy xuất hiện trong phòng, đồng thời, vung tay lên, cánh cửa đổ dưới đất lần nữa chặn lối vào, để đề phòng có người bỏ trốn.

Trong tình huống này, vẫn nên dùng thuật Sưu Hồn, để cô tìm hiểu tất cả chân tướng, phát huy giá trị còn lại cuối cùng đi.

Tô Cẩm lạnh lẽo nhìn sứ thần, rõ ràng đã mất kiên nhẫn rồi.

Đồng thời, dùng tốc độ cực nhanh kéo hai con lệ quỷ từ trên người hai người này ra.

“Những chuyện bây giờ đều là tượng thần gây ra để thao túng trấn Lưu Hồn, tượng thần mới là kẻ đầu sỏ! Cô gái, cô nhất định phải bắt tượng thần, trả bình yên cho trấn Lưu Hồn chúng tôi.”

Sứ thần phối hợp gật đầu: “Tất nhiên rồi, tôi đây rất tiếc mạng… Cô gái có gì muốn biết, cứ việc hỏi tôi, tôi chắc chắn sẽ nói hết tất tần tật.”

Thấy thủ đoạn giữ mạng cuối cùng của mình cũng không còn, sứ thần dằn lòng, tức giận nói: “Cô đừng hòng moi ra được manh mối gì về tượng thần từ trong miệng tôi! Cho dù tôi c·h·ế·t cũng sẽ không nói cho cô biết, tượng thần ở ngay trong ngôi miếu rách ở trấn Lưu Hồn!”

Tô Cẩm giơ tay đặt trước trán sứ thần, khoảnh khắc đó, sứ thần cảm thấy trong cơ thể mình giống như có thứ gì đang chảy mất, hắn muốn phản kháng, muốn chạy trốn…thậm chí muốn phản công!

Ngay cả người trong phòng và hai con lệ quỷ cũng đều không giúp được hắn.

“…”

“Nếu cô đã dám bắt người của tôi, phá mối làm ăn của tôi, vậy tôi sẽ bắt cô trả giá!” Sứ thần giơ tay búng tay ra hiệu động thủ, điệu bộ vô cùng ngạo nghễ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sứ thần nghe thấy tiếng, nhìn thấy người xuất hiện là một cô gái trẻ, trực tiếp cười thành tiếng, vô cùng khinh thường chỉ vào Tô Cẩm: “Chính cô đã bắt người của ta?”

Chúng vô thức muốn chạy trốn, nhưng lúc này đâu thể chạy được nữa?

Cảnh, cảnh tượng thế này…lại sẽ xảy ra với mình?

Một chiêu đã quật ngã chúng?

Hai con lệ quỷ kinh hoảng, đại khái là không ngờ sẽ gặp phải nhân vật lợi hại như vậy.

Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lẽo: “Nếu ông đã thức thời như vậy, chi bằng nói xem mục đích các người làm những tượng đất này đi.”

Tô Cẩm không dùng bùa Nói Thật mà trực tiếp dùng bùa Sưu Hồn.

Đúng là không sợ c·h·ế·t nhanh!

Tô Cẩm giẫm một cái, cô đã mất đi kiên nhẫn, có hơi nóng nảy: “Đã bảo là thành thật một chút, lại không nghe!”

Hai con lệ quỷ nằm trên sàn, bỗng nhiên đờ đẫn: “…”

Tô Cẩm nhíu mày: “Ông cảm thấy chúng ta có gì để nói sao?”

Một giây sau, Tô Cẩm không chút do dự đánh nát thể xác hai tượng đất đó trước mặt hai con lệ quỷ, trong chớp mắt, trên sàn chỉ còn lại một đống bùn đất…

Thậm chí họ không nhịn được muốn phản bác: “Sứ thần, ông là sứ thần của tượng thần, sao ông có thể phản bội tượng thần như vậy chứ?”

Tô Cẩm đấm hai người này ngã sấp xuống sàn.

Cô quyết định rồi, đợi sau khi người này c·h·ế·t, cô sẽ bắt hồn phách của hắn, đưa vào địa phủ, lại tặng hắn cơm hộp mười tám tầng địa ngục!

Theo thời gian dần trôi.

Tô Cẩm nhìn hắn, lười lằng nhằng với hắn, nói thẳng: “Ông chỉ là một con người bình thường, khác với hai con lệ quỷ này, ông chỉ có một cái mạng, không đủ cho tôi giày vò, tôi kiến nghị ông thành thật một chút.”

