Đã Một Thời Tình Thâm
Điệp Chi Linh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: CĂN CỨ CHIẾN ĐỘI
Chương 56: CĂN CỨ CHIẾN ĐỘI
Anh đã từng bị Thiên Hoàn ruồng bỏ, hôm nay, anh chỉ có thể rời đi, không bao giờ quay đầu lại.
Phù Âm cười khẽ: "Ừ, tớ sẽ cố gắng, không trở thành gánh nặng cho anh cậu."
Nhưng Phù Âm đã lên tiếng rồi, vậy anh tự nhiên sẽ đồng ý, suy cho dùng Phù Âm cũng là nữ tuyển thủ duy nhất, nên nhận được sự chiếu cố của một cô gái.
Ông chủ: "........"
Thiên Hoàn mỗi mùa giải trước đây đều nhận được giải, mùa giải này lại đến cả lọt top 4 cũng không vào được, khiến fan thất vọng tràn trề, tập trung đi đến kênh offcial của câu lạc bộ điên cuồng mắng chửi, đa phần đều mắng huấn luyện viên, rất nhiều người mắng chửi chiến thuật của huấn luyện viên không được, cũng có người mắng huấn luyện viên không biết trọng dụng nhân tài, không để cho Thời Việt lên trận.
***
Thời Nhan: "???"
Thời Việt đáp: "Hợp đồng của tôi hết mùa giải này sẽ hết hạn, tôi sẽ không cùng Thiên Hoàn tiếp tục ký hợp đồng."
Thời Việt và Lục Thanh Vũ đều rảnh rỗi, Tiêu Minh Hiên bèn đề nghị mọi người nhanh chóng tập huấn chiến đội.
Buổi tối ngày kế, Thời Nhan theo thói quen lên mạng xem thành tích của bạn tốt, phát hiện Phù Âm hai ngày nay đều cùng chơi 5v5, đồng đội bao gồm sư phụ, anh trai, Tiểu Nguyên còn có vị streamer kia, năm người cùng đánh mười trận, chiến tích Hoa Mộc Lan của cô đạt toàn thắng.
Huấn luyện viên Triệu lần trước đã đáp ứng với Thời Việt không đột ngột đổi người, ông lại không có mặt mũi lại đi tìm Thời Việt đổi lên, bởi vì Thời Việt đã thẳng mặt rõ rằng cự tuyệt ông, nếu như lần này đứng trước mặt mọi người bị từ chối, bản mặt này của ông không biết trốn nơi nào.
Chỉ đáng tiếc là trận thứ tư lại đánh úp trong rừng, thua đến ngại ngùng.
Quả nhiên, Thời Việt sau khi nhìn thấy weibo của cô, chủ động nhấn like.
Vừa nhìn thấy Thời Việt tiến vào, ông chủ Thiên Hoàn bèn lên tiếng: "A Việt, nghe nói cậu cùng huấn luyện viên Triệu náo loạn không vui, vậy nên tự mình nói mùa giải này sẽ không ra trận?"
***
Phù Âm nhẹ sờ mũi: "Ba tớ cũng không có đáng sợ như vậy đi? Tớ sẽ về nhà giải thích rõ ràng với ba, ba chắc chắn sẽ hiểu thôi."
Phù Âm cười khẽ nói: "Được, đội trưởng, đợi em tập hợp đánh đoàn!"
Thời Nhan: "................."
Thời Nhan: "!!!!"
Trận này nếu có thể thắng có thể tiến vào bốn đội mạnh nhất, thua sẽ trực tiếp bị đào thải. Mà đối thủ của Thiên Hoàn lần này, chiến đội Kinh Cức đã nhiều lần giao thủ trong giai đoạn đấu nhóm nhỏ.
Anh ở căn biệt thự đã được sửa chữa tốt ở Thượng Hải, đang đợi mọi người vào ở, Tiêu Minh Hiên gửi tin nhắn vào trong nhóm, chụp vài tấm ảnh nói: "Mọi người tranh thủ thời gian tới căn cứ chiến đội, căn cứ của chúng ta đã hoàn công."
Nháy mắt đã đầu tuần tháng 12, giải lập hậu đã tiến hành được vài vòng đánh, đã có ba chiến đội bị đào thải.
