Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 172
Cái giá tiền này, anh ta thật đúng là không lấy ra nổi!
Sự kiên nhẫn của Tô Cẩm coi như không tệ: “Tôi biết ý của cô, nhưng, cô Mộc, chúng ta thật sự không có duyên, tôi không làm chuyện làm ăn với cô, cũng sẽ không thu tiền của cô.”
Xem ra cái giá để bắt quỷ không bình thường, cô đã dự liệu được anh ta sẽ do dự, cho nên mới nói như vậy
“Đúng rồi, Tô quán chủ, lần này cô đi tàu hoả, có gặp được quỷ xui xẻo gì không?”
“Lá bùa tôi cho anh có luôn mang theo bên cạnh chứ?”
Anh có thể cảm nhận sự biến hoá của lá bùa một chút, khi nào anh cam tâm tình nguyện giao số tiền kia, thì liên lạc với tôi.”
Lục Chi Ninh rất nhanh đã thu tầm mắt lại, dẫn theo Tô Cẩm cùng nhau lên xe.
Không hổ là Lục Nhị thiếu gia, kẻ ngốc nhiều tiền, bên ngoài lá bùa có một lớp vỏ thạch anh trong suốt, bên trên thạch anh lại khảm nạm một vòng kim cương vỡ thật nhỏ.
Gặp được, chính là có duyên.
Thật khéo, hai người này anh ta đều biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ cần không phá hư lá bùa, cứ thuận theo sự vui vẻ của anh ta.
Mắt thấy thái độ của Triệu Hoà Cẩn kiên quyết, cô ta cũng không nói thêm nữa.
“Lời này của Tô quán chủ là có ý gì?” Làm sao lại hết lần này tới lần khác nhắc nhở cô ta, bảo cô ta nhanh chóng về nhà?
“Nếu đã như vậy, Tô quán chủ không bằng tiễn Phật thì tiễn đến Tây Thiên.” Triệu Hoà Cẩn cuống quít mở miệng.
Để lại câu nói này, Tô Cẩm cũng không quay đầu lại rời đi.
Cô lắc đầu, lần nữa từ chối Mộc Dao.
Triệu Hoà Cẩn: “…” Quấy rầy rồi, xin cáo từ!
Mộc Dao đứng tại chỗ, vẻ mặt bối rối.
Triệu Hoà Cẩn chuyển tiền, ngay sau đó, lại nghe Tô Cẩm còn nói: “Phải rồi, có một số việc, vẫn phải nói rõ ràng mới được, chi phí vừa rồi, tôi cũng nói rõ ràng chi tiết một lần, trong hai ngàn này cũng không bao gồm bắt quỷ.”
Chương 172
Anh ta nhớ đoạn thời gian trước hình như Lục gia cũng xảy ra chuyện…
Lục Chi Ninh vui sướng trả lời: “Đương nhiên! Tô quán chủ cô có bản lĩnh lợi hại như vậy, lá bùa cô cho, đây chính là bảo bối giữ mạng!”
Một người là thiếu gia của Triệu gia, một người là tiểu thư Mộc gia.
Mộc Dao đáp lại một tiếng.
Thấy sắc mặt Tô Cẩm có chút một lời khó nói hết.
Về phần chi tiết trong đó, anh ta ngược lại cũng không được biết, cũng chỉ là thuận tai nghe một câu.
Cô đi tàu hoả, là vì tiết kiệm tiền.
Chẳng qua Triệu Hoà Cẩn suy tư vài giây, vẫn khuyên nói: “Nếu như Tô quán chủ đã nói như vậy, hay là cứ nghe theo Tô quán chủ đi, lát nữa anh đưa em về.”
Chẳng qua Triệu Hoà Cẩn vẫn là thận trọng hỏi một câu: “Xin hỏi Tô quán chủ, bắt quỷ đại khái cần bao nhiêu tiền?”
Mấy phút sau.
Sau khi Tô Cẩm nhìn thấy kiệt tác của Lục Chi Ninh, yên lặng dời ánh mắt: “…”
…
Cho nên, số tiền kia, cô ta chi trả!
“Mộc Dao, đừng tùy hứng nửa, cứ nghe Tô quán chủ đi. Nếu như quả thật có chuyện gì, đến lúc đó anh sẽ liên hệ với Tô quán chủ, em không cần lo lắng.” Triệu Hoà Cẩn trấn an nói.
Chỉ là giá tiền của lá bùa và đánh lui ác quỷ.
Nghe xong lời này, Triệu Hoà Cẩn nhất thời sáng tỏ.
Dù sao, chuyện mà hiện tại Triệu Hoà Cẩn gặp phải, có một phần cũng là bởi vì cô ta, nếu như không phải do cô ta, căn bản sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Tô Cẩm nhìn sang Mộc Dao, đáy mắt xẹt qua một tia thở dài.
Triệu Hoà Cẩn có ý tốt hỏi thăm: “Tô quán chủ muốn đi đâu? Có cần chúng tôi dẫn đường hay không?”
Tô Cẩm suy nghĩ đơn giản: “Mọi chuyện vạn vật đều có duyên phận.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những gì cô ta vừa mới nói kia, cũng chỉ là tùy tiện tìm một cái cớ.
Lúc cô đến kinh thành, đã nói với Lục Chi Ninh, đến trạm, anh ta sẽ đến đón cô.
Cô ta ngước mắt lại nhìn Tô Cẩm một chút, chỉ thấy Tô Cẩm đã nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lục Chi Ninh hào hứng chạy đến bên cạnh Tô Cẩm: “Tô quán chủ! Tôi tới đón cô rồi!”