Hai tên trợ thủ hắn mang tới thì một trái một phải bảo vệ sứ thần.

Ném xong hắn liền lấy ra một tượng đất khác, dường như muốn bóp nát nó, nhưng đầu ngón tay vừa dùng sức, hắn bỗng nhiên mất khống chế ngã xuống đất.

Sứ thần diễn giải hai chữ lấy lòng cực kỳ nhuần nhuyễn.

“Phải.” Tô Cẩm nhàn nhạt đáp.

Hoặc, nói chính xác hơn đây không phải là hai người, mà là hai tượng đất dựa theo kích cỡ con người nặn ra, và dùng tà thuật dẫn lệ quỷ vào, từ đó để lệ quỷ điều khiển hai tượng đất này, biến thành một ‘người bình thường’.

“Tôi cho ông một cơ hội nói chuyện đàng hoàng, nhưng ông liên tục nói dối, ngay cả một câu nói thật cũng không có.” Nếu đã như vậy, vậy thì đừng trách cô không khách sáo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùa Nói Thật có lẽ có thể hỏi thông tin thật, nhưng có vài chuyện, rất có thể sẽ bỏ sót.

Sắc mặt sứ thần ngưng trệ hai giây, sau đó thở dài thườn thượt: “Cô gái, tôi cũng là người bị hại! Tôi đều là bị tượng thần uy h**p ép buộc! Một người bình thường như tôi, sức trói gà không chặt, gặp nhân vật lợi hại như tượng thần, sao tôi có thể là đối thủ chứ? Tôi chỉ có thần phục tượng thần mới có thể sống tiếp, tôi cũng là vì sống sót…”

Theo hắn đoán, đây đại khái chính là cô gái vừa mới xông pha giang hồ, có lẽ là học ở đâu đó được chút bản lĩnh, tự cho mình là thiên hạ vô địch, không hề biết lòng người hiểm ác!

Nhưng hắn không làm được gì cả…

Huống hồ, trong tay người này còn có mạng người, tướng mặt thì bao phủ đầy tử khí, sợ là không sống được bao lâu nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho dù là biến thành quỷ, cũng không thể thoát được!

Sứ thần đang đợi Tô Cẩm xin tha đực mặt ra, hắn đứng im tại chỗ, đột nhiên không biết làm sao, thậm chí có hơi hoảng loạn.

Trong mấy giây ngắn ngủi, sứ thần cùng với hai tên trợ thủ vô cùng chật vật.

Chương 413

Hắn vừa nói vừa đi tới bên cạnh Tô Cẩm, khi sắp tới gần Tô Cẩm, hắn đột nhiên ném ra một tượng đất đập về phía Tô Cẩm.

Lúc này còn muốn dùng thủ đoạn chạy trốn?

Hắn thân thiện thương thảo: “Cô gái, chuyện hôm nay, tôi cảm thấy giống như một hiểu lầm, chi bằng chúng ta ngồi xuống nói chuyện trước?”

Tô Cẩm lười nói nhảm, trực tiếp hung hăng ném hai con lệ quỷ này lên sàn, khiến chúng mất nửa cái mạng.

Sứ thần vuốt mặt, bật dậy, hắn mất mặt trước mấy thủ hạ, nổi cơn thịnh nộ: “Ai? Ai dám tập kích bổn sứ?”

Sứ thần cười ha ha: “Cô gái muốn nói gì, chúng ta sẽ nói cái đó, chỉ cần cô vui là được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm rất nhanh đã biết rõ ký ức trong đầu sứ thần. Sau khi xác định ký ức không sai sót, và không bị bóp méo, cô thu tay về, mặt không cảm xúc nhìn người này.

Sứ thần trào phúng hừ một tiếng: “Rất tốt, con người tôi không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, cũng không biết kính già yêu trẻ gì!”

Sứ thần muốn chạy, nhưng ngay cả hai trợ thủ hắn mang tới đều không phải là đối thủ của cô gái này, hắn chạy thoát sao được?

Hôm nay, hắn sẽ giáo huấn con nhỏ này đàng hoàng!

Ý thức được mình đã gặp phải nhân vật rất khó chọc, sứ thần rất biết co biết duỗi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 413