Trừ bỏ trận đầu tiên mọi người vì quan sát thao tác của cô mà xuất thần ra, thì những trận sau mọi người đều nghiêm túc hẳn lên, thắng cũng càng thêm dễ dàng.
Không ít antifan nhảy ra mắng Thời Việt, nói anh không có trách nhiệm đối với Thiên Hoàn, vào lúc Thiên Hoàn gặp khó khăn không ra trận, ngược lại lựa chọn rời đi.
Thời Việt gửi lại hai chữ: "Rất tốt."
Thời Việt thuận tay share weibo, chỉ phối hợp đánh bốn chữ: "Tạm biệt, Thiên Hoàn."
Phù Âm mở điện thoại, nhìn thấy tin tức mới nhất của Thời Việt: "Tạm biệt, Thiên Hoàn."
Kinh Cức đạt quán quân, Long Tộc á quân, LY lập quân, mùa giải này chính thức hạ màn.
Trận đấu thua không đáng sợ, nếu như đánh ra một trận oanh liệt xuất sắc, đến cuối cùng bị thua, fan cũng chỉ sẽ thương tiếc tuyển thủ đã nỗ lực. Nhưng hôm nay, Thiên Hoàn rốt cuộc đang làm cái quái gì? Nhịp đấu loạn đến giống như một trận cấp thấp kim cương trong game, jungler có thể một hơi đánh vỡ ba đường cũng là lợi hại.
Tháng 12 tuần đầu tiên, trận đối quyết của hai đội thua lại lần nữa bắt đầu.
Diệp Phong: ".........." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho dù nội bộ có mâu thuẫn lớn cỡ nào, biểu hiện bên ngoài cũng phải làm cho đúng.
Trên mạng bắt đầu điên cuồng kêu gọi Thời Việt ra sân.
Thời Việt rất quả quyết đáp: "Đã hết rồi, xin lỗi."
Nếu như Phù Âm không lên tiếng, anh có thể sẽ cân nhắc việc nuôi mèo có làm ảnh hưởng đến quá trình huấn luyện hay không.
Thời Việt đều lễ phép hồi đáp: "Cảm ơn lời mời, tôi đã ký hợp đồng với chiến đội mới rồi."
Phù Âm đáp: "Chuyện này tớ cũng đã nghĩ tới, tớ tính toàn làm thủ tục ngưng học tạm thời giống của Việt ca, đợi đánh xong hai năm lại tiếp tục đi học."
Theo lý mà nói, hiện tại vẫn chưa đến thời gian chuyển hội chính thức, trận đấu vừa kết thúc tuyển thủ liền công bố rời đội, hiển nhiên là đàm phán thất bại.
Ông chủ luôn không tham gia vào việc quản lý tựa hồ hoàn toàn không nghĩ đến kết quả này, không dám tin nhìn Thời Việt: "Câu lạc bộ bồi dưỡng cậu, cho cậu đãi ngộ thứ nhất thứ hai trong liên minh, cậu lại là đội trưởng của Thiên Hoàn, lẽ nào, cậu đối với Thiên Hoàn một chút cũng không lưu luyến sao?"
Lục Thanh Vũ ghét bỏ: "Lời thoại này của cậu giống thái giám quá."
Lục Thanh Vũ gửi lại icon bụm miệng cười: "Cậu muốn ăn tương ớt của nhãn hiệu nào?"
Mọi người theo sau gửi icon cố lên.
Bốn đồng đội đối với trình độ của Hoa Mộc Lan của cô đã hoàn toàn yên tâm, đến cả người đã đánh qua nhiều mùa giải như Lục Thanh Vũ cũng cảm thấy, với sự nắm chắc hiểu biết và phản ứng của Phù Âm đối với Hoa Mộc Lan, so với bất kỳ streamer có tiếng chơi Hoa Mộc Lan nào cũng không hề thua kém, cho dù là gặp phải cao thủ biết chơi Hoa Mộc Lan trong liên minh, cô cùng với các tuyển thủ lão luyện đối đầu khả năng thắng cũng có thể lên tới bốn đến sáu phần.
Thời Việt sau khi quay về Bắc Kinh, lãnh đạo liền bảo anh đến gặp ông chủ, nói ông chủ có chuyện cần nói với anh.