Lục Chi Ninh ồ lên một tiếng: “Hai người bọn họ không thiếu tiền, làm sao cũng chạy tới đi tàu hoả chứ?”
Cái giá tiền này có phải hơi thấp hay không? Anh ta nhẹ giọng hỏi: “Tô quán chủ, cô xác định chỉ lấy hai ngàn thôi sao?”
Nghe vậy, Lục Chi Nin yên tâm rồi.
“Không cần, sẽ có người tới đón tôi.” Trước khi Tô Cẩm đi, nhìn Mộc Dao nhiều thêm một chút: “Cô nếu như không có việc gì, thì nhanh chóng về nhà đi.”
Gặp phải loại chuyện này, ai cũng hi vọng có thể giải quyết hoàn toàn, lại tránh lo âu về sau.
Nếu thật sự có chuyện gì, Triệu gia cũng sẽ không mặc kệ ngồi nhìn, nghĩ như vậy, Mộc Dao nhẹ nhàng thở ra.
Mộc Dao đột nhiên nói: “Tô quán chủ, tôi có thể thêm bạn không? Tôi cũng muốn bói một quẻ.”
Triệu Hoà Cẩn nghe thấy giá tiền, có chút kinh ngạc.
Cùng lúc đó, Triệu Hoà Cẩn và Mộc Dao cũng nhìn thấy Lục Chi Ninh, Mộc Dao không khỏi kinh ngạc: “Tô quán chủ này thế mà còn quen biết Lục Nhị thiếu gia? Xem ra thật đúng là không đơn giản.”
Triệu Hoà Cẩn cắt ngang Mộc Dao: “Có lá bùa bên mình, tạm thời anh sẽ không có chuyện gì, hơn nữa, nói không chừng vận thế của anh sẽ tốt thì sao?”
Lục Chi Ninh cuống quít hỏi thăm: “Tô quán chủ, chẳng lẽ bên ngoài lá bùa không thể làm những thứ này sao? Tôi rất cẩn thận, không làm lá bùa bị hư, vỏ thạch anh được đặt hàng riêng…”
Triệu Hoà Cẩn không lên tiếng.
Mộc Dao đi tàu hoả, thì là vì Triệu Hoà Cẩn.
Mộc Dao ở bên cạnh lập tức kéo áo Triệu Hoà Cẩn: “Em có tiền…”
Liếc mắt đã thấy được Triệu Hoà Cẩn còn có Mộc Dao.
Mộc Dao còn muốn tiếp tục hỏi tiếp, bị Triệu Hoà Cẩn ngăn cản.
Mà trong lòng Mộc Dao và Triệu Hoà Cẩn có chuyện đè nén, nửa đêm đến sáng, cũng không làm sao ngủ được.Lúc trời vừa sáng, tàu hoà đã đến trạm.
Mộc Dao không thể nào hiểu được Tô Cẩm câu nói này, cô ta rất không hiểu, không phải đều là tiền sao?
“Tôi đã nói rồi, tôi và cô không có duyên.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm nhìn thấy quỷ xui xẻo Lục Chi Ninh đang vẫy tay về phía cô.
Tô Cẩm gật đầu: “Tôi xác định.”
Tô Cẩm lắc đầu: “Không sao, anh thích là được.”
Về phần Triệu Hoà Cẩn vì sao cũng vừa khéo đi tàu hoả, chỉ có thể nói là ý trời từ trước.
Mộc Dao còn muốn nói thêm, lời ra đến khóe miệng, lại nhìn thấy sắc mặt Triệu Hoà Cẩn, lại yên lặng nuốt trở vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộc Dao có chút nóng nảy: “Tô quán chủ, thật ra tôi muốn cho cô…” Để giải quyết chuyện của Triệu Hoà Cẩn.
Sắc mặt Triệu Hoà Cẩn căng thẳng: “Tô quán chủ…”
Lục Chi Ninh rất nhanh đã nhìn theo ánh mắt Tô Cẩm.
Tô Cẩm cười nói: “Xem độ khó mà định, một triệu hoặc mười triệu.”
Nhất định phải luôn mang theo bên mình!
Lại một lát sau.
Làm sao tiền của cô ta thì không thể nhận? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm nhìn chằm chằm tướng mạo Lục Chi Ninh, thái độ không tệ lộ ra một nụ cười với anh ta.
Về sau người của Lục gia lại bình yên vô sự trở về.
Tô Cẩm nói tiếp: “Lúc trước tôi đã nói, vận thế của anh thấp, nếu là những người khác, một lá bùa, cũng đủ để hóa giải hoàn toàn việc này, mà chuyện anh gặp phải… Ác quỷ có thể sẽ không từ bỏ ý đồ…”
Cô ta và Triệu Hoà Cẩn đối mặt, hai người cũng không hiểu.
Tô Cẩm cười nói: “Bắt quỷ sẽ có giá khác, cái giá này không rẻ. Anh có thể suy tính một chút trước, bây giờ anh có lá bùa mang theo bên mình, ác quỷ không có cách nào khiến anh bị thương, anh rất an toàn, tác dụng của lá bùa sẽ dựa theo sự phai màu của Chu Sa mà yếu bớt đi, mãi cho đến khi hóa thành tro tàn.
Trong tay Triệu Hoà Cẩn khả năng không có nhiều tiền, nhưng Triệu gia, khoản chi phí này vẫn có thể xuất ra được.
Tô Cẩm ra khỏi nhà ga, trực tiếp đi tìm Lục Chi Ninh.
Tô Cẩm ngừng bước một chút, quay đầu nhìn về phía Triệu Hoà Cẩn: “Quả thực gặp một con quỷ xui xẻo.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.