Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 137
Tô Cẩm lắc đầu: “Đừng suy nghĩ nhiều, một lá bùa năm trăm tệ, hai lá bùa là một ngàn tệ, anh nhớ chuyển khoản cho tôi.”
Chẳng trách cô ấy lại có nhiều bùa Thiên Lôi như vậy, mỗi lần dùng bùa đều giống như tiểu phú bà trong nhà có mỏ quặng.
Sau khi Phương Tri Hạc rời đi không bao lâu, Sở Lâm cực kỳ nhiệt tình bước tới bên cạnh Tô Cẩm.
Nghĩ như vậy, Phương Tri Hạc nhắc nhở: “Chuyện vẽ bùa này Tô quán chủ cứ khiêm tốn một chút vẫn tốt hơn, nhất là đối với loại bùa quý giá như bùa Thiên Lôi này.”
Cũng nên giải thích ngắn gọn mọi việc để Sở Lâm và những người khác có thêm cảnh giác, đề phòng vẫn tốt hơn.
Một câu nói của cô đã nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng anh ta!
Phương Tri Hạc nói tiếp: “Cảm ơn Tô quán chủ đã tin tưởng tôi. Tới đây có lẽ Bạch Vân quán sẽ có rất nhiều chuyện cần tôi phải giải quyết nên tôi sẽ không ở đây thêm làm chậm trễ công việc nữa.”
Tô Cẩm mỉm cười: “Tôi vẫn luôn rất yên tâm về Phương đạo trưởng mà.”
Phương Tri Hạc tới tìm Tô Cẩm, cảm ơn Tô Cẩm trước rồi mới nói: “Tô quán chủ, chuyện của sư phụ tôi tôi sẽ tự mình báo cáo cho Hiệp Hội Đạo Môn, những chuyện đã xảy ra tôi cũng sẽ không giấu diếm điều gì, cô cứ yên tâm.”
Bây giờ sư phụ đã làm ra chuyện như vậy, mớ hỗn độn còn lại của Bạch Vân quán đương nhiên phải do đại sư huynh là anh ta gánh vác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu bị người hữu tâm để mắt tới, không chừng sẽ thêm loạn.
Còn có tiểu đạo sĩ kia nữa, hình như Tổ Sư Gia rất thích, dù sao thì Bạch Vân quán cũng sắp xong đời rồi, đến lúc đó cô sẽ kéo người về!
Phương Tri Hạc chuyển tiền, lại nói cám ơn rối rít rồi mới rời khỏi Tô gia.
Tô Cẩm cười nhàn nhạt: “Yên tâm, bùa Thiên Lôi này tôi rất ít khi bán cho người khác.” Ngoại trừ mấy người quen biết ra thì cô chưa từng bán bùa Thiên Lôi cho người nào khác cả.
Thì ra những lá bùa này đều là do Tô quán chủ tự vẽ ra sao?
Không ít người đều xem bùa Thiên Lôi giống như báu vật, huống chi là một Tô Cẩm có thể vẽ bùa bất cứ lúc nào?
Bình thường việc làm ăn của cô cũng chỉ là bán một ít bùa Hộ Mệnh, bùa An Thần…
Chương 137
Sắc mặt Phương Tri Hạc khẽ động: “Tô quán chủ, cái này quá quý giá.” Đã gây thêm nhiều phiền phức cho Tô quán chủ như vậy rồi, sao anh ta còn dám lấy bùa của Tô quán chủ nữa?
Thấy thái độ anh ta kiên quyết như thế, Tô Cẩm lấy ra hai lá bùa đưa cho Phương Tri Hạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thực lực của Tô quán chủ luôn luôn có thể đột phá nhận thức của anh ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm trực tiếp nhét lá bùa vào tay anh ta: “Mấy lá bùa này đều do tôi vẽ, không mất bao nhiêu thời gian, cũng chẳng quý giá lắm đâu.”
Phương Tri Hạc lập tức sửng sốt.
Một người đồ đệ tốt như vậy, không kéo về được thực sự quá đáng tiếc.
Phương Tri Hạc lại nhìn lá bùa trong tay, Tô quán chủ còn trẻ tuổi như thế mà đã vẽ ra được lá bùa có phẩm tướng thế này, nếu như bị Hiệp Hội Đạo Môn biết được, sợ là lại gây nên một đợt sóng gió.
“Anh cầm lấy bùa Dịch Chuyển và bùa Thiên Lôi đi.”
Suy cho cùng thì bản tính của Phương Tri Hạc hoàn toàn trái ngược với sư phụ anh ta.
Sau khi nghe chính miệng Tô Cẩm nói ra lai lịch của mấy lá bùa này, Phương Tri Hạc sửng sốt một hồi lâu mới tỉnh táo lại.
Thì ra là thế.
Vận thế Diêu Diêu có hơi thấp 1
Vừa dứt lời.
“Sư phụ, cô có thể kể cho tôi nghe một chút xem thử Phương đạo trưởng xảy ra chuyện gì không?”
Tô Cẩm đứng trên ban công tầng hai, ánh mắt bình tĩnh nhìn Phương Tri Hạc càng đi càng xa.
Huống hồ những lá bùa này đều rất quý giá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Chính Quang liền bị Diêu Nguyệt một chân đạp ra ngoài.
Tô Cẩm sâu kín liếc nhìn anh ta một cái.
Đối với loại bùa có sức công kích mạnh như thế này, nếu không phải là người hữu duyên thì nhất định cô sẽ không lấy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Cẩm suy nghĩ một chút, thật sự không cần thiết phải giấu diếm đồ đệ nhà mình mấy chuyện này.
Cái này chẳng phải Tô Cẩm chính là một đại bảo bối biết đi sao?
Tô Cẩm quét mắt nhìn về phía góc tường: “Mọi người không muốn ra ngoài nghe lén công khai à?”
Sở Lâm giải thích hợp tình hợp lý: “Tôi đây không phải là tám chuyện đâu, tôi chỉ quan tâm đến cậu ta thôi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.