Thời Việt nhíu mày: "Tớ lại không thua." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời Việt luôn bảo trì trầm mặc trong nhóm, bởi vì anh lại lần nữa mở trò chuyện riêng tư: "Em đã cùng người nhà nói việc làm tuyển thủ chưa? Ba mẹ em đồng ý chứ?"
Phù Âm cùng đồng đội đánh liên tục đánh bốn trận rank, toàn bộ đều dùng Hoa Mộc Lan.
Phù Âm đáp: "Tiểu Nguyên, em đem mèo qua luôn đi, chị có thể giúp em nuôi."
Nhìn thấy tấm biển "Tổng bộ câu lạc bộ Mục Tiêu" tùy tiện treo ở phòng khách, Lục Thanh Vũ có chút buồn cười: "Minh thần thực sự nghiêm trang nha!"
Việt ca mỗi ngày cùng một lời thoại gửi cho cô câu chúc ngủ ngon như vậy, Phù Âm đều đã thuộc lòng.
Lúc thi đấu, thượng đơn ngồi ghế số 1, jungler ngồi ghế số 2, Phù Âm và Thời Việt, trên chiến trận thực sự ngồi kề vai với nhau.
Thời Việt lạnh lùng nhìn huấn luyện viên Triệu một cái, đối phương lập tức dời ánh mắt, cười khan nói: "Thực ra tôi với A Việt chỉ đơn thuần là có chút hiểu lầm, giải thích rõ ràng liền tốt, mùa giải tiếp theo..."
Phù Âm đáp: "Tớ gia nhập chiến đội của anh trai cậu rồi [mỉm cười]"
Thời Việt: "Không cần thiết nữa, tôi đã quyết định rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tối hôm đó, trang official của chiến đội Thiên Hoàn phát tin tức mới: "Tuyển thủ chiến đội Thiên Hoàn TH- A Việt [Thời Việt] đã quyết định giải ước với câu lạc bộ, cảm ơn A Việt đã đóng góp cho chiến đội, cũng chúc cậu ở chiến đội mới thuận buồm xuôi gió."
Ông chủ kinh ngạc, hỏi lại: "Ý của cậu là gì?"
Phòng đặt cược quán quân đã được mở, nhóm fan quan tâm trận đấu mỗi ngày đều đặt phiếu cho chiến đội mình yêu thích, tình hình chiến đấu trên mạng càng ngày càng kịch liệt, nhận được số phiếu cao nhất là hai chiến đội phân biệt nằm ở nhóm A và B – Long Tộc và LY, số phiếu của Thiên Hoàn vẫn duy trì ở hạng ba, nói cho cùng Thiên Hoàn là chiến đội lâu năm trong KPL, fan căn bản tương đối cao, cho dù bởi vì mùa giải này nhiều lần không cho Thời Việt ra trận khiến fan bất mãn, nhưng lượng fan của chiến đội vẫn còn rất nhiều, mọi người như cũ hi vọng Thiên Hoàn giành được thành tích tốt.
Nhớ rõ lúc đầu cô kéo bạn tốt vào chơi vương giả vinh diệu còn là một cái hố, kết quả cô hiện tại vẫn còn ở giữa đường ranh giới giữa kim cường và bạch kim, Phù Âm đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp rồi?
Cô nghĩ một chút, thuận tay chia sẻ weibo, phối hợp một câu bình luận: "Bắt đầu mới, có em cùng anh kề vai tiến về con đường phía trước."
Mùa giải lập hậu không có Thiên Hoàn thì có việc gì, Thời Việt, Lục Thanh Vũ đợi người vẫn là xem hết các trận đấu, vừa xem vừa cùng đồng đội phân tích chiến thuật.
Thời Việt trực tiếp nói: "Không có mùa giải kế tiếp."
Cuối cùng giám đốc của các chiến đội lớn lén lút thăm dò nhau, kỳ quái chính là, tất cả các đội ngũ trong liên mình, tựa hồ không có ai cùng Thời Việt ký hợp đồng cả, hoặc nói là có người cố ý giấu nhẹm, nghĩ tới lúc đó lại đưa ra dọa mọi người sao?
Phù Âm: "Đã biết."
Anh đem bản đề nghị đặt trên bàn.
