Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Đó là cả thập niên
Alex gào thét trong lòng, nước mắt nhòe cả tầm nhìn. Nếu có một con dao ở đây, Alex sẽ tự đâm mình bằng một trăm, một ngàn nhát. Nhưng người khiến Alex lo lắng nhất bây giờ không phải bản thân mà chính là Đỗ Đỗ. Nghĩ đến những hành vi mình vừa, cậu thật sự chỉ hận không thể tự g·iết chính mình.
Rồi cả cái công viên Vạn Hoa ấy nữa, tất cả mọi thứ tưởng chừng như quen thuộc bỗng chốc lúc này trở nên xa lạ.
Đỗ Đỗ lấy chiếc điện thoại ra, bên trên ghi một cái tên mà Alex dù cho là bị khiếm thị cũng phải nhận ra.
Cậu mở mắt ra và nói một câu hòa nhã với Đỗ Đỗ "Trước khi tớ trả lời, tớ hỏi cậu một câu được không?"
Bá Hưng hắn đây là muốn g·iết người! Sự phẫn nộ trong lòng cao đến mức, khiến mặt hắn đỏ tía như bị ai chọc tiết, gân xanh hằn lên từng hàng.
Dù thế nào, mình vẫn phải sống.
Hai hàng nước mắt vừa lau lại rơi xuống, giọng nàng nghẹn ngào, cái đầu lắc lắc "Bá Hưng à, em không sao, em muốn về nhà, chúng ta đừng ở đây nữa” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đỗ Đỗ?" Bá Hưng quay người lại hỏi.
Ngay khi Bá Hưng vừa ý động thân, muốn g·iết c·hết Alex, hắn đã bị hai tay Đỗ Đỗ vòng qua bụng, ôm thật chặt khiến động tác bị trì hoãn.
“Rầm rầm rầm" từng âm thanh đạp mạnh xuống sàn.
Bá Hưng♥️ đang gọi bạn...
Sao có thể chứ? Alex? Mày đang làm gì vậy? Vì sao mày có thể làm những chuyện này?
Từ sau cánh cửa, một bóng đen lao v·út ra, thoát cái đã đến bên cạnh hai người họ. Thân thể Alex đã bị bóng đen ấy kéo thoát ra đằng sau. Đồng thời một cái đấm trời giáng đã nện thẳng vào mặt Alex, khiến mặt cậu ta đập xuống nền gạch, vô cùng đau đớn.
Bất lực, Alex lại úp mặt xuống sàn mà khóc. Lại một lần nữa, Alex cậu lại dùng chính đôi tay này hủy hoại mọi thứ, giờ đây đến cả làm bạn... sợ rằng cũng không thể nữa rồi. Alex chỉ mong ước có thể gặp lại cô ấy để nói lời xin lỗi, bây giờ chỉ cần cô ấy sống hạnh phúc, nở thật nhiều nụ cười là cậu đã hạnh phúc, mãn nguyên lắm rồi.
Ba tiếng trôi qua, tiếng chuông trường vang lên inh ỏi. Alex vẫn cứ nằm lì ra đấy, cậu bắt đầu cảm thấy hoảng sợ về bản thân, rõ ràng trước kia cậu không như thế. Chưa bao giờ Alex để cảm xúc lấn át lí trí như ngày hôm nay, cậu thật sự bị dồn đến phát điên rồi sao?
Sống để trá giá cho những lỗi lầm mình đã gây ra.
“Bởi vì lúc đó..."
“Đỗ Đỗ" Alex lập tức hét lớn.
Alex chạy ngang qua những con đường thân thuộc, nơi cả hai từng đồng hành cùng nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phải! Đó là mới là sự trừng phạt thích đáng nhất'
Chương 14: Đó là cả thập niên
Ngay khi Đỗ Đỗ đi được nửa sân thượng, một âm thanh hét lớn, khiến cô giật nảy mình. Còn chưa kịp quay người lại, cả thân thể cô đã bị Alex giữ chặt. Hai tay Alex cưỡng bức vòng qua, trói chặt lấy đôi tay của Đỗ Đỗ, cái tay còn lại ôm chặt vòng eo của cô.
"Đ...ỗ..đ..Đỗ, tớ khô..ng biết..."
Alex cứ đứng đờ người ra ở đó, nhìn theo bóng lưng của Đỗ Đỗ mà trong lòng dâng lên một nỗi hối tiếc mạnh mẽ. Là Alex cậu không nắm chặt cô ấy, để cô ấy rời đi. Là Alex cậu, không biết gìn giữ tình yêu của mình. Chỉ một khoảnh khắc thôi, Alex thật sự muốn nắm lấy đôi bàn tay của cô ấy, thật sự muốn ôm lấy tấm thân nhỏ, và nói ra hết những tâm tư trong lòng.
