Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115


Tô Cẩm mỉm cười với anh ấy: “Nhìn anh có vẻ không tệ rồi.”

Dâng hương xong, Tô Cẩm đưa cho Tô Giang Nguyên một lá bùa an thần và một lá bùa hộ mệnh.

A Cẩm lại phải vì tiền mà khổ cực như vậy?

Tiền của cô đi tới trước mặt, vui vẻ nhìn cô.

Diêu Nguyệt nói chuyện với Tô Giang Nguyên một lúc lâu mới dừng lại.

Vẻ mặt anh ấy nghiêm túc: “Mẹ yên tâm, sau này nhất định con sẽ chăm sóc A Cẩm thật tốt.”

Đến chỗ này của Tô Giang Nguyên, trực tiếp tăng thêm năm triệu nữa…

Mười triệu tiền tiêu vặt???

Anh có biết anh họ Lục Chi Ninh của tôi không? Còn có ông dượng xui xẻo Lục Chiêu Hòa của tôi nữa, chuyện của Lục gia bọn họ đều là do sư phụ tôi giải quyết hết đấy!


Mười phút sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không chỉ vậy, còn thu một đồ đệ không đáng tin cậy.

Tô Giang Nguyên nhìn Sở Lâm, lại nhìn Tô Cẩm không nói gì, vành mắt anh ấy ửng đỏ đi tới trước mặt Tô Cẩm: “A Cẩm, là anh vô dụng, đã khiến em phải nhọc lòng rồi.”

Tăng khá thật!

Em gái quá thảm, từ nhỏ đã phải sống khổ cực trên núi, đến khi lớn lên thì sư phụ nuôi dưỡng em gái lại cưỡi hạc về trời, mà em gái lại phải gánh cả Huyền Thanh Quán trên đôi vai gầy của mình.

A Cẩm nhà mình đã vất vả như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáng yêu như thế, thật là hiếm có.

Cái giá hai mươi triệu này tuyệt đối là cái giá phải chăng! Nếu không phải quan hệ giữa anh và sư phụ tôi không giống bình thường thì ít nhất cũng phải hai mươi lăm triệu, hơn nữa còn không nhất định sẽ mời được sư phụ tôi đích thân ra tay!”

Anh ta nghiêm túc giải thích: “Tô thiếu gia, chuyện anh gặp phải lần này không phải là chuyện phiền toái bình thường. Anh cũng không biết để giải quyết vấn đề của anh mà sư phụ tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức đâu. Tất nhiên cái giá hai mươi triệu này có hơi cao, nhưng mệnh của Tô thiếu gia anh phải đáng với cái giá này.

Nhưng cuối cùng… con gái lại thân với mọi người hơn so với ông ấy.

Sở Lâm thấy Tô Giang Nguyên hào phóng như thế, anh ta c*̃ng rất hài lòng.

Tô Giang Nguyên giữ cẩn thận: “Anh sẽ luôn mang theo bên mình.” Đây là món quà đầu tiên mà em gái tặng cho anh, anh phải biết quý trọng.

Sở Lâm nói thẳng: “Một giá thôi, hai mươi triệu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tổng kết: Anh ấy cần phải quan tâm che chở A Cẩm nhiều hơn!

Không nói những cái khác, cái thủ đoạn tăng giá này thật sự không thể tuyệt hơn!

Cái này có nghĩa là không câu được cá lớn à?

“Tổ Sư Gia sẽ phù hộ cho anh.”

Tô Giang Nguyên nghe thấy như thế, đau lòng không thôi.

Nhưng mà, cho dù là anh em ruột cũng phải tính toán sổ sách cho rõ!

Tô Chính Quang tức giận hừ một tiếng, xoay người rời đi, ông ấy muốn về ngủ một giấc, mặc kệ mấy chuyện vớ vẩn này!

Sở Lâm mở mồm nói bậy một phen, khiến Tô Cẩm nhìn mà chỉ có thể than thở.

Lại ngẩng đầu lên, được lắm, Tô Cẩm thật đúng là nhìn thấy tiền của mình đang đi về phía này.

Nếu còn tiếp tục như vậy, sợ là Tổ Sư Gia sẽ nhảy ra cho Sở Lâm một gậy…đánh bất tỉnh rồi mới yên.

Tô Cẩm biểu thị, mình sẽ không bị mấy viên đ·ạ·n bọc đường này lừa gạt đâu.

“Mà lần này A Cẩm vì để cứu con mà phải lặn lội đường xa như vậy, cho dù con không biết tình huống lúc đó thế nào nhưng con đoán chắc nhất định A Cẩm đã phải đối mặt với chuyện rất nguy hiểm. A Cẩm vì con mà bất chấp nguy hiểm, chút tình cảm này nhất định con sẽ luôn ghi tạc trong tim!”

Chương 115

Sở Lâm nói nhảm hơi nhiều, đứng bíp bíp rất lâu, Tô Cẩm thậm chí còn cảm nhận được nỗi ưu thương của Tổ Sư Gia nữa.

Sở Lâm ngước lên, liền thấy quỷ xui xẻo số bốn.

Diêu Nguyệt: “…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm: “?” Tiền của cô còn cất kỹ đây này, sao có thể chạy được?

Nghe vậy, Tô Giang Nguyên vội chạy ra ngoài.

Đầu óc không thông suốt, giờ đã hối hận chưa?

Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Tô Cẩm sững sờ trong mấy giây.

Xem ra là một hạt giống tốt để làm ăn!

Thành thật mà nói, ông ấy thấy hơi ghen tỵ.