Mùa giải này thực sự thay đổi đến chóng mặt, khiến mọi người phải trợn mắt mà nhìn, chiến đội có khả năng đạt giải quán quân –Long Tộc và LY, lại không lấy được giải, ngược lại là chiến đội đứng thứ ba trong đội nhỏ- chiến đội Kinh Cức, từ đội thua đánh một vòng, liền thắng bốn trận nhập vào trận chung kết, trận đấu quyết định đánh ra tỷ số kinh ngạc 4:3 thắng Long Tộc, lấy được giải quán quân mùa giải này.
Thời Việt đáp: "Không cần, tôi sẽ rời khỏi Thiên Hoàn."
Tin tức này vừa đưa ra, nháy mắt khiến cả liên minh KPL nổi gió!
***
Huấn luyện viên Triệu chỉ có thể tiếp tục cho Trần Tinh Hải chơi jungler, còn gọi người mới tới hậu đài ác liệt giáo huấn một trận.
Lần trước sau khi công khai đối đầu của câu lạc bộ, weibo này của Phù Âm cũng có hơn vài vạn fan, đa phần đều là người thích Việt thần đến theo dõi, nhìn thấy tin mới của cô, lập tức có không ít fan chạy vào bình luận: "Đúng vậy, còn có tụi em ở bên cạnh Việt ca!" "Không sai, Việt thần, chúng em sẽ cùng anh kề vai tiến về con đường phía trước!" "Việt thần cố lên!"
Diệp Phong không nhịn được đáp: "Tình huống tiểu khu như thế nào? Chúng ta cả ngày ở trong biệt thự không ra cửa, hàng xóm sẽ không cảm thấy đám người chúng ta là một đám b·ắ·t· ·c·ó·c đấy chứ."
Mọi người cùng nhau đoán, cùng nhau hoài nghi, lại hoàn toàn không nghĩ ra, Thời Việt lại có thể tự mình tạo một đội ngũ mới.
Lưu Tư Nguyên lại là rất kích động nói: "Tiểu khu này cách nhà em rất gần! Em mỗi ngày có thể trở về nhà cho mèo ăn rồi."
Phù Âm đáp: "Không nói đùa, tớ đã thông qua khảo hạch của Minh thần rồi, trở thành đội viên chính thức. Đợi căn cứ chiến đội sửa xong, tớ liền tới đó báo danh."
Thời Nhan haha cười: "Tớ cảm thấy, anh tớ hiện tại khẳng định tâm tình phức tạp, cô bé ở nhà đối diện hồi còn nhỏ, lại có thể trở thành đồng đội của mình! Tớ thật muốn phỏng vấn cảm giác hiện tại của anh ấy!" Cô nói liền ầm ầm thực hiện, gửi tin nhắn cho Thời Việt: "Anh, Tiểu Âm trở thành đồng đội của anh, anh có cảm nghĩ gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huấn luyện viên Triệu cười như có như không nói: "Xem ra, cậu sớm đã tìm được nơi khác rồi đi?"
Thời Việt lười để ý tới anh, đóng màn hình tắt máy đi ngủ, trước khi đi ngủ lại không nhịn được gửi tin cho Phù Âm: "Con gái nên ngủ sớm, đừng thức quá khuya."
Sau khi rank xong, Lục Thanh Vũ không nhịn được gửi tin nhắn riêng cho Thời Việt: "Tớ nhớ trước đây chúng ta có đánh cược với nhau? Nếu như cậu thích Phù Âm, liền mở trực tiếp ăn ớt cho mọi người xem. Cậu còn nhớ không?"
Thời Việt hiểu rõ cách nghĩ của cô, bèn quan tâm nói: "Vậy em trước cứ ở ký túc, đợi thi học kỳ xong lại tới chiến đội ở, đến lúc đó anh giúp em chuyển hành lý."
Nhưng đa phần fan lý trí đều mừng rỡ với quyết định của Thời Việt, đặc biệt là fan mẹ ruột của Việt thần, lần lượt lưu lại bình luận: "Việt thần làm tuyệt!" "Dù sao Thiên Hoàn cũng không cho anh an ổn đánh trận, vậy anh liền tìm chiến đội khác có thể khiến cho mình an tâm đánh trận thôi!" "Ủng hộ Việt thần, làm Thiên Hoàn hối hận đi!"
Thiên Hoàn liên tục hai trận bị đánh bạo trong rừng, màn hình hiển thị điểm số biến thành 0:2.
