Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 185

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 185


Rõ ràng cha cô ta nói rằng tượng thần rất linh nghiệm!

Tô Cẩm nói khẽ: “Anh nói cho cô ta, giao hết gia tài ra là được.”

Bỏ cả gia tài để tìm đường sống 2

Tô Cẩm suy nghĩ một lát, nói thẳng: “Gặp thì không cần, nếu cô ta thật sự muốn tìm một con đường sống cũng không phải là không được, chỉ cần xem thử cô ta có dũng khí kia không thôi.”

Cô nhìn tướng mạo Mộc Dao thấy cô ta không giống người có dũng khí, càng không giống người có thể buông bỏ được tiền tài.

Nói xong mấy lời này, Lục Chi Ninh lại nói thêm một câu: “À, không chỉ là khách sạn này mà tất cả những sản nghiệp dưới tên Lục gia đều không chào đón Mộc đại tiểu thư!”

Anh ta quét mắt nhìn qua mấy người đang vây xem, nhân viên khách sạn lập tức bảo mọi người tránh đi.

Lục Chi Ninh lẩm bẩm một tiếng, không để tâm mà chỉ lên giường nằm ngủ. Có bùa Hộ Mệnh cùng với bùa An Thần của Tô Cẩm, Lục Chi Ninh có một giấc ngủ ngon, không hề gặp ác mộng.

“Tôi nhổ vào! Tiền nhà tôi đều là do cha tôi vất vả mới kiếm được, vì cớ gì mà bắt tôi phải bỏ ra cả gia tài.”

Sau đó, lại nói cho cô ta nghe giải thích của Tô Cẩm.

Vừa rồi Nguyên Cảnh nói gì thế? Chuẩn bị cho anh ta một kinh hỉ à?

Lục Chí Ninh suy nghĩ một chút rồi nói: “Đây đúng là một con đường sống.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi gặp biến cố, chỉ trong một thời gian ngắn mà tinh thần Mộc Dao đã bị suy sụp nghiêm trọng.


Trong tình huống như vậy, một mình Mộc Dao không thể nào giải quyết được.

Lục Chi Ninh im lặng một lúc: “…” Hai người này mà cũng tính là kinh hỉ à?

Mộc Dao còn muốn tiếp tục mắng chửi, Lục Chi Ninh đã trực tiếp ra lệnh cho nhân viên bảo vệ bên cạnh: “Mấy người đuổi cô ta ra ngoài cho tôi! Sau này không cho phép cô ta bước vào trong khách sạn này!”

Thật đúng là đem hai chữ mặt dày này khắc thẳng lên mặt.

Lục Chi Ninh: “?”

Kinh hãi còn tạm được!

Cho nên, gia sản Mộc gia cũng bị dính một chút nhân quả, chỉ có khi nào bỏ ra hết toàn bộ gia tài đó, quên hết quá khứ mới có thể thực sự tái sinh.”

Sau đó Mộc Dao nhìn thấy cái c·h·ế·t của cha Mộc, lập tức sụp đổ.

Lục Chi Ninh lập tức xuống lầu truyền đạt lại những lời này cho Mộc Dao.

“Lục Chi Ninh.”

Thậm chí anh ta còn nhịn không được cãi lại: “Có phải đầu óc cô có vấn đề không hả? Là cô vừa khóc vừa quỳ cầu Tô quán chủ chỉ cho cô một con đường sống, bây giờ đường đã vạch ra đó rồi, cô không nguyện ý đi lại bắt đầu mắng Tô quán chủ? Cô bị tâm thần à?”

Lục Chi Ninh kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy bóng người quen thuộc, anh ta lên tiếng khen ngợi: “Tốc độ Tam gia nhanh thật đấy, tối hôm qua còn chưa tới Kinh Thành mà hôm nay đã xuất hiện ở trước mặt tôi rồi!”

Nói là Mộc Khái rơi vào kết cục như vậy chính là báo ứng của ông ta.