Khóe miệng Diêu Nguyệt giật giật, được rồi, con trai đã thích A Cẩm như vậy, sau này hai anh em nhất định sẽ ở chung rất hòa thuận.

Dù sao thì khoảng cách tới mục tiêu xây dựng một Huyền Thanh Quán cực lớn lại gần thêm một bước.

Tô Cẩm nhìn bóng lưng Tô Giang Nguyên rồi lại nhìn bài vị Tổ Sư Gia: “Tổ Sư Gia, hy vọng lần này có thể dùng Trương Nguyệt để câu ra một con cá lớn.”

Cô lấy điện thoại ra và nói: “Đừng nói nữa, không giảm giá!” Tôi là cỗ máy kiếm tiền vô cảm!

Rõ ràng là con gái ruột của mình, tính ra cô chỉ có quan hệ máu mủ với ông ấy thôi.

Nhìn xem, Huyền Thanh Quán đã ép đôi vai nhỏ của A Cẩm nhà anh ấy thành gì rồi này?

Tô Cẩm cau mày: “?”

Tô Giang Nguyên lắc đầu, trịnh trọng nói: “Không, A Cẩm đã làm nhiều việc cho con như vậy, con phải mau chóng tới gặp A Cẩm!”

Lúc này Diêu Nguyệt bước tới nói ẩn ý một câu: “Ao ước sao? Đố kỵ sao? Còn không phải bởi vì anh ngốc à?”

Giờ đây, trong lòng anh ấy tràn đầy niềm vui, cả người cũng tràn ngập tinh thần.

Sở Lâm thì kéo tay Tô Giang Nguyên, nói cho anh ấy nghe tác dụng của lá bùa.

Tô Giang Nguyên lấy ra một tấm thẻ: “A Cẩm, trước đó anh chuẩn bị cho em một ít quà tặng nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Trong tấm thẻ này có ba mươi triệu, hai mươi triệu là phí tổn để em giải quyết chuyện lần này, còn lại mười triệu em cứ cầm làm tiền tiêu vặt trước đã, tuyệt đối đừng làm khổ mình. Tuy rằng Tô gia chúng ta không phải là nhà giàu siêu cấp gì nhưng tiền tiêu vặt vẫn phải có, nếu em thiếu gì cứ nói với anh.”

Tô Cẩm lắc đầu: “Đừng bận tâm.” Cứ đưa tiền là được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng vậy, nhờ có A Cẩm cứu anh. Tình cảm của A Cẩm đối với anh, anh sẽ luôn khắc sâu trong lòng mãi mãi không quên…” Tô Giang Nguyên xúc động nói.

Tô Cẩm nhận tấm thẻ, thái độ bởi vậy cũng tốt hơn mấy phần.

Tô Giang Nguyên khẽ sửng sốt: “?”

Tô Giang Nguyên đứng dậy khỏi giường, ngượng ngùng nhìn Diêu Nguyệt: “Con phải đi tắm rửa thay quần áo, phải sạch sẽ đi gặp A Cẩm.” Nói bóng nói gió tức là mẹ mau đi đi.

Tô Cẩm kéo tay Tô Giang Nguyên đi tới trước mặt Tổ Sư Gia: “Anh thắp một nén nhang cho Tổ Sư Gia đi.”

Lúc này, bộ lọc Tô Giang Nguyên nhìn Tô Cẩm dày như tường thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà, vừa nói xong lời này, Tô Cẩm liền thấy nén nhang vừa thắp đã tắt ngúm đi.

Có câu nói quân tử không vì năm đấu gạo mà khom lưng, nhưng mà Tô Cẩm cô cũng không phải quân tử, vì mười triệu mà cười một cái, cô cũng rất vui lòng!

Lúc này Tô Cẩm và Sở Lâm mới báo cáo mọi việc cho Tổ Sư Gia xong.

Quỷ xui xẻo số bốn…À không, gã công tử Bạc Liêu…A cũng không đúng, cái ông anh hời này cô nhận rồi!

Khá lắm, tên đồ đệ này thật biết cách lấy tiền!

Tô Chính Quang thở dài, tại sao lại trở thành như vậy chứ?

Không câu được cá lớn 2

Tô Giang Nguyên: “Được.”

Cuối cùng, chỉ chuyển thành xoa đầu an ủi anh ấy: “Đêm nay con nhớ nghỉ ngơi cho tốt.”

Diêu Nguyệt mấp máy môi, định nói thêm gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ Tô Giang Nguyên như thế bà ấy lại ngại không dám nói thẳng.

Không câu được cá lớn 1

Thái độ anh ấy thành kính, lúc dâng hương cũng rất thuận lợi.

Thấy Tô Giang Nguyên lại bắt đầu chơi bài tình cảm, Tô Cẩm có chút bất đắc dĩ: “Anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, thật sự không giảm giá.”

Anh ta vội vàng nhắc nhở Tô Cẩm: “Sư phụ, tiền của cô chạy tới!”

Diêu Nguyệt đang ngồi trong phòng khách ăn cháo, thấy anh ấy bước ra liền nói: “A Cẩm chưa ngủ, đang ở ngoài sân.”

Lúc Tô Chính Quang đi ra nhìn thấy cảnh tượng hài hòa như thế.

Tô Giang Nguyên bước ra khỏi phòng, cả người thần thái sáng láng.

Trong lòng Tô Cẩm thầm quyết định, sau này lúc thu tiền nhất định phải mang theo Sở Lâm.

Chuyện của Lục Chi Ninh cũng chỉ thu có mười lăm triệu.

Lời này rơi vào tai Tô Cẩm, cô liền phản ứng: Tô thiếu gia nói mấy lời này thật êm tai.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115