Thời Việt đáp: "Đương nhiên có thể."
Lục Thanh Vũ gửi lại một hàng icon trợn trắng mắt: "Cậu tiếp tục cứng miệng đi, rồi cũng có ngày cậu tự nhận thua thôi."
Đội trưởng Lão Qủy của chiến đội Kinh Cức là cao thủ trộm long xuất sắc nhất, chơi thích khách đặc biệt lợi hại, nhất là thích dùng A Kha và Lan Lăng Vương ẩn thân với Tôn Ngộ Không vào hậu kỳ một gậy thu một kill đều là tướng thuần thục trong tay hắn. Trận đấu hôm nay, là trận đầu tiên hắn lấy ra A Kha, đầu kỳ nhiều lần nằm cỏ mai phục, trực tiếp đánh cho xạ thủ đường dưới của Thiên Hoàn nát xương.
Đồng thời, các câu lạc bộ lớn nhanh chóng hành động, weixin, weibo và email của Thời Việt bị oanh tác đến điên rồi----
Fan cũng hoàn toàn không nghĩ tới, vị chủ nhà này là đồng đội mới của Việt thần ---- một chị gái cực kỳ lợi hại.
"Việt thần chào cậu, tôi là giám đốc của Long Tộc, có hứng thú xem xét đến Long Tộc chúng tôi không? Chờ đợi hồi đáp." "Việt thần, tới LY chúng tôi không? Đãi ngộ có thể bàn bạc, điều kiện theo ý cậu, đặc biệt kỳ vọng cùng cậu trở thành đồng đội." "Việt thần đã có chiến đội muốn đi chưa? Nếu vẫn chưa có, không bằng xem xét một chút chiến đội ICE của chúng tôi...."
Cành ô liu đưa cho anh quá nhiều, tựa hồ có thể tạo thành cây ô liu.
Thời Nhan nghi hoặc gửi tin nhắn hỏi cô: "Tiểu Âm, câu sao lại luôn cùng chiến đội của anh tớ cùng nhau đánh rank thế?"
Tuyển thủ chuyên nghiệp lại nghênh đón một kỳ nghỉ khó gặp.
Rất tốt là ý gì? Không lẽ anh trai cao lãnh nhà mình cũng thích trong đội có một cô em? Thực sự không nhìn ra nha!
Ông chủ nhìn bản đề nghị đã ký tên, hơi nhíu mày nói: "Không còn có thể thương lượng sao?"
Lưu Tư Nguyên nói: "Chị Âm của em muốn lên ngôi rồi!"
Đám người ở trong nhóm nào loạn, Phù Âm cười khẽ nói: "Cảm ơn mọi người đã có thể tiếp nhận nữ tuyển thủ như em, em sẽ tận lực khiến bản thân có thể bắt kịp mọi người. Cố lên!"
Thời Việt nhàn nhạt đáp một chữ: "Ừ."
Vậy nên Phù Âm mới nói như vậy, bắt đầu mới, có em cùng anh kề vai tiến về con đường phía trước. Cô biết Thời Việt sẽ hiểu.
Một cái like đơn giản, lại khiến tâm Phù Âm vui vẻ.
Qua nửa tháng nữa cô cần phải hoàn thành kỳ thi cuối kỳ, Phù Âm tính toán dứt khoát hoàn thành kỳ thi lại nộp đơn xin tạm ngưng học để chính thức gia nhập chiến đội. Dù sao điện thoại có mạng, cô ở trường vẫn có thể cùng mọi người huấn luyện, không cần gấp gáp chuyển qua. Những ngày thi cô sẽ xin nghỉ phép, ảnh hưởng không lớn.
Thời Việt bình tĩnh đi tới phòng làm việc, quả nhiên nhìn thấy huấn luyện viên và ông chủ đang ngồi đó. Huấn luyện viên Triệu cũng không biết nói với ông chủ cái gì, ông chủ nhíu chặt mày, dáng vẻ không vui.
Đối với một người mới chưa từng tham gia giải đấu bao giờ mà nói, được Lục Thanh Vũ đánh giá như vậy đã là rất cao rồi.
