Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 239
Tô Cẩm thở dài: “Ồ, tiền của Ninh gia không sạch sẽ, để sau tìm Tề Ngọc Kha đòi tiền cũng được.”
Ánh mắt Ninh Kiến Uyên ảm đạm, ông ta không dám lãng phí thời gian thêm nữa, nếu đã như vậy thì phải ly hôn càng sớm càng tốt.
Thế gia đều bị tính toán 1 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm lùi lại một bước, nhìn cha Triệu: “Thực ra cũng không chắc có phải ông ta bị tôi làm cho tức giận đến ngất xỉu đâu, cũng có thể là ông ta cảm thấy mình bị một kẻ cặn bã như Thiên Uyên lừa gạt tiền bạc lẫn tình cảm…”
Không ai có thể thoát khỏi nhân quả 2
Tô Cẩm cùng Triệu Vĩ Yến rời khỏi Ninh gia.
“Đúng rồi, vị Ninh tam tiên sinh kia…” Triệu Vĩ Yến có chút hiếu kỳ nhưng lại do dự, không biết có nên hỏi hay không. Ông ta chắc chắn Ninh lão gia tử sẽ không có kết cục tốt đẹp, nhưng còn Ninh Kiến Uyên thì sao?
Giờ phút này Nguyên Cảnh chỉ cảm thấy mọi chuyện vượt quá sức tưởng tượng của mình… Thế lực của Thiên Uyên so với tưởng tượng của anh còn kinh khủng hơn nhiều.
Tô Cẩm có chút xấu hổ: “Kỳ thật cũng không phải, chỉ là tôi đột nhiên nghĩ rằng trong trang viên Triệu gia có nhiều thứ bẩn thỉu như vậy, cũng không biết trong Lục gia mấy người có bị động tay động chân gì không, dù sao thì…mấy năm gần đây quả thật Lục gia cũng xảy ra không ít chuyện xui xẻo.”
Lục Chi Ninh sợ đến mức nói chuyện cũng cà lăm.
Ông ta quay đầu lại, vẻ mặt buồn bã nhìn Tề Ngọc Kha.
Ánh mắt này chẳng phải là đang nhìn một con dê béo đấy sao?
Mặc dù ông ta không biết cụ thể nhưng từ những lời nói kia cũng đủ để chứng minh cha ông ta đã làm ra những chuyện người người oán trách.
Ninh Kiến Uyên và Tề Ngọc Kha cùng nhau bước ra, ông ta nhìn cha Triệu rồi lại nhìn Tô Cẩm, cuối cùng khom lưng xin lỗi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm nhìn Nguyên Cảnh và Lục Chi Ninh nói: “Mọi người đi cùng luôn, đúng lúc có chuyện muốn nói với hai người.”
Chương 239
Hơn nữa lại còn dùng đến mấy biện pháp bàng môn tà đạo…
Tô Cẩm suy nghĩ một lúc rồi giải thích đại khái mọi chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Tề Ngọc Kha hưởng thụ vinh hoa phú quý ở Ninh gia nhiều năm như vậy, sau khi rời khỏi Ninh gia thì cũng phải trả một cái giá nào đó.
Sở Lâm: “…” Tiết mục hay như vậy mà anh ta bỏ lỡ rồi??? Anh ta đã chạy tới bằng tốc độ nhanh nhất, không ngờ rằng…Vẫn chậm một bước, Sở Lâm lại bắt đầu ưu thương.
Chẳng qua bây giờ người của Lục gia đã liên tục xảy ra chuyện, không biết Thiên Uyên có lựa chọn Lục gia làm mục tiêu kế tiếp hay không.
Tô Cẩm tiếp tục phân tích: “Chuyện của Lục gia trước đó có liên quan với Thiên Uyên, nhất định người Thiên Uyên sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.”
Ông ta quay đầu bước lại bên cạnh Tô Cẩm.
Trước đó, những chuyện nhằm vào Lục Chi Ninh, Lục Chiêu Hoà và Lục Chiêu Dật đều đã bị cô xử lý hết…
“Triệu tiên sinh, thật xin lỗi.”
Triệu Vĩ Yến thở dài, tâm tình vẫn có chút phức tạp, sống một cuộc sống yên ổn chẳng tốt hay sao mà cứ nhất thiết phải ép buộc giành lấy thứ không phải của mình?
Bởi vậy, ông ta cũng sẽ không có kết cục tốt.”
Hai người Tô Cẩm và Triệu Vĩ Yến vừa bước ra khỏi Ninh gia liền thấy có hai chiếc ô tô đang đậu trước cổng Ninh gia. Người bước xuống xe chính là Triệu phu nhân và mấy người Sở Lâm.
Nhân quả tuần hoàn, cho tới bây giờ không ai có thể trốn thoát được.
Chuyện của cha ông ta liên luỵ quá nhiều, lại thêm Tô quán chủ nói rằng sẽ tai hoạ đến cháu con nên có lẽ để cho hai mẹ con cắt đứt quan hệ với Ninh gia chính là lựa chọn tốt nhất lúc này!
Thế là một đoàn người vừa mới bước xuống xe lại bị ép lên xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Vĩ Yến phối hợp gật đầu: “Tô quán chủ nói có lý.”
Mà ông ta, biết rõ cha mình đi sai đường cũng không hề ngăn cản, thậm chí còn làm ngơ. Chuyện cung cấp tài chính cho Thiên Uyên ông ta cũng đều là nhắm một mắt mở một mắt.
Trước khi Tô Cẩm rời đi lại dặn Tề Ngọc Kha một câu: “Giải quyết mọi chuyện càng nhanh sẽ càng tốt cho bà và con gái của bà!”