Khi Lục Chi Ninh xuất hiện ở sảnh khách sạn liền nhìn thấy Mộc Dao đang quỳ ở đó. Toàn thân Mộc Dao tràn đầy vẻ hèn mọn khiêm tốn, so với vẻ kiêu ngạo ương ngạnh lúc trước có thể nói là giống như hai người.

Mộc Dao định nhờ Triệu Hoà Cẩn hỗ trợ, nhưng Triệu Hoà Cẩn khéo léo từ chối.

Ngay sau đó, Nguyên Cảnh liền tránh người sang một bên, tạo ra một con đường cho Lục Chi Ninh.

Toàn thân anh ta chấn động, giọng nói này…chẳng lẽ là giọng của Nguyên Tam gia?

Chỉ đáng tiếc Lục nhị thiếu đi chuyến này uổng công.

Ánh mắt Mộc Dao thay đổi liên tục, thoạt nhìn có vẻ như IQ thấp, đầu óc cũng chậm chạp.

Mà một nửa gia nghiệp còn lại của Mộc gia cũng nhanh chóng bị người nhớ thương.

Vạn vật trên đời này từ xưa đến nay không thể thoát khỏi nhân quả tuần hoàn, hai khoản bồi thường đó cũng là một phần của nhân quả.

Lục Chi Ninh bước tới nói thẳng: “Tô quán chủ bảo tôi truyền lời cho cô, bỏ hết gia tài ra thì sẽ có một con đường sống.”

Chuyện Tô Cẩm đạo pháp cao thâm đã là điều chắc chắn, mà lúc trước cô ta đã trở mặt với Tô Cẩm, Mộc Dao nghĩ tới nghĩ lui, không thèm quan tâm đến đám tang của cha mình nữa mà chạy thẳng tới khách sạn xin được gặp Tô Cẩm, hy vọng Tô Cẩm bỏ qua những hiềm khích trước đó, chỉ cho cô ta một con đường sáng.

Không! Cô ta không muốn bị rơi vào vũng bùn, cô ta phải sống thật tốt, hưởng thụ tất cả tài sản mà cha cô ta để lại cho cô ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho nên, lúc mới gặp Mộc Dao cô đã từng nói, cô không thu tiền của Mộc Dao, cũng không làm ăn với Mộc Dao.

Tô Cẩm nhìn theo bóng lưng Lục Chi Ninh, nhịn không được cười khẽ một tiếng.

Số tiền mà Mộc gia dùng để làm giàu, ngay từ đầu đã là sai lầm.

Lục Chi Ninh kiên nhẫn giải thích vài câu, đáng tiếc Mộc Dao chưa nghe xong hết đã đẩy anh ta một cái, sau đó hai mắt tràn đầy hận ý bắt đầu mắng chửi.

Nguyên Cảnh thế mà lại cho anh ta một kinh hỉ?

“Tam gia, anh không sao đấy chứ? Thật sự chuẩn bị kinh hỉ cho tôi à?” Lục Chi Ninh cảm thấy Nguyên Cảnh có gì đó là lạ.

Mộc Dao bị cái c·h·ế·t của cha Mộc đánh cho trở tay không kịp. Cô ta còn trẻ, bình thường cũng chưa nhúng tay làm việc lớn gì, cha Mộc c·h·ế·t đi chẳng khác nào Mộc Dao đánh mất chỗ dựa vững chắc.

Hại vợ mình thê thảm như vậy, bây giờ ông ta c·h·ế·t rồi, chẳng phải là ông trời có mắt đấy sao?

Lúc trời tờ mờ sáng, có người giúp việc ra ngoài chuẩn bị bữa sáng, sau đó nhìn thấy cái c·h·ế·t bi thảm của Mộc Khái, lập tức hét lên một tiếng.

Mộc Dao bị tống cổ ra khỏi khách sạn, đáy mắt tràn đầy hận ý.

Tình cảnh hiện tại của Mộc gia vô cùng tồi tệ, nếu thật sự bỏ ra hết toàn bộ gia tài thì không chỉ giải quyết được khó khăn trước mắt mà Mộc Dao còn có thể lấy được danh tiếng tốt.