Cậu thầm cầu xin ông trời, hãy cho mình được chuộc lại lỗi lầm không thể tha thứ này. Dù phải trả bất kỳ một cái giá nào. Alex cậu không xứng với Đỗ Đỗ, trước đây không xứng, bây giờ lại càng không!
Một thiếu niên đang điên cuồng chạy trốn trên đôi chân của mình.
“ H...ulm” Đỗ Đỗ gật gật cái đầu ngây ngô.
“Rầm" Đang trong lúc thất thần thì cảnh cửa sân thượng bị đá văng ra xa.
Từ trước tới giờ cô đều vô cùng tin tưởng Alex, tin tưởng người bạn này. Vậy mà giờ, cô gào thét muốn xoàng cả cổ, nhưng đối phương vẫn không trì hoãn động tác.
Tiếng thét của Đỗ Đỗ khiến Alex choàng tỉnh giấc, cậu thất thần nhìn về phía bản thân mình, đôi tay run rẩy đang không hiểu mình đã làm ra những chuyện gì. Alex nhìn tới Đỗ Đỗ, đôi mắt cô giờ đây tràn ngập nước mắt và đau khổ. Chưa bao giờ, trái tim Alex lại cảm thấy đau đớn như thế.
'Hay là mình lại c·hết quách đi nhỉ?
Nhưng đau đớn hơn là một t·ên s·át n·hân máu lạnh, bỗng một ngày được thượng đế trao tặng cảm xúc. Đó là sự t·ra t·ấn tinh thần dã man nhất, cùng cực nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Vì sao cậu lại đồng ý hẹn hò với người kia?"
Nghe câu hỏi của Alex, Đỗ Đỗ có chút ngơ ngơ, nhưng miệng thì vẫn mở ra trả lời.
“Alex à, hiện tại tớ bận rồi, có thời gian lại nhắn tin với cậu...tớ đi trước nhé" Đỗ Đỗ nói vội rồi xoay người bước đi, cô không đợi Alex nói lời tạm biệt.
Cái miệng mỏng thô bạo, áp lên cổ của cô. Hành động này của Alex khiến Đỗ Đỗ vô cùng hoảng sợ, cô không hề phòng bị, cô chưa từng nghĩ người bạn thân nhất sẽ làm như vậy với mình.
Alex đứng dậy, bất giác cậu muốn chạy đến một nơi.
Bỗng lúc ấy, hình dáng rời đi của Đỗ Đỗ khiến tâm thức Alex đột nhiên trỗi dậy một khát khao chiếm đoạt mạnh mẽ, cậu muốn giữ cô ấy lại, muốn chiếm đoạt cô ấy là của riêng mình. Mọi giá... bằng mọi giá không thể để cô ấy rời đi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người vừa đến là Cao Bá Hưng, hắn cởi chiếc áo khoác mình đang mặc bên ngoài, nhanh chóng đắp lên trên người cho Đỗ Đỗ, đôi bàn tay nhẹ nhàng lau đi những giọt lệ lấm lem trên mắt. Cao Bá Hưng đem bản thân chắn trước mặt nàng, nộ hỏa xung thiên bùng phát trong lòng. Ánh mắt Bá Hưng hừng hực phẫn nộ, chĩa ngọn giáo đến thẳng chỗ Alex.
Không được! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dòng ký ức dần trôi đi, sau cơn suy tư, Alex hồi tỉnh....
Bất quá vẫn là không giấu được. Hai tay cô nắm chặt chiếc điện thoại, vội che đi.
Cái gương mặt yếu đuối của Đỗ Đỗ khiến Bá Hưng vô cùng siêu lòng, hắn lại lấy tay gạt đi những giọt nước mắt. Cố gắng lắm Bá Hưng mới miễn cưỡng nén cơn phẫn nộ trong lòng xuống. Thở ra từng hơi kìm hãm, hắn nắm chặt tay Đỗ Đỗ, dẫn nàng rời đi.
Biết Alex đã nhận ra, Đỗ Đỗ vội cúp máy, cô biết Alex và Bá Hưng hai người này không ưa gì nhau. Vốn dĩ lần này cô đến trường là đi cùng Bá Hưng nhưng cô lại không dám nói với Alex.
"Tút tút tút" Đỗ Đỗ còn chưa nói thành câu thì tiếng chuông điện thoại bên trong túi đã vang lên, ngắt lời cô ấy.
Alex nhìn thấy cả hai dần dần khuất xa, nét mặt dần trở nên bơ phờ. Cậu quỳ gối xuống nền gạch, bất lực nhắm hai mặt lại. Cứ nghĩ tới những hành động vừa rồi, Alex lại cảm thấy phẫn nộ dâng tới đỉnh đầu, câu gồng sức, tung một đấm thẳng vào mặt mình. Cú đấm bạo phát toàn lực, đem mặt Alex be bét cả ra, mặt mũi không ngừng chảy máu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.