Trước đó Lục Thanh Vũ công bố không cùng chiến đội GT tiếp tục giao ước, các câu lạc bộ lớn đã đoán một hồi. Hiện tại Thời Việt cũng rời đội, mọi người bắt đầu chơi trò đoán mò, thậm chí có người thăm dò nhân viên giới game thủ phân tích xem Thời Việt có khả năng chạy tới chiến đội nào, trên mạng nhất thời thảo luận sôi nổi.
***
Lưu Tư Nguyên ngớ ra, xoắn xuýt hỏi: "Đội trưởng, có thể không? Em đem ba con mèo tới căn cứ ở."
Tiêu Minh Hiên theo sau gửi tấm ảnh của vài căn phòng, nói: "Phòng đều được sắp xếp xong. Trừ Phù Âm một mình ở tầng ba ra, còn lại đều ở tầng hai."
Trần Tinh Hải vốn đã rất căng thẳng, bị huấn luyện viên mắng, cả người đều mơ hồ. Nhịp đấu trận thứ ba bị dẫn đến loạn thất bát tao, còn may là trung đơn Lâm Lạc Nhiên trận thứ ba lấy ra Biên Trừng, kéo dài đến hậu kỳ đánh ra một trận đoàn diệt, lật ngược bàn đáng kinh ngạc.
Thời Nhan vẫn lo lắng, Phù Âm lại đánh gãy lời cô: "Nhan Nhan, tớ hi vọng cậu có thể đứng bên cạnh tớ, tớ đã đưa ra quyết định, sẽ không hối hận."
Cuối cùng, Thiên Hoàn nhận tỉ số 1:4 thua mất trận đấu.
Câu lạc bộ tạm thời không đưa ra bất cứ phản ứng nào, nhưng sự việc càng ngày càng lớn, khiến người ở tầng cao chú ý đến.
Thời Việt lười trả lời vấn đề này, nhìn ông chủ nói: "Đây là đề nghị giải ước hợp đồng, tôi đã ký tên. Còn về thông báo công chúng, tùy ý các người viết."
Phù Âm: "Vẫn chưa nói, em tính thi xong về nhà thì cùng ba mẹ nói chuyện."
Trần Tinh Hải cúi đầu căn bản không dám nhìn sắc mặt tái mét của huấn luyện viên, càng không dám lướt weixin.
***
Trên mạng tiếng mắng chửi tràn ngập, không ít fan công khai bắt đầu từ hôm nay không ủng hộ Thiên Hoàn nữa, thậm chí còn biến thành antifan.
Đội trưởng Lão Qủy của Kinh Cức trên đài nhận thưởng nói không thành lời, cái vị đội trưởng sở trường lén lút ám sát mai phục núp lùm này, vào giờ phút đó, cùng đồng đội ôm nhau, khóc như một đứa trẻ.
Ông chủ trầm mặc một hồi, mới tốt tình cười nói: "Cậu nếu như đối với đãi ngộ không vừa lòng, có thể đưa ra yêu cầu, vấn đề lương thưởng cũng có thể thương lượng."
Thời Nhan lo lắng nhìn cô: "Ba cậu sẽ đồng ý chứ? Tớ nhớ chú Phù đối với cậu yêu cầu rất nghiêm khắc, cậu nếu như ngưng học đi tham gia thi đấu game, chú ấy có đánh gãy chân cậu không?"
Diệp Phong: "Nữ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, tiểu nhân xin nghe theo mà xử trí!"
Thời Nhan băn khoăn nhíu mày: "Vậy việc học của cậu phải làm sao? Cậu mới học năm nhất thôi!"
Cậu ấy đến lời khách sáo ngoài mặt cũng lười nói, hiển nhiên đã hạ quyết tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~
Thời Nhan do dự một lúc, cuối cùng cắn răng gật đầu: "Được thôi, tớ ủng hộ cậu! Dù sao quyết định của cậu từ nhỏ đến lớn đều đúng, tớ tin cậu có thể!"
Vẫn còn cho rằng bản thân đọc nhầm, Thời Nhan xoa xoa mắt đọc lại lần nữa, không dám tin nói: "Cậu đừng nói đùa chứ!"
Lục Thanh Vũ đùa: "Nói như vậy, Tiểu Âm có thể quang minh chính đại đứng trên tất cả mọi người rồi."
Đa phần người qua đường hiếu kỳ là, Thời Việt rốt cuộc đi đến chiến đội nào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.