Chỉ thấy cách đó không xa, một lớn một nhỏ đang xách hành lý đứng ở đằng kia.

Lục Chi Ninh nói lại cho Tô Cẩm.

Không phải là anh ta không giúp, thực sự là sau khi tin cha Mộc qua đời truyền ra, đã có người vạch trần những chuyện mà Mộc Khái đã làm!

Lục Chi Ninh ngơ ngác: “???”

Nhân viên khách sạn lập tức thông báo chuyện này cho Lục Chi Ninh.

Mặc dù không đến mức nhân thần công phẫn, nhưng cũng đúng là người người chửi mắng.

Một người là cậu em họ của anh ta, Sở Lâm.

Mộc tiểu thư này không chỉ trở mặt nhanh mà da mặt còn dày nữa.

Lục Chí Ninh khẽ sửng sốt, thật sự có con đường sống à?

Đã nháo thành như vậy rồi, thế mà Mộc Dao còn không biết xấu hổ tới đây xin được gặp Tô Cẩm?

Trong mắt Nguyên Cảnh đầy tơ máu, anh nói thẳng: “Tôi chuẩn bị cho cậu một kinh hỉ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm lại lắc đầu: “Không phải như anh hiểu đâu. Mộc gia là dựa vào khoản tiền phi nghĩa kia để làm giàu, từ khi vừa mới bắt đầu Mộc Khái đã sai rồi, cũng chú định là ông ta sẽ không có kết cục tốt.

Lục Chi Ninh đưa tay nhéo mặt mình, là anh ta đang nằm mơ à? Hay là Nguyên Cảnh điên rồi?

Lúc thi thể của cha Mộc còn chưa lạnh, Mộc gia đã có một đống người không có ý tốt chạy tới.

Bỏ cả gia tài để tìm đường sống 1

Chương 185

Ngày hôm sau.

Cô ta không nói hai lời, vừa đến sảnh khách sạn liền bịch một tiếng quỳ thẳng xuống: “Mộc Dao xin được gặp Tô quán chủ, cầu xin quán chủ cho tôi lời khuyên.” Cô ta dùng hành động này để biểu thị thành ý của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một người là tiểu đạo sĩ Phương Tri Hàn.

Cô ta không hiểu, rõ ràng đã mời tượng thần tới rồi, sao còn xảy ra chuyện như vậy nữa… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộc gia long trời lở đất.

Mộc Dao rơi vào đường cùng, lại nghĩ tới Tô Cẩm.

Nói thật ra, Lục Chi Ninh có chút nhìn mà phải than thở.

Lục Chi Ninh hùng hùng hổ hổ quay về, vừa đi được hai bước liền nghe thấy có người gọi tên mình.

Đoán chừng con đường sống này đối với Mộc Dao mà nói, không có tác dụng gì.

Tượng thần không thể cứu được cha cô ta, mà những chuyện Tô Cẩm nói cũng hoàn toàn đúng, cô ta đối với Tô Cẩm xem như vừa sợ vừa hận.

Nguyên Cảnh nhấn chặt mi tâm, hai người này ngồi lại với nhau có thể phá sập cả căn nhà. Phương Tri Hạc không quản được, cầu xin anh mang hai người này tới đây.

Bây giờ cha đã không còn, tất cả mọi người ức h**p cô ta, ngay cả Tô Cẩm cũng muốn biến cô ta thành một kẻ nghèo hèn!

“Cái gì mà đạo pháp cao thâm chứ, theo tôi thấy còn không bằng nói Tô Cẩm chính là một tai hoạ. Nói không chừng nếu không phải cô ta nguyền rủa cha tôi thì cha tôi cũng không thể qua đời nhanh như vậy đâu.”

Sau khi nghe được những chuyện mà Mộc Khái đã làm, không ít người hoặc là hoàn toàn phủi sạch quan hệ với Mộc gia, hoặc là đổ thêm dầu vào lửa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 185