Tô Cẩm thấy giữa hai đầu lông mày Ninh Kiến Uyên bỗng thoáng hiện tử khí, trong mắt hơi loé lên.
Cả một Ninh gia to lớn như vậy mà đếm tới đếm lui cũng chỉ có hai mẹ con Tề Ngọc Kha hơi có vẻ vô tội.
“Thiên Uyên này cũng thật đáng sợ, bọn chúng coi Lục gia, Nguyên gia, Triệu gia giống như bắp cải à? Muốn vứt thì vứt, muốn diệt thì diệt?
Tô Cẩm nói mà không quay đầu lại: “Ông ta không còn sống được bao lâu nữa đâu.
Cô cho rằng rất có thể Thiên Uyên sẽ còn ra tay với Lục gia.
Ánh mắt Nguyên Cảnh loé lên.
Thời điểm Ninh lão gia tử diệt trừ đối thủ thì trên tay đã dính máu không ít rồi, các loại nhân quả đan xen nên sẽ không có kết cục tốt.
Ông ta đã nghe được cuộc nói chuyện của cha mình và Tô Cẩm.
Phía sau còn có một chiếc xe chạy tới, chính là Lục Chi Ninh và Nguyên Cảnh.
Ninh Kiến Uyên chậm rãi đáp: “Đã bàn xong rồi, bây giờ chúng tôi đã đồng ý ly hôn. Là tôi có lỗi với Ngọc Kha và Nguyệt nhi.”
Lục Chi Ninh ở bên cạnh cũng không khỏi khen một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Ninh Kiến Uyên nhìn như hồ đồ thế, nhưng ông cho rằng ông ta thật sự không biết chuyện gì trong đó sao? Chẳng qua là ông ta lựa chọn giả vờ hồ đồ mà thôi, mấy đối thủ của Ninh gia đột nhiên xảy ra chuyện, nhìn giống như không có quy luật gì cả nhưng trên thực tế đều có dấu vết để lại, Ninh Kiến Uyên không thể không đoán ra được có liên quan đến Ninh gia.
Thái độ Triệu Vĩ Yến vẫn kiên định: “Xin lỗi, tôi không chấp nhận lời xin lỗi này của ông.”
Sau khi hai người bước ra ngoài, Triệu Vĩ Yến nhắc nhở: “Tô quán chủ, cô vẫn chưa thu tiền mà.”
Đột nhiên, Tô Cẩm nảy ra một ý tưởng.
Lục Chi Ninh lập tức nghĩ đến mấy thứ bị phá bỏ ở Triệu gia.
Anh ta theo bản năng rùng mình một cái, ôm lấy cánh tay Sở Lâm: “Tô, Tô Tô Tô…quán chủ, lúc nào thì cô qua nhà tôi xem thử?”
“Hai người đã bàn bạc xong chuyện ly hôn chưa?” Tô Cẩm thuận miệng hỏi.
Lục Chi Ninh rất nhanh ý thức được lời này là có ý gì, chẳng lẽ chuyện của Ninh gia cũng có liên quan đến bọn họ? Anh ta và Nguyên Cảnh nhìn nhau, vẻ mặt Nguyên Cảnh bình tĩnh bước lên xe.
Lục Chi Ninh nhịn không được bắt đầu chửi rủa.
“Bốn đại thế gia này đã bị Thiên Uyên để mắt đến từ lâu rồi, Triệu gia là kẻ c·h·ế·t thay cho Ninh gia, Lục gia thì bị Thiên Uyên để mắt tới, ý đồ cắn nuốt, còn Nguyên gia thì tôi đoán có liên quan đến Nguyên Cảnh.”
Nếu đúng là như vậy thì nói không chừng Nguyên gia cũng đã bị động tay động chân rồi.
Thấy lão gia tử đã ngất đi, Triệu Vĩ Yến lại gọi Ninh Kiến Uyên tới.
Tề Ngọc Kha lắc đầu: “Em không cần lời xin lỗi của anh…Sau này anh đừng làm người hồ đồ như vậy nữa.”
Nói cho cùng thì đừng có nói xe có bốn bánh, thậm chí có đến bốn mươi cái bánh cũng không nhanh bằng bùa Dịch Chuyển của sư phụ anh ta…
Trên mặt Tô Cẩm hiện lên một nụ cười khẽ: “Ừ, tới chậm rồi.” Chuyện của Ninh gia đã sắp kết thúc rồi.
Cha Triệu kể sơ qua tình hình, về phần những chuyện khác cũng không tiện nói quá cụ thể ngay trước cửa Ninh gia.
“Thật xin lỗi.”
Tô Cẩm nhìn qua Nguyên Cảnh, trong lòng thầm nghĩ, có lẽ tử vân trên người Nguyên Cảnh chính là thứ mà Thiên Uyên thèm muốn.
Bất kể thế nào thì ông ta cũng là kẻ đồng loã.
Triệu phu nhân nhìn cha Triệu: “Em họ sao rồi? Cô ấy ổn chứ?”
Cô lập tức nhìn về phía Lục Chi Ninh, ánh mắt sáng ngời!
Khó chịu quá, đau lòng quá!
Sở Lâm vừa nhìn thấy Tô Cẩm bước ra lập tức vọt tới: “Không phải chứ không phải chứ? Tôi tới chậm rồi à?”
Sở Lâm yên lặng đi theo phía sau Tô Cẩm, anh ta muốn nghe sư phụ kể lại cả quá trình! Anh ta muốn tích luỹ kinh nghiệm! Đã không thể chứng kiến tận mắt thì cũng phải nghe xem đã có chuyện gì xảy ra!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.